Ngày / này so với bao ngày khác, cũng không có gì khác biệt quá lớn.
Cuộc sống của đại bộ phận mọi người vẫn vậy, bình bình nhạt nhạt, không gợn sóng, thậm chí còn mang theo một chút cảm giác chán nản.
Mắt nhìn thời gian từ từ trôi qua, rất nhanh đã đến giờ tan tầm.
Rất nhiều người sau khi giải quyết xong công việc bề bộn của một ngày làm việc, lại nhân lúc sắp tan tầm này, tranh thủ lên mạng.
Có người vào các website bán hàng trực tuyến xem có thể kiếm được món hời nào không, cũng có người lại tìm xem bộ tiểu thuyết mình đang đọc có chương mới không (DG: sao giống mình ngồi dài cổ chờ truyện ra thế nhỉ?), hào hứng thảo luận, còn tiện tay comment vài cái xuống dưới...
Cùng lúc này, một topic tựa đề Thời khắc đáng nhớ ngày hôm nay của giáo y mạnh nhất lịch sử được đăng lên mạng, thu hút sự chú ý của mọi người.
Lúc mới đầu, cũng không mấy người chú ý tới topic, dù sao loại tiêu đề nhất lịch sử này trên mạng quả thực nhiều không đếm xuể.
Dần dần, muốn thu hút sự chú ý của mọi người, khó ngày càng khó.
Bất quá còn có một vài người bắt đầu vào xem.
Mặc kệ bọn họ lúc đầu xem topic với mục đích gì, nhưng đến khi bọn họ đọc nội dung topic và để lại comment, topic này từ từ được đẩy lên đến đỉnh.
Mà nó lại mang theo hiệu ứng, chính là số người xem càng ngày càng nhiều.
Tại Ẩn Ngạc huyện, Vương Hân Di công tác ở cơ quan nhà nước, chính lúc này cũng lên mạng, vốn chỉ định lên để tiêu khiển, nhưng sau khi nhìn thấy tiêu đề topic này, cô vốn không hề hứng thú với loại topic như thế này, nhưng hai chữ giáo y trong đó đã làm cô chú ý.
Dù sao thì em trai cô Trương Văn Trọng cũng đang là giáo y của đại học Ung Thành.
"Giáo y mạnh nhất lịch sử, tiêu đề này thực đúng là dung tục! Ta muốn nhìn xem, người này có gì mạnh." Vương Hân Di lẩm bẩm, cũng mở topic ra xem.
Sau khi mở topic, cái cô nhìn thấy đầu tiên, là một đoạn văn làm cho cô kinh ngạc không thôi: "Hôm nay, một ngày nhất định được ghi vào lịch sử.
Charles vương tử người kế thừa vương vị Anh quốc tương lai, hôm nay đã tới phòng y tế trong đại học Ung Thành, cúi đầu tạ lỗi với phó viện trưởng phòng y tế bác sĩ Trương Văn Trọng, hơn nữa còn cầu khẩn anh ta chiếu cố đi Anh quốc, chữa bệnh cho nữ hoàng Anh Elizabeth đệ nhị."
"Phòng y tế đại học Ung Thành? Phó viện trưởng" Trương Văn Trọng? Đây, đây không phải là em trai sao?" Vương Hân Di kinh ngạc há hốc mồm, vội kéo xuống phía dưới, muốn xem nội dung bài post.
Mà trong bài viết, cũng không có nhiều lời miêu tả, chỉ có hai nhóm ảnh.
Mà nhân vật trong hai nhóm ảnh này, đều không ngoại lệ, chính là em trai Trương Văn Trọng của cô.
Trong một nhóm ảnh, chụp một người nước ngoài cúi đầu thực sâu với Trương Văn Trọng, xung quanh hai người có một số người đứng, những người này đều không ngoại lệ, trên vẻ mặt biểu lộ vô cùng kinh ngạc.
Mà nhóm ảnh khác, lại là người vừa cung kính cúi người trước Trương Văn Trọng, giờ lại cung kính mở cửa, mời Trương Văn Trọng bước lên xe.
Mặc dù Vương Hân Di không biết người nước ngoài trong ảnh là ai, nhưng từ nhỏ cô lớn lên cùng em trai Trương Văn Trọng, cô tuyệt đối sẽ không nhận nhầm.
Lại nhìn đoạn văn đầu bài post, Vương Hân Di vội mở một website tìm kiếm (DG: ở trung quốc thường dùng trang baidu.com), tìm hình ảnh của Charles vương tử, sau khi đối chiếu, cô kinh ngạc nhận ra, người nước ngoài trong ảnh đúng là Charles vương tử sẽ kế thừa vương vị Anh quốc trong tương lai kia.
Vương Hân Di kinh ngạc không thôi: "Việc trong topic này đến cùng là thực hay giả? Em trai thực sự được Charles vương tử của nước Anh mời sang Anh chữa bệnh cho nữ hoàng Elizabeth sao?" Mang theo năm phần nghi hoặc, ba phần hiếu kỳ, cùng với hai phần tự hào, cô vội vàng xem những bài post tiếp theo.
Phía dưới bài post này, đã có một số lượng lớment.
Mà trong số này, nhóm xì dầu, nhóm bánh nướng, nhóm điện thoại chiếm một số lượng lớn.
Ngoài ra, còn có một số comment khác.
Trong đó, có một số hỏi thật giả, một số nghi vấn bài post này là đang nói láo:
"Các vị, mọi người nói xem bài post này đến cùng là thực hay giả? Tôi thấy người nước ngoài kia quả thực rất giống Charles vương tử a! Còn vị phó viện trưởng phòng y tế này, đến cùng là có lai lịch thế nào? Đột nhiên lại như vậy, tôi thực sự bắt đầu thấy phát cuồng vì hắn!"
"Người viết bài trên đúng là một kẻ ngốc, không giải thích!"
"Tôi van bạn, bài viết phía trên nữa, đừng ở chỗ này mà ra vẻ thông minh được không? Bài post này làm sao có thể là thực được? Bạn không chịu động não một chút.
Nếu Charles vương tử thực sự tới, sao giới truyền thông không hề đưa tin? Hơn nữa, Charles vương tử kia có thân phận gì? Đó là người thừa kế tương lai của nước Anh đó! Chỉ cần nữ hoàng Anh qua đời, hắn sẽ trở thành quốc vương của nước Anh.
Một nhân vật như vậy, sẽ tự hạ mình sang nước ta cúi đầu trước một phó viện trưởng một phòng y tế sao? Lại còn tự mình mở cửa xe cho hắn nữa?"
"Không thể nghi ngờ gì, bài post này hoàn toàn là phóng đại! Lấy kinh nghiệm năm năm trong đội kịch của học viện công nghệ Massachusetts Ý, tôi hoàn toàn có thể nhận định như vậy."
"Lừa gạt! Lại là lừa gạt! Trước đây không lâu có một Trương Vong Bản vừa bị rớt đài, giờ lại đưa lên một Trương Văn Trọng chữa bệnh cho nữ hoàng Anh.
Ai, mọi người, mọi người nói, lão Trương này có phải là một tên lừa gạt không?!"
Ngoài đa số comment mang nghi vấn ra, ngẫu nhiên cũng có một hai người trả lời:
"Những tấm ảnh này là ảnh thực, vì chúng không có dấu vết bị sửa qua."
"Đây là sự thực, ta là sinh viên của đại học Ung Thành, buổi chiều hôm nay lúc đến phòng y tế xem bệnh, lại thấy người nước ngoài kia ngồi trên ghế băng trong đại sảnh phòng y tế.
Chỉ bất quá, lúc ấy ta cũng không nhận ra hắn là Charles vương tử.
Nếu lúc ấy ta nhận ra, khẳng định là sẽ đến chụp ảnh, xin chữ ký…"
Bất quá những comment này dù sao cũng chỉ là số ít, hơn nữa sau khi xuất hiện, lập tức bị một loạt comment chỉ trích bọn họ, chỉ thiếu động tay chân mà thôi.
Vương Hân Di lúc này cũng không dám xác định bài post này là thực hay giả, cô cảm thấy hay là gọi cho Trương Văn Trọng hỏi thì tốt hơn.
Song lúc cô gọi cho Trương Văn Trọng, thì trong điện thoại lại phát ra âm thanh lạnh như băng của máy tính: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
"Điện thoại của Văn Trọng làm sao vậy nhỉ?" Vương Hân Di lẩm bẩm, vừa không ngừng tìm cách liên lạc với Trương Văn Trọng, vừa không ngừng xem các comment mới, muốn xem xem có bài mới nói về việc này không.
Công phu không phụ lòng người, sau hơn mười lần cập nhật, quả thực đã có một comment mới có trọng lượng.
Sau khi xác định người này chính là người viết bài mở đầu, tâm tình của Vương Hân Di lại khẩn trương lên.
Trong comment này không có một chữ, cũng không có ảnh chụp, chỉ là một đoạn video dài vài phút.
Vương Hân Di trong lòng khẩn trương và không yên, run rẩy bấm chạy video.
Đoạn video này ghi lại toàn bộ quá trình từ khi Charles vương tử cúi đầu xin lỗi Trương Văn Trọng đến khi hắn cung kính mở cửa xe cho Trương Văn Trọng.
Mặc dù người quay đoạn video này không tốt, có lẽ vì không cố định được máy quay, nên đoạn hình ảnh có chút run rẩy, nhưng từ trong đoạn video, vẫn có thể thấy rõ tướng mạo của Trương Văn Trọng và Charles vương tử, cùng với lời nói cử chỉ của họ.
Sau khi xem đoạn video này, Vương Hân Di đã hoàn toàn tin rằng đây là sự thực.
Mà khi cô không gọi được cho Trương Văn Trọng, cũng không quên để lại một tin nhắn cho hắn.
Kỳ thực cô rất muốn nhìn xem em trai mình được người ta tán dương, nhưng làm cô không ngờ chính là, đoạn video này không những không đánh tan hoài nghi của mọi người mà còn làm dấy lên một làn sóng khiêu khích châm chọc mới.
"Hừm, thế nào lại quay được cả đoạn video này nữa, đúng là có đầu tư đây!"
"Đoạn video này đúng là không đạt rồi, ta van ngươi hãy cho ra chút gì thực tế một chút.
Ít nhất cũng cần mời mấy diễn viên đóng chuẩn chút chứ.
Nhìn xem, những người đó ai cũng có vẻ mặt quá làm bộ? Còn đây nữa, đây rõ ràng là đang cười mà."
Ngay lúc Vương Hân Di đang nhíu mày nhìn, điện thoại của Trương Văn Trọng rốt cuộc đã gọi được.
Song, không đợi cô mở miệng đặt câu hỏi, Trương Văn Trọng đã nói dồn dập: "Chị, em đang muốn gọi cho chị.
Chị hãy nghe em nói, hiện tại em có chút việc cần sang Anh, đại khái cần vài ngày mới có thể trở về.
Điện thoại của em không phủ sóng toàn cầu, cũng không đăng ký dịch vụ chuyển vùng quốc tế, cho nên sau khi tới Anh sẽ không thể gọi được.
Nếu như trong mấy ngày này, mọi người muốn liên lạc cho em cũng không cần gấp.
Đợi tới lúc em quay về, sẽ mang quà về cho chị.
A, được rồi, em phải đi đăng ký rồi, không làm phiền chị nữa… Tút tút tút."
Một hồi âm thanh lạnh ngắt từ trong điện thoại truyền ra, Trương Văn Trọng đã cúp máy.
Điện thoại của Vương Hân Di dơi từ trong tay cô xuống, đương một tiếng vang lên.
Song cô vẫn chưa tỉnh lại, chỉ há hốc miệng, khó tin lẩm bẩm: "Em trai thực sự đi Anh rồi? Nói vậy, chuyện này đều là thực? Em trai thực là sang Anh chữa bệnh cho nữ hoàng?"
Cũng chính lúc này, trên trang chủ của forum, cũng lần lượt xuất hiện tin tức niềm kiêu hãnh của giới y học nước ta, bác sĩ Trương Văn Trọng nhận lời mời của Charles vương tử, sang Anh trị bệnh cho nữ hoàng Anh Elizabeth đệ nhị.
Mà phóng viên của tin tức này, cũng là một người có tên: Cốc Vũ.
Trong khoảng thời gian ngắn, những người vừa rồi còn đang cực lực cười nhạo châm chọc đột nhiên á khẩu.
Những bài post trên mạng, vì vậy không còn phản hồi.
Sau mấy phút đồng hồ trầm mặc, vô số comment trong nháy mắt hiện lên.
Bất quá lúc này, các comment, không hề có ý châm chọc, mà hết sức ca ngợi.