Tiên Y

chương 6: chuẩn bị phẫu thuật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ngoại khoa não, khoa phẫu thuật thần kinh cùng ngoại khoa ngực của bệnh viện đều có rất nhiều chuyên gia, trước hết để bọn họ đến hội chẩn rồi đề xuất một kế hoạch giải phẫu đi, được không?”

Nhạc Tử Mẫn đề nghị vấn đề này không sai, nhưng Trương Văn Trọng vẫn lắc đầu nói:”Không còn thời gian để hội chẩn nữa, ta đã nói hai người họ cần phải được hoàn thành phẫu thuật trong bốn mươi lăm phút đồng hồ! Nếu quá thời gian này mà vẫn chưa phẫu thuật xong, thì bọn họ phải chết không thể nghi ngờ.”

Nhạc Tử Mẫn có chút do dự, đây dù sao cũng không phải việc nhỏ, mà là đại sự liên quan đến hai mạng người.

Nếu hắn quyết định sai lầm thì hai người này chắc chắn sẽ chết.

Cho nên áp lực bây giờ của hắn là rất lớn, người bình thường khó có thể tưởng tượng được.

Nhạc Tử Mẫn cũng không do dự quá lâu, mười giây đồng hồ sau, hắn dứt khoát quyết định:” Ta sẽ an bài người chuẩn bị phòng phẫu thuật, ngươi còn có yêu cầu gì khác không?”

Thấy Nhạc Tử Mẫn đưa ra lựa chọn chính xác, Trương Văn Trọng cười nói:”Một bộ dụng cụ phẫu thuật, ngoài ra không còn yêu cầu gì khác.”

“Cái này không thành vấn đề, vốn là chúng ta nên chuẩn bị.” Nhạc Tử Mẫn gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động ra, phân phó vài câu rồi cúp điện thoại.

Hằn lại bắt tay vào chỉ huy đám bác sĩ y tá đem hai người bị trọng thương hướng tới phòng phẫu thuật.

Trần Kiến căn bản không dám đi theo Trương Văn Trọng.

Hiện giờ trong mắt hắn, Trương Văn Trọng đã trời thành một tên quỷ đột lốt người, hắn tránh còn không kịp, làm sao dám xuất hiện trước mặt Trương Văn Trọng? Ai biết tên gia hỏa này còn có cái Vu thuật cổ quái gì khác không?

Trên đường đến phòng phẫu thuật, Nhạc Tử Mẫn bất an nhân cơ hội hỏi:”Trương tiên sinh, ngươi đối với lần phẫu thuật này nắm chắc mấy phần? Ngươi thật có thể trong bốn mươi lắm phút hoàn thành hai cái phẩu thuật khó khăn này sao? Yêu cầu trình độ phẫu thuật này, cho dù là chủ nhiệm y sư của bệnh viên chúng ta tự mình xuất thủ, nếu muốn hoàn thành một ca cũng phải mất mấy canh giờ mới được, nhưng cũng không dám đảm bảo nhất định có thể thành công được.”

“Ta còn tưởng Nhạc lão sẽ không hỏi ta vấn đề này chứ.” Nghe Nhạc Tử Mẫn hỏi, Trương Văn Trọng không khỏi nở nụ cười, tin tưởng mười phần trả lời:”Yên tâm đi, ta tự tin mười phần.

A, ta đột nhiên nhớ ra, ta còn có một cái yêu cầu quên nói.”

Nghe Trương Văn Trọng nói, Nhạc Tử Mẫn ít nhiều cũng có chút an tâm nói:”Có yêu cầu gì, ngươi cứ nói ra đi.

Chỉ cần có thể cứu được hai người bị trọng thương này, cho dù người đưa ra yêu cầu gì, bệnh viện chúng ta cũng sẽ hết sức thỏa mãn ngươi.”

“Không cần khoa trương như vậy đâu.” Trương Văn Trọng cười, giơ ngón trỏ tay phải lên nói:”Lúc tiến hành phẩu thuật, ta cần một trợ thủ, một trợ thủ không gây thêm phiền toái cho ta.

Cho dù trình độ hắn không cao cũng không sao cả, chỉ cần hắn có thể nghe theo lệnh của ta, không làm phiền đến ta là được.”

Nhạc Tử Mẫn suy nghĩ một chút, trong đầu điểm qua các bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện.

Hắn không nghĩ ra ai có thể nguyện ý nghe lệnh làm trợ thủ cho thanh niên xa lạ họ Trương này.

Kết quả này khiến Nhạc Tử Mẫn có chút xấu hổ.

Cuối cùng hắn dứt khoát tiến cử:”Để ta làm trợ thủ cho ngươi đi, ta cam đoan sẽ nghe theo lệnh của ngươi, sẽ không tăng thêm phiền toái cho ngươi.”

Trương Văn Trọng kinh ngạc quay đầu nhìn Nhạc Tử Mẫn nói:”Nhạc lão, người có phải nói giỡn với ta không đó? Ngươi là một người có danh vọng rất cao trong giới y học quốc nội đó, đến cả ta là một mao đầu tiểu tử cũng biết đến danh tiếng của ngươi, ngươi sẽ không thật sự tự hạ mình đến làm trợ thủ cho ta đó chứ?”

“Đừng nói cái gì thân phận, những cái này đều là hư danh.

Ta bản chất là một bác sĩ, mặc kệ danh tiếng của ta lớn nhỏ thế nào thì cũng chỉ là một bác sĩ mà thôi.” Nhạc Tử Mẫn rất nghiêm túc nói những lời này, mắt hắn chăm chú nhìn thẳng Trương Văn Trọng nói:”Hiện tại trọng yếu nhất là cứu người, chỉ cần ngươi có năng lực cứu sống hai người bọn họ, đừng nói để cho ta làm trợ thủ của ngươi, cho dù để ta chuẩn bị thiết bị, lau mồ hôi cho ngươi, ta cũng không nề hà.”

Nhạc Tử Mẫn trả lời có điểm ngoài tưởng tượng của Trương Văn Trọng, nhưng cũng khiến hắn rất hài lòng.

Qua ánh mắt của Nhạc Tử Mẫn, Trương Văn Trọng biết lời hắn nói đều là thật, không có nói láo.

“Nhạc lão, ngươi cùng những bác sĩ khác bất đồng, ngươi là một bác sĩ chân chính, mà không phải là một thương nghiệp hóa y sư (bác sĩ vì tiền mà làm).” Trương Văn Trọng ánh mắt cũng nhìn thẳng Nhạc Tử Mẫn thật lòng nói.

“Cám ơn, ta khẳng định lời nói này là lời khen có ý nghĩa nhất trong cuộc đời ta.” Nhạc Tử Mẫn mỉm cười trả lời.

Tại phòng vô khuẩn tiến hành tẩy trừ vi khuẩn rồi mặc vào bộ quần áo phẫu thuật đã được vô trùng, Trương Văn Trọng và Nhạc Tử Mẫn đi vào phòng phẩu thuật đã được chuẩn bị.

Hai người trọng thương đã được đưa vào đây từ sớm.

Ngoài ra, còn có tám người mặc đồ y tá đang bận rộn chuẩn bị những công việc trước khi phẩu thuật.

Vừa bước vào phòng phẩu thuật, Nhạc Tử Mẫn lên tiếng:”Mọi người cực khổ quá, tất cả đều chuẩn bị tốt rồi chứ?”

“Đều chuẩn bị tốt cả rồi, lúc nào cũng có thể tiến hành phẫu thuật.” Một y tá trưởng khoảng bốn mươi tuổi tên Lâm Mẫn trả lời.

"Rất tốt." Nhạc Tử Mẫn vừa lòng gật đầu.

Lâm Mẫn có chút tò mò hỏi:” Nhạc phó viện trưởng, ngươi tính tự mình tiến hành phẫu thuật cho cả hai người sao? Tôi mới vừa kiểm tra, hai người bọn họ bị tổn thương rất nghiêm trọng, ông có cần gọi thêm mấy bác sĩ mổ chính lại đây không?”

“Không cần.

người càng đông thì chỉ càng tăng thêm phiền phức.” Trương Văn Trọng thản nhiên nói, hắn cũng không nhìn những y tá này, bước nhanh tới hai cái bàn phẫu thuật xem xét tình hình tổn thương hiện tại của hai bệnh nhân.

Thái độ cùng hành động của Trương Văn Trọng làm cho Lâm Mẫn nhíu mày.

Nàng tại bệnh viện Ung Thành làm y tá trưởng cũng đã nhiều năm, cũng được coi là một ý tá rất có năng lực, nếu không nàng cũng không được điều đến để phụ trợ cho Nhạc Tử Mẫn.

Bình thường các bác sĩ chủ nhiệm trước mặt nàng cũng rất khách khí.

Cho nên khi nhìn thấy thái độ lạnh lùng và hành động của Trương Văn Trọng, nói nàng không tức giận thì đúng là nói dối.

Chỉ là Lâm Mẫn cũng không nói gì, nàng thấy Nhạc Tử Mẫn cũng không có mở miệng răn dạy người thanh niên này, nên nàng cũng khó mà nói gì được.

Mày liễu đang nhíu rất nhanh giãn ra mở miệng nói: “Nhạc phó viện trưởng, vị này là học sinh ông mang đến sao? Ha hả, thật là người trẻ tuổi khí thịnh nha.”

Nhạc Tử Mẫn vội vàng lắc đầu: “Ta không có khả năng có tư cách làm thầy của Trương tiên sinh, lần này ta là trợ thủ của Trương tiên sinh, hắn mới là bác sĩ phẫu thuật chính cho hai người này.”

"Cái gì?"

Không chỉ có Lâm Mẫn thất kinh, tất cả y tá trong phòng phẫu thuật đều kinh ngạc nhìn Trương Văn Trọng.

Bọn họ đều hoài nghi lỗ tai mình có nghe lầm hay không, một người tiếng tăm lừng lẫy trong giới y học cả nước như Nhạc Tử Mẫn lại làm trợ thủ cho một bác sĩ trẻ tuổi không rõ lai lịch, chuyện này thật sự có thể sao? Đây không phải là nằm mơ chứ?

“Chúng ta thời gian rất có hạn, mỗi một giây một phút đều phải tận dụng triệt để, nếu ai lãng phí thì cút ra khỏi đây nhanh.” Trương Văn Trọng dứt lời liền đi tới trước bàn phẫu thuật của tiểu cô nương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio