Diệp Niệm Ninh ngâm nga một bài hát lái xe về nhà họ Diệp trong trí nhớ, kiếp trước cậu vì theo đuổi Lâm Mục lại không tiếc chấm dứt quan hệ với người nhà mình, sợ là đầu cậu bị chập dây thần kinh nào rồi, sao có thể làm ra được loại chuyện như vậy?
"Gâu gâu gâu!"
Diệp Niệm Ninh tiến vào cửa nhà, chó cưng Kẹo Sữa của cậu liền hưng phấn xoay quanh cậu vài vòng, cậu bế Kẹo Sữa lên một phen, có chút vui vẻ đồng thời lại có chút bi thương.
Kẹo Sữa là một con Labrador, ở bên cậu mấy năm, kiếp trước lại vì ăn phải thịt viên có độc trong tiểu khu mà chết, những thịt viên tẩm độc đó đều do những kẻ sợ chó vô lý trong tiểu khu thả xuống, cũng không biết có bao nhiêu chó trong tiểu khu bởi vì cách làm này mà ra đi.
Cậu thở dài, đời này cậu nhất định sẽ bảo vệ Kẹo Sữa thật tốt!
"Niệm Niệm, con đứng ngốc ở cửa làm gì vậy?" Thím hai Dương Thục Dĩnh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Niệm Ninh.
Diệp Niệm Ninh ngẩng đầu nhìn chú hai thím hai và anh trai của cậu đang ngồi trên sô pha, không hiểu sao có hơi muốn khóc, nhưng sau cùng vẫn nở nụ cười thật tươi ôm Kẹo Sữa đi tới trước mặt ba người bọn họ, "Con xem xem Kẹo Sữa có béo lên hay không, đã lâu rồi con không quay về."
"Con cũng tự biết bản thân đã lâu không trở về! Rõ ràng là ở cùng một thành phố nhưng vẫn cứ không chịu về, bận đến mức ngay cả thời gian cũng không có?" Chú hai Diệp Hoài cầm quyển sách làm bộ làm tịch ngồi xem, nhưng mắt vẫn luôn cứ trộm ngó nhìn Diệp Niệm Ninh.
Diệp Niệm Ninh thả Kẹo Sữa vào lòng anh trai Diệp Thanh Lâm, sau đó ngồi bên cạnh Diệp Hoài, ôm cánh tay Diệp Hoài lắc lắc, mềm giọng nói: "Chú hai~ người ta không phải đã trở về thăm các ngài rồi sao ~"
Diệp Hoài đẩy đầu Diệp Niệm Ninh ra xa một chút, xụ mặt nhìn Diệp Niệm Ninh, "Một đứa con trai lớn rồi mà còn õng à õng ẹo ra thể thống gì!"
Diệp Niệm Ninh bĩu môi, mặt ủy khuất nhìn Diệp Hoài, tựa như giây tiếp theo sẽ khóc lên cho ông xem.
Diệp Thanh Lâm ngồi bên cạnh nhìn không nổi nữa, véo véo mặt Diệp Niệm Ninh, "Vừa rồi không phải còn đánh người ta ở quán bar hử? Sao khi về nhà đã từ một tiểu bá vương nhỏ biến thành nhóc bám người rồi?"
Diệp Niệm Ninh chụp được tay Diệp Thanh Lâm đang véo mặt mình, sau đó xoa xoa mặt, hợp tình hợp lý nói: "Hừ, tên Lưu Cường kia là người ngoài, hoặc nói là người ngoài muốn giở trò lưu manh với em, em đánh ông ta thì sao nào? Nhưng mọi người là người thân của em, em làm nũng thì lại làm sao? Anh không thích em làm nũng ư?"
Diệp Thanh Lâm búng nhẹ lên trán Diệp Niệm Ninh một cái, "Anh nào dám có ý gì! Em chính là tiểu bá vương, anh sợ ngày nào đó em cũng muốn đánh anh luôn!"
Diệp Niệm Ninh còn muốn phản bác, Dương Thục Dĩnh đã lên tiếng trước, "Hai anh em các con đủ rồi, hai đứa tắm rửa rồi đi ngủ đi, đã giờ rồi!"
"Vậy con liền đi ngủ trước nhé, chú hai thím hai cả anh trai nữa, mọi người cũng đi ngủ sớm một chút ha! Ngủ ngon!" Diệp Niệm Ninh bế Kẹo Sữa lên rồi bước lên lầu, ba người trên sô pha mặt đầy cưng chiều nhìn bóng lưng cậu rời đi.
"Thanh Lâm, người đại diện kia của Niệm Niệm làm sao vậy? Loại người như vậy mà cũng dám đưa Niệm Niệm của chúng ta đi gặp?" Dương Thục Dĩnh lột một quả quý đưa cho Diệp Hoài và Diệp Thanh Lâm mỗi người một nửa, sau đó cầm điện thoại lướt lên Weibo để xem mọi chuyện đang đi theo hướng nào.
"Ngày mai con sẽ tới công ty đổi đoàn đội cho Niệm Niệm." Đối với chuyện xảy ra lần này Diệp Thanh Lâm cũng rất khiếp sợ và phẫn nộ, nếu Diệp Niệm Ninh thật bị lão lưu manh kia kéo lên giường, anh nhất định sẽ hối hận chết mất.
"Trước tiên con hãy hỏi Niệm Niệm có ý gì không, đoàn đội này cũng đã theo nó mấy năm rồi, vẫn còn chút cảm tình, con không nói một tiếng đã đổi hết người cho nó, đến lúc đó nó không thích lại chạy tới nháo lên với con." Diệp Hoài buông sách ra vừa ăn quýt vừa nghiêng người đến gần xem Weibo cùng Dương Thục Dĩnh.
"Được, vậy chú dì hai người cũng đi ngủ sớm một chút đi, con về phòng trước." Diệp Thanh Lâm nhìn chú thím anh chụm đầu lại một chỗ, trong lòng không hiểu sao có cảm giác đang ăn cẩu lương.
"Ừm, ngủ đi!" Diệp Hoài cũng không ngẩng đầu lên phất phất tay.
Sau khi Diệp Niệm Ninh trở về phòng liền thả Kẹo Sữa lên giường còn mình thì chạy tới phòng tắm tắm rửa, cậu nằm trên thành bồn lướt Weibo, quả nhiên, cả ba top hot search trên Weibo đều có liên quan đến cậu.
"Hot! Tiểu bá vương trên livestream đánh vị đạo diễn nào đó trong giới!"
"Suýt chút nữa Diệp Niệm Ninh đã bị bắt quy tắc ngầm!"
"Diệp Niệm Ninh thật mạnh!"
Cậu tùy ý nhấp vào một bài đăng rồi xem, không khuếch đại sự thật, khá tốt. Nhìn nhìn bình luận, hầu hết cũng đều là khen cậu, cũng khá tốt. Quay lại trang chủ rồi nhìn số fans của mình, từ vạn vọt lên vạn, ồ, quá tuyệt!
Cậu duỗi chân ra khỏi bồn tắm, tùy hứng chụp hai tấm ảnh, sau đó chỉnh sửa rồi đăng lên Weibo.
Bố Ninh Online dỗi V: Cảm ơn các bạn đã xem livestream, cũng cảm ơn quà tặng của các bạn, bố Ninh không thiếu tiền, mọi người giữ tiền mua đường cho mình đi, đừng tặng quà cho tôi nữa.