Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 136: pháp quy đại đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đang đi qua đi lại, Đường Long đột nhiên vỗ một cái vào đầu nói: "Đáng chết! Ta làm sao lại quên mất tỷ dân số của hành tinh Trái đất, quân nhân nguyên thủy của hành tinh Trái đất cũng khoảng vài chục triệu! Có được vài chục triệu người có căn cơ quân sự, chỉ cần bồi dưỡng sơ qua thì có thể trở thành quân nhân hiện đại. Được, ra lệnh Vũ Minh nhanh chóng khống chế quân đội của hành tinh Trái đất!"

Sa Lệ nhắc nhở: "Nhưng Chủ công, Vũ Minh không phải đã nói quan viên chính phủ của hành tinh Trái đất muốn dùng chiến thuật biển người đề cướp lấy chính quyền của chúng ta sao? Trong chốc lát ngài đã biến mấy chục triệu quân hành tinh Trái đất thành quân nhân hiện đại, , chỉ sợ sẽ như ý nguyện của bọn họ."

Đường Long phất tay cười nói: "Ha ha, chuyện này ngươi không cần lo lắng. Trong đầu có ý nghĩ muốn thay thế chúng ta, chỉ là những quan viên chính phủ cao cấp của hành tinh Trái đất, bọn họ chỉ là ít người đại diện cho hành tinh Trái đất mà thôi. Ta tin rằng những quân nhân kia cùng giống như quân nhân của chúng ta, với thiên chức phục tùng mệnh lệnh. Lúc chúng ta triệu tập bọn họ nhập ngũ, hãy di chuyển thân nhân của bọn họ đến hành tinh khác. làm cho bọn họ xa cách hành tinh Trái đất. Hơn nữa chúng ta bên này vẫn áp dụng giáo dục tẩy não như xưa, cho dù bọn họ còn còn muốn trung thành với một nước nào đó của hành tinh Trái đất, lúc con cháu của bọn họ lớn lên đã trung thành với nước Đại Đường mà bọn họ thân thuộc. Hơn nữa, ta cũng không tin là bọn họ sau khi rời xa cố hương quen thuộc, trải qua sự lấy thân dạy dỗ của những người xung quanh, còn muốn trung thành đến chết với nước cũ của bọn họ sao."

"Ừm, nếu là như vậy cũng đáng thử một lần, vậy thuộc hạ xin đợi tin tốt của Chủ công." Sa Lệ cười nói.

"Nói như vậy ngươi muốn ở lại huấn luyện binh lính?" Đường Long cũng cười nói.

Sa Lệ vội kính chào lắc đầu nói: "Không, thuộc hạ có lẽ là thay Chủ công công thành đoạt đất sẽ tốt hơn." Nói xong liền quay người rời khỏi

Sau khi được sự trợ giúp của chiếc chiến hạm bạch kình, Vũ Minh lập tức ralệnh những chiến hạm này tiến vào tầng khí quyển, sau đó đi dạo trên không ở tất cả thành phố lớn. Sau khi khiến cho dân chúng hoảng sợ, bọn họ mới chậm rãi tiếp kiến các nguyên thủ của địa cầu tinh đang lo lắng không thôi. Sauk hi đưa ra những chứng cứ chứng minh người Trái đất bán thuốc phiện ở tinh vực Trung Châu kia, đồng thời biểu thị sự giận dữ của dân chúng quân đội Đườgn gia, bắt đầu đưa ra yêu cầu cho các nguyên thủ này

, Yêu cầu trong số các thành viên trong chính phủ liên bang của hành tinh Trái đất nhân viên Đường gia chiếm %. Nguyên thủ các nước mặc dù không muốn đồng ý, nhưng sau khi dẫn bọn họ ra ngoài không gian quan sát chiến hạm bạch kình diễn tập thực chiến, các nguyên thủ đều đồng ý.

, Yêu cầu hội nghị của hành tinh Trái đất chấp thuận cho tất cả nhân viên trong phạm vi thế lực của Đường gia tham gia tranh cử. Các nguyên thủ cho rằng mình chiếm ưu thế nên không chút nghĩ ngợi đã vội đồng ý, bọn họ hoàn toàn không ngờ tới những nghị viên tham gia tuyển cử của hành tinh Trái đất kia đều những người đằng sau có được sự ủng hộ của các công ty lớn ngoài hành tinh.

, tất cả quân đội của hành tinh Trái đất hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh Đường Long. Cái này đầu các nguyên thủ mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng là điều này sớm đã được ký trong hiệp ước, hơn nữa bị quân sự Đường gia uy hiếp, các nguyên thủ đành phải tuyên bố mệnh lệnh này cho quân đội các nước.

Ba điều ước này vừa được công bố ra, tuyệt đại bộ phận dân chúng đều hoan hô không thôi, bởi vì trên đầu bọn họ không xuất hiện chiến hạm khổng lồ, bọn họ rốt cuộc không cần lo lắng chiến tranh sẽ giáng xuống trên người mình. Đương nhiên cũng có một bộ phận người cấp tiến gây sự, nhưng bọn họ không có căn cơ dân chúng và bị chính phủ dẹp loạn, không phải bị giải tán thi bị bắt giam. Về phần quân nhân vì thiên chức phục tòng mệnh lệnh, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồgn thời lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh thứ nhất Đường Long.

Mệnh lệnh thứ nhất mà Đường Long ban ra chính là trong quân nhân của hành tinh Trái đất chọn lựa triệu người trở thành chiến hạm binh, mệnh lệnh này vừa truyền đến hành tinh Trái đất, quân nhân của hành tinh Trái đất lập tức tự giác tăng cường rèn luyện thể lực và học tập ngôn ngữ Vạn La liên bang. Mà chính phủ liên bang mới thành lập của hành tinh Trái đất, cơ hồ dốc hết toàn lực tiến hành giáo dục ái quốc cho những quân nhân này. Có lẽ bọn họ rất hi vọng những quân nhân này sau khi khống chế quân hạm, giải cứu hành tinh Trái đất ra khỏi ma chưởng Đường Long.

Lệ Vũ biết được hành tinh Trái đất rốt cục cũng đã rơi vào trong tay Đường Long, lập tức chọn ra rất nhiều tàu vận chuyển cao cấp, đi đến hành tinh Trái đất đảm nhiệm công tác di dân. Mà chính phủ liên bang của hành tinh Trái đất, đối với công việc này cũng vô cùng nhiệt tình. Đó là bởi vì bọn họ sợ quân đội sau khi thất bại trong việc cướp chiến hạm, hi vọng cơ hội thay đổi duy nhất, chính là chính sách di dân này.

Dưới sự bận rộn của các tàu vận chuyển cao cấp, hơn bốn tỷ người của hành tinh Trái đất được đưa đến sáu hành tinh khác, đồng thời cũng từ những hành tinh khác đưa vài tỷ người đến hành tinh Trái đất. Đồng thời tại trong quá trình vận chuyển, trộn lẫn dân số địa phương của hành tinh kia. Đến cuối cùng lúc di dân kết thúc, bảy hành tinh do Đường Long khống chế, trên mỗi một hành tinh đều có di dân của hành tinh khác, hơn nữa mỗi hành tinh đều có tỷ người người. Mặc dù công trình này rất rườm rà, nhưng dưới sự trợ giúp của ngàn tàu vận chuyển cao cấp, công trình này chỉ trong khoảng ba tháng đã hoàn thành.

Đường Long đang kiểm tra tình hình huấn luyện quân nhân của hành tinh Trái đất tiến triển như thế nào, đột nhiên nhận được báo cáo: "Chủ công, phi thuyền chở khách từ Vạn La Liên Bang đến đã đi vào Tinh vực Trung Châu, bọn họ nói là đến Chủ công cho góp sức, độ tuần tra biên giới xin ý kiến có nên thả hay không."

"Thả đi, để cho bọn họ đến Hành tinh Trung Châu, ta tự mình đón tiếp tẩy trần cho bọn họ." Đường Long hưng phấn nói, đám nhân tài này tuyển dụng từ Vạn La Liên Bang rốt cuộc đã tới, như thế mình lại có thêm vài chục ngàn nhân tài có thể dùng. Ừm, sau khi tấn công Lý gia, sẽ ở trước mặt Trần Kháng sắp xếp cho bọn họ phụ trách các ngành nghề, như thế có thể tránh được thế lực của Trần Kháng mở rộng.

Không bao lâu, mấy chục chiếc phi thuyền vận chuyển hành khách bề ngoài cũ kỹ chậm rãi tiến vào cảng vũ trụ, những người trên phi thuyền đến từ Vạn La Liên Bang lần lượt đi xuống phi thuyền. Lưu Tư Hạo nhìn xung quanh cảng vũ trụ thì phát hiện cảng vũ trụ này mới được xây dựng không bao lâu, hơn nữa phương tiện hiện đại hơn so với cảng vũ trụ Liên Bang trước kia. Hắn bất giác âm thầm thầm nghĩ: "Đây là cảng vũ trụ của Đường Long?"

Lý Lực Quân nhìn xung quanh, sau đó há to miệng nói: "Cảng vũ trụ này thật là đẹp, sếp Đường Long thật lợi hại, lại có thể xây dựng được cảng vũ trụ rộng rãi xinh đẹp như vậy."

Lúc này vài người mặc đồ vest phổ thông, ngực đeo có bảng kim loại, mang theo vài hạ sĩ mặc quân phục xanh trắng, đi về phía chiếc phi thuyền này của Lưu Tư Hạo. Một chàng thanh niên trẻ hình như là phụ trách nhóm người này mỉm cười nói: "Hoan nghênh các vị khách phương xa, chủ công nhà ta đã vì chư vị chuẩn bị tiệc chào đón, mời theo chúng ta tới."

Hơn hai ngàn người có một nửa là bộ hạ của Lưu Tư Hạo, bọn họ đều đưa ánh mắt nhìn Lưu Tư Hạo. Lưu Tư Hạo nhìn thấy đám người Lý Lực Quân đã đi theo những người dẫn đường, thì cũng gật đầu đi theo.

Trong một góc của phòng khách trong Cảng vũ trụ, có hai cái người trẻ tuổi không xuất chúng chú ý tới cảnh này, một trong hai tương đối thành thục nói với thuộc hạ: "Thu thập tư liệu người kia, đem tư liệu báo cáo Bộ tình báo, một nửa người trên phi thuyền này là nghe theo lệnh của hắn." Thủ hạ gật gật đầu, lưu ý đến Lưu Tư Hạo, quay người rời khỏi.

Sau khi Lưu Tư Hạo bước nhanh vài bước, đã sánh vai cùng Lý Lực Quân đi theo những người dẫn đường ở đằng trước. Lúc này Lưu Tư Hạo phát hiện trên đường gặp được người đi đường, đều gật đầu chào với người dẫn đường, mà mấy người kia cũng mỉm cười đáp lễ. Thấy cảnh này Lưu Tư Hạo lập tức thán trong lòng nói: "Xem ra quan viên và quân nhân thuộc hạ của Đường gia có quan hệ rất tốt với địa phương dân chúng ah!"

Ra khỏi cảng vũ trụ, bên đườgn đậu hàng trăm chiếc xe bus du lịch sang trọng, đám người Lưu Tư Hạo được dẫn lên mấy chục chiếc trong số đó. Ngồi ở bên cạnh Lưu Tư Hạo, Lý Lực Quân hưng phấn nói: "Loại xe bus sang trọng này tối thiểu phải một triệu đồng Vạn La một chiếc, nơi này có mấy trăm chiếc, sếp Đường Long trưởng quan thật thật nhiều tiền!"

Lưu Tư Hạo lạnh lùng nói: "Hắn có được hành tinh, không có tiền mới là lạ."

Ngồi ở phía trước Lưu Tư Hạo là Trần Di quay đầu lại nhíu mày nói: "Lưu Tư Hạo như thế nào ngươi trên đường đến đây đều là châm chọc khiêu khích như thế? Nếu như ngươi không muốn đến ngươi bây giờ có thể trở về."

Lưu Tư Hạo bờ môi run run lộ ra một nụ cười miễn cưỡng nói: "Nếu như ta không muốn đến, ta cũng đã không dẫn theo nhiều người như vậy đến đây, vừa rồi ta chỉ là nói những cảm xúc trong lòng mà thôi."

" Lời nói cảm xúc trong lòng?" Lý Lực Quân đột nhiên xen vào nói nói. Còn những người từng là thủ hạ của Đường Long lúc trong quân đội cũng đều nhìn Lưu Tư Hạo.

Lưu Tư Hạo cười khổ gật đầu: "Chúng ta những người lúc trước đi theo Đường Long, hiện tại quân hàm cao nhất cũng chẳng qua chỉ là thiếu tá, mà Đường Long bây giờ lại là quân phiệt có được hành tinh, các ngươi nói nói đây không phải rất làm cho người ta cảm thán sao?"

Lý Lực Quân lắc đầu nói: "Cái này có là cái gì, sếp vận khí tốt, hơn nữa có bản lĩnh mới leo đến địa vị hôm nay ah. Lúc chúng ta nhận tiền lương sống qua ngày, trưởng quan đã ở đây soái lĩnh thuộc hạ chinh chiến sa trường."

Trần Di cũng xen vào nói : "Đúng rồi, lúc chúng ta bị đưa đi trường sĩ quan huấn luyện, sếp chính là suất lĩnh đại đội SK chiến đấu với những phần tử mục nát trong quân đội kia. Lúc chúng ta nhận nhiệm vụ mới, sếp không biết bị đày đến nơi nào rồi. Sếp đã trải qua rất nhiều chuyện mới có được địa vị ngày hôm nay, những người như chúng ta này làm sao có thể so sánh với sếp được?" Lời nói của Trần Di nhận được sự đồng ý tán thưởng của những người đã từng sống cùng với Đường Long, hơn nữa bắt đầu nói những chuyện trước kia của Đường Long.

Lưu Tư Hạo quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ phong cảnh chạy như bay qua, ai cũng không có thấy hắn nghiến răng nghiến lợi mà nắm bắt nắm tay quả đấm, Lưu Tư Hạo trong nội tâm đang tại lớn tiếng hò hét: "Vì sao lại như vậy! Ở trại tân binh có biểu hiện tốt nhất là ta, lại bị phân đến làm cấp dưới của cái tên Đường Long cùng tuổi với ta cái gì cũng không biết! Khó khắn lắm Đườgn Long vì đắc tội với cấp trên nên bị xử phạt, mình lại vì quan hệ với hắn nên cũng bị bắt nhốt! Thật vất vả lắm mới sau khi từ trường sĩ quan đi ra, đồng thời dưới sự nỗ lực của bản thân, chỉ tốn khoảng một, hai năm đã trở thành thiếu tá! Hơn nữa vừa vặn gặp được thời đại hoàng kim Liên Bang chia năm xẻ bảy, quân phiệt cắt cứ các nơi. Nhưng vì sao lại cho ta biết Đường Long đã trở thành chủ nhân của hành tinh ? Vì cái gì để cho ta vĩnh viễn phải sống dưới cái bóng của hắn? Vì sao ta vĩnh viễn không thể đuổi kịp cái tên cái gì cũng không biết, chỉ biết chém chém giết giết kia? Vì sao người mà ta thích lại thích cái tên không có đầu óc kia?"

Lúc Lưu Tư Hạo đang suy nghĩ lung tung, xe ngừng lại, Lưu Tư Hạo mở mắt nhìn, phát hiện đoàn xe đi tới một cái quảng trường lớn. Trên quảng trường xếp đặt mấy ngàn bàn tiệc, vô số nữ nhân viên phục vụ trang điểm xinh đẹp, đứng ở xung quanh bàn tiệc. Mà bên ngoài sân tiệc có rất nhiều người vây quanh, những người này rõ ràng không phải nhân viên cảnh giới, mà là già trẻ lớn bé đến xem náo nhiệt.

"Yến tiệc ngoài trời?" Lý Lực Quân giật mình nói nói. Lưu Tư Hạo thì nhíu mày, Đường Long kia không phải là muốn mượn yến tiệc như thế để làm xấu mặt bọn mình sao?

Cái người trẻ tuổi kia dẫn đường nghe vậy quay đầu lại cười nói: "Đây là tập tục của nước Đại Đường chúng ta, phàm là chuyện lớn đều được tiến hành ngoài trời, hội nghị chính phủ mỗi năm một lần cũng như thế. Những người đứng xung quanh kia có thể khiến cho các ngươi cảm thấy không quen, nhưng lâu dần các ngươi sẽ không để ý đến. Lúc tat ham gia yến tiệc như thế, hoàn toàn chỉ cúi đầu ăn, yến tiệc kết thúc cũng không dám ngẩng đầu nhìn.”

"Như vậy không phải rất xấu hổ?" Trần Di khiếp đảm nhìn xem vô số ánh mắt bốn phía lóe sáng.

Người tuổi trẻ kia cười nói: "Lúc đầu có chút xấu hổ, nhưng chỉ cần các ngươi thả lỏng, có thể có được hảo cảm của dân chúng. Rất nhiều người trên yến tiệc mở lòng, đều rất được dân chúng hoan nghênh."

Lý Lực Quân vốn là tính cách hướng ngoại nhưng cũng bởi vì bị nhiều người chỉ trỏ như vậy, mà có vẻ có chút gượng, giờ phút này nghe được có biện pháp giải quyết, bất giác vội hỏi nói: "Vậy như thế nào mới mở lòng được?"

"Ha ha, ngươi chỉ cần xem dân chúng xung quanh thành người thân của mình là được." sau khi chàng thanh niên dẫn bọn họ đến ngồi xuống chỗ cài bàn gần chỗ mọi người đứng vây quanh, liền xin phép lui xuống.

Những nữ nhân viên phục vụ kia lập tức giúp bọn họ dọn khăn ăn và chén đũa, sau đó đứng phía sau bọn họ, rất thú vị đánh giá bọn họ, khiến cho bọn người này ngồi rất không được tự nhiên cúi đầu xuống.

Bọn người Trần Di, Lý Lực Quân, Lưu Tư Hạo cùng tất cả thủ hạ trước đây của Đường Long tự nhiên ngồi cùng một chỗ, bốn cô nương xinh đẹp khiến cho cái bàn lớn này của bọn họ thu hút được rất nhiều ánh mắt. Khuôn mặt Trần Di đã đỏ bừng đột nhiên nghe được âm thanh bập bẹ nói: "Bốn chị kia thật là xinh đẹp nha."

Ngẩng đầu nhìn thấy một vị phụ nhân ôm một đứa bé đáng yêu nhìn về phía này, mà đứa bé kia đang mở to con mắt nhìn nàng. Nàng tâm tình khẩn trương đột nhiên biến mất, bất giác tâm tình thật tốt vẫy vẫy với đứa bé kia, sau đó nở một cười xinh đẹp.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Trần Di, đám người bên này của Trần Di vỗ tay. Có vài người trẻ tuổi, lên tiếng nói: "Các chị ơi, ngẩng đầu lên đi, không cần phải nhăn nhăn nhó nhó, phải biết rằng các ngươi về sau không phải Tước gia thì là quân gia rồi, thẹn thùng như thế thì có thể làm được gì!"

Vài đại thẩm tuổi lớn hơn chút thì lập tức nói: "Các cô các anh, không cần phải cần phải để ý mấy cái con thỏ chết tiệt kia, bọn họ chỉ là trong đám người mới dám nói, nếu để cho bọn họ đi lên, bọn họ so các ngươi còn nhăn nhó nì. Ưỡn ngực ngẩng đầu vẫy tay với chúng ta, như vậy mấy cái con thỏ chết tiệt kia cũng sẽ không nói bậy nữa."

Nghe được lời này Lý Lực Quân lập tức đứng lên vẻ mặt tươi cười vẫy tay về đám người kia, hơn nữa làm ra mấy cái động tác khoe cơ bắp. Động tác này của hắn kiến cho tiếng vỗ tay cùng lời khen ngợi vang lên ầm ầm, ngay cả những nữ nhân viên phục vụ kia đều cũng tươi cười vỗ tay. Lưu Tư Hạo đưa lưng về phía cái này dân chúng lặng lẽ nắm ống tay áo của Lý Lực Quân thấp giọng quát: "Nhanh ngồi xuống, đừng làm mất mặt!" Lời này vừa mới nói xong, bốn người bọn Trần Di khuôn mặt đỏ bừng, cũng đứng lên vẫy vẫy tay về phía dân chúng, lại dẫn đến một trận tiếng huýt sáo và lời khen ngợi. Những người khác nhìn thấy thế, cũng có chút ngượng ngùng đứng lên vẫy tay.

Dân chúng kia nhìn thấy tại cái bàn lớn này còn có mỗi Lưu Tư Hạo vẫn ngồi đó, bất giác nhốn nháo nói: "Cái anh đẹp trai kia ơi, nhanh lên xoay người lại để cho chúng ta mặt với, không cần phải thẹn thùng nha, nhanh đứng lên đi."

Lưu Tư Hạo vốn hạ quyết tâm tuyệt không đứng lên thì bị Trần Di trừng mắt, đành phải gượng cười đứng lên vẫy tay, sau đó lập tức ngồi xuống, hắn cúi đầu âm thầm mắng: " Đường Long chết tiệt, lại làm ra cái trò này khiến ta xấu mặt!"

Bởi vì cái bàn lớn của Trần Di có tác dụng dẫn đầu, những người ngồi ở những bàn khác cũng vẫy tay về phía dân chúng xung quanh, tiếng hoan hô náo nhiệt vang lên khắp nơi. Nhưng không khí huyên náo này đột nhiên trở nên yên tĩnh, quảng trường to như thế, chứa nhiều người như thế, lại yên lặng giống như cây kim rơi cũng có thể nghe được.

Lưu Tư Hạo đang cúi đầu liền hiếu kỳ ngẩng đầu lên, phát hiện tất cả mọi người đưa ánh mắt đặt ở trên bàn chủ bữa tiệc. Quay đầu nhìn lại, phát hiện trên một màn hình cực lớn, hiện ra một người thanh niên tóc đen đẹp trai mặc quân phục xanh trắng không có quân hàm.

Người trẻ tuổi này giơ một chén rượu lên, cao giọng nói: "Chư vị, chúng ta hãy kính các vị khách từ Vạn La liên bang ngàn dặm xa xôi đến đang ngồi đây một ly!” Nói xong liền một ngụm uống hết rượu trong ly, lúc anh ta uống rượu, những người đang đứng xung quanh nhìn cùng đồng thanh hét lớn: “Kính”.

Chàng trai trẻ kia sau khi uống rượu xong, vẫy tay, những quần chúng kia lập tức yên tĩnh lại, để mọi người có thể nghe rõ được lời của chàng thanh niên này: "Ta đại diện nước Đại Đường rất cảm ơn các vị từ Vạn La Liên Bang đến đây trợ giúp, nói ra chúng ta không phải người ngoài, ta là Đường Long tin chắc các vị của Vạn La Liên Bang đại khái cũng đã nghe qua. Cho nên mọi người không nên khách khí, hãy xem nước Đại Đường thành nước mình là được. Tốt, yến tiệc bắt đầu!" Lời nói này vừa dứt, dân chúng lập tức khôi phục bộ dạng cười cười nói nói vừa rồi. Đồng thời xung quanh không biết từ nơi này tuôn ra các phục vụ viên đang bưng các loại thức ăn bắt đưa đồ ăn lên. Mà Đường Long thì dẫn theo hai đại mỹ nữ bắt đầu đi từng bàn một, từng bàn một hỏi han ân cần.

Những người có ý đồ nhìn thấy cảnh dân chúng từ ồn ào đến yên tĩnh, lại từ yên tĩnh đến ồn ào này, nhất định sẽ giật mình. Chỉ một động tác của Đường Long thì đã có thể khiến ấy chục vạn người xung quanh lập tức an tĩnh lại, điều này cần phải có năng lực khiến cho dân chúng tin phục lớn bao nhiêu mới có thể làm được.

Những người ở bàn Lưu Tư Hạo cái ngẩn ngơ nhìn Đường Long, bọn họ mặc dù biết người trẻ tuổi này chính là Đường Long, nhưng là bọn họ cũng không dám nhận. Cái người kia giơ tay nhấc chân đều có được khí thế phi phàm, người mà chỉ nhắc tay thôi thì đã có thể khiến mấy chục vạn dân xung quanh yên tĩnh lại, có phải là Đường Long có chút tính trẻ con trước kia hay không?

Tất cả mọi người có chút si ngốc ngồi xuống, một hồi lâu, Lý Lực Quân mặt mũi tràn đầy hâm mộ mở miệng nói: "Uy phong của sếp Đường Long thật lớn!"

Trần Di cảm thán nói: "Hài, uy phong như vậy không phải là có quyền thế mới làm được, ngươi hãy nhớ lại những tổng thống trước kia của chúng ta lúc diễn thuyết, dân chúng phía dưới có lặng lẽ mà nghe không?"

Lưu Tư Hạo hừ lạnh một tiếng nhỏ, không nói gì, Nhưng trong lòng của hắn lại sôi sục không thôi, bởi vì hắn biết mình vĩnh viễn cũng không thể vượt qua được Đường Long, chính mình vĩnh viễn cũng không thể nào làm được cái chuyện kia mà Đường Long vừa rồi làm.

Lý Lực Quân không có chú ý tới Lưu Tư Hạo nghĩ cái gì nhìn xem những phục vụ viên kia bưng lên thức ăn nói : "Sếp Đường Long đi hỏi thăm từng bàn, từng bàn, lúc nào mới đến chúng ta cái này bàn? Thôi bỏ đi, trước tiên nhét đầy cái bao tử đã rồi nói sau." Nói xong cũng bắt đầu không khách khí mà thưởng thức thức ăn ngon trên bàn.

Có thể do lòng con gái tương đối tỉ mỉ, Trần Di phát hiện những đứa trẻ vây quanh kia đối với mấy món ngon này, hoàn toàn không có bộ dạng chảy nước miếng, bất giác gọi một nhân viên phục vụ hỏi: "Các ngươi nơi này không phải người nào cũng có thể ăn được những món ngon này phải không?”

Nhân viên phục vụ kia hiểu rõ nguyên nhân vì sao Trần Di hỏi như vậy, gật đầu vừa cười vừa nói: "Chúng ta ở đây phàm là người nào có được công việc đều có thể ăn được những thức ăn như thế. Nếu có dân chúng phát hiện mình ăn không nổi thức ăn như vậy, có thể đi Bộ tư pháp cáo trạng, Bộ tư pháp sẽ lập tức điều tra tìm nguyên nhân, đây cũng là một trong những nguyên nhân tiến hành yến tiệc công khai."

Mọi người đang ăn nghe vậy bất giác sững sờ, phải biết rằng loại thức ăn này không có mấy ngàn đồng Vạn La thì hoàn toàn không thể ăn được, nơi này tất cả mọi người lại có thể ăn được loại thức ăn này?

Tương đối chú ý chi tiết, Lưu Tư Hạo tỉ mĩ tò mò hỏi: "Như vậy người không có công việc ăn không mua nổi thức ăn như vậy thì làm sao? Như người tàn tật thì làm sao?"

Nhân viên phục vụ nghi ngờ nói: "Vị tiên sinh này, hiện ở thời đại này là không có người tàn tật, chẳng lẽ Vạn La Liên Bang bên kia có người tàn tật sao?"

Trần Di xen vào nói nói: "Chúng ta bên kia có rất nhiều người tàn tật, tuy kỹ thuật chữa bệnh có thể chữa lành cho bọn họ, nhưng đại đa số những người đó không có tiền chữa trị."

Nhân viên phục vụ rất tự hào nói: "Ở nước Đại Đường chúng tôi tất cả tiền chữa trị cho người tàn tật đều do chính phủ chi trả, cho nên nước Đại Đường chúng tôi không có người tàn tật."

Lưu Tư Hạo lần nữa hỏi: "Xin hỏi, cô còn chưa nói cho ta biết người không có công việc không mua nổi những thức ăn này thì làm sao."

Nhân viên phục vụ cười nói: "Cái kia phải xem loại người nào không có công việc rồi, nếu như là về hưu ăn không nổi, có thể đi Bộ tư pháp cáo trạng. Về phần người không có công việc, tại nước Đại Đường của chúng ta ngoại trừ người về hưu ra, sẽ không có ai không tìm được việc cả. ở trong nước Đại Đường của chúng tôi, không sợ vô năng, chỉ sợ lười biếng, bởi vì chúng ta nước Đại Đường sẽ không biết thành lập quỹ cứu tế gì đó để nuôi những người không làm việc. Nếu như có người chỉ biết ăn lười làm việc, vậy thì hoặc là chết đói, hoặc là đi trôm cắp bị bắt tiến hành cưỡng chế cải tạo, người ở nơi này như chúng tôi không bố thí cho ăn xin.” Nữ nhân viên phục vụ nói đến đây, trong giọng nói có thái độ kinh thường cực độ đối với những người chỉ biết ăn lười làm việc.

Lưu Tư Hạo mặc dù giật mình dưới sự quản lý của Đường Long lại không xuất hiện người thất nghiệp, ngạc nhiên dân chúng dưới quyền của Đường lại kinh thường những người thất nghiệp, nhưng hắn vẫn hi vọng tìm được sơ hở trong sự việc thực thi chính trị của Đường Long: "Nói như vậy há không phải là không có nhân quyền?"

Nhân viên phục vụ không hiểu, nàng nghi ngờ hỏi: "Nhân quyền? Chuyện này có liên quan gì đến nhân quyền? Bọn họ có sống mà không làm, tình nguyện chờ ăn hoặc là chờ người khác cứu trợ, người lười biếng như vậy quả thực chính là phế vật lãng phí quốc gia tài nguyên của chúng tôi! Nếu như tôi trở thành Tước gia, ta nhất định sẽ đề nghị gia chủ điện hạ gia tăng chế độ cưỡng chế lao động đối với những người này, thay đổi tính cách lười biếng của bọn họ!"

Trần Di tò mò hỏi: "Tước gia? Nữ nhân cũng có thể có được tước vị đấy sao? Còn nữa, tại đây tước vị không phải quý tộc thừa kế sao? Người dân bình thường cũng có thể trở thành Tước gia?"

Nữ nhân viên phục vụ cười nói: "Ha ha, vì sao con gái không thể có được tước vị này? Những người có được Vương tước tước vị cao nhất ở nước Đại đường- đều là nữ. Nước Đại Đường chúng tôi không phổ biến chế độ quý tộc thừa kế, bất luận kẻ nào chỉ cần vượt qua kiểm tra và phỏng vấn đều có thể vào làm trong các bộ ngành của chính phủ hơn nữa cũng có được tước vị. Hơn nữa công tước phía dưới tước vị Tước gia, sau khi tuổi về hưu phải hủy bỏ tước vị, chỉ cần hưởng thụ tiền hưu của mình, mà không thể hưởng thụ đãi ngộ của Tước gia."

"Ah? Mấy vị Vương tước là nữ sao? Các nàng cùng gia chủ điện hạ của ngươi có quan hệ như thế nào?" Lưu Tư Hạo liếc Trần Di cố ý hỏi.

Nhân viên phục vụ che miệng cười nói: "Hì hì, các ngươi những này người bên ngoài nghe được Vương tước cao nhất là nữ, thì toàn bộ đều nghĩ đến phương diện này. Nói cho các ngươi biết, các nàng là thuộc hạ trực thuộc trung thành và tận tâm nhất của gia chủ điện hạ, là những thuộc hạ rất tài giỏi có thể một mình dẫn quân chinh chiến sa trường, một mình xử lý chính vụ. Các cô ấy bất luận là trong lòng của quan viên hay trong lòng của quân đội, hoặc trong lòng của dân chúng, địa vị của các cô ấy chỉ đứng sau gia chủ điện hạ. Các ngươi cứ suy nghĩ, nếu như các cô ấy dựa vào quan hệ với gia chủ điện hạ mà có được Vương tước, sẽ có địa vị như thế sao?"

"Họ đã kết hôn chưa?" Trần Di hỏi vấn đề mình quan tâm.

"Hì hì, vẫn chưa, bởi vì không có người nào dám cầu hôn các cô ấy. Xem ra ngoại trừ gia chủ điện hạ, hoàn toàn không có một người đàn ông nào khác có thể xứng với những vị đại nhân này." Phục vụ viên cảm thán nói.

Lưu Tư Hạo nhát mắt với Trần Di, truyền cái ánh mắt có nghe thấy hay không. Nhưng Trần Di không có chú ý tới, tiếp tục hỏi: "Nơi nàycủa các người là chế độ đa thê sao?"

Lưu Tư Hạo nghe nói như thế giật mình, lo lắng thầm nghĩ: "Trần Di ngươi sẽ không muốn làm như thế đấy chứ?"

Nhân viên phục vụ lắc đầu nói : "Không có quy định một chồng nhiều vợ hay là một chồng một vợ, bởi vì trong bảy hành tinh của nước Đại Đường có ba hành tinh là chế độ một vợ một chồng, mà bốn hành tinh còn lại là chế độ đa thê. Cho nên tại chúng ta nước Đại Đường , chỉ cần vợ chồng hai bên không có ý kiến, một chồng nhiều vợ hay là một vợ nhiều chồng đều có thể, hơn nữa được luật pháp bảo vệ."

Bọn người Trần Di lập tức choáng váng, Lý Lực Quân kia đang ra sức ăn gì đó lại càng há to mồm, ngay cả đồ ăn trong miệng rơi xuống cũng không biết. Một hồi lâu Lý Lực Quân mới kinh ngạc nói: "Một chồng nhiều vợ và một chồng một vợ ta có thể hiểu, nhưng là một vợ nhiều chồng làm sao được?"

"Sao lại không được, không phải nói nam nữ bình đẳng sao?" Nhân viên phục vụ trừng to mắt nói, nhưng cô ấy rất nhanh nở nụ cười nói: "Nhưng, hì hì, không có mấy người đàn ông thích vợ của mình có thêm mấy người chồng nữa. Cho nên theo pháp luật quy định Một khi vợ chồng hai bên có một bên phản đối không thể có nhiều vợ hoặc chồng, cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng không thể thực hiện được. Còn nữa, tinh hệ Vô Loạn quanh năm chiến loạn, đàn ông đa số chết trận hết, tỉ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng, một người phụ nữ có nhiều chồng chỉ sợ sẽ bị những người khác chửi rủa chết."

Lý Lực Quân vội vàng gật đầu nói: "Đúng, phải nên như thế." Nói đến đây, hắn đột nhiên nhớ tới cái gì nước miếng chảy ròng nói: "Oa, nếu như ta nhập quốc tịch nước Đại Đường của các ngươi, vậy ta không phải là có thể lấy được nhiều vợ sao?"

Nhân viên phục vụ cười nói: "Đương nhiên có thể, nhưng ngươi cần đạt được sự đồng ý của bà vợ đó mới được, bằng không thì ngươi sẽ bị xử bắt giam."

Lý Lực Quân suy nghĩ một lát liền ủ rũ cúi đầu xuống, hơn nữa lẩm bẩm nói: "Hết phim rồi, đừng nói có sự đồng ý của mấy bà vợ, hiện tại ta ngay cả một bà cũng không có, thật sự là không thể." Bộ dạng Lý Lực Quân khiến cho tất cả mọi người bật cười, thậm chí Lưu Tư Hạo ít nói cũng nở nụ cười.

Đúng lúc này, một giọng nam vang lên bên cạnh bọn họ: “Có chuyện gì buồn cười sao?”

Mọi người quay đầu nhìn, Đường Long dẫn theo hai mỹ nữ tuyệt sắc đã đứng bên cạnh,

Nữ nhân viên phục vụ xung quanh lập tức khom người kêu khẽ: "Gia chủ điện hạ." Còn bọn người Lưu Tư Hạo thì ngây ngốc nhìn Đường Long.

Đường Long Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc kia của cái bàn này đều đang sững sờ, sau khi suy nghĩ một chút đột nhiên vui mừng ngạc nhiên nói: "Lưu Tư Hạo, Lý Lực Quân, Ái Nhĩ Hoa, Lan Văn Đặc, Khoát Tư Đặc, lam Tư, Áo Mục Gia, Trương Khai Hoa, Tư Cơ, Tư Nhĩ Gia, Trần Di, Nghiêm Quân, Mã Lợi, Cát Na! Các ngươi đều đến rồi! Đã lâu không gặp, sống có tốt không?"

Những người được gọi tên vừa kinh ngạc lại kích động nhìn Đường Long, không ngờ mới ở cùng nhau trong khoảng thời gian ngắn, đồng thời sau hai năm xa cách sếp vẫn còn nhớ rõ tên của mình! Mọi người đều đứng nghiêm chào và nói: “Xin chào sếp!”

Lưu Tư Hạo lúc này mới phát hiện cũng kính chào, là do tình cảm của mình yếu đuối như thế? Hay là mình bị khí tức của Đường Long ép phải cúi chào hay sao? Lưu Tư Hạo ép buộc mình tin rằng mình là bị khí tức của Đường Long ép buộc mới chào hắn.

Đường Long sau khi đáp lễ xong thì lập tức cười vẫy tay nói: "Miễn lễ a, ta sớm đã bị quân bộ liên bang cách chức làm binh nhất rồi, các ngươi đã không nên gọi ta là sếp." tin tức bị giáng chức làm binh nhất này, Đường Long hắn đã sớm đã biết được từ chỗ Đường Tinh, đây cũng là nguyên nhân hắn vì sao không đeo quân hàm.

Lý Lực Quân lập tức hét lớn: "Liên Bang đã sớm chia năm xẻ bảy rồi, chúng tôi đến đây là muốn tiếp tục làm việc dưới trướng của sếp, bất kể nói như thế nào, sếp vĩnh viễn là sếp của chúng tôi!" Vốn không muốn gật đầu nhưng Lưu Tư Hạo nhìn thấy bọn người Trần Di gật đầu, đành phải bất đắc dĩ đi theo gật đầu.

"Thật sao? Ha ha, đến lúc đó người chúng ta lái tiểu chiến hạm một mình đấu với hạm đội địch thế nào? Lần này ta cam đoan sẽ không để cho các ngươi nôn mửa bất tỉnh nữa!" Đường Long cười nói, nghe được Đường Long nhắc tới lần mạo hiểm kích thích kia, tất cả mọi người nở nụ cười.

Lúc Đường Long đang định nói gì, một trong mỹ nữ phía sau hắn tiến gần Đường Long nói nhỏ vài câu, trên mặt Đường Long lập tức nở nụ cười mừng rỡ nói: "Tốt! Hãy để cho Sa Lệ tập hợp hạm đội, ta lập tức đến ngay!" Nói xong nhìn thấy bọn người Trần Di nhìn mình, bất giác nói với bọn họ: "Thế nào? Có hứng thú đi với ta lần nữa thể nghiệm cảm giác kích thích và mạo hiểm của chiến trường không?"

Lưu Tư Hạo còn chưa kịp nói, Lý Lực Quân cũng nói lớn: "Muốn chứ, hãy để chúng ta cho đánh bọn họ tan tác!" Mà những người khác cũng ào ào gật đầu tỏ vẻ đồng ý đi tham chiến, Lưu Tư Hạo đành phải thuận theo dân ý.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio