Nó đáp:
- dạ , em biết lỗi rồi, lần sau sẽ không tái phạm nữa
nhiệm vụ của ngày hôm nay là phải dọn dẹp nhà vệ sinh nữ của công ty, thế là nó cặm cụi đi làm việc, tuy nhiên có một quý cô đi mặt nghênh nghênh nhìn trên trời, không thấy chướng ngại vật phía trước là một thùng nước, kết quả là cô ta mang trúng và vồ ếch cú tuyệt đẹp, chắc là bắt được nhiều ếch lắm, cô ta tức giận vì cái thùng nước chết tiệt này làm hỏng bộ đồ mới mua , ngước mắt nhìn lên thấy một con bé nhà quê:
- cô là người để thùng nước giữa đường để cố tình cho tôi ngã ã .
Nó cũng biết thân phận mình thấp hèn không bằng người ta nên không dám nói lại, mắc công việc bé xé ra to thì thời gian làm trong công ty này coi như chấm hết.
- dạ , em xin lỗi. em không cố ý.
- hừ , nói gì thì nói cô phải đề bù cái vày hàng hiệu này cho tôi , tổng cộng là triệu nhé cô em.
- dạ, cái gì triệu , em không có tiền ạ, hay là chị đưa bộ đồ đó cho em em về giặt lại rồi đưa chị
- này cô bé, cô có biết tôi là ai không?
- dạ em mới vô làm nên không biết ạ.
- thế thì tôi nói cho cô biết, tôi chính là con gái của phó tổng trong công ty này, cô muốn ở lại hay đi là tùy thuộc vào thái độ của cô, tôi cho cô tuần phải trả hết số tiền đó cho tôi nghe chưa?
- dạ dạ thật sự em không có tiền
- chuyện đó hả tôi không quan tâm, cô kiếm thế nào thì kiếm đi
Nói rồi cô ta cố tình xô ngân ngã .
- ô , xin lỗi nhé, tôi đây không cố ý.
cô ta mỉm cười rồi đi ra, mọi người nhìn thấy mà thương cho ngân, đụng ai không đụng là đụng vào ả, ỷ cô ta là nhà gần mặt phố, bố làm to nên ngông cuồng. Mấy người trong đó vội dìu nó dậy, quần áo ước nhẹp, dính toàn xà bông, chân bị bầm tím, nó nói:
- cảm ơn mọi người, mọi người đi làm việc đi đừng bận tâm đến tôi.
Tại sao nó lúc nào cũng vậy luôn bị mọi người căm ghét, cố tình chơi nó, nó cùng có làm gì có lỗi đâu, Vừa thu dọn dẹp tàn dư xong , định đi ra ngoài mua một chai dầu, và một bộ quần áo đơn giản để thay thì lại gặp hắn ngay tại sảnh, thấy hắn nó lật đật lảng đi theo đường khác, và tất nhiên rồi mắt hắn đâu có mù na mà không nhìn thấy cô , hắn đang tính đến phòng kế hoạch bàn một số công việc nhưng khi thấy nó như vậy hằn bèn giao công việc cho anh thư kí của mình.
- anh đi tới phòng kế hoạch trước đi, tôi đi ra ngoài xe lấy usb hồi sáng bỏ quên.
- dạ thưa tổng giám đốc.
Hắn vội chạy theo nó, rất may là thảo không nhìn thấy, hắn thấy nó đi vào cửa hàng thuốc liền vào trong, một cuộc gặp bất ngờ nhưng hắn đã dự kiến từ trước, nó cũng khá bất ngờ liền mỉm cưởi chảo:
- chào ngài.
- ừ chào cô, mà cô bị sao à , hay sao trong giờ làm việc mà lẻn ra tiệm thuốc , mình thì như chuột lột, mùi xà phòng nồng nặc.
- có thể cho tôi hỏi ngược lại là ngài đang quan tâm tôi, hay đang giễu cợt tôi?
- tùy cô cô muốn nghĩ sao thì nghĩ.
nó lấy chai thuốc liền bỏ đi, nhưng chân nó bị bầm tím vừa đi xuống bậc thang cấp thì đột nhiên té xuống cái bịch hắn thấy thế vội định lại đỡ nó, nhưng nó một mực từ chối.
- cảm ơn lòng tốt của tổng giám đốc tôi tự đứng dậy được
- cô đừng có bướng nữa được không, im lặng và nghe lời tôi đi.
- anh.... anh là cái thá gì mà ép tôi