Rất nhanh, tuần đã trôi qua, hoàn cảnh của đường Cổ Lan đã thay đổi hoàn toàn, đèn đường sáng trưng hai bên đường và ghế ngồi xinh đẹp, và cả cây cối xanh tươi, còn có đài phun nước nhỏ ở đó đây, đều khiến cho đường Cổ Lan chứa đầy mùi vị thanh sạch dễ chịu. Hai bên con đường dài m này, ngoài một hộp đêm lớn hào hoa, một khách sạn hào hoar a, không có bất cứ kiến trúc nào tồn tại, mà tên của hộp đêm và khách sạn đều có hai chữ giống nhau “Phi Long” này.
Lúc này ở cửa lớn của hai tòa kiến trúc này, xếp một hình vuông người, người này toàn bộ đều ăn mặc theo xã hội đen tiêu chuẩn đồ vest đen, đeo cà vạt đen, áo sơ mi trắng, kính đen, khiến co người ta vừa nhìn đã cảm thấy một khí thế mạnh mẽ bổ nhào đến.
Đường Long sau khi nhìn thấy cảnh này, hài lòng vỗ vai Đường Kim nói: “Sau này nơi này giao cho cậu. Nhớ rõ lúc ban đầu cố gắng không được vội vàng gây chuyện với những bang phái khác, chuyên tâm lo cho địa bàn của mình.”
Đường Kim gật điều ra hiệu đã hiểu, tiếp đó hắn có chút lo lắng nói: “Đại ca, anh một mình đi khu S không sao chứ? Có cần để bọn Kim Nhất đi theo anh không?”
Đường Long cười nói: “Không sao đâu, khu S không phải là khu trị an tốt nhất sao? Ta lại không phải đi gây chuyện, chỉ là đi tham thú mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì chứ? Lại nói, ta nhiều lắm cũng chỉ ở ngày rồi trở về hành tinh Trung Châu, bọn Kim Nhất hãy để lại đây giúp cậu.”
“Vậy được, đại ca về đến nhà báo tin cho em tiết, đừng để bọn em lo lắng.” Đường Kim suy nghĩ rồi cũng xác định như thế, rồi cũng đồng ý.
Vì thế Đường Long cứ như thế hai tay không đi ra khỏi đường Cổ Lan, nhưng hắn nhanh chóng buồn bã. Bởi vì hắn tìm đi tìm lại vẫn không tìm được trạm xe, cuối cùng lúc tìm đến cảnh sát, cảnh sát nói với hắn, khu D không có con đường thông trực tiếp với khu S, phải bay qua hành tinh thủ đô Vũ Lai sau đó chuyển máy bay mới có thể đi vào khu S được.
“Hơ, sao cái hành tinh Thiên đường lại biến thái như thế? Các khu vực trên cùng một hành tinh lại không có con đường thông trực tiếp? Hài, thôi bỏ đi, thuận tiện tham quan thủ đô của nước lớn nhất vũ trụ như thế nào?” Đường Long vừa lầm bầm, vừa đi lên phi thuyền bay sang thủ đo nước Vũ Lai.
Ở phòng ăn của một khách sạn nào đó của khu S hành tinh Thiên Đường, màn hình lập thể ở giữa phòng ăn đang truyền hình trực tiếp thần tượng mới của Vu Lai – MTV của Tinh Linh. Lúc mọi người đều đắm chìm vào giọng hát ngọt ngào của Tinh Linh, một người đàn ông đẹp trai đang nói chuyện cùng với bạn gái bên cạnh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn hình ảnh Tinh Linh trên màn hình, tiếp đó vẫy tay gọi nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ bước đến cười nói lịch sự: “Thưa ngài, xin hỏi ngài cần gì?”
Lúc người đàn ông đẹp trai vỗ vai cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh nói với nhân viên phục vụ: “Bạn gái của tôi không tin tôi có bản lĩnh lên giường cùng cô Tinh Linh kia. Không biết các người có thể chứng minh giúp tôi được không?”
Nhân viên phục vụ mắt sáng lên, cúi người nói: “Xin ngài chờ chút.” Nói rồi quay người rời đi.
Cô gái xinh đẹp kia nhìn nhân viên phục vụ cứ thế bỏ đi, bất giác hỏi người đàn ông đẹp trai: “Hắn sao cứ thế bỏ đi? Không phải nói nơi này…”
Người đàn ông đẹp trai làm gián đoạn lời cô gái lắc ngón trỏ cười nói: “Công chúa của tôi, điều này người còn chưa hiểu sao, bọn họ cần tính toán xem chi phí hoàn thành nhiệm vụ là bao nhiêu. Người xem, nhân viên phục vụ kia không phải đang báo cáo với người đứng đầu sao?” Cô gái xinh đẹp ngẩng đầu nhìn, phát hiện nhân viên phục vụ kia đang nói điện thoại, bất giác gật đầu.
Cô gái xinh đẹp sau khu uống rượu đột nhiền nhìn người đàn ông đẹp trai cười nói: “Sai anh lại biết rõ như thế, ngôi vị thái tử của anh không phải cũng vì thế mà được kế thừa đấy chứ?”
Người đàn ông đẹp trai làm ra vẻ khoa trương nói: “Trơi ơi, em sao có thể nghĩ anh như thế? Hoàng huynh của anh thật sự là vì gặp tai nạn trên không mà qua đời.”
Cô gái xinh đẹp cười nói: “Được rồi, anh không cần vội giải thích, nếu như hoàng huynh kia của anh không qua đời một cách ngoài ý muốn, em cũng sẽ không gặp anh.” Nói rồi nhìn người đàn ong đẹp trai một cách say đắm.
Người đàn ông đẹp trai sau khi hướng về phía trước hôn cô gái rồi nói nhỏ: “Đúng vậy, cho nên sau khi hoàng huynh qua đời, anh lập tức cầu xin thánh thần, cảm ơn thánh thần đã sủng ái anh.”
Lúc cô gái định nói gì, nhân viên phục vụ kia đã đi đến đưa một thực đơn, hơn nữa nhỏ tiếng nói: “Xin lỗi, có rất nhiều ông chủ cũng chọn món giống như ngài, món của ngài chỉ xếp ở vị trí thứ .”
“Vị trí thứ ?” Người đàn ông đẹp trai chau mày, sau khi nhìn thực đơn, bất giác hắn và cô gái xin đẹp hai người nhìn nhau cười, sau đó nói với nhân viên phục vụ: “Nếu như ta ra giá gấp lần, vậy thì có thể xếp ở vị trí thứ mấy?”
“Ơ, nếu như vậy, vậy thì ngài sẽ là người thứ nhất hưởng dùng món này.” Nhân viên phục vụ cười nói một cách cung kính.
“Ờ, vậy mau đi thanh toán đi.” Người đàn ông đẹp trai đưa ra một tấm thẻ, nhân viên phục vụ sau khi nhận liền nói: “Xin ngài chờ ngày.” Nói xong liền lui xuống.
Nhìn thấy bên cạnh không có ai khác, người đàn ông đẹp trai nói với cô gái xinh đẹp: “Thế nào, có phải không chờ nổi mong thời gian ngày trôi qua nhanh phải không?”
Cô gái xinh đẹp khuôn mặt đỏ cả lên: “Xem anh nói em giống như là dâm phụ đói khát vậy, có người chồng chưa cưới giống như anh không?”
“Hi hi, em không phải là dâm phụ, em chỉ là một công chúa xinh đẹp vui vẻ mà thôi.” Người đàn ông đẹp trai cười hi hì nói.
Cô gái xinh đẹp liếc nhìn người đàn ông đẹp trai nói: “Đến cuối cùng còn không phải có lợi cho thái tử háo sắc như ngài sao?”
“Chuyện đó không phải là cần phải cám ơn em sao, không có em, anh làm gì có được lợi như thế?” Người đàn ông đẹp trai nói xong liền hôn say đắm cô gái.
Trong một căn phòng trên đỉnh của một khách sạn, một người đàn ông trung niên sau khi nhìn tư liệu trên màn hình, bất giác cười nói: “Cái cô Tinh Linh thật đáng giá, lại có người bỏ ra cả tỷ để qua đêm cùng cô ta. Được, đi tìm người quả lý của cô ta, để cô ấy lập tức qua đây tiếp khách.” Lời này là nói với người thanh niên trẻ tuổi đang đứng trước mặt ông ta.
Người thanh niên kia gật đầu chấp hành mệnh lệnh, khoảng sau vài tiếng, người thanh niên này lần nữa xuất hiện trước mặt người đàn ông trung niên, anh ta vẻ mặt xấu hổ nói: “Xin lỗi ông chủ, người quản lý của Tinh Linh không đồng ý, em xem chỉ có thể xuất động bồ đội mới được.”
Người đàn ông trung niên không dám tin nói: “Không đồng ý? Người quản lý của cô ta không biết chúng ta là ai sao? Cô ta không biết tiền là bao nhiêu sao?”
Người thanh niên nói: “Tôi đã báo tên của Huynh đệ hội, hơn nữa còn nói rõ có thu nhập tỷ, nhưng đáng tiếc đối phương không khách khí từ chối rồi!”
Đang móc điếu xì gà ra hút, người đàn ông trung niên lập tức giận dữ quát: “Con mẹ nó! Lại dám không coi tar a gì! Người quản lý này là ai? Có bối cảnh như thế nào?”
Người thanh niên nói: “Người quản lý này tên là Văn Na, là bạn tốt của Tinh Linh, không có bối cảnh gì.”
Người đàn ông trung niên ngây người: “Người không có bối cảnh gì sao lại chảnh như thế? Tinh Linh nếu như không làm những chuyện này, vậy thì tại sao cô ấy lại nổi tiếng trong giới giải trí như thế?”
Người thanh niên sau khi suy nghĩ nói: “Tinh Linh không có dựa vào ai cả, mà là tự mình dựa vào thực lực mà nổi tiếng.”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Dựa vào thực lực của mình? Hừ, ta vốn còn định đưa Tinh Linh lên thành hoa giao tế cấp nữ hoàng, nhưng đáng tiếc cô ta không chịu làm công việc chỉ cần ngủ với khách một đêm đã có tỷ này! Xem ra cô ta có phúc mà không chịu hưởng, cũng được, tiết kiệm được một khoản. Phái bồ đội bắt cô ta lại, ta muốn cô ta trở thành cây hái tiên cho chúng ta!”
“Vâng, ông chủ.” Người thanh niên sau khi cúi chào liền lui xuống.
Vừa kết thúc xong buổi biểu diễn ở nước Vũ Lai nằm trong tour lưu diễn các nơi, Tinh Linh trở về hành tinh thủ đô Vũ Lai nghỉ ngơi, nhìn thấy Văn Na giận dữ cúp điện thoại, bất giác cười hỏi: “Sao vậy? Lại là điện thoại làm phiền nữa à?”
Văn Na gật đầu, cô ấy đương nhiên sẽ không nói cho Tinh Linh điện thoại này la có người muốn cô ấy đi tiếp khách, mặc dù Văn Na cũng có nghe đến Huynh đệ hội có thế lực rất lớn, nhưng loại điện thoại muốn Tinh Linh tiếp khách ngày nào cũng có, cho nên Văn Na cũng không chú ý nhiều lắm.
Văn Na ngồi bên Tinh Linh lo lắng nói: “Tiểu thư, cô tại sao không để vệ sĩ bảo vệ cô ở khoảng cách gần chứ? Nên biết bây giờ cô càng ngày càng nổi tiếng, còn bọn họ là ngày càng khó nắm bắt được tín hiệu của cô, nếu như cô có điều gì bất trắc, chúng tôi sẽ không đến cứu kịp.”
Tinh Linh cười nói: “Không sao, đến nước Vũ Lai lâu như thế, ta không phải cũng không có gì sao?”
Văn Na bĩu môi nói: “Cô còn nói tốt nữa, vừa đến Vũ Lai liền bị xã hội đen nhìn trúng, sau khi bước vào giới giải trí lại bị những nhân vật quyền thế như đạo diễn, chế tác làm phiền, sau khi nổi tiếng, cô còn nhiều lần suýt nữa thì bị bắt cóc, cô còn nói không có chuyện gì?”
“Ngài Nạp Đặc không phải đều lo cho chúng ta không có việc gì sao?” Tinh Linh vừa chỉnh lý hành lý vừa cười hi hi nói.
Văn Na ngây người, cô ấy cẩn thận hỏi: “Tiểu thư, ngài Nap Đặc lúc quen trên phi thuyền đến Vũ Lai chỉ là con trai của tổng thống, mình lại không có bản lãnh gì, cô không phải là thích cậu ta rồi đấy chứ?”
“Thích?” Tinh Linh nghiêng đầu suy nghĩ cười nói: “Là thích anh ta đấy, cô không cảm thấy anh ta rất hóm hỉnh sao? Hơn nữa còn phong độ rất biết lấy lòng con gái.”
Văn Na kiên nhẫn hỏi lần nữa: “Muốn theo đuổi con gái nhất định phải phong độ ngời ngời, hóm hỉnh, nhưng cô không cảm thấy hắn ta chỉ có vẻ bên ngoài thôi sao?”
“Chỉ có bề ngoài? Không đâu, anh ta rất có nội hàm, những thứ như năm của rượu, phong cảnh các nơi… anh ta đều rõ.” Tinh Linh lần nữa giải thích hộ giùm Nạp Đặc.
Văn Na bất đắc dĩ hỏi một câu: "Vậy ngài Đường Long thì sao"
Tinh Linh nghe thấy lời này, thân thể chấn động mạnh một cái, quần áo trong tay cũng rơi rơi xuống đất, một hồi lâu Tinh Linh mới nở nụ cười một cách miễn cưỡng nói: "Hắn là một người ta quen biết mà thôi."
Văn Na lắc đầu nhặt lên quần áo, không nói gì với Tinh Linh nữa. Nàng không rõ ràng lắm vì thể nghiệm tình cảm của nhân loại, mà tiểu thư kết giao với mọi người xung quan, hiện tại tính cách làm sao lại trở nên mâu thuẫn như vậy. Cũng không phải nói tiểu thư nhất định phải thích Đường Long mới được, dù sao Đường Long kia đã sớm đã không có tin tức gì. Không ai bắt buộc tiểu thư thích con người đặc biệt kia, chỉ cần tiểu thư thiệt tình ưa thích, chính mình những người này đều chân thành chúc phúc tiểu thư. Nhưng tiểu thư nhưng không có năng lực phân biệt người tốt người xấu, những người qua lại với tiểu thư đều hi vọng có thể tiếp cận với cô ấy, vui chơi qua đường, hoàn toàn không có ý định cùng tiểu thư sống cuộc sống cả đời.
Ngài Nạp Đặc kia, chỉ nhìn bề ngoài và lời nói là sự lựa chọn không tệ, nhưng không biết làm sao, chỉ là đối với hắn không có hảo cảm gì, chẳng lẽ cái này là sự khác nhau giữ con người và người máy? Những người máy như chúng ta này nhìn con người có vừa mắt hay không, đầu tiên chính là xem hắn có cho người ta một cảm giác mạnh mẽ hay không. Tiểu thư đã ngày càng tiếp cận với con người, thẩm mỹ quan của cô ấy với người máy chúng ta khác nhau? Được rồi, chỉ cần ngài Nạp Đặc không làm tổn thương tiểu thư là được rồi.
Lúc này một cái người máy vệ sĩ gõ cửa tiến đến nói: "Tiểu thư, ngài Nạp Đặc tới đón cô cùng đi ăn như đã hẹn, hiện đang chờ ở phòng khách."
"Tốt, nói với ngài Nạp Đạc, chờ ta một lát." Tinh Linh nói xong mà bắt đầu chọn lựa lễ phục buổi tối.
Văn Na ngơ ngác hỏi: "Tiểu thư, ngài Nạp Đặc hẹn cô đi cùng ăn sao? Sao tôi lại không biết?"
Tinh Linh chọn quần áo thuận miệng đáp: "Ah, ngài Nạp Đặc trực tiếp gọi điện thoại cho ta, cho nên ngươi không biết."
Văn Na nghe vậy chấn động, sau khi nhìn Tinh Linh với anh mắt buồn bã nói: "Vậy, thưa tiểu thư, tôi đi ra ngoài." Rồi rời khỏi phòng, cô ấy buồn bã như vậy là vì Tinh Linh nói ột người ngoài biết số điện thoại mà chỉ có những người mình biết mà thôi, hơn nữa cái người ngoài này còn hẹn tiểu thư, mà tiểu thư lại không nói với mình, về mặt cảm giác, mình bị tiểu thư xếp sau cái người ngoài kia.
Một chàng trai trẻ có mái tóc vàng kim, dáng người cao to anh tuấn đợi ở phòng khách, nhìn thấy Văn Na đi tới, vội vàng đứng lên cúi chào Văn Na, dùng giọng ôn hòa nói: " Xin chào Văn Na xinh đẹp, chúng ta đã một tuần không gặp?"
"Ồ, xin chào, ngài Nạp Đặc. Tiểu thư đang thay quần áo, xin ngài hơi chờ một chút." Văn Na mặc dù không có tâm tình gì để ý đến người trẻ tuổi này, nhưng vẫn cường đánh dáng tươi cười đáp lại lời thăm hỏi của Nạp Đặc.
Nạp Đặc giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, phát hiện dáng tươi cười của văn Na có chút miễn cưỡng, thì không nói nhiều, gật gật đầu ngồi xuống. Đang lúc hai người ngồi ở phòng khách không có lời nào để nói, Tinh Linh mặt mày hớn hở ăn mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen thấp ngực lộ lưng từ trong phòng đi ra. Nạp Đặc lập tức đứng dậy bước nhanh đến gần Tinh Linh, một tay tặng hoa, một tay nâng tay Tinh Linh lên, hôn nhẹ lên mu bàn tay.
Hai người vừa hàn huyên vừa đi ra ngoài, lúc đi tới cửa, Nạp Đặc quay đầu cười nói với Văn Na: "Xin yên tâm, buổi tối trước h, ta sẽ đưa Tinh Linh tiểu thư về." Văn Na chỉ có thể im lặng gật đầu.
Sau khi Tinh Linh ngồi lên phía sau chiếc xe bay thể thao của Nạp Đặc, Văn Na mang theo người máy vệ sĩ lái xe theo ở phía sau. Rất nhanh, tiến vào nội thành thì Nạp Đặc dừng lại xe, Tinh Linh mang theo đeo kính râm đi vào một cửa hàng trang sức, mà xe của Văn Na thì ngừng ở phía xa, giám sát tình hình xung quanh.
Vệ sĩ ngồi bên cạnh Văn Na nhưng có thể cảm giác được sóng điện não Văn Na có chút hỗn loạn, liền hỏi Văn Na: "Làm sao vậy Văn Na? chương trình của cô có chút hỗn loạn."
Văn Na nhìn Tinh Linh vui sướng chọn lựa các loại đồ trang sức từ xa, nghe vậy sững sờ, nhưng rất nhanh lắc đầu nói: "Không có gì."
Vệ sĩ ngồi ở chỗ tay lái quay đầu cười nói: "Còn nói không có gì, bọn người chúng ta đều có thể cảm ứng được từ trường của cô rất hỗn loạn, có phải là cảm giác được tiểu thư xa cách chúng ta phải không?"
Văn Na thở dài: "Các ngươi cũng có loại cảm giác này?"
Vệ sĩ ngồi bên cạnh Văn Na cười nói: "Loại cảm giác này của chúng ta còn xuất hiện sớm hơn so với cô, dù sao lúc chúng ta bị tiểu thư điều làm vệ sĩ vòng ngoài, cô còn ở bên cạnh tiểu thư. Không cần lo lắng, tiểu thư càng lúc càng giống con người, thời gian tự chủ mà cô ấy cần sẽ càng ngày nhiều. Ta đề nghị cô nên đọc quyển sách “Cha mẹ cùng con cái”, loại cảm giác lo được lo mất này chính là loại cảm giác mà cha mẹ sau khi nhìn thấy con cái trưởng thành, cảm thấy con cái không cần chăm sóc nữa kia.”
Văn Na ngẩn ngơ, sau đó thở dài: "Có lẽ là bởi vì nguyên nhân này, hài, thuận theo tự nhiên vậy"
Đúng lúc này, vệ sĩ ngồi kế bên người vệ sĩ lái xe chỉ vào một người đi trên đường nói: “Người kia phi thường cường đại, sức chịu đựng tinh thần của hắn lớp gấp mất chục lần những người khác. Văn Na quay đầu nhìn, phát hiện một người mặc nguyên bộ màu đen quần áo tây, đeo kính đen hình W, người trẻ tuổi có được một đầu phiêu dật tóc đen đang bước đi chậm rãi trên đường.
"Ừm, sức bộc phát đột ngột rất mạnh, phương diện sức chịu đựng bền bỉ cũng dài đến kinh người, tuyệt đối là cái nhân tài ưu tú." Vệ sĩ bên cạnh Văn Na đã bắt đầu đối với người này tiến hành scan toàn bộ tin tức. Mà vệ sĩ cầm tay lái kia thì lại càng khoa trương tiến hành trần truồng quét, hắn vừa scan vừa nói: "Oa, xem cái này thân cơ thể, mỗi một khối bên trong đều bao hàm lực lượng cường đại, thân thể của hắn tuổi chỉ có tuổi khoảng chừng gì đó, đã thấy nhiều người như vậy còn chưa từng thấy nhân vật trẻ tuổi ưu tú nào như vậy ah, giá trị tuyệt đối đáng để cất giấu!"
Còn ba vệ sĩ kia thì đồng thời lên tiếng: "Móa! Thứ tốt một người hưởng dụng? Còn không mau truyền cho chúng ta để cho chúng ta thưởng thức một tý!"
Văn Na nghe đến mấy cái đối thoại này hậu, cười khổ lắc đầu, cô ấy tuy hiểu rõ thẩm mỹ quan người máy là xem một người cường hãn hay không để làm tiêu chuẩn, nhưng không nghĩ tới mấy người đồng bọn bên người này lại si mê đến điên cuồng thu thập hình ảnh con người mạnh mẽ có thể nhìn thấy được. May mắn bọn hắn là người máy không có gì khuynh hướng giới tính, bằng không thì nhất định sẽ hoài nghi bọn hắn là đồng tính luyến rồi, bởi vì hình ảnh con người mạnh mẽ mà bọn họ thu thập được, tuyệt đại bộ phận đều là nam nhân ah.
Có lẽ Văn Na đem giới tính mình định vị là nữ tính, cho nên ánh mắt nhìn người của cô ấy khác với những bạn bè kia của mình, đồng thời cũng khác với thẩm mỹ quan của con gái loài người. Cái mà nàng xem trọng chính là khí thế, vì thế còn đặc biệt chế tạo một cái chương trình. Cái chương trình này là thông qua cảm ứng kiểm tra độ ấm, mùi, thân thể phản quang các loại gì đó của mục tiêu chung quanh, để kết luận người này có loại khí thế nào. Ví dụ như cái tên giết người như ngóe, khí thế của hắn ở phía trong chính là màu đỏ như máu. Như nếu như đối phương là một người bình thường, thì khí thế của hắn sẽ là màu vàng nhạt, cái tên Nạp Đặc kia chính là màu này, cho nên Văn Na mới không thế nào ưa hắn được.
Văn Na xem đồng bọn mình hưng phấn như vậy, cũng tùy ý cảm ứng kiểm tra khí thế người kia, vừa kiểm tra khiến cho Văn Na sững sờ, bởi vì khí thế của người kia lại có hai loại màu sắc vàng đỏ. Màu vàng là khí thế mà một nhân tài suốt ngày ở vào địa vị ới có, còn màu đỏ không cần phải nói là khí thế mà chỉ có người giết người vô số mới có, người đồng thời có được hai loại khí thế này cũng không phải nói không có, giống như một tướng quân chinh chiến sa trường nhiều năm thì sẽ có loại khí thế này. Nhưng là người có được hai loại màu sắc đậm đặc rõ ràng như thế thì chưa từng gặp qua, chẳng lẽ người thanh niên hơn tuổi này tuổi còn trẻ mà đã có địa vị cao, hơn nữa còn chính chiến sa trường nhiều năm?
"Hắn không phải cái người bình thường, mà là một quân nhân có được địa vị cao, đã trải qua chiến hỏa tẩy lễ ." Văn Na tắt đi chương trình rồi nói ra, mấy cái hộ vệ lập tức gật gật đầu một giọng nói: "Khó trách." Cứ tiếp tục chụp ảnh.
Lúc văn Na tắt đi chương trình thì đột nhiên phát hiện, nhân loại cũng có có thể phát giác loại khí thế này, không thấy những cô gái đi trên đường kia đều lén nhìn người đeo kính râm này sao? Hơn nữa những người này độ tuổi nào cũng có. Xem ra, cái tên Nạp Đặc đi trên đường thỉnh thoảng mới có những thiếu nữ quay đầu nhìn kia, hoàn toàn không thể so bì được với người thanh niên này. Tại sao lại nói như thế? Bởi vì người ta ngay kính râm đều không tháo xuống, cũng đã hấp dẫn được nhiều ánh mắt khác phái như vậy. Tin rằng những cô gái này không phải coi trọng bên ngoài của hắn, đeo cái kính râm kia che hết cả khuôn măt, có đẹp trai hay không ai có thể nhìn ra? Đáng tiếc tiểu thư mình không có năng lực phân biệt rõ khí thế con người, bằng không thì cũng sẽ không hẹn hò cùng với cái tên Nạp Đặc kia.
Đường Long đi trên đường căn bản không có chú ý tới mình bị mấy tên thẩm mỹ quan không giống người thường chụp ảnh, hắn vừa đi vừa nói thầm: "Đây chính là thủ đô của nước mạnh nhất vũ trụ? Không có cảm giác gì ah, không phải là nhiều xe, nhiều người, nhà lầu nhiều hơn mà thôi sao? Ai, thật sự là thất bại, sớm biết thủ đô Vũ Lai là như vậy, ta trực tiếp ở phi trường chuyển phi thuyền không phải là tốt hơn sao, còn cố ý chạy đến lãng phí thời gian. Bất quá được rồi, đã đến thì ở lại một đêm, tham quan cảnh đêm thủ đô Vũ Lai cũng không tệ. Ừm, có chút khát nước, tìm gia quan nước nghỉ ngơi một chút." Nói xong Đường Long bắt đầu nhìn xung quanh.
Lúc Đường Long nghiêng đầu qua một bên đi qua cửa hàng đồ trang sức, Tinh Linh cũng đang cùng với Nạp Đặc cười cười nói nói đi từ bên trong ra. Song phương đều không có lưu ý đến đối phương, bành một tiếng, Tinh Linh bị đụng ngã xuống đất, Đường Long lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng nói xong xin lỗi, đồng thời có ý muốn đỡ Tinh Linh đứng lên.
Nhưng Nạp Đặc đã sớm vừa ngăn Đường Long lại, vừa đỡ Tinh Linh dậy, vừa mắng Đường Long: "Con mẹ nó! Ngươi không có mắt ah! Đi đường thế à! Thật không biết mẹ ngươi là như thế nào dạy ngươi, đeo kính râm khoe khoang cái gì ah? Là mù lòa thì mượn gậy người đui mà đi ra ngoài chứ!" Hắn hội kích động như vậy là bởi vì hắn chứng kiến Đường Long đụng phải cơ thể Tinh Linh, cái người mà chính mình tha thiết ước mơ, nơi hắn khát vọng hảo hảo vuốt vuốt. Hắn nhưng không biết lời này cũng mắng luôn cả Tinh Linh.
Đã lâu không bị mắng, Đường Long vốn vì mình đụng phải người ta nên chuẩn bi nhẫn nhịn, nhưng nghe thấy Nạp Đặc mắng khó nghe như thế liền giận dữ chửi lại: "Ta khinh! Ta đã xin lỗi ngươi còn chửi cái gì! Làm ra vẻ phong độ lịch sự để cho phụ nữ đi trước cái gì? Đây chính là đường đi ah, nếu như chính ngươi trước đi ra ngoài, như vậy ta còn có thể đem ngươi đụng cái chung thân tàn phế! Còn ngươi nữa nói mang kính đen chính là mù lòa, ngươi nữ nhân bên cạnh cũng đeo kính râm, có phải là nàng cũng là mù lòa ah? Nên cũng nên tìm cây gậy gỗ rồi hang ra đường?"
Nạp Đặc nghe nói như thế lập tức khủng hoảng nhìn về phía Tinh Linh xin lỗi, sau đó nhìn Đường Long với ánh mắt giận dữ nói: "Ngươi biết ta là ai không? Dám nói chuyện như vậy với ta!" Lúc này vệ sĩ của Nạp Đặc đã muốn đến gần.
Đường Long giơ ngón tay giữa lên mắng: "Ta mới không điểu ngươi là ai, nếu không phục thì bước ra đây, cho dù ngươi là con trai tổng thống Vũ Lai ta cũng vậy sẽ để cho ngươi biết hoa vì cái gì đỏ như vậy."
Mà giờ khắc này trong xe ở phố đối diện một vệ sĩ hỏi Văn Na: "Chúng ta có nên giúp hay không? Bọn họ có khả năng đánh nhau."
Văn Na còn không có lên tiếng, một vệ sĩ khác đã cười nói: "Hỗ trợ cái gì, cái loại vệ sĩ này người cũng không phải đối thủ người trẻ tuổi kia." Hắn lời này vừa ra lập tức có hộ vệ hô: "Ta nói hắn có thể ngăn trở người!"
"Không, hắn có thể ngăn ở người!"
"Đánh cuộc!"
"Đánh cuộc thì đánh bạc, đánh cược cái bình dầu bôi trơn kia của người!"
"Hờ..., nhắm vào ta đồ cất giữ? Giết ngươi! Ta muốn con đao sửa chữa kia của ngươi!"
Nghe đến mấy cái này Văn Na chỉ có thể lắc đầu nói: "Tiểu thư ở đó, bọn họ không đánh đâu." Nghe nói như thế, bọn vệ sĩ lập tức hữu khí vô lực oh một tiếng.
Nạp Đặc đang muốn để cho vệ sĩ dạy dỗ tên hung hăn càn quấy kia một trận, Tinh Linh không đành lòng để nhìn thấy người trẻ tuổi kia bị thương tổn, giữ chặt tay Nạp Đặc khuyên nhủ: "Được rồi, người ta đã xin lỗi rồi, chúng ta cung bỏ đi." Nàng bởi vì sợ bị người nhận ra thân phận của mình, cho nên một mực cúi đầu.
Còn Đường Long thì bị vệ sĩ của Nạp Đặc vây quanh thu hút ánh mắt, không có thấy rõ vóc dáng người bị mình đụng ngã như thế nào. Bất quá cho dù hắn thấy rõ, chỉ sợ cũng chỉ là ấn tượng cái mỹ nữ này mang kính đen này thôi. Ai kêu hắn chỉ ở trên TV nhìn thấy Tinh Linh có một lần thôi, sau khi đi đến tinh hệ Vô Loạn căn bản không có thời gian xem TV nghe nhạc, qua lâu như vậy, nếu như hắn còn có thể nhớ kỹ giọng nói của Tinh Linh vậy thì hắn vô cùng lợi hại rồi còn gì.
Bị bàn tay như ngọc trắng nắm chặt, Nạp Đặc tâm tình lập tức thoải mái, hắn cười nói: "Tốt, nàng đã đã mở lời, như vậy hãy bỏ qua hắn một lần." Nói xong không để ý tới Đường Long, tự mình đưa Tinh Linh lên xe. Nhưng lúc hắn lên xe, liền quay đầu nháy mắt với mấy tên vệ sĩ vây quanh Đường Long , sau đó nhe răng cười nhìn Đường Long rồi đóng cửa xe.
Sau khi xe lái đi, một tên vệ sĩ lập tức lạnh lùng cười nói với Đường Long: "Tiểu tử, người không may đắc tội thiếu gia của chúng ta, chuẩn bị vào trong bệnh viện nằm hắn mấy tháng, từ từ mà sám hối!" Nói xong liền chuẩn bị nhào tới, nhưng hắn lập tức phát hiện trước mắt xuất hiện một cái nắm tay quả đấm cự đại, sau đó lỗ mũi tê rần, đau xót, té xỉu.
Sau khi Đường Long vung quyền đánh ngã một người, lập tức đến hai tên bên cạnh song phi, một tên thì đá lốc xoáy, còn một tên thì đá vô lê, tên vệ sĩ vây quanh hắn cứ như vậy ngã xuống đất. Đường Long đá đá mấy cái vào thân thể của những tên vệ sĩ nằm trên mặt đất, cười lạnh nói: "Hừ, ta biết hắn sẽ làm như thế, nói một đàng làm một nẻo, cách làm điển hình của nhị thế tổ." Sau đó tựu vỗ vỗ tay tiếp tục đi tìm quán nước.
"Oa, đặc sắc, động tác như mây nước chảy, so minh tinh điện ảnh còn lợi hại hơn, quá tuyệt vời!" Bọn vệ sĩ quan sát toàn bộ quá trình nhốn nháo vì động tác của Đường Long mà trầm trồ khen ngợi, khiến cho Văn Na bất đắc dĩ nói: "Làm ơn đi, mau đuổi theo tiểu thư đi, bọn họ đã đi được một đoạn rồi."
"Ừ, vâng." Vệ sĩ lập tức khởi động xe, chạy theo điểm sáng trên bản đồ, Đây chính và vì sau khi Tinh Linh mất đi khả năng liên lạc sóng não cùng bọn họ, bọn hắn vì không muốn để mất dấu Tinh Linh, nên đã lắp đặt máy phát tín hiệu trên đồ vật như điện thoại, quần áo v.v..của Tinh Linh.
Tinh Linh ở trong xe tuy nói chuyện với Nạp Đặc, nhưng trong lòng luôn tự hỏi cái giọng của tên tiểu tử mắng chửi người sao lại khiến mình cảm thấy như vậy quen thuộc như thế? Vừa vặn lúc này nghe được Nạp Đặc nói cái gì, cái gì cho thêm đường hương vị sẽ ngon hơn, thân thể Tinh Linh chấn động mạnh một cái, kinh hỉ hô: "Đường Long! Hắn là Đường Long!"
"Ừm? Đường Long? Đường Long cái gì?" Nạp Đặc nhìn thấy bộ dạng của Tinh Linh kích động như vậy trong nội tâm không khỏi run lên, bởi vì Đường Long cái tên này tuyệt đối là cái tên của nam nhân.
"Mau trở về vừa rồi cửa hàng đồ trang sức!" Tinh Linh hô lớn.
Tài xế lái xe lại càng hoảng sợ, hắn đưa đón Tinh Linh nhiều lần như vậy còn chưa thấy qua bộ dạng Tinh Linh lớn tiếng như thế, không khỏi đưa ánh mắt đặt ở trên người thiếu gia. Nạp Đặc trầm trọng gật đầu, ý bảo lái xe có thể quay đầu. Lúc trên đường xe hướng trở về, Nạp Đặc chú ý hỏi: "Cái tên Đường Long kia có phải là chỉ người trẻ tuổi mang kính đen kia không?"
Tinh Linh mặt mũi tràn đầy vui mừng nói: "Đúng vậy, chính là hắn." Nói đến đây, Tinh Linh lại ảo não bắt đầu đứng dậy: "Sao ta lại nghe ra được giọng của hắn? Lúc hắn nói ta nên nhận ra mới đúng !"
Nate nhìn thấy dáng vẻ khác thường của Tinh Linh, lập tức biết rõ cái người tên Đường Long này là một rất người quan trọng với Tinh Linh, hắn vụng trộm lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị phát cái tin tức cho vệ sĩ của mình, để cho người kia vĩnh viễn biến mất.
Hắn vừa cẩn thận viết tin nhắn, vừa cố làm ra vẻ tươi cười hỏi: "Cái người tên Đường Long kia là người như thế nào?" Những lời này hoàn toàn đã không có lấy ôn hòa ngữ khí như trước kia, bởi vì Nạp Đặc là nghiến răng nghiến lợi hỏi lên.
Tinh Linh hoàn toàn không có chú ý tới điểm này, ngược lại trong lòng vui mừng thuận miệng nói ra: "Hắn là em trai ta."
"Em trai của cô? Ah, đáng chết!" Nạp Đặc vừa nghe lập tức bối rối cầm lấy điện thoại ấn dãy số, vừa mới liên lạc được liền nói: "Các ngươi đã khiến hắn như thế nào rồi?" Hắn hoàn toàn không lo lắng, nếu như người kia thật là em trai Tinh Linh, vừa thấy mặt đã biết rồi, làm sao có thể sau khi sự tình qua đi mới nhận ra?
"Thiếu gia, thực xin lỗi, chúng ta không có thể hảo hảo giáo huấn hắn, ngược lại bị hắn hung hăng giáo huấn một trận." Vệ sĩ nói một cách cẩn thận.
Nạp đặc vừa nghe không có đắc tội cậu em vợ tương lai lập tức vui mừng mà hô: "Tốt, thật tốt quá! Hắn là đệ đệ của tiểu thư Tinh Linh, các ngươi lập tức tìm hắn cho ta!"
Vệ sĩ vốn lúc đang nghe Nate nói tốt còn tưởng rằng Nate nói ngược, đợi nghe được người trẻ tuổi kia là em trai Tinh Linh, bất giác cười khổ không thôi, xem ra lần này mình chịu đánh thật là uổng phí. Bất quá hắn rất nhanh đứng dậy, bởi vì vừa rồi mấy người bọn mình đều bị đánh ngất xỉu trên mặt đất, căn bản không biết người tuổi trẻ kia đã chạy đi đâu. Lời này đương nhiên không thể cùng thiếu gia nói, đành phải tìm người đi đường hỏi một chút, dù sao cái người trẻ tuổi kia đeo kính râm hình W đi đến chỗ nào đều rất được chú ý.
Xa xa Văn Na đi theo bọn hắn, phát hiện xe Nạp Đặc đột nhiên quay đầu, không khỏi sững sờ. Tuy nhiên lấy làm lạ không biết Nạp Đặc đang giở trò quỷ gì, nhưng cũng lập tức quay đầu đi theo. Lúc đi vào cửa hàng đồ trang sức, phát hiện xe Nạp Đặc còn chưa dừng hẳn, Tinh Linh đã nhảy xuống xe thần sắc lo lắng nhìn quanh bốn phía, còn Nạp Đặc thì đang giáo huấn mấy tên vệ sĩ.
Bọn người Văn Na cho rằng đã xảy ra chuyện gì, cũng không ngại nhiệm vụ bảo vệ ngầm của mình, lập tức xuống xe đi đến trước mặt Tinh Linh dò hỏi: "Tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì?"
Tinh Linh vừa thấy Văn Na, lập tức giữ chặt tay Văn Na lo lắng nói: "Người kia là Đường Long! Người kia chính là Đường Long ah!"
"Người kia là Đường Long? Ah! Cô nói cái tên tiểu tử mang kính đen kia chính là Đường Long sao? !" Văn Na tỉnh lại kinh ngạc nói. Mà mấy tên vệ sĩ kia, nghe nói như thế, lập tức ở trong đầu trao đổi một câu: "Nguyên lai hắn chính là Đường Long, khó trách lợi hại như thế."
Tinh Linh vội vàng gật đầu nói ra: "Đúng vậy, chính là hắn, các ngươi mau tìm hắn đi!"
Nạp Đặc nhìn thấy xung quanh có rất nhiều người đều nhìn qua Tinh Linh, bề bộn gần phía trước mà nói nói: "Tinh Linh tiểu thư, nàng không cần phải gấp gáp. Nàng lên xe trước, có người nhìn thấy em trai nàng đi hướng này, vệ sĩ của ta đã đuổi theo, tin tưởng chúng ta nhanh chóng sẽ tìm được hắn."
Tinh Linh cũng phát giác càng ngày càng nhiều người chú ý mình, thì gật gật đầu lên xe. Xe Nạp Đặc chậm chạp đi theo con đường kia, còn bọn người Văn Na cũng đuổi theo con đường đó.