"Vèo" tiếng xe ô tô chạy như lướt trên gió,nhẹ nhàng mà nhanh như cắt với tốc độ km/h.Chiếc xe màu trắng,trông vô cùng sang chảnh nhưng nhãn xe và giá tiền mới là thứ làm cho người ta sủng sốt.
Trời ơi!!
Là Bugatti Veyron SuperSport hơn tỷ nhân dân tệ má ơi!Còn vị đại gia phương nào mà có thể ngồi lên chiếc xe này ngoài ông chủ bọn họ sao??Cả đám nhân viên nữ,nói đúng hơn là tiếp tân của Lãnh thị nhảy cẫng lên như bắt được vàng,ngắm được chiếc xe hàng thật giá thật này cũng đủ để mãn nguyện rồi.Chiếc xe giảm tốc độ từ từ rồi sau đó điêu luyện lái đến trước cửa Lãnh thị tập đoàn.
Cửa ô tô bật mở,Giang Thiên Di đi xuống với phong thái tự tin và thoải mái đi đến trước mặt bọn họ.
Hôm nay cô mặc chiếc váy suông màu xám dài đến đầu gối,phần bụng được bóp bó vào eo chút làm tôn lên vòng eo thon gọn,phần chân váy có các tua rua làm điểm nhấn,tay áo lỡ suông đến hơn khuỷu tay, phong cách thời trang vô cùng thanh lịch,chiếc váy của Gucci có giá khoảng triệu,cô phối cùng chiếc túi màu da Hermes nhỏ giá tầm triệu làm điểm nhấn của cả set đồ.Cô hôm nay trông vô cùng sang chảnh với lối makeup tô son màu trầm ở môi,kết hợp với chiếc kính râm màu đen.
Cả đám nhân viên trợn mắt ngước nhìn ngước nhìn.Đương nhiên bọn họ làm trong công ty thời trang Lãnh thị này vừa nhìn phát đã ra được giá tiền rồi.Kết hợp đã đẹp rồi mà giá tiền còn trên trời nữa,còn chưa tính siêu xe tỷ nhân dân tệ.
Tập đoàn Giang thị sao lại có người giàu nứt đổ đố vách như vậy?!
Dát toàn đồ hiệu lên người không!
Cô nhẹ nhàng sải bước đến chỗ tiếp tân,sang chảnh tháo kính mắt ra.
"Tôi là tổng giám đốc của bên Giang thị" cô cất giọng.
"Dạ,mời tiểu thư" tiếp tân nhanh nhẹn chạy ra,dẫn Giang Thiên Di đi.
Vừa đi cô vừa dùng đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh.Lãnh thị này quả thật vô cùng giàu,trong công ty tất cả các đồ nội thất ở đây nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng đều là đồ cao cấp,nhân viên cũng chuyên nghiệp và bài bản,đúng là,chẳng thể coi thường được tập đoàn đứng đầu Châu Á này.
Nữ nhân viên kia dẫn cô lên tầng của công ty,đưa cô đến trước cửa căn phòng.Chiếc cửa trong suốt,chỉ có vài đường kẻ làm nền nên cô có thẻ nhìn thấy bên trong là phòng họp,còn có vài người đang ngồi trong đó,chắc chắn là bên Vân thị.
Thiên Di nhẹ nhàng đẩy cửa vào trong,ngồi ở phía dối diện với bên Vân thị.Cô lia cắp mắt sắc bén lên đám người ngồi đối diện.Người ngồi ở đầu đối diện,ngang hàng với cô chính là Vân Nhược Khuê,nhị tiểu thư của Vân gia hiện,cô nàng hiện nay đang giữ chức phó tổng giám dốc của bên Vân thị,đồng thời kiêm luôn danh hiệu vị hôn thê của Lãnh Nghiên,ông trùm của cả Hắc đạo và Bạch đạo phong vân Đế Đô.
Vân Nhược Khuê hôm nay mặc chiếc váy màu hồng cánh sen,tay váy xòe lửng đến khuỷu tay,chân váy dài đến đầu gối được xẻ đường ở chân làm cho thân hình của cô ả càng lộ ra trông quyến rũ,chiếc váy cũng cùng hãng Gucci với cô,Vân Nhược Khuê hôm nay trang điểm tươi tắn,đôi môi cũng đánh màu phớt hồng như thiếu nữ đôi mươi phối hợp cùng với đôi giày cao gót hở ngón cao phân và chiếc túi xách tròn có màu trắng tinh khôi,style của Vân Nhược Khuê hôm nay khác hẳn cô.Đúng thật là nữ tính và điệu đà như cái tên.
Phía bên cạnh cô ta là trợ lý nam tầm tuổi,trông khá điển trai,anh ta mặc bộ vest màu xám,từ nãy đến giờ đều luôn tay ghi chép các sổ sách.Nhắc đến trợ lý,Tinh Tinh kia trang điểm cũng thật lâu đi,từ lúc cô đi đến giờ cũng phải tầm nửa tiếng rồi mà vẫn còn muốn cố bôi trét son phấn.Thiệt tình!
"Cạch cạch cạch" đế giày cao gót sắc nhọn ma sát với sàn nhà tạo nên tiếng kêu.Cô không cần ngoảnh ra nhìn cũng biết đó là Tinh Tinh,chỉ có co nàng mới có tính cách vồn vã vội vàng như thế.
Trần Tinh Tinh kéo chiếc ghế ra ngồi xuống,khẽ ghé vào tai cô nói nhỏ: "Em xin lỗi,em cứ mải mê chọn váy quen cả thời gian.Chưa trễ chứ chị?"
"Sắp trễ rồi đó!Lần sau đi sớm lên nhe chưa?!" cô ghé vào tai cô nàng,nhắc nhở.
"Dạ thưa sếp" cô nàng lè lưỡi tinh nghịch.
Bỗng đoàn người mặc vest đi đến.Người đi đầu đoàn người,không ai khác chính là Lãnh Nghiên.Hôm nay anh ta mặc bộ vest màu đen trầm kết hợp cùng chiếc cà vạt màu trắng sang trọng.Chỉ cần nhìn qua là cũng đủ biết đó là đồ cao cấp,mỗi đồ vật anh ta mang lên người dều có giá trị khuynh thành a!
Làn da nâu khỏe mạnh,khuôn mặt lạnh như băng,sống mũi cao vút,đôi mắt phượng hẹp dài,khóe mắt hơi sâu,môi mỏng đang nhếch len thành đương cong ngạo nghễ.Và nhất là khí chất vương giả của hắn làm cho ai cũng phải lạnh sống lưng.Đúng thật là phong phạm của ông trùm.Hắn ta bước từng bước trậm rãi vào ngồi ở vị trí đầu,cất giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực:
"Chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi"