Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

chương 63: phục yêu bí cảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Có Thiên Tuyết dẫn đường, đám người Thiên Tà cũng rất nhanh chóng tiến đến khu vực có truyền thừa của Hồ tộc.

Tây Nam Sơn mạch, cũng là một Sơn mạch vô cùng nguy hiểm, nơi đây có vô số yêu thú thực lực cực mạnh, số lượng cực lớn, dù cho Đại Thừa cảnh cũng không dám coi thường. Mà những truyền thừa lâu đời, mạnh mẽ, đa số đều nằm ở đây, trong một bí cảnh gọi là Phục Yêu Bí Cảnh.

Phục Yêu Bí Cảnh có chín tầng, tầng một là Yêu thú cấp một ( Luyện khí kỳ) , tầng hai tầng ba là Yêu thú cấp hai ( trúc cơ kỳ) từ sơ kỳ đến hậu kỳ. Tầng bốn, tầng năm là Yêu thú cấp ba ( Kết đan kỳ). Tầng sáu tầng bảy là Yêu thú cấp bốn (Hóa thần kỳ). Tầng tám, tầng chín là Yêu thú cấp năm ( Đại Thừa kỳ) , thậm chí còn có những tồn tại khủng bố hơn. Những loại Yêu thú trên nếu như có một vài con thì còn dễ xử lý, nhưng ở đây Yêu thú có số lượng vô cùng nhiều, ngươi vừa làm thịt xong một con, đi về phía trước vài bước sẽ gặp thêm một con nữa. Cho dù ngươi không bị chúng giết chết thì cũng sẽ bị mệt chết.

Thực ra nơi này cũng không phải chỉ có truyền thừa của Hồ tộc, mà là có vô số truyền thừa của những tộc khác nữa. Nhưng Phục Yêu Bí Cảnh này mở quanh năm mà cũng chỉ có rất ít người dám tiến vào, cho dù dám vào thì cũng chỉ dám vào hai, ba tầng đầu, còn phải kết hợp đoàn đội chục người.

Thiên Tà và ba người Huyền Nguyệt đứng trước cửa vào Bí Cảnh. Xung quanh lối vào không có lấy một bóng người,lắc đầu, Thiên Tà chậm rãi đi vào bên trong.

Ánh sáng lóe lên, hắn phát hiện mình đã ở trong một đồng cỏ rộng lớn, liếc sang bên cạnh thấy ba người Huyền Nguyệt, Mị Mị, Thiên Tuyết cũng không xảy ra biến cố gì, đứng bên cạnh mình.

Bỗng nhiên, trong hư không, không khí sôi trào, yêu khí như nước thủy triều trào tới,bao phủ bốn người.

Ầm... Ầm... Ầm...

Bốn phía yêu thú tràn tới, vây quanh bốn người, mặc dù chúng chỉ là Yêu thú cấp một nhưng số lượng khủng bố, gần một trăm con. Đối với đám người Thiên Tà mà nói, số lượng yêu thú này cũng không có gì đặc biệt, nhẹ nhàng diệt sát. Sau đó ba người tiến đến tầng thứ hai.

Tầng hai này không giống tầng một, mà nơi đây là một khu vực Băng Tuyết trải dài vô tận. Nhiệt độ không khí cực thấp, người thực lực yếu sợ là sẽ bị đóng Băng ngay lập tức.

Ầm Ầm Ầm

Lúc này, mặt Băng nhanh chóng nứt vỡ, vô số Yêu thú màu trắng từ phía dưới chui lên, ầm ầm phóng về phía bốn người, số lượng khoảng hai trăm con, con nào cũng sát khí đằng đằng.

Nhưng đám yêu thú này cũng không phải là đối thủ của đám người Thiên Tà, chưa kịp tới gần đã bị kiếm quang chém giết.

Bốn người tiếp tục đi tới tầng ba, chỉ kịp thấy nơi đây là một Sa mạc thì đám yêu thú thân hình khổng lồ từ dưới cát bò lên, con nào con đấy đen sì, thân cao gần bảy mét.

Đám yêu thú tầng ba này dù sao cũng chỉ là Yêu thú cấp hai hậu kỳ, không cần nói cũng biết chúng bị diệt sátnhanh như thế nào.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phục Yêu Bí Cảnh tầng thứ chín.

Nơi đây là một khu rừng rậm nguyên thủy, cây cối mọc um tùm, toàn những thân cây vô cùng khổng lồ. Cây nào cũng cao chót vót, tán lá che mất một khoảng trời.

Lúc này, bốn thân ảnh xuất hiện, ba nữ một nam. Ba cô gái này mặc dù che mặt, nhưng nhìn khí chất, dáng người, ai cũng sẽ cho là mỹ nhân tuyệt thế. Người nam nhân tuổi gần hai mươi, da thịt trắng nõn, khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, có góc có cạnh. Nhìn cực kỳ vô hại, không có một chút nào giống võ giả, mà là giống một tên công tử ca, con nhà giàu có. Hắn chính là Thiên Tà, còn ba cô gái kia là Huyền Nguyệt, Mị Mị, Thiên Tuyết. Đám người vượt qua tám tầng khá dễ dàng, ngoại trừ tầng bảy, tám là Thiên Tà ra tay, còn lại đều là Ba người Huyền Nguyệt động thủ.

Bỗng nhiên, một vệt đao mang hướng về phía sau bốn người lao tới, đao mang tốc độ cực nhanh lao tới sau lưng bốn người, lúc chỉ còn cách vài cm, thì vô tung vô ảnh biến mất.

Bốn người quay đầu lại, thì thấy phía sau bọn họ là một thân ảnh đen sì, hình dáng giống con người, khuôn mặt là của Yêu thú xuất hiện, tay nó cầm một thanh đao màu đỏ. Trong chớp mắt, lại có vô số ánh đao từ bốn phương tám hướng lao về phía bốn người. Những ánh đao này toàn bộ đều nhắm trúng vào bộ phận yếu hại của bọn họ.

Nhưng rất nhanh, chúng lại biến mất cách ba người vài cm. Thiên Tà cũng không muốn mất thời gian, uy áp trong cơ thể ẦM ầm tràn ra, đám yêu thú toàn bộ bị nổ banh xác. Thực ra thì những yêu thú này cũng không phải là Yêu thú thật bằng sương bằng thịt, mà chúng chỉ là do yêu khí ngưng tụ thành. Chỉ là hình dáng bên ngoài giống yêu thú thật, Thiên Tà mạnh hơn chủ nhân của người tạo ra bí cảnh này, lên uy áp cũng đủ khiến chúng tiêu tán. Mặc dù chúng chỉ là do yêu khí ngưng tụ, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, nếu bị đánh trúng, yêu khí tràn vào trong cơ thể, sẽ bị yêu khí ăn mòn cơ thể, dẫn đến tử vong.

- Thiên Tuyết, cảm nhận được vị trí của truyền thừa sao?

- Công tử, chính là phía trước không xa

- Tốt.

Bốn người nhanh chóng lao tới phía trước, không lâu sau, trước mặt bọn họ xuất hiện một hang động.

- Đây sao.

- Đúng Vậy.

Thiên Tuyết nhìn hang động một chút, sau đó nói. Thiên Tà gật gật đầu, chậm rãi đi vào bên trong. Trong hang động khá rộng rãi, sáng sủa, bốn người đi vào bên trong cũng không gặp bất cứ một nguy hiểm gì.

Vài phút sau, Thiên Tà đã tới phần cuối động, ánh mắt hắn nhìn về phía cạnh tường, nơi đó có một bức tượng đá, khắc một con hồ ly chín đuôi màu trắng. Thiên Tuyết qùy xuống dưới chân bức tượng, lạy vài cái.

- Cửu Vỹ Yêu Hồ bất tử bất diệt, truyền thừa muôn đời.

Bỗng nhiên, một thanh âm cổ xưa vang lên, sau đó một làn khói màu hồng từ bức tượng Cửu Vỹ Yêu Hồ phát ra, bao vây bốn người.

- Hài tử, đến đây.

- Yên tâm đi, ta sẽ không hại con.

Âm thanh lại vang lên Thiên Tà nhìn Thiên Tuyết rồi gật gật đầu. Thiên Tuyết đi tới phía trước bức tượng.

- Rất tốt, huyết mạch Hồ tộc cực kỳ tinh thuần. Hài tử, con muốn tiếp nhận truyền thừa của ta sao. Nếu như tiếp nhận, con phải gánh trọng trách duy trì, chấn hưng Hồ tộc.

- Con nguyện ý gánh vác trọng trách này, thưa tổ tiên.

- Tốt .

Theo tiếng tốt vang lên, Thiên Tuyết cũng đã biến mất. Thiên Tà cũng không có thời gian để ý đến nàng, bởi vì lúc này, Huyền Nguyệt, Mị Mị đang quấn lấy hắn. Hai người lúc này đã quần áo xộc xệch, đang dùng thân thể ma sát lấy người hắn. Miệng còn không ngừng rên rỉ, cầu xin.

- Ta muốn... Mau... Mau chơi ta... Ta không... Không chịu nổi.... Nóng quá...

Hai người có lẽ đã trúng xuân dược, chắc do làn khói màu hồng lúc trước. Còn về phần Thiên Tà thì hắn đã bách độc bất xâm, cho dù là kịch độc cũng không tổn thương được hắn, xuân dược cũng không ngoại lệ. Thiên Tà cười dâm đãng nhìn hai người, vừa rồi hắn cũng đã phát hiện làn khói màu hồng là thứ gì, nhưng hắn cũng không nhắc nhở hai nàng, lý do thì chắc ai cũng biết.

Thiên Tà ôm lấy Mị Mị, mạnh tay xé rách quần áo của nàng, lột luôn cả Nội y. Lập tức một đôi vú lớn nhảy ra trước mắt hắn, cặp vú to phập phồng theo nhịp hô hấp. Hai quầng vú và núm vú hồng hồng, vô cùng xinh đẹp.

- Nha, Tiểu Mị Mị bộ ngực đẹp quá. Ta thích.

Thiên Tà nói xong cúi xuống há miệng ngậm lấy một bên núm vú vào miệng, liếm mút, cắn nhẹ. Mị Mị khuôn mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy dữ dội. Thiên Tà một tay bắt lấy bên vú khác của nàng xoa bóp. Một tay khác thì di chuyển xuống bên cạnh, luồn vào trong váy, xoa xoa âm đo của Huyền Nguyệt. Huyền Nguyệt rên rỉ, nói:

- Công tử... Nhanh chơi... Ta... Ta muốn.... Sắp không chịu nổi nữa.... Nóng quá...

Thiên Tà ngẩng đầu lên, hôn môi nàng, hai tay cũng nhanh chóng lột sạch nàng. Huyền Nguyệt cũng nhiệt tình đáp lại, trong người bị xuân dược dày vò, nàng đã sớm không nhịn được, hai tay ôm chặt lấy hắn. Thiên Tà bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bộ ngực của nàng, cảm nhận sự mềm mại, co dãn, một tay không cầm hết nổi. Ngón tay hắn kẹp lấy núm vú của nàng vân vê, đồng thời cũng há miệng ngậm lấy một bên núm vú còn lại, đầu lưỡi nhẹ liếm, hàm răng thỉnh thoảng cắn nhẹ một chút, cuối cùng không ngừng phun ra mút vào.

Huyền Nguyệt ngẩng cao đầu, bộ ngực nâng cao lên, miệng không ngừng rên rỉ. Một lúc sau, Thiên Tà di chuyển xuống bên dưới hai chân nàng, nhìn vào âm đo hồng hồng trước mắt, lúc này hạt đậu đỏ đã cứng rắn, thoát ra khỏi sự bao bọc của hai mép âm đo. Hắn lập tức ngậm lấy hạt đậu này, nhẹ nhàng liếm láp.

Huyền Nguyệt run rẩy mãnh liệt, hai chân thẳng tắp, miệng càng thêm dâm đãng rên rỉ, thậm chí tiếng rên rỉ còn lớn như những tiếng hét cứu mạng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio