Tiên Vương Tái Xuất

chương 420: 420: tiên pháp hoàn chỉnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Long khí cuồn cuộn trấn áp tứ phương, dường như có thể nghiền nát núi non.

Đám người đứng xem náo nhiệt đã bị luồng khí tức này áp chế đến mức toàn thân mềm nhũn.

Bốn vị tiên ở phương Bắc vẫn đứng ngạo nghễ ở đó, bọn họ đã sớm được long khí thai nghén, tất nhiên sẽ không sợ hãi, thậm chí còn vì thế được tăng thêm sức chiến đấu.

Trong mắt bốn vị tiên hiện lên vẻ cười trên nỗi đau của người khác, muốn nhìn thấy Lạc Tú bị áp chế đến mức quỳ rạp xuống đất, dù gì đó cũng là long khí, không phải là thứ mà loài người có thể chống đỡ, thậm chí rất nhiều sinh linh cũng không thể nào chống đỡ.

Nước trong hồ Thiên Trì đang chìm xuống, vì bị đè nén, long khí cuồn cuộn tràn tới, dường như có thể trấn áp cả trời đất.

“Cậu còn không mau quỳ xuống?” Bạch Tiên quát mắng, trong bốn vị tiên, ông ta là người có tính khí nóng nảy nhất, coi thường loài người, thậm chí là người có lòng thù địch nồng đậm nhất.

“Ha ha, chỉ có long khí mà cũng mơ mộng hão huyền Lạc Vô Cực tôi sẽ khuất phục ư?” Lạc Tú đứng ngạo nghễ trên mặt nước, hoàn toàn không lo lắng.

“Nói suông thì nhanh, để tôi xem cậu có thể kiên trì được bao lâu?” Rắn bà liên tục cười khẩy, cực kỳ tự tin, bởi vì không ai có thể chống lại long khí.

"Ếch ngồi đáy giếng, làm sao biết thế giới rộng lớn?"

“Tia sáng như hạt gạo cũng ảo tưởng tranh giành với mặt trời mặt trăng?” Lạc Tú chắp tay ra sau lưng, nhìn bầu trời trên đỉnh đầu.

"Hừ, long khí ư?"

“Cho dù chân long đến đây, cũng không dám càn rỡ trước mặt Lạc Vô Cực tôi.

” Lạc Tú lên tiếng.

.

Nhất thời sấm sét cuồn cuộn, âm thanh chấn động tứ phía.

Đồng thời một luồng khí thế mênh mông vụt lên từ dưới mặt đất, luồng khí thế này lao ra khỏi người Lạc Tú, giống như phượng hoàng bay lên chín tầng mây, tiên tôn giáng trần.

Nhất thời luồng long khí này trông có vẻ quá nhỏ bé, so với khí thế của Lạc Tú, nó giống như một hạt bụi trong biển sao mênh mông.

Luồng khí thế của Lạc Tú có thể rung chuyển trời đất, khiến các vì sao sinh diệt.

Thật khủng khiếp! Núi Trường Bạch đang chấn động, rạn nứt, nước hồ Thiên Trì nhất thời bị chia cắt, thậm chí toàn bộ phương Bắc cũng đang chấn động.

Khí thế tiên tôn, bễ nghễ khắp nơi, nghiền nát núi non, chấn động trời đất.

Luồng long khí đó như gặp phải côn bằng hồng hoang, thần linh cái thế.

Long khí nhanh chóng rút lui, nhất thời biến mất không còn tăm tích, mà bốn vị tiên cũng bị áp chế đến mức quỳ rạp dưới đất, thần hồn đang run lẩy bẩy.

Lạc Tú đã sớm vượt qua thứ được gọi là con người, thậm chí là ở cấp độ sinh linh, làm sao có thể bị uy áp của long khí áp chế được?

Chân long còn bị anh chém chết, tắm trong máu rồng, xé nát thân xác của chân long, làm sao có thể sợ hãi trước luồng long khí nhỏ bé?

Nhưng Lạc Tú vẫn thu hồi khí thế, bởi vì nó quá phô trương, rất dễ thu hút kẻ địch cái thế.

Dù gì khí thế trên người anh cũng ngưng tụ lại thành một thể với Thái Hoàng Kinh, nếu bị đại lão ở tiên giới biết được, e rằng cho dù trời đất không cho phép cũng sẽ dùng tiên khí mạnh mẽ tấn công trái đất.

Sắc mặt của bốn vị tiên đều trở nên trắng bệch, bọn họ vốn đã tuyệt vọng rồi, bởi vì khí thế của Lạc Tú quá mênh mông khiến bọn họ cảm thấy không còn sức lực.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy Lạc Tú thu hồi khí thế, bốn vị tiên nhất thời khôi phục lại vẻ hung hãn.

Bởi vì bọn họ cảm thấy mất mặt khi quỳ gối trước một con người, điều này còn khiến bọn họ cảm thấy nhục nhã hơn việc giết chết bọn họ.

Bây giờ, tính hung hãn của bốn vị tiên đã hoàn toàn bị kích thích.

Đằng xa, mọi người đều ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh tượng này, nhất là người đàn ông ở trong hồ nước.

Bởi vì những người vừa mới quỳ xuống trước mặt ông ta chính là bốn vị tiên ở phương Bắc, là Tiên gia trong truyền thuyết.

Ông ta vốn tưởng rằng đó chỉ là truyền thuyết, nhưng bây giờ rất nhiều người đã hiểu rõ hoàn toàn không phải là vậy.

Nhất là Ngải Lật Lật, ánh mắt nhìn Lạc Tú gần như đã tràn đầy cuồng nhiệt.

Quan Quân ở bên cạnh cũng đang nhìn chằm chằm Lạc Tú, bởi vì đối phương quá bá đạo.

Càng ưu tú hơn là, không ngờ ban nãy bốn vị Tiên gia trong truyền thuyết phương Bắc đều quỳ xuống đất.

Anh ta vốn tưởng rằng Lạc Tú chỉ khí chất bất phàm mà thôi, còn mình dựa vào bối cảnh gia thế, có lẽ vẫn có thể so bì với đối phương, nhưng đến khi Lạc Tú bước đi trên mặt hồ, anh ta mới hiểu rõ, mình hoàn toàn không thể so bì với đối phương.

Đối phương đã vượt ra khỏi phạm trù của con người, anh ta lấy cái gì mà đòi so bì với người ta?

Nhìn thấy tia cuồng nhiệt trong mắt Ngải Lật Lật bên cạnh, ánh mắt của Quan Quân lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Trên mặt hồ Thiên Trì, bốn vị tiên đã bắt đầu ra tay rồi.

Người đầu tiên ra tay là Bạch Tiên, bản thể của ông ta là một con nhím, từng sợi lông giống như kim thép, bắn thẳng về phía Lạc Tú.

Hơn nữa khi ông ta vung nắm đấm, ngay cả trên nắm đấm cũng dính đầy gai nhím.

"Nếu cậu dám xưng tiên, vậy thì cậu vẫn chưa biết rõ bản lĩnh và sự đáng sợ của chúng tôi rồi.

"

Mấy chiếc gai đó không hề thua kém cương khí, nếu đánh nhau với nhím, quả thật có nỗi khổ không nói nên lời, bởi vì bạn hoàn toàn không biết nên xuống tay ở chỗ nào.

Hơn nữa không khí xung quanh như đông cứng lại, từ trên đỉnh đầu xuống chân của Lạc Tú, thậm chí bốn phương tám hướng đều xuất hiện vô số gai nhọn.

Đây là một vấn đề nan giải, nếu đổi thành người khác, e rằng đã bị đâm thành cái sàng ngay tức khắc.

Nhưng tiếc rằng, ông ta đã gặp phải Lạc Tú.

Bàn tay của Lạc Tú cong thành móng vuốt, nhìn Bạch Tiên, ánh mắt lộ ra tia giễu cợt.

"Chẳng phải ông muốn tiên pháp à?"

"Tôi sẽ đưa cho ông.

"

“Tinh Thần Diệu Cửu Thiên!” Lạc Tú vừa mới dứt lời.

Ban ngày ban mặt, nhưng sau lưng, nói đúng là trên đỉnh đầu của Lạc Tú bỗng xuất hiện bầu trời đầy sao.

Cảnh tượng này cực kỳ đột ngột, rất khó giải thích, như thể trời đất đã bị khoét thành một lỗ hổng lớn.

Bầu trời đầy sao lấp lánh vô cùng chói mắt, như thể mỗi vì sao là một viên đá quý, thắp sáng bầu trời sao tối tăm.

Giống như thần tích, nhưng cũng giống như đi tới một thế giới khác.

Đây là tiên pháp hoàn chỉnh, cũng là tiên pháp thực thụ.

Tiên pháp này vừa xuất hiện, toàn bộ bầu trời mặt đất ở núi Trường Bạch, thậm chí có thể nói là mọi thứ đều mất đi màu sắc, biến thành hai màu đen trắng.

Trời đất mất màu.

Bạch Tiên nhất thời tê cả da đầu, cảm giác sinh tử mãnh liệt bỗng nổi lên, toàn bộ gai trên người đều dựng đứng.

Ông ta muốn bỏ chạy ngay, nhưng tiếc rằng đã quá muộn.

Một luồng sáng trắng bỗng xuất hiện, đánh trúng Bạch Tiên đang điên cuồng bỏ chạy.

Luồng khí tức này vô cùng quỷ dị, vừa xuất hiện đã đốt cháy Bạch Tiên.

Thậm chí bản thể của ông ta còn không kịp biến hóa, đôi mắt nhanh chóng hiện lên vẻ ngạc nhiên không dám tin, cảm giác nóng hừng hực nhất thời đốt cháy thần hồn của ông ta.

Mẹ kiếp, đây thật sự là người phàm ư?

Chắc chắn đây chính là bản lĩnh của cấp bậc chân tiên.

Cho dù Lạc Tú không phải là chân tiên, nhưng chắc chắn bản lĩnh này thuộc cấp bậc chân tiên.

Với bản lĩnh này, bọn họ còn muốn đi cướp ư?

Mẹ kiếp, chẳng khác nào động thổ làm nhà xúc phạm sao thái tuế?

“Liễu Hắc Bà, bà hại tôi rồi!” Bạch Tiên hét thảm, giọng nói cực kỳ thảm thiết, ông ta hận, nhưng không phải hận Lạc Tú, mà là rắn bà Liễu Hắc Bà.

Bởi vì bà ta đã trêu chọc ít nhất là đệ tử chân truyền của đạo chính thống lớn nào đó.

Bọn họ làm sao có thể là đối thủ của nhân vật như vậy?

Không ngờ bọn họ còn muốn cướp tiên pháp của người ta?

Bạch Tiên bị hóa thành làn khói trắng, ngay cả một hại bụi cũng không để lại.

Bạch Tiên, một trong bốn vị tiên ở phương Bắc cứ thế bỏ mạng rồi biến mất, một khi đạo hạnh nghìn năm bị hủy diệt, thần hồn sẽ bị thiêu sạch.

Ở bên khác, Hoàng Tiên vốn đã thi triển pháp thuật, những ngôi mộ đơn độc nhô lên ở xung quanh, mang theo khí tức thối rữa, những ngôi mộ cô độc đó đều thổi lên từng luồng gió lạnh, khiến hồn phách của người khác cảm thấy ớn lạnh.

Nhưng sau khi nhìn thấy kết cục thảm thương của Bạch Tiên, Hoàng Tiên đã nhanh chóng dừng lại, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

Mẹ kiếp, bọn họ có thể ngăn cản chiêu thức ban nãy ư?

“Liễu Hắc Bà chết tiệt, bà đã gây ra tai họa ngập trời rồi, không ngờ còn liên lụy đến chúng!” Hoàng Tiên chửi ầm lên.

Rõ ràng bọn họ đã hiểu lầm, cho rằng Lạc Tú là đệ tử chân truyền của đạo chính thống nào đó, nhân vật như vậy, đừng nói là bốn người bọn họ, mà ngay cả một trăm người cũng không thể đánh lại.

Bởi vì người ta thật sự nắm giữ tiên pháp hoàn chỉnh được truyền thừa lại.

Hơn nữa nếu bọn họ đắc tội với mấy đệ tử chân truyền của đạo chính thống, cho dù bọn họ có chạy đến chân trời góc biển, rời khỏi trái đất, người ta cũng có thể bắt bọn họ về lột da róc xương, đem đi nhúng chảo dầu, để đốt đèn lồng.

Hồ Tiên cũng nhanh chóng ngừng tay, sợ đến mức mặt mày tái mét, toàn thân run rẩy, chắc chắn bọn họ đã chọc phải nhân vật lớn không nên trêu chọc.

Rắn bà Liễu Hắc Bà sững sờ, nhất là khi vừa mới nhìn thấy chiêu thức tiên pháp hoàn chỉnh kia, bà ta đã hoàn toàn hóa đá tại chỗ.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio