Bắc Viện
Thiên Tà ngồi trên ghế vẻ mặt vô sỉ, nói:
- Nguyệt Nguyệt, có phải bản Công tử quá đẹp trai xuất sắc rồi không. Lần đầu gặp mà đã khiến hai vị mỹ nữ trên Cựu Bách Hoa Bảng nảy sinh tình cảm rồi. Lại còn là chị em nữa chứ.
Huyền Nguyệt đứng bên cạnh hắn, nói:
- Đúng vậy, Trong lòng Huyền Nguyệt thì công tử lúc nào cũng là xuất sắc nhất, đẹp trai nhất.
Thiên Tà ôm lấy nàng vào lòng, tay cho vào trong vạt áo của nàng xoa bóp bộ ngực, nói:
- Thật không?
Huyền Nguyệt bị hắn sờ loạn khiến mặt hơi đỏ lên, giọng nói run run:
- Nguyệt... Ng..uyệt... Không lừa... Công tử đâu. Công tử... Đừng sờ... Nữa... Nguyệt Nguyệt chịu không nổi.
Thiên Tà liếm nhẹ vành tai của nàng, nói:
- Không chịu nổi thì đừng cố chịu nữa.
Nói xong tay kia cũng cở bỏ váy bên ngoài của nàng. Huyền Nguyệt tách ra khỏi ngực hắn. Qùy xuống giữa hai chân hắn, nói:
- Để Nguyệt Nguyệt hầu hạ Công tử.
Sau đó hai tay cởi thắt lưng của hắn, kéo quần hắn xuống dưới gót chân, ngậm lấy Cự Long vào miệng bắt đầu liếm mút. Huyền Nguyệt kỹ năng càng ngày càng tốt hơn. Lúc trước nàng chỉ biết ngậm vào miệng liếm mút, bây giờ còn thỉnh thoảng dùng răng nhẹ nhàng cắn một chút. Thiên Tà ngồi trên ghế thoải mái hưởng thụ nàng hầu hạ, hai tay xoa xoa đầu nàng. Cảm nhận được Cự Long lớn thêm không ít, Huyền Nguyệt càng thêm ra sức bú liếm.
Sau một lát, Thiên Tà bế Huyền Nguyệt về giường. Đặt xuống nệm, hắn cởi bỏ sạch quần áo của nàng, chỉ để lại chiếc quần lót nhỏ. Bàn tay tùy ý vuốt ve âm đo của nàng qua lớp quần lót mỏng, chốc lát dm thủy đã chảy ra ướt át bàn tay của hắn.
Huyền Nguyệt cũng không chậm chạp, kéo bỏ quần của hắn, ngậm lấy Cự Long vào miệng liếm mút. Hơi thở của nàng càng lúc càng thêm gấp, liếm mút cũng càng thêm nhanh hơn. Sau vài phút, nàng nhả ra Cự Long đã bành trướng hết cỡ, sau đó lại ngậm lấy hai viên tinh hoàn mút mút, tay thì cầm lấy Cự Long vuốt ve lên xuống.
Sau một lúc, Thiên Tà để Huyền Nguyệt nằm xuống giường, cả người mình thì nằm đè lên bên trên người nàng. Cúi đầu ngậm lấy một bên núm vú bắt đầu liếm mút, một tay xoa xoa một bên núm vú còn lại, tay khác thì cởi bỏ quần lót của nàng, cầm lấy Cự Long đặt trước cửa âm đo đã ướt đẫm dm thủy ma sát.
- Công tử... Nhanh vào nha... Nguyệt Nguyệt muốn...
Thế nhưng Thiên Tà vẫn tiếp tục trêu chọc nàng. Cự Long đi vào một chút rồi lại đi ra. Cứ như vậy tiếp diễn.
- Công... tử.... Cho Nguyệt... Nguyệt đi mà... Nguyệt Nguyệt.... Không chịu nổi nữa...
Huyền Nguyệt lúc này hơi thở cực kỳ gấp gáp, há miệng không ngừng cầu xin. Nhưng mà Thiên Tà lại làm như không nghe thấy nàng nói, tiếp tục mút núm vú của nàng, Cự Long vẫn tiếp tục mớn chớn ở bên ngoài.
Một lúc sau, Huyền Nguyệt đúng là không chịu nổi nữa, eo không ngừng ưỡn cong lên muốn hắn đi vào. Thiên Tà thấy nàng như vậy, cũng không muốn hành hạ nàng nữa. Cự Long dần dần đi vào sâu bên trong.
- Thật lớn...
Mặc dù đã nhiều lần bị làm nhưng lần nào nàng cũng cảm giác Cự Long lớn hơn những lần trước. Thiên Tà ngồi dậy, bắt đầu hoạt động eo, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn. Huyền Nguyệt cắn chặt hàm răng, dâm đãng kêu lên:
- Nguyệt Nguyệt... Bị...Công tử... Cắm chết rồi... Quá lớn... Rồi... A... Sâu quá... Thật sự... Sẽ bị người... Cắm... Chết... A... Sâu quá...
Thiên Tà xoa xoa vú nàng, thở dốc, nói:
- Nguyệt Nguyệt, thoải mái sao.
- Thoải... Mái... Quá sung... Sướng... A...
Một lúc sau, trải qua thời gian Thiên Tà kịch liệt ra vào, Huyền Nguyệt hai chân kẹp chặt lấy eo hắn, bên trong âm đo, một cỗ dm thủy phun vào trên đầu Cự Long, rên rỉ, nói:
- Công tử... Nguyệt Nguyệt... Lại tới rồi....
Thiên Tà cũng không cho nàng cơ hội nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục giữ ngủ tốc độ ra vào của Cự Long. Huyền Nguyệt nhắm mắt lại, cả người run run nằm im mặc kệ hắn chơi mình, chỉ là trong miệng vẫn dâm đãng rên rỉ.
Sau chục phút, Thiên Tà rút Cự Long ra, cho nàng quỳ trên giường, mình thì ở phía sau nàng. Huyền Nguyệt cũng đã vô cùng khát vọng, một tay cầm lấy Cự Long nhắm chuẩn vào cửa âm đo của mình, sau đó đẩy người về phía sau. Thiên Tà cũng rất phối hợp với nàng, phần eo lại tiếp tục hoạt động.
- A...
Huyền Nguyệt thoải mái kêu một tiếng, sau đó nhắm mắt hưởng thụ hắn mang đến sung sướng cho mình.
- Công tử... Nguyệt Nguyệt... Bị người... Làm... Chết... Rồi... A... Công tử... Làm chết...
Thiên Tà nghe thấy những tiếng dâm đãng của nàng, hắn càng thêm điên cuồng mà chơi nàng. Một lúc sau, một tiếng kêu to vang lên, Huyền Nguyệt đã nằm gục xuống giường, cả người run rẩy, không nói lên lời. Thiên Tà rút Cự Long ra khỏi âm đo của nàng, nằm xuống bên cạnh. Mà Huyền Nguyệt thì vẫn giữ nguyên tu thế qùy trên giường khi nãy, trong âm đo dm thủy không ngừng trào ra, chảy đầy xuống nệm.
Từ trong cao trào hồi phục lại, Huyền Nguyệt lập tức quay đầu ngậm lấy Cự Long vẫn còn cứng rắn, dính đầy dm thủy vào miệng liếm mút. Vài phút sau nhả ra Cự Long, nói:
- Công tử, tiếp chứ.
- Được, nhưng ta muốn chỗ khác.
Thiên Tà nói xong cũng ngồi dậy, tiếp tục để cho nàng quỳ trên giường, tay hắn vét lấy dm thủy xoa xoa vào cúc hoa của nàng. Sau đó cầm lấy Cự Long chậm rãi đâm vào.
- Công tử... Chỗ đó... Người thật... Thật xấu... Nguyệt Nguyệt... Chịu không nổi...
Cự Long dần dần tăng cao tốc độ ra vào. Huyền Nguyệt tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn hơn, âm đo cũng đã không ngừng tuôn ra dm thủy.
- Nguyệt Nguyệt, thoải mái sao?
- Thoả...i mái... Quá... Công... Tử... Dùng thêm... Sức... A....
Huyền Nguyệt Cúc hoa cũng đã bị Cự Long đâm vào một lần lên cũng không đau như lần trước. Cộng thêm với Thiên Tà bôi rất nhiều dm thủy vào bên trong, khiến cho nàng cũng không cảm thấy đau đớn như trước mà là ngược lại.Thiên Tà nắm lấy eo của nàng, mạnh mẽ ra vào.
Huyền Nguyệt hai tay chống trên giường, cặp mông không ngừng đẩy về phía sau theo nhịp của hắn, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng dâm đãng. Thiên Tà một ngón tay cắm vào trong âm đo của nàng ra ra vào vào như Cự Long, xấu xa hỏi:
- Nguyệt Nguyệt, cảm thấy âm đo hay Cúc hoa bị làm sướng hơn.
Huyền Nguyệt cả hai lỗ đều bị làm khiến nàng thoải mái không nói ra lời, vài phút sau mới từ từ rên rỉ nói:
- Nguyệt... Nguyệt... Thấy cả... Hai nơi... Đều sướng.
Thiên Tà đâm thêm vài chục cái rồi kéo nàng xuống giường. Hai người đứng trên mặt đất, Huyền Nguyệt có chút đứng không vững, vội vàng ôm lấy cổ hắn. Thiên Tà vác một chân của nàng lên, dm thủy trong âm đo nàng không ngừng chảy xuôi xuống dưới chân, rơi xuống nền nhà. Tay cầm lấy Cự Long lại tiếp tục đâm vào trong âm đo đã hơi sưng lên.
Trong căn phòng lại vang lên những tiếng rên rỉ dâm đãng và những tiếng BẠCH... BẠCH.
Huyền Nguyệt lần này bị Cự Long của Thiên Tà cắm khắp mọi chỗ có thể cắm được, âm đo cũng bị cắm sưng vù lên. Hai người làm tình ở khắp nơi trong căn phòng, giường, bàn, ghế, mặt đất. Chỗ nào cũng có dấu vết hai người chiến đấu.
Bỗng nhiên cửa phòng mở ra, một thân ảnh bước vào, nhìn cảnh tượng trước mắt khiến cho ngây người. Lúc này, bởi vì âm đo của Huyền Nguyệt đã sưng đỏ lên, Thiên Tà đã chuyển sang cắm vào trong Cúc hoa của nàng, khi cửa phòng mở ra, hai người giật mình nhìn lại, thì thấy một cô gái mặc một bộ đồ đen, mang khăn che mặt đứng ngây người nhìn chằm chằm vào hai người. Huyền Nguyệt đang định nói gì đó thì Thiên Tà tiếp tục dũng mãnh tiến tới, khiến nàng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng. Thiên Tà một bên chơi Huyền Nguyệt, không chút nào dừng lại, nói:
- Ta nói Độc Y Phương Hân cũng vô lễ như vậy sao, tự ý vào phòng của người khác.
Người đến không phải ai khác, chính là Độc Y Phương Hân mà vài tiếng trước đã gặp mặt. Nàng chỉ vào hai người, nói:
- Ngươi.... Các ngươi... Làm sao có thể...
- Này, mỹ nữ, không có gì là không thể hết. Làm sao, có muốn gia nhập không.Lúc trước không phải muốn hiến thân cho ta sao.
- Ta... Ta... Ngươi...
- Hừ... Không muốn thì biến ra ngoài cho ta.
- Ngươi... Ngươi...
Phương Hân nghe xong hắn nói, lập tức lao ra ngoài. Thiên Tà cũng không quan tâm đến nàng, tiếp tục công việc. Huyền Nguyệt rên rỉ, nói:
- Công tử... Nàng.... A...
- Không có việc gì.
Sáng hôm sau
Khi Thiên Tà tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, nhìn thấy nằm bên cạnh mình vẫn còn đang ngủ say Huyền Nguyệt, hắn cũng không lỡ đánh thức nàng. Dù sao hôm qua nàng cũng bị hắn hành hạ quá ghê gớm. Rón rén bước xuống giường, mặc quần áo cẩn thận rồi đi ra khỏi phòng.
Ngày hôm nay thời tiết khá tốt, trời trong xanh, nắng nhẹ. Hắn quyết định đi dạo xung quanh núi một chút. Ở đây cảnh vật rất đẹp từ trên cao nhìn xuống thấy lác đác vài bóng người ở phía dưới sân, chim muông hót vang một vùng, khá là yên bình.
Kiếm một gốc cây đại thụ nằm xuống, nhớ tới lúc trước lấy được vài bình rượu nhưng chưa kịp thưởng thức, hắn lấy ra một bình. Rượu này gọi là Hầu Nhi Tửu, được làm từ vô số loại quả do lũ khỉ cất dấu, trải qua thời gian dần dần lên men mà thành, vô cùng quý giá.
Vò rượu này của hắn khác với những loại Hầu Nhi Tửu khác, rượu này do những loại quả của những cây Linh Dược quý hiếm tạo thành. Lũ khỉ cất dấu những loại quả này là Viễn Cổ Viên Hầu, loại khỉ khá nhỏ, chỉ bằng con mèo bình thường, chuyên sống ở những nơi có nhiều loại Linh Dược quý. Loại khỉ này bây giờ đã tuyệt chủng, trong tay Thiên Tà có vài bình rượu có thể nói là duy nhất trên đời.
Mở ra nắp bình, một mùi thơm ngào ngạt bay ra. Không thể chờ đợi thêm được mà uống một ngụm, theo rượu dần dần xuống dưới bụng, sau đó một luồng nhiệt lưu phân tán ra khắp toàn thân thể.
- Không hổ là Hầu Nhi Tửu, không hổ là Viễn Cổ Viên Hầu, quả nhiên là rượu ngon.
Nói xong lại uống thêm một ngụm. Sau đó ngẫu hứng đọc một bài thơ:
- Đời người đắc ý cứ say đi
- Trăng suông chén trống để mà chi
- Rút đao chém nước nước vẫn chảy
- Cất chén tiêu sầu sầu vẫn sầu.
Mỗi khi đọc một câu, hắn lại uống thêm một ngụm, chẳng mấy chốc, bình rượu nhanh chóng cạn kiệt. Lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh hắn, nói:
- Hay, thơ rất hay. Đời người đắc ý cứ say đi, ta thích.
- Ngươi là ai vậy?
Thiên Tà quay sang nhìn lão giả bên cạnh hỏi.
- Ta, người khác gọi ta là Sâu rượu, cậu có thể gọi ta như vậy.
- Thảo nào trong tay ngươi có cầm một bình rượu. Thôi ta đi trước, ngươi ở lại uống một mình nhé.
Thiên Tà nói xong quay người bước đi, hắn làm sao không nhìn ra người này là bị mùi thơm của rượu dẫn tới.
- Tiểu huynh đệ này, có thể cho ta biết trong tay cậu có phải là Hầu Nhi Tửu không.
- Không nghĩ ra lão vẫn còn biết hàng.
- Không biết cậu có thể cho... Cho lão hủ một ngụm được không. Chỉ một ngụm thôi.
- Tại sao ta phải cho lão chứ.
Lão giả gãi gãi đầu, nói
- Thế cậu muốn gì thì mới chịu cho lão một ngụm. Công pháp, vũ khí hay đan dược, chỉ cần cậu nói, lão nhất định sẽ đưa cho cậu.
- Ta không cần những thứ đó. Những vật đó trong mắt người khác rất giá trị, nhưng muốn rượu của ta đổi lấy mấy thứ tầm thường đó, không có cửa đâu.
Thấy Thiên Tà vẫn bước đi không quay đầu lại, lão giả gấp gáp, lẩm bẩm.
- Không muốn Công pháp, vũ khí, đan dược, còn Mỹ nữ.
- Này, Ta có một cô cháu gái, chỉ cần cậu cho lão một ngụm, lão sẽ giới thiệu cho cậu.
Thiên Tà quay đầu lại nhìn lão
- Thật... Mà thôi đi, con sâu rượu như lão thì chắc cháu lão cũng không xinh đẹp gì.
- Ai nói chứ, cháu gái ta cũng là Mỹ nữ trên Bách Hoa Bảng. Cậu nói có thể xấu được sao.
- Được rồi, lão nhớ giới thiệu cho ta đấy. Ta đi trước.
Thiên Tà nói xong quăng bình rượu lại cho lão giả, rồi tiếp tục bước đi.
Lão giả ôm lấy bình rượu ngửi một hơi, nói:
- Hầu Nhi Tửu ah... Bao nhiêu năm rồi ta không được uống.
Sau đó uống một ngụm.
- Tiểu tử này, để lại cho ta có vài ngụm thế này.
- Xin lỗi cháu gái rồi. Vì vài ngụm Hầu Nhi Tửu mà đem cháu giới thiệu cho cậu ta. Nhưng mà dù sao cháu cũng lớn tuổi rồi, cậu ta cũng đẹp trai nữa, hai người kết hợp với nhau cũng được mà.
----- Rất nhiều những ý kiến góp ý hay là đến từ phía các bạn đọc. Sao các bạn không góp ý nhiều hơn nữa để bộ truyện ngày càng hoàn thiện hơn. -----
ĐinhChiểu