Chính Nam quay qua nói với Thanh Tâm: "Còn với cô, bản thân sinh ra với thiên phú tốt hơn người khác là một lợi thế, nhưng không thể lấy đó làm lý do để lười biếng, cô hiểu không?"
Thanh Tâm gật đầu: "Em hiểu! Em nhất định sẽ làm tấm gương tốt cho mọi người."
Chính Nam gật đầu hài lòng: "Quyết tâm rất tốt nhưng nói suông thì ai cũng nói được. Như thế này đi, tôi thay mặt Tông chủ mở cái cuộc thi nho nhỏ cho mọi người, ai thấy thích có thể tham gia.
Luật rất đơn giản, người đội viên có thể tu luyện riêng, cũng có thể tổ đội với nhau, một nhóm tối đa người. Đến lúc cảm thấy đánh qua được đội trưởng của mình, cứ việc khiêu chiến, thua thì coi như biết mình đang ở đâu, còn thắng nha...
Lên thay Thanh Tâm làm đội trưởng!"
cô gái quay sang nhìn Thanh Tâm, ánh mắt hừng hực chiến ý.
Như Chính Nam đã nói, tu luyện là đi ngược dòng nước. Mơ xa thì các cô không dám, nhưng mục tiêu ngắn hạn là vượt lên trên mọi người, trở thành đội trưởng trước thì không có gì là không thể làm được.
Thanh Tâm bỗng nhiên trở thành mục tiêu cho mọi người nhìn chằm chằm, cô có chút cười khổ.
"Được rồi, Thanh Tâm trước hết đi cùng Đại sư tỉ tu luyện, đừng để lãng phí thiên phú của mình, cũng đừng làm tôi mất mặt vì đã chọn cô làm đội trưởng." - Chính Nam cười nguy hiểm: "Tôi là người thù rất dai đấy!"
Vũ Tuyết phú bà có chút vui mừng gật đầu nói: “Không có việc gì, em sẽ quản lý tốt cô ấy. Em cũng biết anh là người thù rất dai mà.” - Ngày thường cô rảnh đến hoảng, bởi vì có đan dược của Chính Nam nên chuyện tu luyện đã không có nhiều áp lực, bây giờ có việc để làm thật sự hợp ý cô.
Mọi người trong phòng cười vang, chỉ có Thanh Tâm là rụt rụt cổ, đi theo Vũ Tuyết phú bà ra ngoài.
"Vân, em tạm thời đốc thúc người này tu luyện. Nếu mà làm tốt... em nhìn gương Bạch Vô Thường a!" - Chính Nam ném cho Vũ Vân một quả táo ngọt, nhưng không cho cắn, chỉ được nhìn.
Vũ Vân hai mắt tỏa sáng, gật đầu lia lịa: "Em biết rồi, nhất định sẽ làm hết sức."
Đợi trong phòng không còn ai ngoài Chính Nam, Ngọc Ngân phú bà mới hiện thân giúp Chính Nam bóp vai, không nói lời nào.
Chính Nam nắm lấy bàn tay Ngọc Ngân phú bà trên vai hắn, mỉm cười nói: “Em chuẩn bị một chút đi, chiều nay chúng ta ra ngoài có việc.”
Ngọc Ngân phú bà vui vẻ gật đầu rồi đi chuẩn bị.
Nhớ lại lần trước cùng với Chính Nam ra ngoài, hai người gặp phải một con Rồng, là chân chính Rồng, không phải cái con bị Chính Nam nuôi thành ngoan như cún Giao Long kia, cô lúc ấy đã sợ đứng hình, lần này không thể để chuyện như vậy lặp lại.
Chính Nam truyền âm cùng Vũ Tuyết phú bà bàn bạc một số chi tiết trong huấn luyện những người mới, cũng dặn dò cô hợp tác với Tú Anh phú bà phân phối đan dược.
Đâu vào đó xong xuôi, hắn mới đeo lên mặt nạ, cùng Ngọc Ngân phú bà tiến vào Vạn Tượng Sâm Lâm.
...
Nhiệm vụ tu chân Chính Nam đã nhận được từ trước khi đoàn người Tà Nguyệt Tông rời Hà thành nhưng khi đó hắn không có thời gian rảnh đi làm. Hiện tại mọi chuyện đã đi vào guồng, Chính Nam cũng không thể chờ được nữa muốn nhanh chóng đột phá tới Nguyên Anh Kỳ.
“Tuyên bố nhiệm vụ tu chân [ Nguyên Anh ]. Mô tả: “Đã cùng thiên địa hòa thành một thể, vậy nên dùng thiên địa để cường hóa bản thân rồi”. Nhiệm vụ yêu cầu: [ Giết ít nhất con Quỷ Diện Độc Chu (cấp ) thu thập cái Quỷ Diện. Giết ít nhất con Thạch Khôi Thú (cấp ) thu thập Thạch Tâm. Giết ít nhất con Thiết Giáp Ngưu (cấp ) thu thập cái Ngưu Giáp. Dùng vật phẩm nhiệm vụ chế tạo Quỷ Diện Cụ, Thủ Hộ Thạch Phù, Thiết Ngưu Giáp ]. Phần thưởng: [ Đạt tu chân Nguyên Anh, điểm cấp, điểm kỹ năng, điểm nghề, điểm mị lực, lần thiên địa tẩy lễ ]. Phạt: [ Không ]”.
Chính Nam vừa xem lại log nhiệm vụ vừa cùng Ngọc Ngân phú bà chạy băng băng trong rừng. Thời gian còn khá sớm nên hắn quyết định đi tới địa điểm làm nhiệm vụ thứ nhất: “Anh cần một thứ gọi Quỷ Diện, chính là phần xương màu trắng dưới bụng của Quỷ Diện Độc Chu. Đi theo anh.”
Theo chỉ dẫn của bản đồ, Chính Nam và Ngọc Ngân phú bà tới một mảnh rừng cây cực kỳ âm u, khắp nơi là mạng nhện giăng đầy trên cây, mặt đất, cục đá chỗ nào cũng có.
“Nơi này thật ngột ngạt, thật mẹ nó hôi thối.” - Chính Nam thật sự không chịu nổi, giống như mùi toilet năm không dọn vậy, mặc dù hắn cũng không biết năm không dọn toilet nó thành cái mùi gì.
Ngọc Ngân phú bà cũng không chịu nổi cái mùi này, cô nói: “Nhện hình yêu thú thường sợ lửa, không bằng chúng ta đốt trụi nơi này?”
“Dùng lửa có thể nhưng nhất định phải khống chế cẩn thận mới được, bởi vì anh cần Quỷ Diện phải thật lành lặn.”
Trong lúc nói chuyện, hai người từng bước đi sâu vào trong khu vực bị mạng nhện giăng, rất nhanh liền bị bao vây.
Chính Nam mở ra Bạch Nhãn, trước mắt hắn đều là nhện, con nào con nấy to bằng bình nước lít đang từ khắp nơi bò tới.
Sải chân nó đặc biệt dài, phải tới m, dưới bụng còn có một phần giống như xương, lại giống như vảy khuôn mặt. Nói là khuôn mặt vì nó có kích cỡ gần như vậy thôi, chứ nhìn nó sần sùi, không đối xứng, mỗi con đều khác nhau, có điểm giống vân tay.
“Tới rồi, cố gắng một đòn giết một con, giữ lại phần xương cốt dưới bụng nó lành lặn. Động thủ.” - Chính Nam la lên một tiếng, sau đó bắt đầu kết ấn.
“Hỏa Độn - Phụng Tiên Hỏa Thuật”
Chính Nam chủ động chế tạo hoàn cảnh có lợi cho bản thân bằng cách đốt trụi cây cối và mạng nhện xung quanh.
Nhện hình yêu thú rất nguy hiểm khi được di chuyển thoải mái, bởi vì nó có thể phóng ra tơ nhện và nọc độc từ rất nhiều hướng nếu xung quanh có cây cho nó trèo lên, chưa nói tới chiến thuật “Nhện nhảy dù” với vô số nhện con từ trên cây nhảy xuống nữa.
“Bạch, chuẩn bị.” - Chính Nam la lên một tiếng, sau đó nhảy thẳng vào giữa bầy nhện.
“Kim Phược Thuật” - cấp D nhẫn thuật, có thể tạm thời tạo ra những sợi dây tinh thần buộc chặt thân thể đối thủ.
Xung quanh bầy nhện đột nhiên có thật nhiều sợi dây vô hình buộc lại tay chân chúng, giãy giụa thế nào đều vô dụng.
Ngọc Ngân phú bà bắt lấy thời cơ, liên tục sử dụng “Như Ảnh Tùy Hình” để cao tốc dịch chuyển tới mấy con nhện, sau đó một chiêu “Liên Kích” đâm từ tới lần liên tiếp vào nhiều điểm khác nhau trên thân thể chúng, hai kỹ năng điển hình của Thích Khách hình tu luyện giả.
Cô đều rất khéo léo đâm vào phần đầu và lưng nhện, vừa đảm bảo nó sẽ chết, vừa không làm hỏng Quý Diện theo lời Chính Nam.
Sau khi có tới con nhện bị giết, bầy nhện mới giãy thoát ra khỏi trói buộc của Chính Nam, phát ra tiếng rít chói tai.
Chính Nam và Ngọc Ngân phú bà đều nhảy lui trở ra, tựa lưng vào nhau.
“Nơi này có khoảng con nhện, như vậy trừ vừa rồi là còn con, chúng ta thi xem ai giết nhiều hơn nhé?”
Ngọc Ngân phú bà hứng thú hỏi: “Có phần thưởng gì hay không?”
“Ai thắng tối nay ở trên?”
“Đồng ý” - Không chút suy nghĩ.
Chính Nam lấy ra hai cái Shuriken lớn bằng nửa người hắn, mỗi cái đều được cột vào Tơ Tằm Ngàn Năm để đảm bảo độ dai, Sau đó hắn ném mạnh cả hai về phía bầy nhện rồi bắt đầu chơi YoYo. Trò này là hắn học được từ lần Hoàng Sơn.
Ngọc Ngân phú bà sững sờ nhìn Chính Nam đứng một chỗ ném đi, kéo về liên tục hai cái vũ khí kỳ quái, mỗi lần như vậy lại có vài con nhện bị hắn chém đứt hết cả chân.
Chờ đến lúc Ngọc Ngân phú bà kịp tỉnh hồn, Chính Nam đã bắt đầu xách theo Kunai đi bổ đao mấy con nhện bị hắn phế trước đó rồi.
Ngọc Ngân phú bà thua bắt đầu không nhận nợ: “Anh ăn gian! Anh… dùng đạo cụ, đúng vậy, anh không phải là chiêu thức mà là đạo cụ.”
Chính Nam cười sảng khoái, nói: “Đúng là đạo cụ nhưng điều khiển nó cần rất nhiều kỹ thuật a. Đừng có tìm cớ không nhận nợ, tối nay em phải nằm dưới, cấm có lật lên, haha.”
Ngọc Ngân giậm chân: “Anh thật ăn gian! Không nói với anh, em qua thu thập Quỷ Diện.”
Lát sau, nhận Quỷ Diện từ Ngọc Ngân phú bà, Chính Nam lại hỏi Trang: “Trang, có cái Quỷ Diện còn nguyên vẹn, có thể chế tạo luôn hay phải gom đủ cả loại vật liệu?” - Hắn là muốn biết có thể hoàn thành từng phần hay phải đủ một lần.
“Có thể chế tạo luôn, ký chủ bỏ vật liệu vào balo, Trang sẽ tự lấy.”
“Tiêu hao Quỷ Diện, chế tạo được Quỷ Diện Cụ.”
“Móa, còn không được %, thật sự là hố cha.” - Chính Nam nhổ nước bọt, sau đó lại cùng Ngọc Ngân phú bà đi tìm một nơi qua đêm trước, hôm sau lại giết nhện.
...