Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 115: thất sách

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong những hoa lan màu đen kia của hành tinh Ô Lan, đột nhiên xuất hiện hàng trăm đóa ánh sáng chói lòa. Những đóa ánh sáng này càng ngày càng lớn, có thể nhìn ra đây là chiến hạm Ô Lan bảo vệ thánh địa hành tinh Ô Lan. Ngoại hình của những chiến hạm này giống như những chiếc chiến hạm cao cấp thường thấy, chỉ là trên thân chiến hạm có sơn thêm một đóa hoa lan màu đen mà thôi.

Sau khi những chiến này bay ra ngoài tầng khí quyển, bắt đầu tụ thành mộ trận hình tam giác nhanh chóng, sau đó khởi động bay về hướng hành tinh Trung Châu. Khi chiến hạm Ô Lan bay đến hành tinh Trung Châu bố trí trận hình thủy lôi, chiến hạm Ô Lan không có dừng lại mà vừa phóng ra hàng ngàn trái đạn đạo vừa tiếp tục tiến về phía trước.

Đạn đạo bay phía trước chiến hạm, sau khi đụng phải thủy lôi liền nổ tung, vì thế dẫn đến vụ nổ lớn phản ứng dây chuyền. Chiến hạm Ô Lan theo sát đằng sau, giống như chưa nhìn thấy vụ nổ đó, chỉ là gia tăng màng bảo vệ, tốc độ không giảm xông vào trong biển lửa. Lúc năng lượng vụ nổ do đạn đạo và thủy lôi gây ra biến mất, chiến hạm Ô Lan đã rời xa phòng tuyến thủy lôi, xông vào phạm vi cảnh giới hành tinh Trung Châu.

“Cảnh báo chiến tranh! Phát hiện chiến hạm Ô Lan đi vào phạm vị cảnh giới của chúng ta, số lượng chiếc chiến hạm cao cấp!” Lính radar tháp chỉ huy không gian hành tinh Trung Châu sau khi phát hiện tung tích chiến hạm Ô Lan, lập tức báo cáo với quân bộ hành tinh Trung Châu. Những lính giám sát này đều rất nghi hoặc, tại sao cấp trên yêu cầu mình hễ phát hiện chiến hạm hành tinh Ô Lan liền phát thông báo chiến tranh? Lẽ nào thế lực tôn giáo sẽ tấn công hành tinh Trung Châu sao? Mặc dù bọn họ nghi ngờ, nhưng vẫn làm theo lệnh phát ra cảnh báo.

Nhận được cảnh báo, vẻ mặt Sa Lệ chấn động: “ chiếc? Sao lại nhiều như thế, vừa đủ gấp lần chúng ta!”

Khiết Tu không thèm bận tâm nói: “Chỉ là lần mà thôi, mỗi chiếc chiến hạm tiêu diệt chiếc chiến hạm là có thể tiêu diệt sạch bọn chúng.” Nói rồi nháy mắt ra hiệu với Sa Lệ. Nghe thấy lời này, Sa Lệ vừa định lắc đầu, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Khiết TU, lập tức hiểu ra bên cạnh mình còn có rất nhiều binh lính, do đó cũng cố ý nói một cách nhẹ nhàng: “Không sai, chi là chiếc mà thôi, không lâu trước đây chủ công chỉ huy hơn chiến hạm, không những không bị tổn thất hư hại gì, hơn nữa còn đoạt được chiếc chiến hạm và một hành tinh hành chính! Bây giờ chúng ta có chiếc chiến hạm, trong đó là chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong, chiến hạm kẻ địch thâm nhập lần này hoàn toàn không có gì ghê gớm cả!” Sa Lệ nói đến đây vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nghe lệnh của ta, tất cả chiến hạm xuất kích! Tiêu diệt tất cả chiến hạm địch thâm nhập!”

Binh lính vốn nghe thấy quân dịch nhiều hơn mình gấp lần mà hoang mang lo sợ, sau khi nghe thấy lời Sa Lệ nói, lập tức sĩ khí dâng cao hét lớn: “Tuân lệnh! Rồi ai chạy về vị trí nấy.

Nhìn thấy dáng vẻ của các binh lính, Sa Lệ và Khiết Ti nhìn nhau cười khổ, mặc dù mình nói là nói như thế, nhưng đối diện với kẻ địch nhiều hơn mình gấp lần, mình hoàn toàn không thể nào chiến thắng dễ dàng như thế được, hơn nữa cho dù chiến thắng, chiến hạm còn sống sót e rằng một bàn tay cũng không đếm hết. Hài, hi vọng kế hoạch của chủ công có thể đánh lui kẻ địch đông gấp lần.

Sa Lệ và Khiết Ti nhìn nhau gật đầu, Sa Lệ ở lại tháp chỉ huy không gian chỉ huy, còn Khiết Tu kiêm chức quan tư lệnh căn cứ phòng không mặt đất, thì vội vã đi đén căn cứ phòng không mặt đất, chỉ huy căn cứu phòng không chuẩn bị chiến đấu.

Sauk hi nhận được mệnh lệnh của Sa Lệ, chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong đều dừng lại trong tần khí quyển khí, dưới sự chỉ huy của Lý Gia Dân bay xuyên ra ngoài tầng khí quyển, đồng thời lập tức bày trận phòng ngự gần quỹ đạo hành tinh. Lúc chiến hạm bố trận phòng ngự, trước trận chiến Lý Gia Dân đã nói với các thuộc hạ của mình: “Các huynh đệ! Những tên của Ô Lan giáo vọng tưởng muốn truyền bá giáo nghĩa khắp vũ trụ, sau khi phát hiện giáo nghĩa của bọn họ không có đất dung thân ở hành tinh Trung Châu, bắt đầu sử dụng vũ lực ép buộc chúng ta theo giáo nghĩa của bọn họ! Tin rằng các huynh đệ đều biết giáo nghĩ của Ô Lan giáo yêu cầu tín đồ phải cống hiến tất cả những gì mình có được cho Ô Lan giáo! Có nghĩa là tính mạng, người nhà, tài sản của giáo đồ đều thuộc về Ô Lan giáo! Những người tin theo ngoài bữa cơm rẻ tiền ấm bụng kia không thể có được thứ gì, hơn nữa phải tận lực ra sức làm việc vô điều kiện cho Ô Lan giáo! Các người nói, chúng ta có thể để cho Ô Lan giáo đi vào hành tinh Trung Châu chúng ta được không? Chúng ta có thể khuất phục quyền lực của Ô Lan giáo được không?”

Nghe thấy lời nay, các binh lính lập tức hét lớn: “Tuyệt đối không thể để Ô Lan giáo đi vào hành tinh Trung Châu chúng ta!” “Tiêu diệt Ô Lan giáo!” Chả trách sao những binh lính này kích động như vậy, giáo nghĩ của Ô Lan giáo bọn họ đều biết rõ, nếu như dưới dự thống tị của Đường gia ngày xưa, bọn họ thân không giá trị gia nhập Ô Lan giáo còn có thể có được sự ký thác về tâm linh. Nhưng dưới sự thống trị của Đường Long, cuộc sống của bọn họ sáng sủa hơn, hơn nữa những chính sách đang tiến hàng trong khoảng thời gian này của Đường Long, có thể đoán được cuộc sống sau này sẽ càng tốt hơn. Giống như những ngày này đang tiến hành mở rộng quận hàm, mình có thể có được quan hàm gì, lương được bao nhiêu. Đối diện với tiền đồ tươi đẹp như thế, mình sao có thể cho phép Ô Lan giáo phá hoại được cơ chứ?

“Đúng! Mọi người nói rất đúng! Hãy tiêu diệt bọn Ô Lan giáo chỉ biết ăn lười làm này!” Lý Gia Dân lớn tiếng nói: “Mọi người không cần cho rằng Ô Lan giáo có chiếc chiến hạm, chúng ta chỉ có chiếc chiến hạm, đấu tuyệt đối không thắng được! Mọi người chớ quên, dưới chân chúng ta là chiến hạm gì? Là chiến hạm phòng ngự tổ ong được gọi là thành lũy di động! Trong vũ trụ không có chiến hạm nào có thể chịu đựng được một lần tấn công của chúng ta! Một lần chúng ta tấn công có thể tiêu diệt ít nhất chiếc chiến hạm! chiếc chiến hạm của Ô Lan giáo kia chỉ cần chúng ta tấn công mười mấy hai chục lần là tiêu diệt xong, cho nên chúng ta không cần căng thẳng, thao tác theo mệnh lệnh là được! Nhớ rõ, thắng lợi thuộc về chúng ta!”

“Thăng lợi thuộc về chúng ta!” Sĩ khí được Lý Gia Dân dưa lên cao, binh lính đồng thanh hét lớn.

Lúc chiến hạm phòng ngự tổ ong của Lý Gia Dân bay ra ngoài tầng khí quyển, chiếc chiến hạm cao cấp do Lưu Dịch Huy chỉ hủy tuần tra gần hành tinh Trung Châu, cùng lúc nhận được mệnh lệnh lập tức lái về tọa độ đã dự định trước, bắt đầu chuẩn bị ngăn cản Ô Lan chiến hạm. Lưu Dịch Huy cũng bắt đầu cỗ vũ sĩ khí: “Các huynh đệ, đối phương có chiếc chiến hạm, chúng ta chỉ có chiếc, binh lực nhiều gấp lần chúng ta, chúng ta có sợ không?”

“Không sợ!” Các binh lính lớn tiếng nói.

