Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đột nhiên hai chân đang khuỵu xuống của Sở Huyên khựng lại, cô sững sờ nhìn Bảo tháp Linh Lung, tiếng gầm thét của Diệp Thành vang vọng bên tai không dứt, dường như tràn đầy ma lực không thể chống lại khiến lòng cô run lên.
Cheng! Có tiếng kim loại va chạm vang lên từ trong Bảo tháp Linh Lung, chính xác hơn là tiếng nắm đấm đập vào bảo tháp, vì trên bảo tháp đã xuất hiện một đạo chưởng ấn cực kỳ chói mắt.
“Vẫn chưa bị trấn áp ư?”, mọi người tứ phía lại bắt đầu sửng sốt, ai cũng nhìn Bảo tháp Linh Lung với vẻ mặt không thể tin được.
Keng!
Lại một âm thanh kim loại va chạm khác vang lên, quyền ấn thứ hai xuất hiện trên Bảo tháp Linh Lung.
! Phụt!
Vì binh khí bản mệnh chịu đả kích nặng nề, Hoa Vân phụt máu ngay tại chỗ, hắn nhìn bảo tháp Linh Lung với vẻ mặt khó tin.
“Mở ra cho ta”, tiếng gầm từ trong Bảo tháp Linh Lung vang vọng khắp nơi, quyền ấn thứ ba xuất hiện trên bảo tháp.
Rắc!
Diệp Thành đấm ra một quyền, âm thanh giòn tan vang lên, không ngờ trên Bảo tháp Linh Lung lại xuất hiện một vết nứt nhỏ.
“Tay không địch lại binh khí”, người xem phía dưới run sợ, ngay cả người của Chính Dương Tông cũng không thể tin được.
“Trấn áp cho ta”, Hoa Vân lại phụt máu lần nữa, mà hai tay hắn lại bắt đầu điên cuồng kết ấn, khôi phục cấm chế giết người đáng sợ trong Bảo tháp Linh Lung, hắn muốn Diệp Thành phải chết ở trong đó.
“Lão tử không cần gì hết, chỉ một nắm đấm thôi cũng phá được Bảo tháp Linh Lung chết tiệt của ngươi”, tiếng gầm của Diệp Thành trong bảo tháp càng hùng hồn hơn.
Ầm!
Dứt lời, Diệp Thành lại đấm thêm một cú, mà cú đấm này khiến vết nứt lúc trước trên Bảo tháp Linh Lung lan đến tận đỉnh tháp.
Phụt!
Hoa Vân phụt máu bắn ra vị trí cách đó hơn ba trượng, hắn ta liên tiếp lùi lại phía sau, vì chịu phản phệ dữ dội mà toàn bộ cơ thể của hắn đều tắm trong máu, trông hắn như bóng người đẫm máu.
“Ta biết mà”, so với Bích Du, biểu cảm của Thượng Quan Ngọc Nhi khiến mấy người phía Thượng Quan Bác thảng thốt hơn nhiều.
Không ngờ trong đôi mắt đẹp của cô nương này còn có giọt nước mắt lăn dài, khiến họ thực sự ngỡ ngàng.
Còn Sở Huyên bên này vẫn đang sững sờ nhìn chiến đài.
Sở Huyên, nếu người dám quỳ thì con sẽ lập tức thành ma.
.