Trước mắt lập tức xuất hiện hình ảnh ba chiều. Dường như Đoan có thể thấy bên này, khi nhìn thấy Tĩnh đang dùng cơm thì do dự một chút.
“Thật ngại quá, lại quấy rối cậu ngay lúc ăn cơm trưa này. Buổi chiều sau khi kết thúc đàm phán mời cậu sang phi thuyền tớ một lát, đối với số liệu về thân thể cậu mà ngày hôm qua Thiên Tâm đưa cho tớ, tớ thấy có chút khác thường, gần đây cậu có cảm thấy lạ ở chỗ nào không?”
“Không có. Đến kỳ động dục mà thôi, qua vài ngày liền tốt rồi.”
“Tĩnh nè, bên cạnh cậu là cục cưng nhà ai vậy, sao không ở trên phi thuyền dành cho trẻ con mà lại đến chỗ này chơi?”
Tiêu Địch nhìn trái nhìn phải một chút, ở đây cũng không có trẻ con a, Tĩnh nhìn Tiêu Địch.
“Thiên Tâm không có nói với cậu sao? Người này chính là người bạn ở địa cầu của tớ, tên là Tiêu Địch.”
Tiêu Địch không thể tin được mà chỉ chỉ mình, thế mới biết là Đoan đang nói về cậu.
Tiêu Địch đứng lên đi tới chào hỏi.
“Xin chào, tôi là Tiêu Địch, cô cũng ở trên phi thuyền này sao?”
“Đây chỉ là hình ảnh thôi, bất quá thông qua Thiên Tâm tôi có thể nhìn thấy các người. Tôi cũng thường nghe Thiên Tâm nhắc tới cậu, lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Đoan .”
“Tên của các người đều rất kỳ quái, tại sao lại phải ghép thêm chữ số?”
“Đúng rồi, cái này chỉ là tập quán đặt tên trên tinh cầu của chúng tôi thôi. Phần đầu là tên, chữ số phía sau biểu thị nơi sinh cùng số hiệu của cha mẹ, như vậy tiện cho việc dễ dàng phân chia, quản lý hơn mà thôi.”
“Thiên Tâm có nói qua, nếu muốn đưa động thực vật từ tinh cầu W ra ngoài sẽ phải chịu sự kiểm soát của cô, khi nào có cơ hội tôi có thể đi tham quan một chút được không?”
“Đương nhiên là có thể, tùy thời đều hoan nghênh cậu. Tĩnh, tớ sẽ không quấy rầy cậu ăn uống và nghỉ ngơi nữa, buổi tối gặp lại.”
Sau đó hình ảnh ở trước mặt liền biến mất.
“Buổi chiều tôi còn phải đàm phán, em có muốn sang nơi của Đoan chơi một chút hay không?”
“Không cần gấp, chờ anh có thời gian liền dẫn tôi theo là được, tôi cũng chưa quá quen thuộc với bạn của anh mà.”
“Không sao đâu, mọi phi thuyền đều là do Thiên Tâm khống chế. Đoan cũng đã nói hoan nghênh em đến mà.”
“Cảm giác cũng không giống nhau a, hơn nữa tôi lên đây vốn muốn để Thiên Tâm đưa tôi xuống đáy biển ngắm cảnh.”
Du lịch đáy biển sao, đây là một việc lãng mạn biết chừng nào nha, Tĩnh suy nghĩ một chút, thế nhưng hôm nay y lại không đi được rồi.
“Ngày mai đi không được sao? Tôi có thể đi cùng với em.”
“Tôi chỉ muốn đi xem thôi.”
Thiên Tâm đề nghị.
“Hay là như vậy đi tướng quân, sau khi đưa ngài đến nơi đàm phán tôi sẽ đưa Tiêu Địch xuống đáy biển thăm quan, buổi chiều lúc ngài trở về thì trực tiếp đến phi thuyền của Đoan tướng quân tiếp tục bàn bạc, trước khi hai người nói xong nhất định phi thuyền J sẽ trở về.”
“Vậy cũng được.”
Tĩnh dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn, sao Thiên Tâm lại không hiểu được tâm ý của y vậy cơ chứ, y chỉ muốn được ở bên cạnh Tiêu Địch nhiều hơn một chút thôi. Thiên Tâm đưa ra đề nghị này khiến y cảm thấy rất vô lực, y còn chưa theo đuổi được người yêu đến tay đâu, thế nhưng Thiên Tâm lại cố tình sắp xếp như vậy, rõ ràng là đang thiên vị Tiêu Địch mà.