“Đúng! Chúng ta không sợ! Chúng ta tại sao phải sợ? Bởi vì chúng ta bảo vệ quốc gia của mình, cho nên chúng ta là chính nghĩa! Nếu như chúng ta là chính nghĩa thì sao chúng ta phải sợ bọn xâm lược tàn ác? Mặc dù binh lực chúng ta ít hơn chúng, nhưng tin tằng mọi người cũng đã biết chủ công đã từng dùng chiếc chiến hạm bắt sống chiếc chiến hạm, hơn nữa còn chiếm lính cả một hành tinh, mặc dù chúng ta không thể so sánh với chủ công, nhưng chúng ta cũng sẽ không để chủ công mất mặt! Hơn nữa, phía sau chúng ta có sự hậu thuẫn của chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong và hành tinh Trung Châu, hoàn toàn không cần phải lo lắng gì cả, tin chắc mọi người cũng biết sự lợi hại của chiến hạm phòng ngự tổ ong, nếu như chúng ta không cố gắng, chiếc chiến hạm của địch sẽ bị chiến hạm tổ ong của chúng ta nuốt chửng. Lúc có người hỏi bạn lúc ngăn chăn kẻ xâm lược bạn đang làm gì, câu trả lời của bạn là: Xin lỗi, tôi đang ở ngoài không gian xem náo nhiệt, kẻ xâm lược đã tiêu diệt đông đội của bạn. Bạn có thể trả lời như thế không?”

“Không thể! Chúng tôi muốn đích thân tiêu diệt quân địch!” Các binh lính lập tức hét lớn. Bọn họ mặc dù lúc ban đầu rất lo lắng vì binh lực quân địch quá mạnh, nhưng sau khi nghe thấy lời cấp trên nói, nhớ đến lịch sử oai phong của chủ công, nghĩ đến mình đại diện cho chính nghĩa, đồng thời hoan tưởng đến ánh mắt sùng bái của hậu thế khi mình lập được chiến công, bất giác sĩ khí tăng cao.

Lưu Dịch Huy thấy đã cổ vũ thành công, bất giác nói: “Được! Vậy nghe mệnh lệnh của ta, chiến tranh tiếp sau đây lấy các phân đội làm chủ, mỗi phân đội một trận thế! Đối với các bạn tôi yêu cầu không cao, mỗi phân đội mỗi lần bắn đều phải ngắm trúng chiến hạm, tránh mỗi lần bắn chỉ tiêu diệt được chiến hạm! Có khó không?”

đội trưởng lập tức kính lễ nói: “Không có vấn đề gì!” Binh lính nghe thấy những lời này trong lòng thầm nghĩ: chiếc đánh ? Đương nhiên không vấn đề gì rồi.

Do chiến hạm X do Trương Quán Hoa chỉ huy, đúng lúc dừng ở cảng vũ trụ nghỉ ngơi, cho nên bây giờ đang bận rộn chuẩn bị mọi công tác để bay. Đương nhiên, lúc Trương Quán Hoa chỉ huy binh lính lên phi thuyền, cung không quên nói vài lời với binh linh: “Các huynh đệ! Chúng ta là thành viên phân đội hạm đội do chủ công trực tiếp chỉ huy, chiến hạm của chúng ta cũng là chiến hạm X tinh nhuệ nhất trong chiến hạm Vũ Trụ. Không cần nhiều lời, mọi người cũng biết chúng ta là lực lượng chủ yếu trong cuộc chiến chống xâm lược lần này! Năng lực chiến đấu của chúng ta quyết định hướng đi của cuộc chiến tranh này! Đến đây, hãy để chúng ta giành thắng lợi! Hãy để chúng ta trở thành vương bài trong vương bài! Hãy để mọi người trong thế gian xem chúng ta là niềm tự hào!”

“Hãy để mọi người trong thế gian xem chúng ta là niềm tự hào!” nhớ đến uy lực của chiến hạm X, các binh sĩ hưng phấn hét lớn, đồng thời tốc độ đi lên phi thuyền của các binh lính và sĩ khí cũng tăng cao.

Hành tinh Trung Châu mặc dù sắp đối mặt với cuộc chiến xâm lược, nhưng dân chúng dưới mặt đất vẫn không biết, vẫn sống như thế nào thì sông như thế ấy. Nhưng cũng không phải là không có ảnh hưởng, sau khi nhận được cảnh báo, cảng vũ trụ liền ra lệnh thương thuyền không ra vào cảng nữa, còn bồ đội mặt đất cũng nhận được mệnh lệnh, ra ngoài phối hợp với cảnh sát tuần tra khắp nơi.

Trong thủ phủ, Ưu Na vẻ mặt bình tĩnh đang xem xét các đơn xin kinh phí các hạng mục, còn Lệ Vũ thì đang ngồi ngõ những vị quan phụ trách quân chính tước vị vì chuyện nên bổ nhiệm ai vào chức vụ gì mà cãi nhau kia. Ái Nhĩ Hi thì đang cùng thuộc hạ đi khắp hành tinh, không phải là nhìn thấy thứ nào trong kế hoạch cần phá liền cho nổ tung, thì là vấn đề lựa chọn những công trình kia. Mặc dù bọn họ ai bận việc người nấy, nhưng nếu như chú ý kỹ bọn họ, sẽ phát hiện bọn he thỉnh thoảng lại nhìn lên trên trời, chỉ có lúc bọn họ nhìn lên trời, trong mắt bọn họ mới lộ ra vẻ lo lắng.

Nếu như cả hành tinh Trung Châu vì chuyện chiến hạm Ô Lan đến mà có chỗ hỗn loạn hoảng hốt, thì đó chính là Bộ tình báo do mấy chục cảnh vệ đặc chủng canh phòng kia. Người của Bộ tình báo khuôn mặt đều căng thẳng, vẻ mặt tiều tụy đi ra đi vào nơi này, hơn nữa mỗi nhân viên đi vào phòng làm việc của Bộ trưởng Bộ Tình báo thì đêu cúi đầu sợ hãi.

Còn Lăng Lệ ở trong phòng làm việc của Bộ trưởng Bộ Tình báo, vừa bận rộn xem xét các tin tình báo được báo cáo lên, vừa giận dữ quát mắng vài nhân viên tình báo đang cúi đầu sợ sệt kia: “Các người ăn cái gì vậy? Lại dám báo cáo tin tình báo chưa thu thập đầy đủ! Nói cái gì Ô Lan giáo chỉ có chiếc chiến hạm, nhưng bây giờ thì có chiếc đến đây! Do tin tình báo của chúng ta sai, sẽ có bao nhiêu chiến sĩ nhiệt huyết vì thế mà hi sinh! Tôi sớm đã nói với các người, sự chính xác của tin tình báo hay không quyết định hướng đi của cục thế tương lai! Một tin tình báo sai sẽ gât ra sự nguy hại không thể tưởng tượng được!”

Lăng Lệ lúc này ảo não lo lắng, mình còn cho rằng là cao thủ thu thập tinh báo, lại để xuất hiện tin tình báo sai lầm nghiêm trọng như thế. Nếu không phải là lúc ban đầu chuẩn bị chiến tranh đã dự kiến chuẩn bị nghênh đánh chiếc chiến hạm do Ô Lan giáo và Đế quốc Âu Đức đồng thời xâm lược, e rằng bây giờ thì đã loạn cào cào cả lên. Chỉ là bây giờ lo lắng nhất là nếu như Đế quốc Âu Đặc cũng tiến hành xâm lược, hoặc là sau khi mình đã chiến thắng nhưng tổn thất nghiêm trọng thừa nước đục thả câu. Cho nên Lăng Lệ hét lớn với những nhân viên tình báo đang cúi đầu này: “Bây giơ lập tức điều tra động tĩnh quân sự của Đế quốc Âu Đức, nhất đinh phải điều tra xem Đế quốc Âu Đức rốt cuộc có ý đồ hay không, lúc nào tấn công chúng ta, nếu biết đây là cơ hội lấy công chuộc tội!”

Những nhân viên tình báo kia lập tức ra vể nghiêm túc nói: “Vâng! Thuộc hạ nhất định hoàn thành nhiệm vụ!” Nói xong liền nhanh bước rời khỏi. Còn về việc những người kia làm sao thu thập tình báo Đế quốc Âu Đức, Lăng Lệ không quan tâm, dù gì bây giờ các thương thuyền đã tỏa đi khắp nơi, bọn họ chắc cũng đã đi vào Đế quốc Âu Đức. Lăng Lệ ra sức ủng hộ Đường Long phát triển thương nghiệp, ngoài việc gia tăng của cải ra, điều quan trọng hơn là gia tăng phạm vi thế lực Bộ tình báo, những ngày này, một lượng lớn nhân viên tình báo đã theo thương thuyền đi vào các hành tinh của các thế lực.

Chiến hạm Ô Lan bắt đầu đến gàn hành tinh Trung Châu đương nhiên phát hiện chiến hạm địch phía trước hành tinh Trung Châu, đảm nhân sĩ quan chỉ huy của chiếc chiến hạm Ô Lan là một thanh niên trẻ thân mặc áo bào lụa màu trắng, phía trước ngực có đóa hoa lan, thân hình cao lớn, dáng người thô. Chỉ nhìn thấy lông mày rậm của hắn nhảy lên, mắt mở to, vẫy tay, mở cái miệng rộng, dùng giọng nói như sấm hét lớn: “Tất cả phi đạn, súng laser, bắn! Toàn chiến hạm tấn công!”

Mệnh lệnh của người này vừa ra, hàng ngàn trái phi đạn và chùm tia laser, phóng như bay về phía chiếc chiến hạm cao cấp đang ở trước mặt bọn họ, chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong đang bay dến. Sau khi chiến hạm Ô Lan bắn phi đạn, vừa bắn vừa xông về phía trước. Loại chiến thuật cái gì cũng không lo lắng, không sợ chết chỉ biết xông về phía trước, là loại chiến thuật thế lực chế độ tôn giáo thường dùng nhất, tử công.

Lúc Lưu Dịch Huy phát hiện năng lượng khẩu pháo của đối phương đã nạp đầy liền ra lệnh cho hạm đội: “Tập trung màng năng lượng ở đầu chiến hạm, các hạm đội chuẩn bị ngắm chính xác phi đạn thế trận của địch, phi đạn, laser và phi đạn bắn cùng lúc!”

Mà Lý Gia Dân cũng không chần chừ, không chậm hơn so với Lưu Dịch Huy là bao nhiêu, lúc Lưu Dịch Huy mở miệng thì anh ta cũng mở miệng ra lệnh: “Ngắm chính xác chỗ góc nhọn trận hình chiến hạm địch, các chiến hạm xác định một chiến hạm, bắn!”

Vì thế lúc chiến hạm Ô Lan bắn phi đạn và chùm laser, chiến hạm của hành tinh Trung Châu cũng phóng ra hàng ngàn trái phi đạn, các chiến hạm phòng ngự tổ ong căng thẳng chờ đằng sau chiến hạm cung bắn ngàn chùm laser ra. Phi đạn do chiến hạm Ô Lan bắn hơn một nửa bị ngàn chùm laser này phá hủy ngay lập tức, số còn lại bị phi đạn và laser của chiến hạm phá hủy hơn một nửa, phi đạn chiến hạm Ô Lan có thể bắn trúng chiếc chiến hạm phía trước chỉ còn có vài trái.

Đương nhiên, ngàn chùm laser này không thể nào sau khi tiêu diệt hàng ngày trái phi đạn thì tiêu hao hết năng lượng, những chùm laser không bắn trúng phi đạn theo phương hướng trước khi bắn đã ngắm sẵn bay đi, bắn thẳng vào trận hình tiên phong của chiến hạm Ô Lan. Cho dù màng bảo vệ của trận hình tiên phong có gia tăng đến mức cao nhất, cũng bị những tia laser đã ngắm chính xác bắn nổ chiếc, khiến cho trận hình tam giác của Ô Lan biến thành trận hình tứ giác.

Sĩ quan chỉ huy của Ô Lan kia mặc dù bị hỏa pháo mạnh mẽ dọa giật mình, nhưng nhanh chóng phát hiện mình chỉ tổn thất chiếc chiến hạm, bất giác lần nữa hét lớn: “Xông lên!” Lúc anh ta hét lời này, trong lòng anh ta toát mồ hôi, nếu như chiến hạm của mình đứng ở vị trí tiên phong giống như lúc huấn luyện, hiện giờ e rằng mình đã đi gặp đại thần Ô Lan rồi.

Phi đạn và laser còn lại của Ô Lan giáo, không phụ sự hi vọng bắn trúng chiếc chiến hạm của Lưu Dịch Huy và chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong của Lý Gia Dân. Chiến hạm phòng ngự tổ ong thân dày đối với những chùm laser bắn trung mình không có cảm giác gì, chỉ là màng bảo vệ trên thân chiến hạm tiêu hao đi độ mà thôi. Còn chiếc chiến hạm cao cấp tiên phong kia thì không may mắn như vậy, mặc dù bọn họ đã tập trung màng bảo vệ ở đầu chiến hạm có thể chống đỡ những chùm laser kia, mặc dù cũng có thể chống đỡ được vài trái phi đạn. Nhưng có chiếc chiến hạm lần lượt trúng mấy chúc trái phi đạn, cuối cùng chống đỡ không nổi sự tấn công mãnh liệt, trở thành bụi vũ trụ.

Nhận được báo cáo tổn thất, Lưu Dịch Huy vẻ mặt không thay đổi ra lệnh hỏi: “Chiến hạm phòng ngự tổ ong của đồng đội chúng ta cần thời gian phút để bổ sung năng lượng, ra lệnh toàn lực tấn công! Nhớ kỹ không được rút lui, rút lui một bước chính là hành tinh Trung Châu ngôi nhà của chúng ta, tuyệt đối không thể để hành tinh Trung Châu rơi vào họng pháo của kẻ địch! Chúng ta là chính nghĩ!”

“Tuân lệnh!” Các chiến hạm truyền đến tiến hô hưởng ứng, mệnh lệnh vừa ra, phi đạn và laser của chiếc chiến hạm bắn toàn lực, bổ nhào đến chiến hạm Ô Lan trước mặt.

Lý Gia Dân ngồi trên ghế chỉ huy, nắm chặt nắm đấm căng thẳng nhìn lên máy đếm ngược thời gian bổ sung năng lượng trên màn hình, miêng lầm bầm: “, , ….”

Trương Quán Hoa đang ở cảng vũ trụ chuẩn bị bay xông đến hét lớn với lính điều khiển: “Nhanh lên! Chiến tranh đã bắt đầu!”

“Vâng, chỉ còn phút nữa là có thể bay!” Lính điều khiển vội trả lời.

“ phút! Nhanh lên! Nhanh lên nữa!” Trương Quán Hoa không ngừng hét lớn, mặc dù phút có thể nói là trôi qua rất nhanh, nhưng trong chiến tranh vũ trụ phút cũng đủ để quyết định sự thắng thua của một chiến dịch, Trương Quán Hoa lúc này hi vọng phút này sẽ không quyết định sự thắng thua của trận chiến lần này.

Cục diện chiến trường chiến hạm đối địch điển hình xuất hiện trong không gian hành tinh Trung Châu. Khiến cho hai bên hoàn toàn không có chiến thuật gì, không có bất kỳ kỹ xảo gì bắn pháo vào nhau. Trong tình hình đối chiến trực tiếp như thế, bai bên địch ta chỉ có thể dựa vào sự cao thấp của tính năng chiến hạm, sự cao thấp về độ chính xác khi ngắm bán của pháo thủ để phân cao thấp, ngoài những thứ này hoàn toàn không có phương pháp nào có thể giành chiến thắng.

“Chiến hạm số bị hủy!”

“Chiến hạm số bị hủy!”

“Màng bảo vệ của chiến hạm chúng ta giảm còn độ!”

“Màng bảo vệ của chiến hạm bị phá hỏng!”

“Chiến hạm số bị hủy!”

“Màng bảo vệ của chiến hạm chúng ta giảm còn độ!”

“Chiến hạm số bị hủy!”

Lưu Dịch Huy vì chiến hạm bị pháo bắn hủy mà lắc lư không ngừng, vừa nghe sự tổn thất của bồ đội, vừa ra lệnh pháo thủ tập trung tấn công một một cách nặng nề.

Mặc dù vẻ mặt anh ta lạnh lùng, ai mà biết được trong lòng anh ta lại khổ sở như thế nào? Đối địch với chiến hạm địch chưa đầy phút, mà đã bị tiêu diệt mất chiếc chiến hạm, xem ra điều mà chiến tranh dựa vào đó chính là số lượng. Anh ta tin rằng sự huấn luyện của hạm đội của mình có thể so sánh với hạm đội mạnh nhất dưới quyền chỉ huy của chủ công, nhưng đối với kẻ địch đông gấp lần, hơn nữa mình vẫn không tiến hành chiến tranh du kích cứ thế mà đối đầu với địch, chiếc chiến hạm của mình chỉ có thể đối diện với diệt vong, xem ra hôm nay chính là ngày mình hi sinh.

Lúc Lưu Dịch Huy đang giả tưởng, Lý Gia Dân cuối cùng cũng đã nghe được tin bổ sung năng lượng hoàn tất, anh ta lập tức ra lệnh: “Ngắm chiến hạm địch xung quanh chiến hạm của đồng đội chúng ta, dựa theo thứ tự bắn khuếch tán

Hạm đội Lưu Dịch Huy bị chiến hạm địch ép sắp không xong, phát hiện phía sau mình giống như xếp pháo, ngàn ngàn chùm laser theo thứ tự bắn thẳng vào những chiến hạm địch đang bao vây mình. Do những chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong này sử dụng bắn khuếch tán, chiến hạm Ô Lan bị tấn công hoàn toàn không phải là chiếc mà là chiếc. Màng bảo vệ của chiếc chiến hạm Ô Lan này đã bị Lưu Dịch Huy bắn giảm đi nhiều, bây giờ sau khi gặp phải sự tấn công của hàng ngàn chùm laser, lập tức nổ tan tành.

Những chiếc tiên phong bị tiêu diệt trong chốc lát, khiến cho chính giữa trận hình chiến hạm Ô Lan xuyên một lỗ thủng. Trong phút chiến hạm Ô Lan mặc dù tiêu diệt hơn chiếc chiến hạm hành tinh Trung Châu, nhưng cũng bị bồ đội hành tinh Trung Châu tiêu diệt mất hơn chiếc. Cũng có nghĩa là chiếc chiến hạm bị tiêu diệt của Lưu Dịch Huy đổi lấy chiếc chiến hạm của Ô Lan giáo.

“Cái gì?! Mới chiến đấu đến bây giờ mà chúng ta đã tổn thất chiếc chiến hạm? Còn đối phương chỉ tổn thất chiếc?!” Sĩ quan chỉ huy chiến hạm không dám tin nhìn bản báo cáo tổn thất này. Anh ta không dám tin đối phương chỉ có chiếc chiesn hạm lại có thể chống đỡ được chiếc chiến hạm của mình, còn có thể xảy ra kết quả :!

Nhưng vị sĩ quan chỉ huy Ô Lan rất nhanh chóng hồi phục, anh ta lập tức ra lệnh: “Nhân lúc địch đang bổ sung năng lượng, toàn lực tấn công! Sự lợi hại của đối phương chỉ có chiếc chiến hạm núp phía sau! Chỉ cần xông vào tiêu diệt bọn chúng, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta!” Sĩ quan chỉ huy Ô Lan không ngu ngốc, đã nhìn ra chiến hạm phòng ngự tổ ong sau mỗi lần tấn công đều cần thời gian để bổ sung năng lượng, nếu không chiến hạm lợi hại như vậy chỉ cần bắn liên tục, chiến hạm bên mình sớm đã bị tiêu diệt sạch. Nên biết trong chiếc chiến hạm bị tiêu diệt, chiếc bị loại chiến hạm này tiêu diệt.

Mệnh lệnh của sĩ quan chỉ huy Ô Lan nhanh chóng được chấp hành, chiến hạm Ô Lan nhân lúc chiến hạm phòng ngự tổ ong đang bổ sung năng lượng, sau khi chỉnh đốn đội ngũ xông vào bên trong trận thế hạm đội của Lưu Dịch Phong, một số chiến hạm Ô Lan dũng mãnh hoàn toàn không quan tâm đến sự tấn công của hạm đội Lưu Dịch Phong, toàn tâm toàn ý tấn công chiếc chiến hạm khủng bố kia. Nhìn thấy mệnh lệnh của mình nhanh chóng sẽ được hoàn thành, sĩ quan chỉ huy Ô Lan giáo hét lớn một cách hưng phấn: “Toàn lực tấn công! Tiêu diệt những kẻ dị giáo này!”

Nhưng lúc anh ta hét lời này xong, lính radar đột nhiên hét lên: “Đại nhân! Hành tinh Trung Châu đột nhiên xuất hiện chiến hạm X!”

“ chiến hạm X?Ha ha, thế trận của địch nhanh chóng sẽ bị phá, bọn họ còn làm gì được nữa? Hôm nay hãy để cho ta lĩnh giáo những chiếc chiến hạm được gọi là chiến hạm X này lợi hại ở chỗ nào!” Sĩ quan chỉ huy Ô Lan không thèm để ý vẫy vẫy tay cười nói.

Trương Quán Hoa soái lĩnh phân đội đến trễ, chiến hạm còn ở trong tầng khí quyển đã ra lệnh: “Chủ pháo các chiến hạm ngắm chính xác chiến hạm Ô Lan đang bao vây đồng đội chúng ta, bắn!” ngàn khẩu chủ pháo bắn về những chiếc chiến hạm Ô Lan xuyên qua trận thế của Lưu Dịch Huy tấn công chiến hạm phong ngự tổ ong.

Chủ pháo của chiến hạm X so với chủ pháo của chiến hạm cao cấp không giống nhau, một lần bắn của chủ pháo chiếc chiến hạm X này, có thể tiêu diệt chiếc chiến hạm Ô Lan trong tầm ngắm.

Chiến hạm phòng ngự tổ ong bị tấn công nhưng không thể đánh trả, lại không thể thoái lui nhìn thất cảnh này lập tức hoan hô cả lên, cuối cùng cũng có viện quân tiêu diệt những chiến hạm Ô Lan đang lợi dụng tình thế kiếm chác kia. Còn hạm đội Lưu Dịch Huy đang liều mình với chiến hạm Ô Lan sau khi phát hiện viện quân đã đến, sĩ khí cũng đã được nâng cao lên ra sức phản kích.

Hạm đội Trương Quán Hoa nhanh chóng xông ra tầng khí quyển, bắt đầu xông về phía địch, Trương Quán Hoa nắm chặt nắm đấm ra lệnh: “Các chiến hạm ngắn bắn trung tâm thế trận địch, tất cả hỏa pháo, phi đạn, bắn!” Chiến hạm X được xưng tụng là vũ trang nhím lập tức phóng toàn bộ hỏa pháo, tất cả súng bắn laser đều mở ra. Trong nháy mắt. ngàn chùm laser và hàng ngàn trái đạn đạo, bắn về phía trung tâm trận thế Ô Lan. Tiếp đó phân đội không thèm để ý đến kết quả như thế nào, chạy đến phía trước hạm đội Lưu Dịch Huy, phối hợp với hạm đọi Lưu Dịch Huy tấn công những chiến hạm Ô Lan đang thâm nhập vào trận thế của phe ta.

Chiến hạm X vừa gia nhập đội ngũ, lập tức phóng ra chiếc chiến đấu cơ độc đáo, đồng thời bắt đầu vừa bắn ngư lôi ẩn tín hiệu, vừa mở toàn bộ phó pháo bắn về phía chiến hạm Ô Lan. Căn cứ phòng không hành tinh Trung Châu cuối cùng cũng bắt đầu làm việc, gần hàng vạn trái phi đạn tinh tế đột phá tầng khí quyển trực tiếp bay về nơi chiến hạm Ô Lan tập trung.

Chiến hạm Ô Lan không ngờ có một lực lượng mạnh như thế gia nhập, bị hỏa pháo mạnh bắn đến nỗi ngừng lại, đồng thời trận thế bắt đầu tán loạn. Sĩ quan chỉ huy Ô Lan lập tức hét lớn: “Không được hoang mang! Chúng ta còn có hơn chiến hạm, mà chiến hạm dịch còn không đến chiếc, chỉ cần chúng ta tấn công mạnh mẽ, bọn họ lập tức sẽ bị bắn hủy! Vì giáo nghĩa của Ô Lan giáo chúng ta có thể phủ khắp toàn vũ trụ, các người xông lên cho ta!”

Lời của sĩ quan chỉ huy Ô Lan cổ vũ tính cách của giáo đồ Ô Lan vì giáo nghĩa không sợ hi sinh, cho nên chiến hạm Ô Lan giáo hoàn toàn không thèm để ý đến màng bảo vệ còn hay không, trực tiếp xông đến thế trận của địch. Còn những chiến hạm vì động cơ bị hủy, hoặc không còn năng lượng mà mất đi năng lực chiến đấu, thì trực tiếp tong vào những chiến hạm hành tinh Trung Châu. Dưới sự tấn công điên cuồng của Ô Lan giáo, chiến hạm hành tinh Trung Châu thương vong không ngừng tăng lên, chiến hạm X lực chiến đấu chính cũng vì vậy mà bị tiêu diệt mất chiếc.

“Chống đỡ! Nhất định phải chống đỡ!” Lưu Dịch Huy trên kỳ hạm hét lên, lúc này anh ta đã không còn thời gian đau lòng vì những chiến hạm bị tiêu diệt, trong đầu chỉ còn có suy nghĩ chống đỡ tấn công.

“Vẫn còn chưa bổ sung xong sao? Nhanh! Đồng đội chúng ta sắp chống đỡ không nổi rồi!” Lý Gia Dân trên kỳ hạm cũng hét lên, anh ta bây giờ chỉ hy vọng thời gian bổ sung chết tiệt kia nhanh chóng biến thành con số .

Còn Trương Quán Hoa dẫn theo chiến hạm X ra sức tấn công thì nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Bắn! Bắn toàn lực! Phi đạn, ngư lôi, thủy lôi gì đó, bắn hết cho ta! Chiến hạm X đến gần chiến hạm địch lập tức bắn ra các đường đổ bộ, đánh giáp lá cà!

Binh lính hành tinh Trung Châu trên chiến trường, trong lòng bọn họ chỉ có những chữ ‘bắn, bắn nữa, tấn công, tấn công nữa’, lính chiến đấu đã thâm nhập lên chiến hạm địch thì trong đầu chỉ có chữ ‘giết’! Khong thể gây ra những tổn hại bên ngoài cho chiến hạm địch, thì chỉ có giết binh lính trong chiến hạm địch mới có thể làm giáo đi năng lực chiến đấu của chiến hạm địch.

Binh sĩ đã không còn biết gì nữa, chỉ biết ngắm bắn, ấn nút bắn một cách mát móc, hoặc là bận rộn sửa chữa những chỗ bị hư hỏng. Mặc dù chiến đấu cơ bay trở lại bổ sung năng lượng đạn dược ngày càng ít, nhưng chiến đấu cơ vẫn vừa bổ sung xong năng lượng đạn dược liền lập tức bay trở lại chiến trường, cho đến khi dùng hết năng lượng đạn dược mới bay trở về. Trong đầu các binh lính, ‘sẽ thất bại ư, sẽ chết ư?’ những vấn đề này hoàn toàn không xuất hiện. Cũng đã từng xuất hiện, nhưng lúc này hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ những thứ này.

Mặc dù chiến hạm hành tinh Trung Châu liều mình phản kích, nhưng do lực lượng hai bên có sự chênh lệch khá lớn, tình hình chiến sự đã bắt đầu nghiêng về phía chiến hạm Ô Lan. Đúng lúc chiến hạm hành tinh Trung Châu sắp chống đỡ không nổi, lính radar của chiến hạm Ô Lan khủng hoảng phát hiện có chiếc chiến hạm X xuất hiện. chiếc chiến hạm lạ này, đột nhập vào từ phía sau chiến hạm Ô Lan, dựa vào hỏa pháo mạnh mẽ khiến cho chiếc chiến hạm Ô Lan vừa trải qua cuộc tử chiến kia, liền giảm xuống còn chiếc.

Đường Long trên tàu Thiên Thạch dẫn theo chiếc chiến hạm X, nghiến răng nghiến lợi hét: “Hành tinh Ô Lan đáng chết! Không phải ta đã sớm dự định kế hoạch này, đồng thời không an tâm sớm quay trở về, chẳng phải là kế hoạch của bọn ngươi thành công? Tấn công cho ta! Một chiếc cũng không tha!”

Đường Long vốn dự định kế hoạch này, điều hạm đội chủ lực đi, để cho Ô Lan và Đế quốc Âu Đức đến tấn công, sau đó mới quay trở lại tấn công. Kế hoạch này la do Đường Long nghe nói Ô Lan giáo và Đế quốc Âu Đức chuẩn bị xâm lược hành tinh Trung Châu, vì muốn có đủ lý do để nuốt gọn hai hành tinh này mà nghĩ ra. Mặc dù lúc ban đầu tiến hành theo kế hoạch, nhưng sau khi Đường LONg phát hiện chỉ có mỗi một mình Ô Lan giáo điều động chiếc chiến hạm, liền bắt đầu sợ sau khi cộng thêm Đế quốc Âu Đức, hành tinh Trung Châu sẽ không chống đỡ nổi, không khéo mất cả chì lẫn chài. Từ đó thay đổi kế hoạch đợi sau khi Đế quốc Âu Đức xuất hiện rồi mới quay trở lại, tăng tốc vội vã quay về, nếu không e rằng hành tinh Trung Châu đã bị Ô Lan giáo nuốt mất.

Tình hình chiến sự lúc này, mặc dù có thể khiến mình tạm thời an tâm, nhưng lúc này có thể nói là lỗ lớn. Bởi vì lần này tuyệt đối là thắng thảm, không cần tính toán tổn thất, chỉ đơn giản nhìn hai loại màu sắc hiển thị lực lượng hai bên, thì biết được lần mày mình tổn thất trầm trọng bao nhiêu. Nếu như Đế quốc Âu Đức lúc này gia nhập cuộc chiến, e rằng mình tiêu chắc! Cho dù có giành được thắng lợi, chiến hạm còn lại của mình cũng không được bao nhiêu.

Lúc này trong lòng Đường Long có một mong ước mãnh liệt, đó chính là có được một lượng lớn chiến hạm, chỉ dựa vào mấy chục chiến hạm này của mình hoàn toàn không có hi vọng, hơn nữa từng giây từng phút cũng có thể bị người ta tiêu diệt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio