Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 158: chủ lực giao chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc loa phóng thanh vang lên “Lính chiến đấu chuẩn bị!”, Trần Binh xếp hàng ở cửa tay nắm chặt vũ khí, quay đầu nói với người vượn tóc đỏ đang nạp năng lượng ũ giáp của mình nói: “Lão vượn, động tác nhanh lên, đợi chút nữa là không kịp!” Còn A thì bước lên trước một bước chắn đằng trước lão vượn.

“Xong rồi! Người vượn tóc đỏ nói xong liền quẳng bình năng lượng đi, sau đó sau khi nắm chặt vũ khí chen lên đầu mắng nói: “Con mẹ nó, đồ ranh con liên minh phản Đường, có phải là cho rằng ông này dễ ăn hiếp phải không? Mỗi lần đều là tập trung chém ta. Không những khiến ũ giáp của ta vỡ mất mấy cái, hơn nữa thời gian mỗi lần nạp năng lượng cũng gấp mấy lần các người!”

Trần Binh quay đầu cười nói: “Ai bảo cậu cao làm chi, hơn nữa thích vừa hét vừa xông lên phía trước, bọn họ không chém cậu thì chém ai?”

Người vượn tóc đỏ bĩu môi chuyển đề tài nói: “Bây giờ là chiếc thứ mấy rồi? Đánh lâu như thế rồi tôi cũng chẳng nhỡ rõ nữa.”

Trần Binh nói: “Đừng hỏi tớ, tớ cũng không nhớ, hỏi A vậy, hắn nhớ đó.”

A không thèm quay đầu trực tiếp đáp: “.”

Người vượn tóc đỏ cười nhe răng nói: “Xì, nói như thế chúng ta đã đánh hạ được chiếc chiến hạm rồi? Theo công lao chúng tôi đã có thể được thăng lên làm thiếu úy rồi?”

“Tuyệt đối có thể làm thiếu úy, chúng ta cả một đội bây giờ chỉ còn lại có mấy người.” Trần Binh giọng buồn bã nói.

Người vượn tóc đỏ quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện lính chiến đấu trong khoang chiến đấu chỉ còn người đổ lại, chỉ là không biết trong đó có bao nhiều là người máy, nhưng ngoài ra thì chẳng còn người vượn nào nữa. Vốn dĩ rất hâm mộ thân thể cứng rắn của người máy, nhưng đối diện với pháo laser, lính người máy và lính con người đều giống nhau, không có gì khác biệt, đều một pháo là chết. Nhớ đến đội lính chiến đấu người trong vài ngài thời gian chỉ còn lại người đổ lại, người vượn tóc đỏ cũng mất đi hứng thú hét to chiến đấu.

Trần Binh nhìn thấy dáng vẻ của người vuuownj bất giác chuyển đề tài nói: “Lão vượn, cậu diệt được bao nhiêu tên? Tớ thì đã diệt được hơn tên.”

Người vượn tóc đỏ lắc đầu nói: “Tôi không nhớ rõ, dù gì cũng hơn người.”

Trần Binh đột nhiên nhớ ra cái gì nói: “A trước đây cậu có trải qua cuộc chiến giáp đấu chưa?”

A lắc đầu: “Chưa, trước đây tôi đảm nhiệm chức pháo thủ.”

“Thật là, không phải nói lính chiến đấu chiến hạm trên chiến trường rất là ít sao? Sao lần này lại có nhiều lính chiến đấu thế? Quả thực là đánh không hết. Những pháo thủ kia làm gì thế, lại để chúng ta xông lên?” Người vượn tóc đỏ lầm bầm.

Trần Binh cười khổ nói: “Không còn cách nào khác, ai bảo chúng ta đánh du kích tiêu diệt vài chục ngàn chiến hạm của bọn họ, bây giờ đã khiến cho bọn họ điên rồi. Cho nên bọn họ vừa nhìn thấy chúng ta liền toàn quân xông lên, liều chết để cho đồng đội của mình bao vây tiêu diệt chúng ta. Như thế, không đánh quyết liệt mới lạ. Cậu cũng đừng trách những pháo thủ kia, nếu như không có bọn họ cố gắng trước khi những bồ đội khác của địch bao vây, tiêu diệt những kẻ ngăn chặn chúng ta để chúng ta bỏ trốn, đội của chúng ta sớm đã bị tiêu diệt sạch.”

“Ý, sao cậu lại biết nhiều như thế?” Người vượn tóc đỏ hiếu kỳ hỏi.

“Ngu ngốc, ai bảo cậu không xem thông báo tình hình chiến đấu của toàn quân, những thứ này trong thông báo kia đều có nói.” Trần Binh ra dấu hiệu xem thường với người vượn tóc đỏ.

Lúc người vượn tóc đỏ định nói gì, A đã hét lên: “Đến rồi!”

Lời của A vừa dứt, mọi người cảm thấy thân hình lắc lư, sau đó của khoang lính chiến đấu đùng một tiếng nhanh chóng mở ra. Những lính chiến đấu sớm đã chờ đợi nhiều giờ, lập tức hét lên xông ra khỏi khoang.

Trong một chiến hạm X Đại Đường ở một nơi khác, Lưu Tư Hạo buồn bã nhìn những binh lính bên cạnh mình, hắn hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại xui xẻo như thế. Khó khăn lắm mới đưa toàn bộ thuộc hạ liên bang mang theo thành lính chiến hạm, cho rằng ít nhất cũng có thể kiếm được chức chỉ huy phó chiến hạm hoặc là đội trưởng chiến đấu cơ, nhưng không ngờ rằng mình lại bị bổ nhiệm làm đội trưởng lính chiến đấu.

Vốn cho rằng mình làm đội trưởng lính chiến đấu không có cơ hội lập công, bởi vì lính chiến đấu trong thời kỳ chiến tranh không gian dường như không có tác dụng gì. Nhưng càng khiến mình không ngờ đến là, cuộc chiến không gian lần này lại gặp vô số lần cuộc chiến đấu, khiến cho những thuộc hạ của mình chết hết chỉ còn lại , trăm người, trong đó có hơn nửa là lính người máy và người vượn. Người vượn dễ nhận ra, nhưng người máy thì không, bởi vì bây giờ con người và người máy giống nhau, đều hít thở, đều chảy máu.

“Những thành viên nòng cốt của mình! Tại sao cái tên Đường Long đáng chết lại khoác lên người máy tấm da người cơ chứ? Nếu như không phải, ta sẽ có thể nhận ra ai là người máy, vậy thì ta sẽ có thể nhận ra bọn họ để bọn họ đánh trận đầu, thành viên của ta sẽ không chết nhiều như thế!” Lưu Tư Hạo trong lòng kêu thảm, bởi vì khó khăn lắm mới thành lập được những thành viên nòng cốt cứ như thế mất đi %, chỉ còn lại vài người mình thì có thể làm được gì?

“Ha ha ha, thật là đã, cơn tức đã kìm nén lâu như thế cuối cùng cũng có thể thoải mái.” Lý Lực Quân mặc bộ giáp lính chiến đấu khua tay cầm khẩu pháo đại bác hưng phấn hét lên.

Lưu Tư Hạo quay đầu nhìn chằm chằm Lý Lực Quân, trong lòng ác độc nghĩ: “Cái tên tế bào đơn đáng chết, tại sao ngươi trải qua nhiều cuộc chiến như thế mà vẫn còn sống? Còn những đại tướng kia của ta thì đều đã chết hết? Lý Lực Quân đáng chết, cái tên khốn kiếp nhà ngươi vì sao không đỡ pháo laser cho những đại tướng của ta?! Như thế ta còn có thể giữ lại vài nhân tài hữu dụng!”

“Wei, Lưu Tư Hạo, lính chiến đấu chuẩn bị chiến đấu kìa, đừng ngây ra đó nữa.” Lý Lực Quân vỗ vỗ vai Lưu Tư Hạo.

Lưu Tư Hạo trong lòng mắng: “Đáng chết, cái tên không có giáo dục nhà ngươi phải gọi ta là đội trưởng hoặc là sếp mới đúng! Tên của một trung úy như ta là để hạ sĩ như ngươi tùy tiện gọi sao? Tại sao ngươi lúc nào cũng xông lên đằng trước nhưng sao lại không bị thương gì cả?” Nhưng anh ta lại cười cười nhìn Lý Lực Quân gật đầu nói tiếng cám ơn.

Khoang lính chiến đấu mở ra, Lý Lực Quân là người đầu tiên hoan hô xong ra, còn Lưu Tư Hạo vừa nghĩ: “Lý Lực Quân cái tên tế bào đơn, uống sau rượu thì mắng chửi Đường Long, sau khi tỉnh lại thì cái gì cũng không nhớ. Hơn nữa những oán giận đối với Đường Long vốn có, cũng biến mất sau khi được điều làm lính chiến đấu, còn vô cùng cảm kích Đường Long. Đáng chết, là ta điều người vào đó, ngươi cảm kích Đường Long làm gì?! Hừ, xem ra không thể để hắn tham gia kế hoạch của ta, kế hoạch của ta sẽ bị hắn phá hủy!” vừa cùng với những thành viên nòng cốt của mình sau khi chờ người vượn và người máy xông ra hết, mới là những người cuối cùng xông ra khỏi khoang.

Liễu Bân nhìn tình hình chiến đấu khắp nơi trên màn hình, bất giác chay mau. Bây giờ trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: “Đại Đường là mẩu xương khó gặm, hơn nữa là loại đặc biệt khó gặm kia.”

Cũng chả trách sao Liễu Bân lại có ý nghĩ này, sau khi nhánh quân lảng vảng một trận, hoàn toàn không tìm thấy chủ lực của Đại Đường, những sĩ quan chỉ huy lo lắng kia bắt đầu yêu cầu chia binh ra đi tìm tông tích của quân Đại Đường. Liễu Bân vốn muốn giảm đương nhiên là đồng ý rồi, vì thế quân liên minh bắt đầu chia theo đơn vị quốc gia, lần nữa tản ra đi tìm tông tích của địch.

Cũng không biết quân Đại Đường có gián điệp trong liên minh hay sao đó, những bồ đội lấy đơn vị là quốc gia phân tán, liền tìm ra được tông tích của quân địch. Mặc dù chỉ là tìm được nhóm nhỏ chiếc chiến hạm, nhưng đối với quân đội liên mình có , ngàn chiến hạm mà nói, không phải là kẻ địch mạnh, quân liên minh tìm thấy quân địch kia đương nhiên dưới tình huống không thông báo cho đồng minh liền lập tức xông lên, bởi vì điều này liên quan đến thành tích sau chiến tranh nhiều hay ít.

Vốn cho rằng cho dù không dễ dàng chiến thăng, ít nhất cũng là chiến thắng trong tổn thương thảm trọng, dù gì lực chiến đấu của Đại Đường cũng rất mạnh. Nhưng không ngờ rằng phần lớn quân liên minh gặp địch đều bị đánh đến nỗi nhanh chóng rút lui, còn một bộ phận nhỏ quân liên minh mặc dù đánh lui quân Đại Đường, nhưng bọn họ không dám đuổi theo, bởi vì tổn thất quá nghiêm trọng.

Liễu Bân mặc dù hài lòng với việc binh lực đồng minh giảm sút, nhưng cũng lo lắng, bởi vì theo cách đánh của quân Đại Đường, e rằng muốn tiêu hao những người mình ở nơi này. Nếu như trước khi chiến đấu có người nói ngàn binh lực của Đại Đường có thể tiêu diệt hơn ngàn binh lực liên minh, hắc chắn sẽ cười nhạo hắn. Nhưng bây giờ nhìn thấy phong cách tác chiến và lực chiến đấu của Đại Đường, Liễu Bân không dám không cẩn thận đối phó.

Phong cách tác chiến của Đại Đường là vừa dũng mãnh không sợ chết khiến người khác sợ hãi, vừa xuất thần nhập quỷ khiến người khác khó mà đề phòng được. Hơn nữa nhìn từ lực chiến đấu, quân Đại Đường không những khả năng của binh lính cao hơn quân liên minh một bậc, thì tính năng chiến đấu của chiến hạm cao hơn quân liên minh một bậc. Khả năng chiến đấu của binh lính Đại Đường cao hơn quân liên minh, Liễu Bân không cảm thấy kỳ lạ, bởi vì lúc Đại Đường có ngàn chiến hạm đồng thời bắt đầu huấn luyện binh linh, các nước liên minh còn đang tăng binh. Có nghĩa là những binh lính hiện tại của liên minh đại đa số đều là tân binh mới được huấn luyện gấp rút, so sánh với binh lính đã được huấn luyện gần nửa năm của Đại Đường mà nói đương nhiên kém hơn rất nhiều, đặc biệt là cuộc chiến giáp lá cà, quân liên minh dường như là thảm bại.

Điều khiến Liễu Bân cảm thấy lỳ lạ là, hai bên cũng cùng là chiến hạm X, tại sao chiến hạm của Đường Long so về độ bền, cường độ hỏa lực và số lượng chiến đấu cơ chứa được đều cao hơn hẳn quân liên minh? Lẽ nào những tên buôn vũ khí kia không công bằng sao? Những chiếc bán cho Đường Long đều là đồ tốt? Hay là chiến hạm X của Đường Long đều đã được công xưởng chế tạo của Đại Đường cải tạo thiết bị, tăng cường tính năng.

Liễu Bân lắc đầu, bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những thứ này, vẫn là nên nghĩ đến những thứ thực tế. Nhìn từ những địa điểm quân liên minh gặp địch trên màn hình, binh lực Đại Đường là phân tán xung quan đường tiến quân của liên minh, hình thành một cái túi bố trí quân liên minh trong đáy túi, thực hiện cách đánh anh tiến một bước tôi lui một bước, anh lui một bước thì tôi tiến một bước, đồng thời còn một súng đổi vị trí, khiến cho địch không nắm bắt được vị trí thật sự để tiêu hao binh lực và lực cơ động.

