"Chuyện đó... là chuyện gì cơ?" - Chính Nam biết còn cố hỏi.
"Chính là chuyện... đó. Bớt giả ngu đi!"
Lần này Chính Nam không ngần ngại gật đầu.
“Có phải là với tiểu Vịnh không?”
Chính Nam không ngần ngại lắc đầu.
“Vậy là không phải. Mà cũng không quan trọng, quan trọng là cậu là người trưởng thành, tôi cũng vậy. Cậu là đại phu, tôi là bệnh nhân. Cậu chữa bệnh cho tôi, tôi hợp tác với cậu, không có gì phải ngại ngùng. Cậu nói có đúng không?” - Nguyệt Vi lão tông chủ từ gương mặt cười đùa tí tởn bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Chính Nam thở dài: “Đúng vậy. Ngài đối với tôi là trưởng bối, tôi đối với ngài là đại phu, không có gì phải ngại ngùng." - Người ta phụ nữ đã nói tới mức như vậy, thân làm đàn ông còn từ chối nữa thì không phải là lịch sự mà là đạo đức giả rồi.
"Được rồi, ngài điều chỉnh trạng thái một chút đi, tôi chuẩn bị ngân châm. À đúng, tốt nhất nên để Nguyệt Nga tông chủ hộ vệ bên ngoài, đừng để người khác xông vào.”
Nguyệt Vi lão tông chủ cười nói: “Yên tâm. Nga nó làm việc rất có trước có sau, chúng ta ở trong này làm gì nó chắc chắn sẽ đoán được, không cần dặn dò gì cả.”
Chính Nam quả thật không còn gì để nói.
Đúng là con hư tại mẹ, cháu hư tại bà ngoại!
Có bà ngoại và mẹ như thế này, bảo sao Nguyệt Vịnh lớn lên thành cái ma nữ.
...
Một tiếng sau, Chính Nam vẻ mặt nghiêm trọng, trải ra cuộn khăn hắn dùng để cắm ngân châm.
Trước mặt hắn, Nguyệt Vi lão tông chủ đã cởi sạch sành sanh nằm sấp trên giường.
Đối với việc Nguyệt Vi lão tông chủ dồn Hỏa Độc vào phần bắp đùi sau, Chính Nam hoàn toàn có thể lý giải được. Nơi này gần nơi có âm khí đậm nhân trên thân thể phụ nữ, có thể giúp giảm bớt gánh nặng kiềm chế Hỏa Độc, lại thêm nó ở gần đan điền, nếu có vấn đề xảy ra thì có thể điều động chân nguyên tới đây áp chế nhanh nhất.
“Nguyệt Vi đại tiểu thư, lát nữa có thể sẽ có chút đau và bỏng rát trong kinh mạch, hi vọng ngài có thể nhịn qua. Đừng làm kinh mạch chệch hướng sẽ tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng.”
Nguyệt Vi lão tông chủ không ngẩng đầu lên mà úp mặt chặt dưới gối nói: “Tôi… biết rồi. Cậu cứ làm những gì cần làm đi.”
Chính Nam trong lòng khinh thường. Vừa mới ai mạnh miệng nói không ngại, bây giờ cả gáy và lỗ tai đều đỏ, đầu cũng không dám ngẩng lên.
“Vậy tôi bắt đầu đây.” - Thu hồi tâm tư lung tung, Chính Nam tập trung cao độ đối phó với ca bệnh khó nhất từ lúc hắn trở thành Y Sư đến giờ.
...
“Ừm!... a… ư…”
Liên tiếp là những âm thanh ma mị vang lên trong phòng, người không biết còn tưởng rằng bên trong đang có “đấu vật” đâu.
...
"A!... Á... ưm..."
...
“Ngài làm ơn đừng phát ra những âm thanh kỳ quái như vậy có được hay không? Rất làm tôi phân tâm đó.” - Chính Nam bất đắc dĩ nói.
“Chỗ đó… chỗ đó rất nhạy cảm.” - Nguyệt Vi lão tông chủ cũng biết mình phát ra âm thanh rất không đứng đắn, nhưng mà bà có thể làm sao a.
Chính Nam cắn răng không nói nữa, tiếp tục xoa nắn cặp đùi trắng noãn, thon dài đang khẽ run rẩy trong tay mình.
...
Suốt sáu tiếng đồng hồ vừa phải tập trung cao độ, vừa phải “nghe, nhìn” những thứ đầy dụ hoặc mà không được phân tâm, Chính Nam cảm thấy mình đã đủ tư cách làm thánh nhân.
