Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hoa Vân từng là đệ tử chân truyền thứ nhất của Chính Dương Tông, đương nhiên không phải không có lý”, Đạo Huyền Chân Nhân trầm trồ: “Bí thuật phối hợp với nhau, phòng thủ và tấn công kết hợp khiến người ta thật sự phải đau đầu”.
“Nói vậy thì Diệp Thành sư đệ thua nhiều hơn thắng rồi”.
“Khả năng cao là thua”, Sở Huyên cau mày, trong đôi mắt rõ vẻ lo âu: “Hai bí thuật này về cơ bản không hề có sơ hở, vả lại Hoa Vân còn chưa sử dụng binh khí bản mệnh, một khi binh khí xuất hiện thì Diệp Thành sẽ bại thôi”.
Rầm!
Khi tất cả mọi người đang mải trò chuyện thì trên chiến đài vang lên từng âm thanh rất lớn.
Diệp Thành bị một chưởng của Hoa Vân đánh ngã nhào, cơ thể ngã ra chiến đài khiến chiến đài nứt lìa.
! Mẹ kiếp!
Diệp Thành lồm cồm bò dậy, thân hình thảm hại nhếch nhác vô cùng, từ đầu tới chân toàn là vết máu do kiếm khí âm dương chém vào và điều khiến người ta sợ hãi nhất chính là phần vai Diệp Thành còn lộ ra cả xương trắng hếu.
“Cho dù ngươi đánh bại hai đệ tử chân truyền của Chính Dương Tông nhưng trong mắt ta ngươi vẫn chẳng là gì”, phía đối diện, Hoa Vân chậm rãi đi tới, trận đồ bát quái ở dưới chân cũng theo đó mà di chuyển, hai đạo kiếm khí âm dương vẫn bao quanh cơ thể.
“Vậy sao?”, khoé miệng Diệp Thành nhếch lên tạo thành nụ cười tôi độc.
Ngay sau đó, môn pháp trong đầu Diệp Thành được hắn nhẩm niệm, luồng chân khí bên trong cơ thể nhanh chóng cuộn trào, nó được chân hoả luyện hoá, kết hợp với tinh lực được đề luyện từ gân cốt, tôi luyện thành canh khí chí cương chí dương, còn phần canh khí được tôi luyện ra thông qua những lỗ chân lông trên cơ thể hắn, cứ thế thoát ra ngoài rồi từ từ ngưng tụ thành lớp áo giáo Canh Khí.
“Tiên Thiên Canh Khí”, Hoa Vân thấy thế thì sắc mặt hơi thay đổi.
“Sao hắn lại biết được Tiên Thiên Canh Khí?”, cũng giống với Hoa Vân, những người quan sát trận đấu hết sức ngỡ ngàng.
“Không được, sau trận đấu ngày hôm nay ta phải nói chuyện với hắn mới được”, trên vị trí ngồi, Gia Cát Vũ xoa xoa tay, đôi mắt sáng lên, ông ta quyết định phải tìm Diệp Thành nói chuyện riêng để tìm hiểu môn pháp Tiên Thiên Canh Khí.
“Ngọc Nhi, hắn thông thạo Tiên Thiên Canh Khí, sao ta chưa nghe con nói tới nhỉ?”, phía nhà Thượng Quan, Thượng Quan Bác cũng bất ngờ nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi ở bên.
“Con…con cũng không biết”, Thượng Quan Ngọc Nhi xoa tay trầm trồ.
Đương nhiên, người bất ngờ nhất chính là Chu Ngạo của Thanh Vân Tông.
Ngay giây phút trong cơ thể Diệp Thành xuất hiện Tiên Thiên Canh Khí, hắn đã không thể ngồi yên tại chỗ mà đứng bật dậy, hướng đôi mắt với tinh quang sắc bén lên chiến đài.
“Không thể nào”, Chu Ngạo rõ ràng còn kích động hơn trong tưởng tượng.
“Ngạo Nhi, con dạy hắn Tiên Thiên Canh Khí sao?”, Công Tôn Trí cũng ngỡ ngàng và nhìn Chu Ngạo với ánh mắt khó hiểu.
Huyền Thần không nói gì nhưng trong ánh mắt lại mang theo cái nhìn đầy ý tứ.
Khi tất cả còn đang xôn xao thì ánh mắt của tất cả mọi người đã hướng lên chiến đài.
Trên chiến đài, Diệp Thành với áo giáp Tiên Thiên Canh Khí bảo vệ đang vặn vặn cổ.
Đây là hành động khiến mọi người kinh ngạc nhất về hắn kể từ đầu tới giờ.
Không thể phủ nhận Tiên Thiên Canh Khí quả nhiên bá đạo, chí cương chí dương, kim cang khó phá, quả là một bí pháp thượng thừa trong thuật phòng ngự.
Vốn dĩ hắn
.