“Thôi bỏ đi, hay là bức quân chủ lực của Đại Đường ra, để cho bọn họ đánh nhau sống chết, tránh đến bây giờ cũng không có làm gi khiến người ta nghi ngờ tổng chỉ huy như ta là có dụng ý khác. Kha kha, mặc dù có thể chắc chắn bọn họ sớm đã nghi ngờ ta, nhưng bọn họ có thể chịu đựng được đến lúc nào?” Liễu Bân cười, đứng dậy ra lệnh: “Truyền lệnh toàn quân, nghe lệnh của ta đến đia điểm XXX tập hợp!”

Nhận được mệnh lệnh, các sĩ quan chỉ huy các nước trong lòng mặc dù bất mãn mình lại phải nghe lệnh chỉ huy của người khác, nhưng bị quân Đại Đường xuất thần nhập quỷ khiến làm cho lo lắng nên bọn họ vẫn ngoan ngoãn nghe lệnh. Trên đường đi đến điểm tập hợp, sĩ quan chỉ huy của tinh vực Mãn Đốn, nửa muốn nửa không để bồ đội đi chậm lại, đồng thời tụ tập lại một cách âm thầm.

“Bây giờ chúng ta làm sao? Một sĩ quan chỉ huy lo lắng hỏi đồng liêu. Anh ta và đồng liêu của mình đều trốn trong phòng nghỉ ngơi cá nhân của sĩ quan chỉ huy liên lạc với nhau, dù gì cuộc nói chuyện lần này không thể để bên ngoài biết được.

“Tôi làm sao biết được, cũng không biết trong nước xảy ra chuyện gì, tự dưng lại đầu hàng Đại Đường, chả trách trong nước lâu như thế hoàn toàn không có vận chuyển tiếp tế đến.”

“Cũng không phải là tự dưng đâu, bọn họ là bị cứ điểm di động kia của Đại Đường bức ép, nếu như bọn họ không đầu hàng, trong nước đều bị cứ điểm di động của Đại Đường phá nát. Các ngươi suy nghĩ như thế nào rồi? Chúng ta có nên phụctufngg mệnh lệnh của quân chủ hay không?” Một sĩ quan chỉ huy nói.

“Hay là phục tùng đi, nước đã đầu hàng rồi, chúng ta cũng mất đi gốc, không đầu hàng cũng sống không được lâu nữa.” Một sĩ quan chỉ huy sắc mặt trầm trọng nói.

“Phục tùng cái khỉ! Ông đâu ở đâu đánh sống đánh chết, trước mắt sắp thắng lợi, mẹ nó, lại dám bảo ta đầu hàng? Tôi sẽ không phục tùng!” Một sĩ quan chỉ huy hét lên. Trong lòng anh ta chắc chắn cho rằng đây là cơ hội tốt, là cơ hội tốt để độc lập, bởi vì quân chủ của mình đầu hàng rồi. Tin rằng những người khác cũng có cách nghĩ giống anh ta không phải là ít, không nhìn thấy có vài vị sĩ quan chỉ huy đều lộ vẻ động lòng.

“Không phục? Hừ hừ, nước bây giờ đã đầu hàng Đại Đường, anh không phục thì còn làm được gì? Nên biết người nhà của anh, người nhà của chúng ta, người nhà của tất cả binh lính sĩ quan thuộc hạ của chúng ta đều ở trong nước cả! Nếu như chọc giận Đại Đường, Đại Đường xử bọn họ trước thì làm sao? Tin rằng bây giờ Đại Đường sớm đã có được tư liệu của tất cả những người đang thi hành nghĩa vụ quân sự.” Một sĩ quan chỉ huy cười lạnh nói.

“Ơ…., Đại Đường sẽ không sử dụng thủ đoạn đê tiện như vậy đâu?” Các sĩ quan chỉ huy đều có chút nghi ngờ nói, có những sĩ quan chỉ huy vì dã tâm mà không lo lắng đến an nguy thì lộ vẻ không để bụng.

“Hừ, Đại Đường người ta là chế độ độc tài, ai biết quân chủ Đại Đường là người như thế nào? Cho dù chúng ta không để ý đến sự tồn tại của người ta mà khăng khăng làm theo ý mình, nhưng chỉ cần Đại Đường đẩy người nhà của bọn họ trên màn hình, binh sĩ sẽ lập tức xé xác chúng ta!” Một sĩ quan chỉ huy cười lạnh nói.

“….” Các sĩ quan chỉ huy trầm mặc, đúng vậy, cho dù minh không lo lắng cho người thân, nhưng những binh sĩ kia thì để ý, chỉ cần bọn họ biết người nhà của mình đều đang ở trong tay Đại Đường, chắc chắn sẽ lập tức đầu hàng, mà người đầu tiên chết thì chính là những sĩ quan chỉ huy phản đối đầu hàng như mình đây. Nghĩ đến điểm này, lập tức quẳng cái ý nghĩ vừa mới xuất hiện kia ra đằng xa, bọn họ rất rõ, không có được sự ủng hộ của binh lính, mình cái gì cũng không phải. Trong cuộc chiến đấu du kích không lâu trước đây, vấn đề cảm tinh người thân của mình bị Đại Đường tiêu diệt, hoàntooàn không trong suy nghĩ. Hồi nãy mình ngay cả người nhà minh còn không suy nghĩ, những họ hàng thân thích các loại đó, vòn phải cần chú ý nữa sao?

“Được rồi, dù gì cũng chỉ là thay quân chủ mà thôi, quân chủ người ta không lo lắng đến nước mình, những thuộc hạ như mình còn gì mà lo lắng, đầu hàng thôi.” Một sĩ quan chỉ huy nói ra lời này, lập tức khiến cho tất cả các sĩ quan chỉ huy đều hạ quyết tâm.

“ Nếu như chúng ta đã chuẩn bị Đại Đường, chúng ta có nên làm gì để lập công ninh bợ quân chủ mơi đây? “ Một sĩ quan chỉ huy cười khổ nói.

“Hài, các người lại không phải là không nhận được liên lạc từ trong nước, không phải là yêu cầu chúng ta nghe theo mệnh lệnh của Đại Đường sao? Bây giờ không có mệnh lệnh, chúng ta vẫn nên duy trì nguyên trạng, ai biết sau đó có kết quả gì, như thế chúng ta mọi việc đều suôn sẻ.” Một sĩ quan chỉ huy đề nghị, đề nghị này nhận được đồng ý của tất cả mọi người, dù gì bọn họ sao cũng không tin đại quân ngàn đánh không thắng Đại Đường chỉ có ngàn quân, mình làm như thế có thể nói hai bên đều không đắc tội. Kỳ thực trong lòng bọn họ, bọn họ hoàn toàn sợ hãi nếu như bây giờ mình phản, sẽ nhanh chóng bị liên minh phản Đường tiêu diệt. Bởi vì hơn ngàn binh lực của mình đây bị Đại Đường đánh chỉ còn lại khoảng ngàn binh lực, còn liên minh mặc dù binh lực tổn thất rất nhiều, nhưng vẫn còn hơn ngàn, đánh nhau kết quả như thế nào, dùng mông cũng có thể nghĩ ra được.

Tất cả quân liên minh đều tập hợp tại tọa độ Liễu Bân chọn, những sĩ quan chỉ huy kia nhao nhao hỏi Liễu Bân muốn làm gì. Liễu Bân cười nói: “Chúng ta không phải muốm bức quân chủ lực Đại Đườgn ra mặt chiến đấu sao? Rất đơn giản, chỉ cần phát điện uy hiếp Đại Đường: ‘Nếu như không quyết chiến với chúng tôi, chúng tôi sẽ phá hủy những hành tinh này’ Như thế cho dù Đại Đường ở trên cao không muốn ra mặt. Binh sĩ căn cứ mặt đất cũng sẽ ra mặt.”

Những sĩ quan chỉ huy kia toàn bộ đều nghiến răng nghiến lợi nhìn Liễu Bân, trong lòng mắng chửi: “Đáng chết! Sao không nói sớm? Lại để chờ đợi sau khi chúng ta tổn thất một lượng chiến hạm mới nói? Đây không phải là hãm hại chúgn ta sao? Còn nữa, không phải cái tên khốn nhà ngươi nói phải theo công lao để phân phối những hành tinh kia, còn chỉ rõ những hành tinh kia là kết quả chiến tranh không thể tranh đoạt trước cuộc chiến sao? Nếu như không phải như thế, chúng ta sớm đã thực hiện biện pháp này, cần gì cờ đợi ngươi nói!”

Các sĩ quan chỉ huy trong lòng mắng chửi đời tổ tiên của Liễu Bân, không đợi Liễu Bân ra lệnh đã hung hãn ra lệnh thuộc hạ ngắm vào hành tinh gần nhất, sau đó phát điện thông báo xung quanh, yêu cầu quân Đại Đường ra quyết chiến, nếu không sẽ hủy tất cả các hành tinh. Lúc đi về phía tinh vực Trung Châu đã bắt đầu bố trí trận hình, xếp ở chính giữa, tấ cả bồ đội nước Thiết Lặc Liễu Bân, triển khai trận hình tấn công phòng thủ. Nêu như không để ý, hoàn toàn nhìn không ra trận hình này thủ nhiều hơn công.

Mà càng khiến không ai chú ý đó là bồ đội của nước tinh vực, bọn họ do chậm đến tập hợp, xếp đằng sau cùng đại quân. Sau khi bọn họ biết sắp khai chiến, liền bày ra trận hình phòng thủ có thể rút lui bất cứ lúc nào.

Sa Lệ ở trên kỳ hạm, nhân được thông báo kia của liên minh phản Đường, bất giác khẽ cười: “Cũng là lúc chúng ta giải quyết bọn họ rồi, truyền lệnh, toànua ân tập hợp ở tọa độ XXX, phát ra liên lạc đồng ý quyết chiến.

Ba trung tá Lưu Dịch Huy, Trương Quán Hoa, Lý Gia Dân mỗi người thống lĩnh một nhánh quân nhận được lệnh, lập tức hưng phấn nói với thuộc hạ: “Quá tốt rồi, cuối cùng không cần phải chơi với bọn họ nữa! Toàn quân tập hợp! Mục tiêu tọa độ XXX!”

Nhìn thấu những điểm sáng che cả màn hình radar, tất cả người của liên minh phản Đường đều ngây người, một lính radar run run nói: “Chiến hạm địch ở phía trước chiếc!” Nghe thấy giọng nói này, một sĩ quan chỉ huy của một chiến hạm nào đó tinh thần suy yếu ôm đầu nói: “Trời ơi! Tình báo sao lại sai đến mức này cơ chứ? Không phải làn ói Đại Đường chỉ có ngàn binh lực sao? Sao bây giờ lại biến thành hơn ngàn binh lực? ngàn binh lực đã làm cho chúng ta quay mòng mòng rồi, đây là hơn ngàn bi lực phải đánh sao đây!”

sĩ quan chỉ huy của tinh vực Mãn Đốn mặc dù lúc ban đầu cũng hoảng sợ, nhưng nhanh chóng nở nụ cười, cũng bắt đầu len lút dùng liên lạc bảo mật liên lạc với nhau: “Wa, Đại Đường chúng ta rốt cuộc làm sao dùng hành tinh kia nuôi nhiều chiến hạm như thế? Thật là bái phục sát đất.” sĩ quan chỉ huy nói lời này vẻ mặt đầy kính phục.

“Khà khà, như thế xem ra chúng ta có được một chủ nhân tốt.” Sĩ quan này sờ râu cười nói.

“Đúng vậy, một nước có đến ngàn chiếc chiến hạm, tôi lớn như thế này rồi mà chưa bao giờ nghe có nước nào có, có nghĩa là Đại Đường chúng ta thật lợi hợi, tin rằng ngày mà Đại Đường chúng ta thống nhất tinh hệ Vô Loạn cũng không xa.” Sĩ quan này hai mắt phát sáng, có thể là ảo tưởng đến chuyện nào đó khiến anh ta hưng phấn.

“Đúng đó, tôi nói anh nghe, sao Đại Đường chúng ta có ngàn binh lực lại không sợ hơn đại quân ngàn binh lực của liên minh phản Đường, chắc chắn chúng ta vẫn còn giữ lại một chiêu, hại tôi lo sợ chết được.” Sĩ quan này sau khi vỗ vỗ ngực lộ ra vẻ sợ hãi, khiến mọi người cười ầm.

“Hi hi, chúng ta có nên lúc bắt đầu khai chiến ột phát đằng sau không? Tin rằng có sự trợ giúp của chúng ta, liên minh phản Đường chắc chắn tiêu đời.” Sĩ quan chỉ huy này nói thêm, sắc mặt đỏ cả lên.

“Không nên, không có mệnh lệnh chúng ta đã tấn công, sẽ lưu lại hình tượng không phục tùng mệnh lệnh.” Sĩ quan này lo lắng nói.

“Đúng, chúng ta vẫn nên đợi lệnh, dù gì binh lực của liên minh phản Đường không có sự tham gia chủa chúng ta chỉ còn ngàn, hoàn toàn không là gì cả. Hay là không nên tranh công với tướng quân bên đó, để tránh sau này đối phó lại chúng ta.” Sĩ quan chỉ huy này vội nhắc nhở, mọi người nghe thấy lời này đều gật đầu.

“Đúng đó, đúng đó, nên thiết lập tốt quan hệ đồng liêu với nhau mới được.” Sĩ quan này sau nịnh hót nói vẫn có người gật đầu đồng ý.

Liễu Bân lúc ban đầu bị số lượng chiến hạm khổng lồ kia dọa sợ, nhưng nhanh chóng cười, bởi vì lính radar báo cáo: “Tiền phương địch hạm . chiếc, trong đó tàu vận chuyển ngàn chiếc, chiến hạm bạch kình chiếc, chiến hạm X chiếc, chiến hạm không biết tên . chiếc.”

“Ha ha, không sai, không sai, không ngờ Đại Đường tổn thất hàng chục ngàn chiến hạm đã khiến cho liên minh Đại Đường tổn thất ngàn chiếc chiến hạm, lợi hại!” Liễu Bân cười nói. Nhưng anh ta cười xong vẫn lập tức điều hình của chiến hạm không biết tên ra để xem, chiếc chiến hạm này chia làm hai loại, một loại chiến hạm giống như cãi dũa, chiếc. Còn một loại có hình trụ tròn, đầu chiến hạm bố trí vô số lỗ bắn laser, cũng là chiếc.

Liễu Bân nhìn hình dáng của hai loại chiến hạm này, bất giác chau mày, bởi vì đây là loại chiến hạn mà anh ta chưa từng thấy. Nhưng anh ta cũng không để ý nhiều, bởi vì Đại Đường chỉ có chiếc chiến hạm loại này, cho dù loại này có lợi hại đến mấy, cũng không cần phải chú ý, thứ mà anh ta chú ý đó là chiếc chiến hạm bạch kình.

Những sĩ quan chỉ huy khác sau khi nhận được tin tức này lập tức giáo huấn lính radar một trận, mắng bọn họ sao nói không liên tục, không những đả kích sĩ khí, còn khiến ình sợ hãi, sợ đến nỗi suýt nữa là tè ra quần. Nhưng vũng vì tin tức này, bọn họ vốn mất đi sĩ khí, sau khi nhận được tin tức này, sĩ khí trầm lắng lập tức hồi phục, hơn nữa còn nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm. Trên là sĩ quan chỉ huy, dưới là binh lính , toàn bộ đều đắc ý ảo tưởng mình tiêu diệt Đại Đường như thế nào, có được những phần thưởng như thế, thăng quan tiến chức, quang tông diệu tổ như thế nào.

sĩ quan chỉ huy tinh vực Mãn Đốn sau khi nhận được tin tức này, ngây người, sau đó quay đầu nhổ nước miếng. Lúc ban đầu mọi người chỉ là sắc mặt khó coi nhìn nhau trừng mắt không nói lời gì, nhưng một sĩ quan chỉ huy không nhịn được, bất giáo lên tiếng cười nhạo nói: “Hừ hừ, lại lấy ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp là chiến hạm? Xì! Đại Đường chiết tiệt đưa nhiều tàu chiến hạm hư thế làm gì? Mẹ nó, khiến cho ông lãng phí nhiều biểu cảm như thế!”

“Ha ha, nhiều chiến hạm như thế đều là chứa đầy đồ đạc. Đại Đường sẽ không đưa toàn bộ người nhà của quan binh và nhân viên chính phủ lên những tàu vận chuyển đó chứ? Như thế bọn họ sẽ không sợ hành tinh bị hủy diệt.” Một sĩ quan chỉ huy kiểm tra tư liệu radar cười nói.

“Đừng ngu ngốc, nếu như thế, bọn họ còn chạy ra quyết chiến sao? Bên trong chắc chắn chở đầy đồ đạc như vật tư quý giá chẳng hạn.” Sĩ quan chỉ huy này hai mắt phát sáng, không ngừng nuốt nước miếng nói.

“Hài, trước đây nghe nói Đại Đường rất giàu còn không dám tin, bây giờ tôi tin.” Một sĩ quan chỉ huy cảm thán nói.

“Wa, nói thế nào?” Mọi người đồng thanh lên tiếng hỏi.

“Các người hãy nhìn những tàu vận chuyển kia, đó là những, giá cả không thấp hơn những chiến hạm X, nếu như chở đầy vật tư chiến bị, giá trị tuyệt đối cao hơn chiến hạm X gấp mấy lần. Hơn nữa theo phân phối, một tàu vận chuyển cao cấp như thế có thể phụ trách tiếp tế cho chiếc chiến hạm X như của chúng ta, Đại Đường mặc dù trong chốc lát đã có được hàng trăm ngàn tàu vận chuyển nhiều hơn binh lực của chúng ta, các người nói xem Đại Đường có phải là có quá nhiều tiền đến phát sốt rồi không?” Sĩ quan chỉ huy này thở dài.

Các sĩ quan chỉ huy tinh vực Mãn Đốn nghe thấy lời này trầm mặc một lát, sau đó một sĩ quan chỉ huy lên tiếng nói: “Không bằng chúng ta đánh lén sau lưng liên minh phản Đường như thế nào? Đây là cơ hội tốt để chúng ta lập công vì Đại Đường!”

“… huynh đệ, ngươi là làm sao mà lên được chức sĩ quan chỉ huy thế?” Nhũng sĩ quan chỉ huy đều nhìn vị đồng liêu này.

“Em gái của tôi là sủng phi của lão già đó, sao nào?” Người sĩ quan chỉ huy này nghi ngờ không hiểu.

“Ồ, chả trách.” Những sĩ quan chỉ huy khác đều lộ vẻ đã hiểu gật đầu.

Trên màn hình của chiến hạm liên minh phản Đường hiểu thị quân của Đại Đường chầm chậm chia làm bộ phận, một bộ phận là ngàn tàu vận chuyển cao cấp, đã đậu ngoài tầm bắn. Còn một bộ phận, cũng chính là những chiến hạm kia, thì tiếp tục tiến về phía trước. Nhưng, ngàn tàu vận chuyển cao cấp kia không dừng lại toàn bộ, mà sau khi phái ra ngàn chiếc theo phía sau, sợ rằng là muốn tiếp tế trong lúc chiến đấu.

Liễu Bân nheo mắt nhìn màn hình, lầm bầm: ‘Đại Đường không phải là ngu ngốc học theo giống như đám kia đánh chính diện chứ? Nhưng như thế tình hình chiến đấu sẽ ác liệt hơn nhiều. Ha Ha, thật là mong chờ.”

Nhìn thấy chiến hạm Đại Đường càng lúc càng gần, ngoài vị sĩ quan chỉ huy tinh vưc Mãn Đốn và những vi sĩ quan chỉ huy bên phía Liễu Bân, những sĩ quan chỉ huy khác đều không hẹn mà cùng ưỡn thẳng lưng, khí thế hiên ngang nói lớn: “Nhắm chuẩn mục tiêu, chủ pháo chuẩn bị, phó pháo chuẩn bị, chiến đấu cơ bay ra ngoài!”

Mệnh lệnh của những sĩ quan này vừa dứt, hỏa pháo chiến hạm của liên minh phản Đường bắt đầu tự động điều chỉnh mục tiêu. Còn khoang phóng thì giống như là tổ ong phóng ra những chiến đấu cơ, khiến bọn chúng bay xung quanh chiến hạm, từ đó khiến cho chiến cơ bảo vệ chiến hạm giống như là ong mật bảo vệ tổ ong của mình.

Lúc Chiến hạm Đại Đường tiến về phía trước cũng bắt đầu nhanh chóng bố trận, khiến cho Liễu Bân ngạc nhiên là, Đại Đường không có để chiến hạm bạch kình xếp ở đầu, đánh trận đầu là chiếc chiến hạm giống như cãi dũa kia. Phía sau loại chiến hạm cái dũa kia là chiếc chiến hạm bạch kình, còn xếp sau chiến hạm bạch kình là ngàn chiếc chiến hạm X, bọc hậu chính là chiếc chiến hạm giống như tổ ong kia. Nhưng loại chiến hạm này, không biết là vấn đề tốc độ bay hay là cố ý bay chậm, dù gì cách bồ đội tiền phương một khoảng khá xa, nhưng đây chính là lý do bọn chúng bọc hậu. Còn về ngàn tàu vận chuyển kia, lại vượt qua chiến hạm tổ ong, theo sát sau chiến hạm X.

Nhìn thấy chiến hạm Đại Đường càng lúc càng gần, bồ đội của liên minh phản Đường điều chỉnh bố trí trận hình lần cuối cùng, màng bảo vệ của chiến hạm cũng mở toàn lực. Còn Liễu Bân thì nhân cơ hội này ra lệnh cho bồ đội nước Thiết Lặc lái chậm lùi về sau, hơn nữa cũng tập trung màng bảo vệ ở phía đầu chiến hạm. Tốc độ chậm chậm lui về sau của chiến hạm nước Thiết Lặc quả thực khiến cho người ta không cảm nhận được, nhưng lúc anh không chú ý, chiến hạm nước Thiết Lặc đã từ vị trí chính giữa lui ra phía sau. Còn về đội quân của tinh vực Mãn Đốn, càng không nói nhiều, toàn bộ lui về sau, đương nhiên, bọn họ cũng không dám rút lui lộ liễu.

Lúc chiến hạm cái dũa hình dáng kỳ lạ đi vào tầm bắn, sĩ quan chỉ huy sớm đã chờ đợi không còn nhẫn nãi được nữa lập tức vẫy tay ra lệnh: “Hỏa pháo, bắn!”

Vô sỗ chùm laser, bắn về phía chiến hạm Đại Đường chi chít. Nhưng do chiến hạm liên minh phản Đường là nhắm bắn bình quân, cho nên tập trung tấn công mỗi chiếc chiến hạm cái dũa cũng chỉ có chiếc đổ lại, chiến hạm cái dũa da dày kinh người hoàn toàn không để ý đến những tổn thương do những chùm laser đó tạo thành, tiếp tục tiến về phía trước.

Những chiến hạm bạch kình phía sau cũng không phải là bia đỡ, mặc dù chùm laser tấn công họ rất nhiều, nhưng vẫn phải cố chịu đựng. Còn chiến hạm X phía sau bọn chúng và chiến hạm tổ ong ở đàng xa thì không tổn hại gì, không phải là bị màng bảo vệ triệt tiêu, thì là không có uy lực, những tàu vận chuyển ở đàng xa thì càng không cần phải nói. Còn về ngàn tàu vận chuyển không biết sống chết theo sau chiến hạm X, bởi vì có ngàn chiếc chiến hạm X làm khiên chống đỡ, cho nên không bị hư hại chiếc nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio