Tiên Vốn Thuần Lương

chương 502: cửu yêu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

edit: ladybjrd

————

Mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Yêu tộc phía dưới, Kim Phi Dao sờ tóc, nghĩ xem có nên cho sừng mọc ra để dễ bề hỏi thăm xem những người này làm gì ở đây hay không.

Không đợi nàng mở miệng đã nghe phía dưới truyền đến tiếng kêu hưng phấn: “Kim Phi Dao, sao ngươi lại ở đây?”

Sao đi đâu cũng gặp người quen vậy? Kim Phi Dao nhìn vào trong đám Yêu tộc, đột nhiên phát hiện một thân ảnh quen thuộc, liền đáp: “Bố Tự Du? Ngươi ở đây làm gì?”

Từ trong yêu đàn có một người bay ra, đầu đầy các bím tóc nhỏ xíu, trên lưng đeo hộp tên, không phải là Bố Tự Du thì là ai? Hắn bay lên ngang hàng Kim Phi Dao, đánh giá nàng một phen, sau đó vui vẻ cười nói: “Tu vi ngươi tăng thật là mau, vậy mà đã Hóa Thần sơ kỳ. Ngươi tiến nhanh như vậy sẽ làm ta xấu hổ đấy, phải để cho người khác đường sống chứ.”

“Ai bảo ngươi cả ngày rình coi cái này rình coi cái kia, không tu luyện cho tốt, hiện tại mới loanh quanh Nguyên Anh trung kỳ, gặp ta phải gọi một tiếng tiền bối đi.” Kim Phi Dao đắc ý cười nói.

Bố Tự Du liếc nàng một cái, “Thôi đi, ta có rất nhiều việc, không giống như ngươi cả ngày lừa người kiếm ưu việt, tự nhiên là có rất nhiều thời gian tu luyện. Không ngờ lại còn có quan hệ với Khoa Phụ tộc, chắc chắn đã kiếm được không ít rồi.”

“Kiếm cái gì, ta thân vô xu, ngay cả Thông Thiên Như Ý cũng bị hủy thành bột phấn, còn phải luyện chế lại pháp bảo bản mạng nữa. Hiện tại chỉ còn một chút linh thạch và linh thảo trong tiểu đảo nổi. cũng may mà ta không cần đan dược tiến giai cho nên linh thảo mới còn đó, nếu không chỉ sợ đã phải đi xin cơm rồi.” Kim Phi Dao thở dài, vẻ mặt ai oán nói.

“Không thể nào. Theo tin tình báo ta có thì ngươi không chỉ đoạt kho hàng của Bách Hoan các, còn hủy Lục đường của Nhật Nguyệt môn, cướp đi nguyên chủ Thương Lệ thạch của Nhật Nguyệt môn. Hơn nữa, ngày đó ngươi còn trực tiếp cho nổ Thái Dương thạch và hạt Tử Quang liên, bút tích lớn như vậy làm sao một người nghèo kiết hủ lậu có thể làm ra được.” Bố Tự Du chậc lưỡi, nói một tràng.

Chuyện này không nhắc tới thì thôi, nhắc tới là Kim Phi Dao lại thương tâm, nàng tức giận mắng: “Ngươi cứ như có mặt ở hiện trường ấy nhỉ, làm sao lại biết rõ ràng như vậy? Lúc đó nếu ta không hy sinh mấy thứ đó thì bây giờ còn có thể đứng đây nói chuyện với ngươi sao? Ngươi cũng không biết, lúc đó ta bị hai gã tu sĩ Luyện Hư kỳ bao vây, nếu không phải ta mạng lớn thì đã sớm chết vài lần rồi.”

“Sẽ không chết đâu. Nữ nhi Giang Hi của đường chủ Lục dường Giang Phong bị ngươi giết, hắn như nổi điên vậy, đang đi tìm kiếm ngươi khắp nơi đấy. Ngay cả Thế Đạo Kinh chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ ủy thác, phải bắt sống ngươi, sau đó hắn sẽ chậm rãi tra tấn. Nghe nói chỉ cần có một tia hồn phách cũng được, không nhất định phải toàn bộ người sống, giá đưa ra còn rất cao.” Bố Tự Du cười tủm tỉm nói.

Vẻ mặt Kim Phi Dao mờ mịt: “Giang Hi nào? Ta không biết. Ta giết nhiều người lắm, loại tiểu nhân vật này ta không nhớ được, hình như không hề giết nữ nhân nào được người bảo vệ nha.”

“Lúc đó nàng đứng ở gần mật cảnh, là bị một nữ nhân giết chết. Bộ dáng của nữ nhân kia được miêu tả không đồng nhất, có người nói nàng có cánh, lại có người nói không có, dù sao điều tra nửa ngày cũng không làm rõ được diện mạo. Tuy nhiên, Giang Phong cũng chỉ nhận định là ngươi làm, tên giết người thật sự đến cùng trông như thế nào cũng không thành vấn đề.” Bố Tự Du lắc đầu cười nói.

“Cái gì gọi là không vấn đề chứ? Người không phải ta giết lại còn tìm ta đòi nợ, Nhật Nguyệt môn thật không nói đạo lý.” Lại hàm oan, Kim Phi Dao liếc trắng mắt, ít nhất cũng phải tìm ra hung thủ, sau đó bắt hắn bồi thường tổn thất cho mình.

Bố Tự Du nhún vai, vẻ mặt chế nhạo: “Nhưng chuyện ngươi hủy Bách Hoan các và Lục đường đều là thật chứ hả, hơn nữa chứng cứ phạm tội bây giờ còn đang ở dưới chân ngươi, kể cả Giang Hi không phải do ngươi giết thì Nhật Nguyệt môn cũng sẽ không bỏ qua ngươi.”

“…” Ngừng một chút, Kim Phi Dao khoanh tay, khó chịu hỏi; “Một tên Ma tộc nhà ngươi trà trộn vào Yêu tộc làm gì?”

“Ta có việc tới đây làm. Nghe nói Khoa Phụ tộc có người mới xuất hiện, liền đoán xem có phải là người mà Nhật Nguyệt môn giam giữ hay không. Không ngờ lại đúng, lại còn gặp ngươi, chờ lát nữa chúng ta tìm thời gian nói chuyện, ta có việc tìm ngươi. Hiện tại đã có người đi bẩm báo cho Yêu tộc cai quản nơi này, một lát nữa sẽ tới đón các ngươi.” Bố Tự Du thấp giọng nói, sau đó lại trừng mắt nhìn nàng.

Người này tìm bản thân có thể có chuyện tốt gì chứ, tám phần là lại bán ta. Kim Phi Dao hừ hừ, không nghe lọt tai lời Bố Tự Du, đi theo hắn nàng chưa từng kiếm được ưu việt gì. Nhưng việc Yêu tộc ra nghênh đón các nàng thì đúng là nằm ngoài dự đoán của Kim Phi Dao. Yêu tộc và hậu duệ Thần tộc, tổ hợp này thật có ý tứ nha.

Một lát sau, một gã Yêu tộc có nhiều người vây quanh bay tới. Nhìn tên Yêu tộc Luyện Hư hậu kỳ kia, Kim Phi Dao nhất thời không biết nói gì, thế giới thật sự là quá nhỏ.

“Hả? Ta thấy ngươi quen quen nha.” Yêu tộc kia tóc bạc trắng, nửa người trên vẽ kín đồ đằng màu đỏ, hai tai trên đầu đầy lông xù. Yêu tộc kia kêu lên một tiếng, vuốt cằm nhớ lại.

Kim Phi Dao vội vàng khoát tay nói: “Không thể nào. Ta lần đầu tiên nhìn thấy tiền bối.”

“Ta nhớ ra rồi, ngươi chính là Nhân tộc đã cắn Lang một miếng.” hắn đột nhiên vỗ tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ nói.

Bố Tự Du nghe vậy, kinh ngạc hỏi Kim Phi Dao: “Ngươi đói thành như vậy sao? Ngay cả Lang đại nhân cũng dám cắn.”

Không đợi Kim Phi Dao giải thích, tên Yêu tộc Luyện Hư hậu kỳ kia đã nói: “Cắn cái gì chứ, đó phải gọi là hôn, còn rất dùng sức. Ha ha ha ha ha.”

Kim Phi Dao đột nhiên cảm thấy Yêu tộc thật đáng ghét, sao người này lại không bị Lang đại nhân đánh chết đi chứ.

“Ngươi…” Bố Tự Du kinh ngạc không nói ra lời, vậy mà lại có chuyện như vậy, cũng quá… quá khiến người ta không thể tin được.

“Căn bản không phải như vậy, ngươi coi như không nghe thấy là được.” Kim Phi Dao cũng lười giải thích, loại chuyện này càng giải thích sẽ càng làm người ta thấy có quỷ, dù sao cũng không có gì đáng ngại, cứ mặc kệ bọn họ nói lung tung đi.

Bố Tự Du mang biểu cảm là lạ, che miệng cười trộm, quay người lại không biết trốn đi chỗ nào.

“Ta là Cửu Yêu, hiện tại Tiêu Linh giới do ta quản, các ngươi đi theo ta!” Yêu tộc Luyện Hư hậu kỳ kia chuyển mắt sang Lam Tinh, cười nói.

Đây là lần trở về đầu tiên của Lam Tinh sau khi rời khỏi gia hương ba ngàn bảy trăm năm. Cảnh tượng trong trí nhớ nàng đã rất mơ hồ, tuy Tiêu Linh giới không có bao nhiêu biến hóa nhưng loại cảm giác vừa quen thuộc vừa tươi mới này vẫn làm nàng cảm thấy có chút bất an.

Kim Phi Dao vẫn ngồi trên vai nàng như trước nhìn những đại thụ cao trăm trượng bốn phía, so với thân hình cao lớn của Lam Tinh thật sự là vô cùng thích hợp. Toàn bộ Linh giới đều là những cây cối khổng lồ khiến nàng có cảm giác như trở về trong Lục Hình Ý Động. Đây cũng không phải cái gì hay mà nhớ lại, chỉ có đám hoa quả to bằng đầu kia là có thể tạm chấp nhận được.

“Ngươi là nhân yêu hả?” Cửu Yêu ngồi xếp bằng trên một đám mây trắng, chậm rãi bay ở phía trước, đột nhiên quay đầu hỏi Kim Phi Dao.

“Hả?” Kim Phi Dao sửng sốt, mạnh mẽ phản ứng lại, bất mãn chu miệng đáp: “Tiền bối, đó là thực hồn phụ thân, không phải nhân yêu.”

“Trong Yêu tộc chúng ta gọi các ngươi là nhân yêu, đây cũng không phải là việc mất mặt gì, ngươi không phải ngại ngùng.” Cửu Yêu gật đầu, vui tươi hớn hở nói.

Đánh cũng không đánh lại ngươi, ngươi muốn nói gì thì nói đi. Kim Phi Dao vuốt mặt đáp: “Ngươi nói là nhân yêu thì nhân yêu, dù sao bình thường cũng là bán nhân bán yêu, nói mình là Nhân tộc ta cũng ngại ngùng. Ta có được thực hồn Thao Thiết, bình thường cũng xem như lợi hại.”

Hoa Uyển Ti và Mập Mạp đều khinh bỉ quét mắt nhìn nàng, còn ngượng ngùng! Thân phận tam tộc thay đổi nhanh như chong chóng, cho tới bây giờ chưa từng thấy nàng ngượng ngùng lần nào.

“Thao Thiết rất lợi hại. Ngươi hiện tại đã là nhân yêu, Nhân tộc không thể chứa chấp ngươi, hãy gia nhập Yêu tộc chúng ta đi. Có muốn thay Yêu tộc chúng ta ra mặt hợp tác với hai tộc Nhân, Ma không? Chuyện này không tệ chứ?” Cửu Yêu sang sảng cười, trực tiếp ném một đại sự cho nàng.

Kim Phi Dao ngây dại, thay Yêu tộc đi hợp tác với hai tộc Nhân, Ma? Đó gọi là gì? Đại sứ? Chỉ bằng vào việc bản thân nửa người nửa yêu là có thể giao việc trọng yếu như vậy? Thế này thực quá giống trò đùa.

Vì thế, nàng chỉ vào mình, xác nhận lại một lần: “Ta?”

“Uh, chính là ngươi.” Cửu Yêu gật đầu khẳng định.

“Vì sao? Chúng ta mới gặp nhau một lần, sao ngươi có thể ra quyết định lớn như vậy, chẳng lẽ không sợ các Yêu tộc khác chỉ trích sao?” Kim Phi Dao mờ mịt, Cửu Yêu này dựa vào cái gì mà phán đoán bản thân đáng tin chứ.

Nàng vừa hỏi như vậy, Cửu Yêu ngẩng đầu nghĩ lại, một lát sau mới nói: “Bởi vì ngươi có thể trà trộn vào cả ba tộc. Như hiện tại có thể làm Nhân tộc, thả yêu khí Thao Thiết ra là có thể đóng vai Yêu tộc, để sừng Thao Thiết mọc ra thì ngươi chính là Ma tộc. Thân phận tốt như vậy, ngươi không làm người trung gian thì ai làm chứ?”

Kim Phi Dao đột nhiên cảm thấy lời hắn nói rất quen, tựa hồ đã có người nói những lời này rồi, thật sự quá giảo hoạt. May mà người này là Yêu tộc thuần khiết, nếu không nàng còn nghĩ hắn đã làm cho tam tộc loạn thất bát tao.

“Ngươi không phải rất quen thuộc với Ma tộc sao? Lần trước nhìn thấy các ngươi rất thân thiết, Lang là một nhân vật nổi danh trong Ma tộc, tuy tu vi vừa mới tăng cao nhưng thanh danh không hề nhỏ. Lần này bầu tam lão Ma tộc, nghe nói hắn có cơ hội lớn. Ngươi có quan hệ với người có tiền đồ như vậy tự nhiên nên mưu cầu chút phúc lợi cho Yêu tộc.” Cửu Yêu cười đến phi thường ái muội.

Mưu phúc lợi cho Yêu tộc? Ta đâu phải Yêu tộc, tại sao phải làm loại việc mất sức này. Lại nói, kể cả Lang đại nhân có làm tam lão gì đó cũng đâu liên quan gì đến ta. Tên kia nhìn thấy ta không đánh giết đã là tốt, ai còn bàn bạc điều kiện Yêu tộc với ta chứ.

Vì thế nàng liền tỏ vẻ bất đắc dĩ, buông tiếng thở dài: “Cửu Yêu tiền bối, lời ngươi nói ta hiểu, ta cũng nguyện ý làm chút chuyện vì Yêu tộc. Nhưng Nhân tộc thì hận ta muốn chết, ta muốn thay Yêu tộc hợp tác không phải là mang phiền toái cho Yêu tộc sao? Bên Ma tộc kể cả không có nhiều cừu hận lắm nhưng Nhân tộc thì khác, đi ra ngoài tùy tiện vơ một nắm thì đều là kẻ thù của ta, ta đi còn không hỏng việc? Hơn nữa, ta không biết một đại nhân vật của Nhân tộc nào, chuyện này rất khó làm nha.”

“Làm sao có thể không biết! Không phải ngươi rất quen thuộc với tiểu thiếu chủ Thế Đạo Kinh sao? Bảo hắn giới thiệu một quán chủ của Thế Đạo Kinh cho ngươi là xong, dù sao đều là thân thích nhà hắn. Nếu ngươi giả dạng làm song tu đạo lữ của hắn, khó nói có thể trực tiếp gặp cha hắn, như vậy trong hai mươi bốn thần lão Cơ Toàn sơn ngươi đã quen hai vị, còn khiêm tốn gì nữa.” Cửu Yêu nhún nhún vai, nói.

Lúc này Kim Phi Dao thật sự hoàn toàn không hiểu Cửu Yêu đang nói cái gì, mà hình như không phải loại chuyện mà người có thân phận như nàng có thể biết, có phải sẽ mang tới họa sát thân không?

“Cửu Yêu tiền bối, mấy thứ ngươi nói, ta một câu cũng không hiểu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio