Sau tiết học như ru ngủ của môn văn nó vươn vai đi xuống can tin cùng Ly. Bước xuống cầu thang thì tự dưng Ly khựng lại như nhớ ra gì đó rồi cô lại mệt mỏi vào can tin.- Haizz... Ngày nào cũng gặp bà văn chán chết!- Nó dụi dụi mắt trông đáng yêu vô cùng:))
- Bà ăn gì để tôi gọi, tôi chủ trì bà chủ tri nhé- Ly nói rồi cầm Menu đứng lên
Nó đang ngẫm nghĩ gì đó buột lên tiếng:
- Ừ.... Hả sao là tôi chứ?!- Nó bức xúc
- Ùi ui, mới chơi vói nhau bà khao tui đi!- Ly
- Bà thật là. Khôn thế bao giờ bà chết! Cho tôi ly trà sữa và cái bánh kếp thái đi- Nó nói
- Ok!- Ly cười tít mắt rồi đi
-------------------------------------------------------
Ở Paris....
Một cô gái có mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng và xoăn gợn sóng, cô ấy mặc chiếc váy trắng xoè trông thanh tao. Trên khuôn mặt đeo chiếc kính râm trông rõ moden-.-. Cô đang ngồi hóng gió ít công viên thì một cuộc gọi đến
- Alo- giọng của cô vang lên trông nhẹ nhàng nhưng dứt khoác
- cô chủ. Dạo này tôi thấy họ hay nói chuyện với cô gái nào đó- Giọng một người đàn ông vang lên
- Tôi sẽ giải quyết. Ông cứ thực hiện nhiệm vụ tiếp đi- cô gái đó nói
- Vâng thưa cô... tút... tút....
Cô gái đó tắt máy trên môi nở nụ cười nửa miệng:
- Dù cô là ai nhưng tôi cũng sẽ biết được mục đích của cô thôi!
----------------------------------------------------
Quay lại với cantin trường....
Nó đang chiến đấu với đống đồ ăn và huyên thuyên với Ly thì lại gặp soái ca của lòng NGƯỜI hiện ra.( khiếp! Có cần phải huy hoàng thế không. Thằng thì cười tươi khỏi cần tưới để lọ má lúm đồng tiền và chiếc răng khểnh. Thằng thì tóc tai quần áo rõ diện. Còn thằng cuối cùng thì như cái thằng vô cảm ý/ hình như bài hát "ko cảm xúc" là thằng cha này sáng tác)
- Haizz... Trời đánh chánh cái miếng ăn. Mấy bố này ở đây làm cái gì không biết- Nó phồng mồm ngán ngẩm nói với Ly
Nhưng bù lại cái Ly lại còn ngất ngây con gà tây khi nhìn mấy bố này nữa chứ. Thật chán chết -.-
- hê nhô- •_• giọng gì điệu zữ: lời của nó
- Nhấp vói nhô cái quái zề! Các người không để tôi yên phận ngày được à?- nó bức xúc T.T
- vậy một ngày thui nhá, mai chơi tiếp nhá- Quang cười:>
- oác....bụp- nó nằm ra bàn, đập cái bản mắt của nó xuống
Này... Một bàn tay đặt tờ giấy xuống nó hé mắt nhìn rồi giật tờ giấy phồng má thở ra đọc... Đáng iêu qué à