Một tay nắm lấy bàn chân nhỏ tinh tế của Nguyệt Vi lão tông chủ, hắn cuối cùng cũng có thể thở mạnh một hơi: “Đã dồn được phần lớn Hỏa Độc xuống đầu ngón chân ngài. Tiếp theo tôi sẽ dùng châm làm dẫn, nhiệm vụ của ngài là dùng chân nguyên ép Hỏa Độc theo ngân châm ra khỏi cơ thể…”
Đang nói dở Chính Nam bỗng nhiên cảm thấy không đúng, bởi vì Nguyệt Vi lão tông chủ đang dùng ánh mắt long lanh, ngập nước nhìn mình đầy khao khát.
Hắn có chút choáng váng, bởi vì đây rõ ràng là ánh mắt mà Ngọc Ngân phú bà và Tú Anh phú bà nhìn hắn mỗi khi… “động tình” a.
Chát!
Chính Nam tự vỗ vào trán mình.
Nguyệt Thần huyết mạch vốn là trong thân thể sẽ sản sinh ra âm khí rất nhiều, cho nên phụ nữ Nguyệt gia luôn phải có thủ đoạn để giữ âm dương cân bằng.
Nguyệt Vi lão tông chủ mấy trăm năm sống chung với Hỏa Độc vốn đã tự hình thành cân bằng nhất định, bây giờ hắn quá lỗ mãng mà trục xuất lượng lớn Hỏa Độc khiến cân bằng này bị phá vỡ, cần phải có dương khí tới điều hòa.
Nhưng mà, Chính Nam nhăn nhó nói: “Đại tiểu thư, ngài đừng làm vẻ mặt đó, tôi sẽ bị tổn thọ a.”
Độ Kiếp Kỳ cường giả đã có thể dễ dàng làm chủ ngũ hành và thiên địa linh khí, mất cân bằng âm dương trong cơ thể đối với họ không phải là vấn đề quá lớn.
Thấy Chính Nam quá nhanh đã nhìn thấu trò đùa của mình, Nguyệt Vi lão tông chủ bĩu môi nhàm chán: “Không thú vị!” - Bà không tiếp tục đùa giỡn hắn nữa mà ngồi xếp bằng điều chỉnh lại thân thể.
Chính Nam thở phào một hơi rồi ra ngoài trước, nhiệm vụ của hắn ở đây đã hoàn thành rồi.
...
Bên ngoài, Nguyệt Nga tông chủ và Nguyệt Nhi trưởng lão đều đang canh gác. Trong phòng có cách âm trận pháp nên hai người không nghe được bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ có thể ở bên ngoài canh gác.
Thấy Chính Nam mở cửa đi ra, Nguyệt Nga tông chủ lập tức hỏi gấp: “Không thần sứ, mẹ tôi thế nào rồi?”
“May mắn không làm nhục mệnh, trạng thái của Nguyệt Vi Đại tiểu thư đã ổn định. Trong thời gian này chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ, ổn định lại kinh mạch thì sẽ khôi phục được % thực lực.” - Chính Nam cười nói.
Nguyệt Nga tông chủ và Nguyệt Nhi trưởng lão đều nở nụ cười xinh đẹp, tin tức này đến quá bất ngờ nhưng cũng rất đúng lúc.
Nguyệt Nhi trưởng lão biết mẹ mình không sao liền rời đi trước. Bà là quản sự chính của tông môn, luôn có rất nhiều chuyện cần phải lo lắng, nhất là trong thời kỳ chiến tranh như thế này.
Nguyệt Nga tông chủ nhìn Chính Nam, có chút mất tự nhiên nói: “Không thần sứ, có chút yêu cầu quá đáng, nhưng vì Tà Nguyệt Tông, tôi nhất định phải nói ra. Hi vọng ngài nghe xong không nên tức giận…”
“Ồ! Ngài cứ nói, giúp được tôi nhất định sẽ giúp, không giúp được tôi sẽ nói thẳng, không có gì quá đáng hay không quá đáng.” - Đối với “mẹ vợ” mình Chính Nam tất nhiên sẽ không keo kiệt a.
Nguyệt Nga tông chủ vui mừng nói: “Như vậy thì tốt quá. Tôi chỉ muốn hỏi Nguyệt Thần Thủy lần trước ngài tặng cho tiểu Vịnh còn hay không, tôi chấp nhận ra giá cao mua lại…”
Chính Nam lập tức hiểu ra vấn đề, hóa ra là Nguyệt Nga tông chủ muốn hỏi thêm Nguyệt Thần Thủy a. Hắn lấy ra hai bình ngọc, cười nói: “Bình màu trắng này là Nguyệt Thần Thủy giống loại lần trước tôi tặng cho Nguyệt Vịnh, ngài tặng lại cho Nguyệt Nhi trưởng lão dùm tôi. Còn bình màu xanh này…”
Chính Nam nhìn quanh rồi ghé lại sát tai Nguyệt Nga tông chủ nói khẽ: “Đây là Nguyệt Thần Thủy cô đọng gấp lần, để ngài và Nguyệt Vi Đại tiểu thư dùng chung. Đừng để hở ra gió, thứ này đối với phụ nữ dưới Độ Kiếp Kỳ có tác dụng thôi tình rất mạnh, không cẩn thận có thể gây ra hậu quả đáng tiếc...”
Nguyệt Nga tông chủ hai mắt tỏa sáng nhìn Nguyệt Thần Thủy trong tay Chính Nam, gật đầu liên tục: “Hiểu rõ. Không thần sứ, về giá cả... ”
Chính Nam nhét cả hai bình vào tay Nguyệt Nga tông chủ, nói: “Tặng cho ngài, đều là người một nhà, nói cái gì giá cả chứ. Khi nào Nguyệt Vi Đại tiểu thư xuất quan ngài nên cho Đại tiểu thư sử dụng Nguyệt Thần Thủy ngay nhé, sẽ giúp Đại tiểu thư ổn định tình hình nhanh hơn. Tôi có việc phải trở về rồi, ngày sau gặp lại.” - Nói, không đội mẹ vợ kịp phản ứng hắn đã tung cánh bay lên bầu trời, rất nhanh mất tích trong làn mây.
Chính Nam vừa đi không bao lâu thì Nguyệt Vi lão tông chủ cũng mở cửa ra, nhìn quanh hỏi: “Chàng trai kia đâu rồi? Nhìn cũng nhìn, sờ cũng sờ, chưa trả tiền lại dám trốn mất rồi hả?”
Nguyệt Nga tông chủ biết thừa tính tình của mẹ mình nên cũng không thèm quan tâm. Bà nói: “Mẹ, con dẫn mẹ đi dùng một thứ, đảm bảo chỉ cần dùng một lần mẹ sẽ thích ngay.”
Nguyệt Vi lão tông chủ không thú vị: “Không phải là lại tắm thứ nước lần trước chứ, không có tác dụng đâu. Một người dùng một bình còn có tác dụng, chứ hai mẹ con mà dùng chung là không được gì luôn.”
Nguyệt Nga tông chủ cười thần bí: “Mẹ không thích thì thôi. Không thần sứ nói Độ Kiếp Kỳ trở lên mà dùng thứ này đảm bảo trẻ mãi không già a, mẹ không thích thì đỡ tốn cho con… A!”
Chưa nói hết câu, ngực của Nguyệt Nga tông chủ đã bị tập kích. Hai bàn tay ma quỷ liên tục nhào nặn đến biến hình hai ngọn núi của bà.
“Có cái gì tốt mau đưa ra đây, dám giấu dùng một mình thì biết tay mẹ.” - Nguyệt Vi lão tông chủ vừa nhào nặn ngực con gái mình, vừa “đe dọa”.
Nguyệt Nga tông chủ tính cách có thể không trẻ nhưng thân thể của bà trẻ a, cảm giác tê tê như điện giật từ ngực truyền đi toàn thân khiến bà vẫn là chịu thua: “Con xin lỗi! Mẹ mau buông ra đi.” - Nói, bà lấy ra hai bình ngọc đựng Nguyệt Thần Thủy rồi nói lại những gì Chính Nam vừa nói, sau đó hai mẹ con kéo nhau đi ngâm nước nóng một trận.
Trong phòng tắm hơi nước mông lung, Nguyệt Vi lão tông chủ hai tay chống lên hai thành bồn tắm, mắt lim dim hưởng thụ: “Tiểu Vịnh tìm được nam nhân tốt hơn mẹ và con a!”
Đối diện, Nguyệt Nga tông chủ cũng trong tư thế tương tự khẽ gật đầu, nhưng rất nhanh bà mở trừng hai mắt nhìn mẹ mình, sau đó lao tới... "bóp"
Rất nhanh phòng tắm thành chiến trường, hai thân hình mỹ miều quấn lấy nhau liên tục dùng " beep beep Long Trảo Thủ" giao thủ.
Tiếc là không ai có diễm phúc được thấy cảnh này!
(Sáng mai chương! Cầu đậu, NP...)
...