Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 146: thiểm điện nghịch tập

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cư dân hành tinh thủ đô Đế quốc Duy Đặc, nhìn thấy những binh lính Đại Đường trang bị vũ trang, đều lo lắng sợ hãi. Lúc cứ điểm ngân giáp xuất hiện ngoài không gian, chuông cảnh báo vang lên, bọn họ biết được là có địch tấn công. Bọn họ mặc dù không hiểu tại sao địch lại đột ngột xuất hiện ở ngoài hành tinh thủ đô, nhưng đều ý thức được địch có thể tấn công hành tinh thủ đô là một kẻ địch rất mạnh. Lúc không biết được tâm tình của địch, bọn họ không dám chạy ra ngoài hầm trú ẩn gặp mặt những người này. Có nghĩa là, trên mặt đất hành tinh Đại Đường khống chế này, không có một người nào cả, toàn bộ đều núp trong hầm trú ẩn.

Binh lính người máy của Đại Đường hoàn toàn không có tìm kiếm cửa vào của những hầm trú ẩn này, mệnh lệnh mà bọn họ nhận được là không chế các thiết bị quan trọng, đồng thời ngăn chặn có người gây rối. Đối với việc xung quanh không có người, thì không nằm trong suy nghĩ của bọn họ.

Trong căn cứ dưới đất hành tinh thủ đô Duy Đặc, hoàng đế Duy Tỷ đang sử dụng màn hình xem xét tình hình trên mặt đất, ông ta quay đầu hỏi tham mưu: “Chuẩn bị như thế nào rồi?”

“Quân đội và cảnh sát những hành tinh khác của Đế quốc đều đã tuân theo mệnh lệnh của bệ hạ ẩn nấp hết cả rồi, còn hạm đội của Đế quốc cũng đã lái đến gần Đế quốc Thánh Vũ.”

“Uhm, hạm đội của Đại Đường ở đâu? Binh lực bao nhiêu?” Duy Tỷ lại hỏi lần nữa.

“Hạm đội Đại Đường đã đi vào biên giới nước ta, tin rằng sẽ nhanh chóng đến nơi này. Theo tin tức tình báo Đế quốc Thánh Vũ truyền đến, hạm đội Đại Đường xâm lược lần này có chiếc chiến hạm.”

“ chiếc? Nói như thế trong biên giới Đại Đường cón chiến hạm sao? Ngươi nói chúng ta có thể hoàn thành kế hoạch không?” Duy Tỷ chau mày nói.

Tham mưu khuôn mặt nở nụ cười nói: “Tuyệt đối có thể, nước chúng ta cộng lại tổng cộng có chiếc chiến hạm, chỉ cần nước kia không làm trái hiệp ước liên minh, tuyệt đối có thể lấy được Đại Đường.”

Duy Tỷ cũng nở nụ cười: “Bọn họ sẽ không làm trái hiệp ước liên minh, sau khi nhìn thấy uy lực của cứ điểm Đại Đường, bọn họ rất rõ, không phải chúng ta tiêu diệt Đại Đường, thì chúng ta sẽ bị Đại Đường tiêu diệt, bọn họ nếu như làm trái hiệp ước liên minh cũng là chuyện sau khi tiêu diệt Đại Đường mới làm trái.”

Tham mưu cười nham hiểm nói: “Nhưng chiếc chiến hạm X trong Đại Đường kia cũng không phải dễ đối phó, hơn nữa cứ điểm của Đại Đường sau khi biết được tin trong nước bị tấn công chắc chắn sẽ quay trở về, đến lúc đó…”

“He he, chỉ cần chiếc cứ điểm đáng chết này rời khỏi, chúng ta lập tức chiêu binh mãi mã, đợi sau khi bọn họ hai bên lương bại câu thương, tinh vực Thiên Hà và tinh vực Trung Châu sẽ là của Đế quốc Duy Đặc chúng ta! Ha ha ha!” Duy Tỷ cười lớn, còn tham mưu kia thì lộ thần sắc vô cùng đắc ý, bởi vì đây là chủ ý mà mình đã nghĩ ra.

Duy Tỷ sau khi cười lớn một trận đột nhiên nhớ ra gì đó nói: “Đúng rồi, để những tiện dân đang núp ở hầm trú ẩn đi lên, tránh cho Đại Đường nghi ngờ. Còn nữa những tiện dân kia bắt đầu làm việc đi, mặc dù chúng ta là đầu hàng, nhưng hành tinh này vẫn thuộc về Đế quốc, bổn hoàng không hi vọng xuất hiện hiện tượng đình công.”

Tham mưu cúi người nói: “Tuân lệnh.”

Những dân chúng đang núp ở dưới hầm trú ẩn dưới mệnh lệnh của những quan viên quý tộc, toàn bộ đều lo lắng đi ra khỏi hầm trú ẩn, sợ hãi những binh sĩ Đại Đường kia sẽ rút giận lên mình. Nhưng bọn họ khi nhìn thấy binh lính Đại Đường chỉ nhìn mình rồi không thèm để ý đến, có chút an lòng, bắt đầu đi về những nơi như nhà mình, công xưởng, bộ ngành chính phủ. Thành phố vốn không có người trong nháy mắt đã có rất nhiều người qua lại.

Đường Long nhận được tin này hoàn toàn không để ý đến, chỉ cần những dân chúng này không tạo phản, Đường Long sẽ không để ý bọn họ làm gì, dù gì không bao lâu sau những dân chúng này cũng sẽ là con dân của mình. Hăn bây giờ đang lo lắng những chiến hạm của mình sao vẫn chưa đến, bởi vì những hành tinh khác của Đế quốc Duy Đặc vẫn chưa có người đi tiếp nhận.

“Chủ công, trong nước có liên lạc.” Một binh lính người máy báo cáo nói.

“Ừ? Lẽ nào tàu liên lạc lúc này mới liên lạc được với trong nước?” Đường Long chau mày lầm bầm, sau đó vẫy tay nói: “Nối liên lạc.”

Lời này vừa dứt, trên màn hình lập tức xuất hiện những nữ quan xinh đẹp cao cấp của Đại Đường như Ưu Na, Tinh Linh, Sa Lệ, bọn họ vừa nhìn thấy Đường Long lập tức hỏi thăm Đường Long có sao không. Hơn nữa không đợi Đường Long trả lời, bọn họ đã bắt đầu thao thao bất tuyệt nói những lời đại loại như Đường Long không lo lắng đến an nguy của mình, khiến những người mình lo lắng muốt chết, muốn Đường Long hiểu thân phận là Thống soái cao nhất của mình.

Đối diện với những người quan tâm mình, Đường Long chỉ đành ra sức bảo đảm minh sau này sẽ không như vậy. Một lúc sau sự cằn nhằn của bọn họ mới dừng lại, còn Đường Long lúc này mới có thể bàn đến chính sự: “Đã phái hạm đội đi chưa? Bây giờ bọn họ đang ở đâu?”

Sa Lệ trả lời: “Đã phái hạm đội do ba người Lưu Dịch Huy, Lý Gia Dân, Trương Quán Hoa soái lĩnh, bây giờ đã đi vào Đế quốc Duy Đặc, không bao lâu nữa sẽ đến chỗ ngài.” Bọn người Lưu Dịch Huy không giống như Đường Long trực tiếp nhảy đến đây, trên đường đi đã bố trí máy liên lạc, cho nên sự liên lạc của bọn họ và trong nước được duy trì ở trạng thái tốt.

“Ờ, sắp đến chỗ của ta?” Đường Long ngây người, nhưng nhanh chóng hiểu ra tại sao những hạm đội này phải đến chỗ của mình, hắn nói: “Ra lệnh bọn họ không cần đến chỗ này, trực tiếp đi tiếp nhận hành tinh khác của Đế quốc Duy Đặc.”

“Tiếp nhận? Lẽ nào Đế quốc Duy Đặc đầu hàng rồi?” Ưu Na hưng phấn hỏi. Là Bộ trưởng Bộ Tài chính, cô ấy nghe được lại có thêm vài hành tinh nữa, lập tức hưng phấn lạ thường.

Đường Long gật đầu nói: “Đúng vậy, hoàng đế của Duy Đặc đã tuyên bố đầu hàng. Nhưng bộ đội mặt đất và cảnh sát hành tinh thủ đô của Duy Đặc này lúc đầu hàng đều đã biến mất, e rằng sự đầu hàng của bọn họ sẽ có âm mưu. Cho nên bảo bọn người Lưu Dịch Huy làm việc cẩn thận, nhất định phải phái ra lượng lớn lính giáp đấu đi tiếp nhận hơn nữa làm tốt cảnh giới và sửa chữa thiết bị phòng ngự lâm thời.

Sa Lệ nghe thấy lời này có chút lo lắng hỏi: “Có cần phái chiến hạm trong nước tới không? Cấm vệ quân của ngài đã có kháng nghị, kháng vì vì bọn họ thân là cấm vệ quân mà không thể ở bên cạnh bảo vệ chủ công.”

Nghe thấy lời này, Đường Long cười lắc đầu nói: “Tạm thời không cần, một cứ điểm và chiến hạm đủ để áp chế hành tinh của Duy Đặc, các người chỉ cần phái quan viên quản lý đến là được. Còn nữa, ta đã phái người đi tắt tuyến ngăn cách biên giới, chiến hạm và tàu vận chuyển của chúng ta có thể trực tiếp nhảy đến tinh vực này.”

“Vâng, chủ công bảo trọng.”Sa Lệ kính chào Đường Long, sau khi cô ấy nói xong lời này, những cô gái khác cũng nói những lời đại loại như bảo trọng rồi tắt máy, chỉ có Tinh Linh yên lặng không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn Đường Long một lát rồi mới gật đầu tắt máy. Nhìn thấy thần sắc của Tinh Linh, trong lòng Đường Long bất giác ấm lên.

Bọn người Lưu Dịch Huy nhận được mệnh lênh mới từ trong nước, bất giác thầm than, vốn tưởng rằng mình đến cứu giá, cùng lắm thì cũng đến xâm lược, nhưng không ngờ rằng chủ công chỉ dựa vào một cái cứ điểm thì đã khiến mình trở thành những người đến tiếp nhận hành tinh. Nhưng cái phải cẩn thận kia sau mệnh lệnh là có ý gì? Lẽ nào dân chúng ở hành tinh đầu hàng kia sẽ phản kháng?

Sau khi có ý nghĩ này, lúc bọn họ đến hành tinh trong nhiệm vụ ra lệnh binh lính tiến hành đổ bộ, đã ra lệnh cảnh giới cấp . Đợi đến khi binh lính đổ bộ báo cáo tin tức bồ đội mặt đất và cảnh sát của các hành tinh đều biến mất, bọn người Lưu Dịch Huy biết không bao lâu sau sẽ xảy ra một cuộc chiến trên bộ quy mô lớn. Vì thế ngoài việc giữ lại vài lính điều khiển chiến hạm ra, những binh lính khác, bao gồm vị thiếu tá bọn họ đều tự mình đi xuống mặt đất, bắt đầu sửa chữa thiết bị phòng ngự mặt đất.

Tham mưu cung kính bẩm báo với hoàng đế Duy Đặc: “Bệ hạ, chiến hạm của Đại Đường đã đổ bộ lên các hành tinh.”

Duy Tỷ gật đầu nói: “Tốt, hãy để cho các viên quan quý tốc gây sự trước, gây lớn chuyện rồi mới để bồ đội mặt đấy xuất binh. Nói cho những quý tộc kia biết, bình thường bổn hoàng đối với bọn họ mắt nhắm mắt mở, bây giờ là lúc bọn họ báo đáp bổn hoàng rồi đó.”

Tham mưu khom lưng nói: “Các quý tộc sẽ không làm trái mệnh lệnh của bệ hạ, bọn họ biết nếu như Đại Đường công chiếm Đế quốc thành công, quyền lực của bọn họ toàn bộ sẽ bị hủy bỏ.”

Duy Tỷ sờ cằm cảm thán nói: “Thật không biết Đườgn Long làm sao, tại sao quyền lực của một gia chủ như hắn lại lớn hơn hoàng đế như ta? Nghe nói ở Đại Đường, Đường Long nói một là một, hoàn toàn không có bất cứ người nào dám phản đối, hắn rốt cuộc làm sao mà làm được như thế?”

Tham mưu đang truyền đạt mệnh lệnh nghe thấy lời này liền nói: “Hắn là chủ nhân khai quốc, cho nên quyền lực đương nhiên là…’

“Ừ, người lập nước, quả nhiên là mạnh hơn những người hưởng thụ công lao của tổ tiên như chúng ta nhiều.” Duy Tỷ nhỏ giọng than. Tham mưu mặc dù nghe được lờinaày, nhưng không giám lên tiếng, lặng lẽ ở bên cạnh.

Duy Tỷ tâm tình trầm ngâm đột nhiên chấn tỉnh cười nói: “Nhưng người chủ khai quốc nước Đại Đường này như hắn, đắc ý không được bao lâu nữa, số trời sẽ bị diệt vong.” Liên quân bốn nước của chúng ta chuẩn bị như thế nào rồi?” Câu cuối là hỏi tham mưu.

Tham mưu gật đầu nói: “Đã chuẩn bị xong hết cả rồi, chỉ cần chúng ta ở đây giữ chân chiến hạm của Đại Đường, bọn họ sẽ tấn công Đại Đường.”

“Ừ, bây giờ chúng mong chờ biểu hiện của bọn họ.” Duy Tỷ nói rồi đưa ánh mắt chuyển lên nhìn màn hình.

“Số SS, tôi cảm giác có gì đó không ổn.” Một lính người máy Đại Đường đang trên đườn tuần tra phát sóng điện với đồng đội bên cạnh.

Số SS kia sau khi quét xung quanh liền phát sóng điện trả lời: “Số SS, những kiến trúc xung quanh che dấu hàng trăm con người mang vũ khí, máy quét của cậu hư rồi sao? Ngay cả cái này cũng không phát giác được?”

“He he, tôi vừa mới quét những người đi đường kia.” Số SS ngại ngùng cười đáp.

“Làm gì vậy, chúng ta bây giờ là đang chấp hành nhiệm vụ, không nên vội vã thu thập tư liệu cơ thể con người có được không?” Số SS sau khi trách mắng đồng đội liền bước đến thần bí nói: “Sao thế? Phát hiện ra mấy cơ thể xinh đẹp rồi? Chuyển qua vài cái cho tôi mở tầm mắt với.”

“Không có phát hiện cái nào, chuyển cho cậu? Tôi mới không làm, đợi khi trở về tôi còn phải trao đổi với người ta nữa, chuyển cho cậu tôi lấy gì trao đổi?” Số SS đáp.

Số SS giọng nói giận dữ nói: “Đang ghét! Chuyển cho tôi một phần cậu sẽ bị shut down sao? Chỉ là từ một phần biến thành hai phần mà thôi! Có tin là lúc cậu chỉnh lý ổ đĩa tôi tháo dỡ cậu ra không? Nhanh chuyển cho tôi!”

“Hứ, cái gì chỉ là một phần chuyển thành phần mà thôi? Tư liệu mộtk hi biến thành hai phần thì không có giá trị trao đổi! Lúc tôi chỉnh lý ổ đĩa tháo dỡ tôi sao? Tôi không biết núp một chỗ để chỉnh lý ổ đĩa sao, định dùng cách này để uy hiếp tôi? Không có cửa đâu nhé!”

“Được rồi, đừng gây chuyện nữa, những con người có vũ khí kia sắp xông ra rồi, chuẩn bị thôi.” Số SS đột nhiên nói một cách nhiêm chỉnh.

“Ừ, có cần gọi tăng viện không?” Số SS vừa nghe thấy lời này lập tức di chuyển súng một lát rồi nói.

“Không cần, hơn nữa cũng không cách nào tăng viện, những huynh đệ khác cũng gặp tình huống như thế này.” Số SS vừa nói vừa đi về phía trước như không có chuyện gì, trong ánh mắt của người ngoài, hai binh sĩ này đang nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh tuần tra.

“Bắn!” Một tiếng hét vang lên, hành trăm chùm laser nhỏ từ trong những kiến trúc xung quanh trút xuống bắn vào trên người hai binh lính này, dân chúng xung quanh có mấy chục người bị những chùm laser của những tên có cách bắn không tốt này bắn trúng. Những dân chúng bị bắn trúng có người một tiếng cũng không kịp kêu lên trực tiếp ngã xuống, có người kêu thảm một tiếng rồi mới ngã xuống. Càng có nhiều người kéo tay chân bị thương, vừa kêu thảm vừa bỏ chạy thục mạng. Còn về những dân chúng không bị thương lúc nhìn thấy chùm laser bắn xung quanh đã nhanh chóng tháo chạy. Dường như trong chốc lát, người trên con đường này đã biến mất trong nháy mắt.

Nhìn thấy hai binh sĩ Đại Đường nằm trên mặt đất, những người tập kích kia cuối cùng ngừng tấn công chạy đến. Lúc này có thể nhìn thấy những người tập kích này mặc đồ giống nhau, tay cầm sung laser phổ thông dài ngắn khác nhau. Bọn họ bao vây hai binh lính này, vừa khoe khang tài bắn của mình, vừa đá đá vào người binh lính. Nhưng sau khi có một tiếng nói vang lên: “Tránh ra, để bản tước gia xem xem binh lính Đại Đường là như thế nào.”, bọn họ lập tức cung kính khom lưng cúi đầu, nhanh chóng mở ra một lối đi.

Một chàng thanh niên trẻ tuổi dáng vẻ cũng có thể xem là anh tuấn, vẻ mặt cao ngạo, mặc chiếc áo bào dài cổ đại hoa lệ, tay chắp sau lưng dáng vẻ thong thả đi đến. Một người có dáng quản gia lập tức từ trong đám người bước đến gần nịnh hót nói: “Thiếu gia anh minh, dưới sự dẫn dắt của thiếu gia, chúng tôi đã đánh tan những kẻ xâm lược đang ức hiếp dân chúng, hoàng đế bệ hạ mà biết đượcti n này nhất định sẽ thăng quan tấn tước cho ngài.”

Chàng trai trẻ đắc ý lạnh lùng hừ một tiếng, sau khi cúi đầu nhìn thi thể của hai binh lính hỏi: “Sao bọn họ không chảy máu?”

Quản gia cười nói: “Thiếu gia, bị laser bắn trong sẽ không chảy máu, vết thương bị nướng khét.”

Chàng trai trẻ nhìn vết thương trên thi thể nghi ngờ hỏi: “Nướng khét? Sao vết thương trên người bọn họ là màu trắng bạc?”

“Màu trắng bạc?” Quản gia cũng ngây người, thò đầu nhìn thi thể đang nằm trên mặt đất, nhưng phát hiện vết thương trước mắt đen thui, tiếp đó hắn cái gì cũng không biết. Chàng trai trẻ kia nhìn thi thể giơ sung bắn, bât giác hét lên tiếng mẹ ơi rồi ngồi bệt xuống đất. Nhưng cũng may mắn vì như vậy, thấp hơn người khác một khoảng, do đó sống sót. Còn những người cầm vũ khí đứng quanh hắn, sau khi binh lính người máy bắn quét vài cái đã chết hết.

Hai người máy nhìn thấy chàng trai trẻ trước mắt đã tè ra quần, bất giác bắt đầu nói chuyện với nhau: “SS, con người này có cần bắn chết không? Hắn là người cầm đầu của đám này.”

“Không cần, mệnh lệnh chúng ta nhận đượcl à giết chết người cầm đầu gây rối, cái tên nhóc hèn yếu này không có khả năng là người cầm đầu gây rối.”

SS liếc nhìn người thanh niên bị nòng sung của mình chỉ vào đến nỗi sợ chảy hết nước mắt nước mũi, đồng ý với lời nói của SS, thu súng lại. Nhưng hắn nhìn thấy quân phục toàn thân mình đầy lỗ bất giác không vui nói: “Tôi nói sao cậu lại nghĩ ra cách giả chết như thế, nhìn quân phục của chúng ta đều bị bắn nát hết, đây là bộ quân phục duy nhất của chúng ta đó.”

“Đó không phải tốt sao? Lúc trở về yêu cầu một bộ mới ở phòng hậu cần, bộ này của chúng ta mặc lâu rồi không phải đúng lúc có thể vứt bỏ sao? Còn nữa, cho dù chúng ta không giả chết, lẽ nào y phục của chúng ta bị tập kích không bị hư hỏng sao? Hơn nữa giả chết có thể tiêu diệt dễ dàng những phần tử gây rối này, so với việc trực tiếp tấn công đỡ tốn hơn nhiều, lẽ nào cậu thích để bọn họ bỏ chạy, sau đó truy sát bọn họ sao?”

“Phì! Tôi mới không có biến thái như thế.”

“Được rồi, không nói nữa, tiếp tục tuần tra.”

Hai binh sĩ dùng sóng điện nói chuyện với nhau xong, lúc bọn họ chuẩn bị tiếp tục tuần tra trên đường, máy xử lý nhận được mệnh lệnh truyền đến: “Tổ A tập trung tại khu vực T, Tổ A tập trung tại khu vực G, Tổ A…”

“Ừ, sao vậy?” SS hỏi.

“Có thể là những bồ đội mặt đất ẩn núp kia xuất hiện ở những nơi này, chúng ta đi nhanh thôi.” SS nói xong liền bắt đầu chạy, SS cũng vội chạy theo.

Trong nháy mắt hành tinh của Đế quốc Duy Đặc xuất hiện một lượng lớn phần tử vũ trang mặt đất, những phần tử vũ trang này từ các nơi ẩn nấp xông ra đường, bắt đầu bắn vào những binh lính Đại Đường đang dùy trì trật tự. Ngoài hành tinh thủ đô ra, binh lính Đại Đường tuần tra ở hành tinh khác vì là cơ thể con người, nên lập tức bị địch tiêu diệt sạch, mặc dù không lâu trước đã núp vào trong những thiết bị phòng ngự đã xây dựng xong không lâu trước đây, nhưng bọn họ không ngờ địch lại nhiều như thế, bị hỏa lực mạnh liệt bắn đến nỗi không ngẩng đầu lên được.

Còn về hành tinh thủ đô, binh lính tuần tra người máy hai, ba người một tổ kia, sau khi không tốn sức tiêu diệt sạch những phần tử vũ trang tập kích bọn họ, bắt đầu tập kết thành người một đội, bắn về phía những bồ đội mặt đất duy trì có tổ chức kia. Một bên là cơ thể con người, một bên là người máy đao thương bất nhập, kết quả có thể suy đoán ra được.

“Mẹ nó! Điều xe chiến đấu đến đây cho ta, tông chết cái đám chết tiết này!” Nhìn thấy tình cảnh kích thích máu và thịt và bay khắp nơi, Lưu Dịch Huy nho nhã xưa nay cũng bắt đầu thô lỗ. Quanh năm ở trên chiến hạm, anh ta mặc dù đối với cuộc chiến trên bộ không quen thuộc lắm, nhưng cũng không phải cái gì cũng không hiểu, vài lần xung phong của Đế quốc Duy Đặc đều bị đẩy lùi dưới sự chỉ huy của anh ta.

Còn Trương Quán Hoa đau lòng vì binh lính của mình thương vong giận dữ hét lên: “Đi! Gọi chiến hạm xuống đây, nổ nơi này thành bình địa cho ta!”

Về Lý Gia Dân thì tự mình dẫn binh xung phong, tình hình chiến đấu nghiêng về phía mình không nghĩ đến cần sự trợ giúp của chiến xa và chiến hạm. Nhưng bất luận vị sĩ quan chỉ huy lữ đoàn chiến đấu với tâm trạng như thế nào, tóm lại ngoài hành tinh thủ đô Đế quốc Duy Đặc, hành tinh khác đều đánh đến nỗi khí thế ngất trời, laser, phi đạn, lựu đạn, chân tay đứt đoạn bay khắp nơi, máu tươi nhuộm đỏ cả hành tinh.

Lưu Tư Hạo đang ở trên một hành tinh nào đó của Đế quốc Duy Đặc hét lên vào máy liên lạc: “Chống đỡ! Nhất định phải chống đỡ cho ta! Tuyệt đối không thể trận địa thất thủ được, nếu không xử theo quân pháp! Yên tâm, tôi sẽ lập tức dẫn người đến chi viện.” Lưu Tư Hạo bỏ máy liên lạc xuống sắc mặt xanh mét nhìn tình cảnh bên ngoài.

Anh ta lúc này mặc dù là sĩ quan chỉ huy chỉ huy lính đổ bộ chiến hạm, nhưng chưa bao giờ trải qua cuộc chiến giáp lá cà giết choc, anh ta nhìn những tay chân gãy nát trước trận địa kia, vẫn muốn nôn ra hết. Nhưng hắn ra sức kìm nén, điều trong đầu khiến anh ta có thể nhẫn nại như thế đó là cái ý nghĩ: “Ta không thể mất mặt ở đây, nhất định phải thể hiện khí chất của sĩ quan chỉ huy!”

Nhìn binh lính hai bên ra sức chiến đấu, Lưu Tư Hạo cảm thán: “Đây mới là cuộc chiến chết chóc thật sự.” Nói đến đây, hắn đột nhiên nhớ đến mình vẫn phải làm gì, vội móc ra khẩu súng ngắn đi ra khỏi sở chỉ huy, đồng thời ra lệnh cho lính thông tin ở bên cạnh: “Đội ,, nhanh chóng đi tiếp viện khu QB, những huynh đệ ở đó sắp chống đỡ không nổi rồi.”

Lư Tư Hao nhìn thấy lính thông tin trừng mắt nhìn mình, đương nhiên biết hắn nghĩ gì, lúc lính thông tin nói: “Sếp, ngài không cần dẫn binh tăng viện, nơi này càng cần ngài hơn!” Lưu Tư Hao nghiêm mặt nói: “Cái gì mà nơi này càng cần tôi hơn? Nơi nào có nguy hiểm sĩ quan chỉ huy phải xuất hiện ở đó! Được rồi, không cần lãng phí thời gian nữa, mau truyền lệnh đi!”

Nhìn thấy lính thông tin kính chào một cách sung kính nhanh bước rời khỏi, trong lòng Lưu Tư Hạo mỉm cười, xem ra sự đánh giá mình không sợ nguy hiểm nhanh chóng sẽ truyền khắp toàn quân.

Đường Long ở trong cứ điểm ngân giáp đậu ngoài không gian hành tinh Duy Đặc, từ trên màn hình nhìn thấy cảnh chiến đấu trên hành tinh khác, bất giác chau mày nói: “Những sĩ quan chỉ huy này đều trở nên ngu ngốc rồi sao? Bên ta đã hoàn toàn khống chế được quyền khống chến trên không, lại cùng với kẻ địch chiến giáp lá cà? Thật là, xem ra sau khi ổn định, sĩ quan chỉ huy các cấp phải gia tăng học tập một khóa cuộc chiến mặt đất.”

Trần Kháng không hiểu chiến tranh nhìn thấy máu thịt bay lung tung, vội nói: “Nếu như ngài đã có cách giành được thắng lợi, vậy nhanh chóng yêu cầu bọn họ hành động đi, mặc dù tôi không hiểu chiến tranh, nhưng tôi cũng biết cuộc chiến mặt đất là cuộc chiến đấu hao tổn binh lính nhiều nhất. Nếu dựa vào thắng lợi cuộc chiến mặt đất, sau cuộc chiến binh lính ít nhất giảm đi /!”

Đường Long đành bất đắc dĩ thở dài: “Hài, trong quân đội của tôi vẫn còn chưa có nhân tài đại tướng.” Nói xong sau khi ấn một cái nút nói: “Ta là Đường Long, các chiến cơ các hạm đội lập tức tiến vào tầng khí quyển bắn phá, các chiến hạm có thể quan sát tình huống tiến hành bắn các khu vực địch tập kết, nhưng phải cẩn thận không nên bắn phá quá mức bề mặt hành tinh.”

Nghe thấy lời này, Trần Kháng ngây người, sau đó hắn vỗ một phát vào đùi: “Trời ơi, sao lại quên tác dụng của chiến cơ? Trên mỗi chiến hạm X còn có không ít chiến đấu cơ, những quân quan kia sao lại không nhớ đến tác dụng của chiến đấu cơ?”

Đường Long lại lần nữa thở dài: “Hài, là tâm lý quán tính của bọn họ đang tác quái, bọn họ chưa từng trải qua cuộc chiến mặt đất cho rằng chiến đấu cơ thuần túy có tác dụng là làm nhiễu sự chú ý của chiến hạm địch trong cuộc chiến không gian. Cho nên tôi mới chuẩn bị đợi sau kih cuộc chiến này kết thúc, để bọn họ bồi dưỡng thêm khóa học cuộc chiến mặt đất.”

Trần Kháng gật đầu: “Cũng không thể trách bọn họ, ai bảo bọn họ nhiều năm trở lại đây đều là chuyện hễ hạm đội hành tinh bị tiêu diệt, hành tinh liền đầu hàng. Bây giờ đã trở thành quán lệ, ai cũng không ngờ đối phương rõ ràng đã đầu hàng còn dám đánh cuộc chiến trên mặt đất.” Đường Long nghe thấy lời này, thở dài đồng ý. Mình vẫn chuẩn bị qua cuộc chiến mặt đất này lựa chọn ra một vài chuyên gia về phương diện này, xem ra nguyện vọng của mình tan vỡ rồi.

Lúc cuộc chiến mặt đất đang xảy ra trên Đế quốc Duy Đặc, Đế quốc Thánh Vũ, Thượng Quan gia, Trần gia và chiến hạm còn sót lại của Đế quốc Duy Đặc, tổng binh lực hơn chiếc chiến hạm, chia làm hạm đội từ hướng khí thế hung hãn bay về phía lãnh địa Đại Đường.

Sa lệ đang xử lý quân vụ đột nhiên nhận được báo cáo: “Thưa sếp, Đế quốc Thánh Vũ, Thượng Quan gia, Trần gia đồng thời tấn công chúng ta! Tổng binh lực của đich lên đến hơn chiếc!”

“Cái gì! Sa Lệ lập tức đứng lên hét: “Sao lại như thế? Tại sao Bộ Tình báo không có bất cứ báo cáo nào?” Sau khi hét xong cô ấy mới nhớ đến bây giờ không phải là lúc nói đến việc này, vội ra lệnh: “Ra lệnh lữ đoàn phòng thủ biên giới lập tức tập hợp, ngăn chặn kẻ địch xâm lược!” Nói xong Sa Lệ bắt đầu tự thao tác truyền mệnh lệnh này cho Đường Long và các chị em.

Một binh lính nào đó đang ở trên một chiến hạm nào đó huấn luyện binh sĩ, bỏ tai nghe ra nói với người bên cạnh: “Huấn luyện cuối cùng cùng hoàn thành! Sau khi ta học chúng ta cùng đi uống một ly được không?”

Binh lính đồng đội cười nói: “Cậu mời thì tôi đi.”

Binh lính bất mãn nói: “Lại là tôi mời? Lần trước cũng đều là do tôi mời? Lần này là cậu nên móc tiên ra mới đúng!”

“Kha kha, móc tiền thì móc tiền, đi.” Binh sĩ đồng đội đứng lên nói. Những người khác trên chiến hạm cũng vì kết thúc huấn luyện bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị rời khỏi. Huấn luyện không có ngày đêm cuối cùng đã kết thúc, là lúc nghỉ ngơi thoải mái.

Mặc dù huấn luyện vô cùng gian khổ, nhưng không có binh sĩ nào có lời oán trách với sự huấn luyện nghiêm khắc. Ngoài nguyên nhân sự đãi ngộ của binh sĩ là tốt nhất toàn vũ trụ ra, bọn họ biết rất rõ, mình là tân binh, kỹ thuật chiến đấu thành thục có thể có liê qnuan đến tính mạng của mình và thắng lới của toàn quân. Bọn họ không muốn trong thời đại lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh, vì sự vô năng của mình mà mất đi tính mạng.

Lúc hai binh sĩ này chuẩn bị rời khỏi vị trí ngồi của mình, tiếng cảnh báo thê lương vang lên: “Cảnh báo chiến tranh, cảnh báo chiến tranh, kẻ địch xâm lược nước ta, tất cả nhân viên chiến đấu lập tức trở về đội, lữ đoàn D đến khu Qtập hợp, lữ đoàn E đến khu Q tập hợp, lữ đoàn F đến khu Q tập hợp.

Tất cả binh lính ngây người, nhưng sự huấn luyện trong khoảng thời gian này, khiến bọn họ mau chóng tỉnh lại, nhanh chóng trở về cương vị của mình, bắt đầu bận rộn cả lên. Binh sĩ muốn đi uống rượu kia vừa đeo tai nghe lên vừa lầm bầm mắng: “Đồ đáng chết, là tên không có mắt nào dám xâm lược nước ta? Đến đây, để ông mày bắn tan bọn người xâm lược các người! hắn lầm bầm một mình không chú ý lòng bàn tay đổ mồ hôi, mặc dù bề ngoài không để ý gì, nhưng bất luân nói như thế nào đây là lần chiến đấu đầu tiên của anh ta, không phải là cuộc chiến đấu được tưới bằng mệt mỏi và mồ hôi, mà là cuộc chiến đấu chân chính được tưới bằng nhiệt huyết và tính mạng.

Có thể những binh sĩ khác cũng có cách nghĩ nhưt hế, trong chiến hạm lập tức dấy lên một không khí căng thẳng kỳ lạ, hô hấp của mọi người vì không khí này mà bất giác không tự chủ trở nên gấp gáp. Chiến hạm ngoài tiếng hít thở ra, chì có tiếng tim đập thình thịch, thình thịch. Lão binh vì lập công nên được thăng làm hạm trưởng, nhìn thất dáng vẻ này, bất giác mỉm cười: “Không cần căng thẳng, chỉ cần các người làm việc tuân theo mệnh lệnh, lúc đánh sẽ giống như diễn tập vậy.”

Nhìn thấy vẻ mặt hạm trưởng tự nhiên như thế, các binh sĩ thở phào, cũng bất giác hỏi: “Thưa sếp, ngài lẽ nào không sợ sao?”

“Sợ hãi? Vì sao phải sợ? Nên biết chiến hạm của chúng ta toàn bộ là chiến hạm X bản tăng cường, chiến hạm phổ thôgn hoàn toàn đánh không lại chúng ta. Hơn nữa chúng ta cò ncó cấm vệ quân toàn bộ đều là chiến hạm bạch kình, chúng ta còn sợ gì nữa?”Hạm trưởng vỗ vỗ vào ghế đắc ý nói.

Kỳ thực chiến hạm cái gì cũng không sợ, chỉ sợ những tân binh này lúc đối diện với kẻ địch sẽ hoảng loạn. Đến lúc đó, cho dù là lái chiến hạm bạch kình cũng sẽ bị những tân binh này làm cho bị chết. nhưng sự lo lắng của ông ta có thể là dư thừa, bởi vì những binh sĩ kia sau khi nghe thấy lời hạm trưởng nói, hai mắt đều phát sáng thè lưỡi liếm môi. Sự lợi hại của chiến hạm bạch kình và chiến hạm X bọn họ sớm đã biết, nói như thế, đợi cuộc chiến đấu lát nữa là một bên ngã xuống? Đây chẳng khác nào kẻ địch tặng cơ hội lập công ình?

Sa Lệ đi lên kỳ hạm cấm vệ quân của Đường Long dừng đậu ở hành tinh Trung Châu. Phó quan sớm đã có mặt trong kỳ hạm, lập tức báo cáo với cô ấy: “Khu vực Q là Thượng Quan gia, binh lực chiến hạm X; Khu vực là Đế quốc Thánh Vũ, binh lực chiếc trong đó có chiếc chiến hạm X; Khu vực Q là Trần gia, binh lực chiến hạm X.”

“ Bọn họ lại có thể điều động binh lực chiếc?!” Sa Lệ mặc dù biết chút ít, nhưng nghe thấy con số cụ thể vẫn ngây người. Vốn cho rằng nước Đại Đường có chiến hạm là chuyện ghê gớm lắm, nhưng không ngờ binh lực của kẻ đến xâm lược lại gần vạn chiếc. Bây giờ binh lực mình chỉ có chiếc, hơn nữa binh lính điều khiển chiến hạm này đều là lính mới, thời gian huấn luyện không bao lâu, sức chiến đấu hoàn toàn chưa hình thành. Như thế mà ứng chiến với địch, thắng thua có thể dự đoán được.

Sa Lệ sau khi chau mày ra lệnh: “Truyền lệnh xuống, phàm là hành tinh nào bị địch tấn công lập tức đầu hàng, không nên hi sinh vô ích, hạm đội của chúng ta sẽ tiêu diệt địch. lữ đoàn D, E, F thay đổi mệnh lệnh tập hợp, toàn bộ lữ đoàn tập hợp tại khu vực P, tư lệnh hạm đội do ta đảm nhiệm!” Nói xong không đợi phó quan trả lời, liền ra lệnh cho lính điều khiển: “Lập tức đi đến khu vực P.”

“Vâng!” Lính điều khiển lập tức tuân lệnh hành sự. Chiếc chiến hạm bạch kình màu trắng bạc đảm nhận kỳ hạm này mang theo chiếc chiến hạm bạch kình đi vào không gian. Cấm vệ quân của Đường Long điều đọng toàn bộ.

Sau khi phó quan truyền đạt mệnh lệnh, trở về trước mặt Sa Lệ nhắc nhở: “Thưa sếp, lẽ nào chúng ta phải tập trung binh lực tấn công địch là Đế quốc Thánh Vũ ở khu vực Q thôi? Không cần chia binh ngăn cản sao?”

Sa Lệ lắc đầu nói: “Không cần. Địch đến từ hướng, lẽ nào binh lực chiếc chiến hạm của chúng ta phải chia làm sao? Như thế hoàn toàn không có chút thắng lợi nào, bởi vì phân tán binh lực là tối kỵ trong binh gia. Còn về những hành tinh kia chỉ cần bọn họ đầu hàng, kẻ địch sẽ không cho nổ chúng.” Lúc này trong lòng Sa lệ rất không biết làm gì, để cho những hành tinh kia đầu hàng là chuyện không cò cách nào khác, bởi vì những hành tinh đầu hàng kia tuyệt đối sẽ bị vơ vét. Nhưgn hành tinh không đầu hàng, chắc chắn sẽ bị cho nổ tung, so sánh với nhau, vẫn là đầu hàng có thể giảm thiểu tổn thất.

Nghe thấy lời này, phó quan có chút kỳ lạ, bất giác hỏi: “Ý của tướng quân là tập trung binh lực tấn công địch, nhưng chúng ta tại sao phải đi tấn công quân của Đế quốc Thánh Vũ? Đánh Thượng quan gia hoặc Trần gia không được sao?” Phó quan vừa nói vừa suy nghĩ, nếu như vì tấn công quân của một thế lực nào đó từ đó dẫn đến sự khủng hoảng của quân địch, vậy thì nên tấn công đội quân của Thượng Quan gia hoặc Trần gia, dù gì bọn họ cũng chỉ có chiếc chiến hạm, đấu cơ hội thắng nhiều hơn, tại sao phải đi đánh địch hạm có binh lực nhiều hơn chúng ta chiếc?

Sa Lệ trừng mắt nhìn phó quan: “Không nhìn rõ tin tình báo sao? Thượng Quan gia, Trần gia mặc dù chỉ có chiếc, nhưng toàn bộ đều là chiến hạm X. Đanh nhau chúng ta cũng cót hể thắng, nhưng tuyệt đối là thắng thảm, nếu như trong chiến đấu những tân binh kia hoảng sợ, chiến bại cũng có khả năng. Đế quốc Thánh Vũ mặc dù có chiếc chiến hạm, nhưng trong đó chỉ có chiếc chiến hạm X. Chiến hạm X ít hơn Thượng Quan gia và Trần gia chiếc, những chiếc chiến hạm phổ thông còn lại đối với chiến hạm của chúng ta hoàn toàn không có lực sát thương. Chỉ cần chúng ta lúc bắt đầu tiêu diệt hết những chiến hạm phổ thông này, thì có thể cổ vũ sĩ khí của những tân binh của chúng ta, khiến cho sự can đảm của binh sĩ lớn lên. Chỉ cần hoàn thành được điều này, cuộc chiến sau này có thể hoàn toàn nằm trong sự điều khiển của chúng ta!”

Phó quan hiểu ra gật đầu, cô ấy biết trong cuộc chiến lần này, điều khiến cho người lo lắng nhất không phải là chiếc chiến hạm của địch, không phải là tính năng chiến hạm của mình, mà là trong số binh linh chiến hạm của mình này linh mới chiếm %. Khi lính mới nhìn thấy chiến hạm của mình có thể dễ dàng tiêu diệt chiến hạm địch, vậy thì đều có tác dụng rất lớn trong viêc cổ vũ sĩ khí và ý thức giành chiến thắng của bọn họ. Chỉ cần lính mới không xuất hiện sai sót, dựa vào chiến hạm X và gần ngàn chiến hạm bạch kình, tiêu diệt chiến hạm địch tuyệt đối không phải là chuyện khó.

Lời này của Sa Lệ vừa nói xong không bao lâu, hình ảnh của Lăng Lệ xuất hiện trước mắt Sa Lê, cô ấy sau khi kính chào Sa Lệ liền nói: “Xin lỗi tướng quân, lầm này là lỗi của Bộ tình báo của tôi, không phát hiện trước tình hình nước địch.”

Sa Lệ nhìn cô em gái hai mắt có chút đỏ, tâm trạng buồn bã này, thở dài nói: “Bây giờ không phải là lúc thảo luận trách nhiệm của ai, em có tình báo chính xác của địch không?”

Lăng Lệ vẻ mặt nghiêm túc nói: “Vâng, sau khi nghe thấy cảnh báo chiến tranh, em đã ra lệnh toàn lực thu thập tình báo. Tình báo của Thượng Quan gia và Trần gia chỉ có tin tức đại khái, còn tình báo chính xác của Đế quốc Thánh Vũ đã thu thập được, sẽ truyền đến chỗ tướng quân ngay.” Nói xong sau khi kính chào liền nói: “Chúc chị giành được chiến thắng.” sau đó liền tắt máy, đi xử lý tình báo.

Sa Lệ yêu cầu quan tình báo mở ra tư liệu tình báo của Lăng Lệ truyền đến, sau khi nhìn thấy tư liệu tình báo của Đế quốc Thánh Vũ liền nở nụ cười: “Thì ra trong số chiếc chiến ham này có chiếc là của Đế quốc Duy Đặc ta còn tưởng rằng Đế quốc Thánh Vũ thật sự có được nhiều chiến hạm như thế.”

Phát hiện một lượng lớn quân địch kỳ thực là do hai bộ phận hợp thành, phó quan cũng cười, lòng lo lắng sợ hãi sẽ tổn thất nghiêm trọng đã tan biến mất. Ai cũng biết, cho dù hai đội quân trong một nước cũng có lúc xảy ra chuyện phối hợp không nhịp nhàng, hai đội quân của hai quốc gia thì không thể hợp tác hoàn toàn.

Phó quan tâm tình tốt lên, chú ý đến tin tức xuất hiện trên màn hình. Sau khi nhìn thấy nội dung trên màn hình, lại nhìn thấy Sa lệ hoàn toàn không chú ý đến điều này, bất giác bắt đầu làm tròn nghĩa vụ của phó quan: “Thưa sếp, lữ đoàn D, E, F đã đuổi kịp.”

Sa Lệ nhìn lên màn hình, gật đầu nói: “Theo phương án sô lúc diễn tập, để bọn họ tiến hành tổ chức đội, yêu cầu trước khi đến điểm tập kết, trận hình phải được triển khai xong!”

“Vâng!” Phó quan lập tức truyền đạt mệnh lệnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio