Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 199: hủy diệt tinh vực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vương quốc Khải Vũ – Tỷ Đặc, ngồi trên ngai vàng trên kỳ hạm trên cao của anh ta, sắc mặt lạnh lùng nghe báo cáo của Long Đặc Tỷ Tư trên màn hình.

Sau khi nghe xong, anh ta nhảy lên mở miệng mắng chửi: “Đáng chết! Ngươi lại đi bao vây tấn công cứ điểm? Đầu ngươi làm sao mà lớn được? Quên những tư liệu trước khi xuất chinh ta đã cho ngươi xem kia rồi sao?

“Còn nữa! Những vệ tinh vũ trang bổn vương giao cho ngươi kia, ta … bổn vương cũng thật sự con mẹ nó khâm phục ngươi! Lại dùng chúng để bố trận? Lẽ nào không biết tác dụng lớn nhất của chúng, chính là sức di chuyển nhanh sao?

“Còn nữa lúc rút lui cuối cùng, ngươi cái tên ngu ngốc lại ngây ngô để những vệ tinh đó ở yên một chỗ tự động tấn công, ngươi không biết để những vệ tinh này tông hủy những chiến hạm của Đại Đường hoặc là để bọn chúng tự nổ sao? Ta sắp bị ngươi làm cho tức chết rồi!”, Tỷ Đặc thuận tay lấy một ly rượu bên cạnh ghế, ném mạnh vào màn hình.

Choang một tiếng, thủy tinh vỡ vụn dưới đất, các quân quan và binh lính xung quanh Tỷ Đặc cúi đầu, ai cũng không dám động đậy, ai cũng không dám lên tiếng, bọn họ biết lúc bệ hạ mắng người, thích nhất là giận lây người khác.

Long Đặc Tỷ Tư trên màn hình quỳ trên đất ra sức khấu đầu chịu tội, đầu đầy mồ hôi cũng không dám lau. Nhưng trong lòng ông ta thì lại rất an tâm, đối với tập tính của bệ hạ mình vẫn là người biết rõ nhất, ngài ấy tức giận lớn tiếng mắng người, là hận sắt không thành théo, bất luận mắng như thế nào, đánh như thế nào, chính là sẽ không xử tử người bị mắng.

Nếu như bây giờ bệ hạ vô cùng rộng lượng miễn trừ tội của mình, đồng thời nhỏ nhẹ an ủi, vậy thì mình có lẽ nên suy nghĩ đến phương pháp tự sát, vì hễ phạm đội nghiêm trọng, bệ hạ lại khoan hồng đại lượng ngon ngọt an ủi, đó có thể sẽ liên lụy tiêu diệt cả tộc.

“Đứng lên cho ta, cái tên vô dụng nhà ngươi, ngươi còn là nguyên soái tiên phong của quân Khải Vũ nữa không?” Sauk hi trút giận xong, Tỷ Đặc vẫy tay nói.

Long Đặc Tỷ Tư vội vàng khấu đầu vài cái, sau khi cảm kích nhỏ nhẹ nói vài câu thỉnh tội, mới dám cúi đầu đứng lên.

Còn những binh lính cần vụ xung quanh Tỷ Đặc, lúc này mới thở phào, vội quét dọn mảnh vỡ thay ly mới cho Tỷ Đặc.

“Ừ, ngàn tiên phong còn lại kia của ngươi, đang bị quân Đại Đường truy đuổi phải không?” Tỷ Đặc khôi phục bình tĩnh, dùng một giọng cao cao tại thượng chỉ có quý tộc mới có kia hỏi.

“Vâng, đúng vậy thưa bệ hạ.” Long Đặc Tỷ Tư cung kính nói.

Long Đặc Tỷ Tư cảm thấy, mình bây giờ vô cùng mất mặt, ngàn đại quân lại bị mình làm ra chỉ còn lại ngàn, nếu như không phải bệ hạ tha cho mình, nếu như không phải là vì kỳ hạm của mình vẫn an toàn, bảo vệ an toàn những con cháu của quý tộc trên đây, nếu như không phải mình cực khổ nhiều năm mới tranh được địa vị và của cải, mình sớm đã phải tự sát rồi.

Còn về những sai lầm mà Tỷ Đặc chỉ ra, ông ta chỉ là cho rằng là do vì lúc đó tình hình nguy cấp, mình không kịp bố trí, ông ta không cho rằng mình ngu ngốc.

“Ừ, ngươi dẫn bọn họ đến nơi này, sau đó từ nơi này rút lui, nếu như không thành công, vậy thì ngươi một mình tạ tội đi.” Giọng của Tỷ Đặc nói một cách điềm nhiên, đồng thời lúc anh ta nói ra lời này, một thông tin đã truyền đến kỳ hạm của Long Đặc Tỷ Tư.

Long Đặc Tỷ Tư vội mở thông tin ra xem, sắc mặt ngẩn ra hít một hơi lạnh, sau đó mồ hôi túa ra ông ta chào Tỷ Đặc, nghiến răng nói: “Tuân lệnh bệ hạ.”

Lúc Long Đặc Tỷ Tư từ phòng ngủ đi ra đến đài điều khiển chiến hạm, căn bản không thèm để ý đến những con cháu quý tộc đang căng thẳng đến thăm dò tin tức, mà sắc mặt tái xanh ra lệnh: “Toàn quân nghe lệnh, thay đổi tọa độ mục tiêu là SXZY, toàn tốc tiến về phía trước!”

Nghe thấy mệnh lệnh này, đa số lính hướng dẫn bay sắc mặt kỳ lạ, vì bọn họ đều không biết nơi này là nơi nào, càng không biết nơi đó có thứ gì, chỉ có vài lính hướng dẫn bay lão luyện có tư cách, sắc mặt buồn bã nhập tọa độ này vào máy tính, sau đó toàn thân vô lực ngồi trên ghế.

Đường Long dẫn một nhóm chiến hạm hưng phấn đuổi theo tàn binh quân Khải Vũ ở xa, ngàn quân đầu hàng ở lại chiếm lĩnh tinh vực này, nhìn trái nhìn phải, nhìn trước nhìn sau, nhìn trên nhìn dưới, nơi mắt điện tử có thể nhìn và nơi radar có thể quét, đều không phát hiện có sự tồn tại của những chiến hạm khác, lúc thở phào, lại cảm thấy kỳ lạ quân Đại Đường sao lại yên tâm về những quân địch lâm trận đầu hàng này như mình như thế cơ chứ?

Lại một nhân viên giám sát cũng không phái ra, lẽ nào bọn họ nhận định rằng mình sẽ ngoan ngoãn tuân lệnh hành sự, không sợ mình giả bộ đầu hàng để phối hợp với quân Khải Vũ, chặn đường lui của đại quân Đại Đường đang chinh chiến bên ngoài sao?

Nhưng những người có ý nghĩ này, lập tức vứt bỏ cách nghĩ không hiện thực này, nếu muốn ngăn chặn đường lui của quân Đại Đường, cũng phải có bản lĩnh đó chứ.

ngàn đại quân bao vây ngàn quân Đại Đường, cũng bị đánh tan tác, bây giờ mình chỉ có binh lực ngàn, quân viễn chinh kia lên đến ngàn đó, nếu tạo phản chẳng khác nào tìm cái chết!

Ngày trước cứ nghe Đại Đường mạnh mẽ như thế nào, nhưng vì mình chưa được đích thân cảm nhận qua, cho nên căn bản không tin, nhưng bây giờ trẻ tuổi cũng hiểu được sức mạnh của Đại Đường.

Sau khi nhìn thấy quân Khải Vũ và quân Đại Đường xưng bá tinh hệ Vô Loạn đối đầu nhau, biến thành như thế nào thì có thể hiểu được.

Như thế xem ra, nương nhờ Đại Đường có lẽ là một quyết định đúng đắn.

Sauk hi có cách nghĩ khá thực tế này, ngàn quân đầu hàng, bắt đầu đi khuyên hàng những hành tinh trong tinh vực này. Bọn họ không có vi phạm quân quy của Đại Đường, một là quân quy kẻ nào phạm lỗi xử phạt nghiêm khắc làm cho sợ hãi, hai là những hành tinh này đều là nơi sinh ra của mình hoặc của đồng đội, mình không muốn bị người thân chỉ trò chửi mắng.

Những hành tinh kia, nhìn thấy lính con cháu của mình đến khuyên hàng, liền biết được quân Khải Vũ bị quân Đại Đường đánh bại, cộng thêm nghe được con cháu thêm mắm thêm muối hình dung sức mạnh của Đại Đường, con dân tinh hệ Vô Loạn vô cùng hiện thực, không nói nhiều lời lập tức thay cờ Đại Đường, đồng thời chủ động duy trì trật tự, đợi người của Đại Đường đến tiếp nhận.

Tập quán tiếp nhận của Đại Đường, người của cả tinh hệ Vô Loạn đều biết.

Nằm trong lòng của Đường Long, mèo đen nhỏ buồn chán nhìn màn hình, đột nhiên hai mắt mở to quay đầu nhìn Đường Long, nhưng lúc muốn lên tiếng, mới phát hiện bên cạnh có người ngoài tên là Khải Tư Đặc, đành chau mày cào cào, đụng vào người Phượng Sương kế bên.

Phượng Sương ngẩn người, nhưng cô ấy nhanh chóng mở miệng nói: “Chủ công, có kỳ lạ.”

Khải Tư Đặc nghe thấy, bất giác gật đầu, há miệng, nhưng nhìn thấy Đường Long căn bản không cảm thấy bất ngờ gật đầu, liền ngậm miệng lại.

Đường Long nói: “Đúng, có kỳ lạ, phương hướng mà tên Long Đặc Tỷ Tư bỏ chạy, căn bản không phải là tuyến đường trở về nước Khải Vũ, xem ra phía trước chắc chắn có mai phục chờ đợi chúng ta.”

“Có lẽ là quốc vương nước Khải Vũ, cử quân của toàn quốc ở nơi đó chờ bệ hạ, chúng ta có cần không đuổi theo nữa không? Dù gì thì giặc cùng chớ đuổi.” Khải Tư Đặc nói. Anh ta rất nhắc nhở khéo Đường Long, nơi đó địch quân có thể đã bố trí cái bẫy rất lớn.

Đường Long không nói gì, chỉ điểu khiển ra bản đồ tinh hệ xem kỹ, hơn nữa hỏi: “Hướng Long Đặc Tỷ Tư bay đến, có nơi nào đặc biệt?”

Phượng Sương nói: “Qua tiếng nữa, quân Khải Vũ sẽ đến một nơi có tên là tinh vực Liệt Dương (mặt trời chói chang), đó là nơi duy nhất ở tinh hệ Vô Loạn không có hành tinh hành chính tồn tại, cũng là tinh vực có ít hành tinh nhất.”

Nhìn bản đồ tinh hệ, không phát hiện có tên tinh vực này, Đường Long bất giác hiếu kỳ hỏi: “Tinh vực Liệt Dương? Không có hành tinh hành chính tồn tại? Trong tinh hệ Vô Loạn lại có tinh hệ như thế này, trên bản đồ của chúng ta sao không có đánh dấu nó?”

Còn Khải Tư Đặc lập tức vểnh tai lắng nghe, mặc dù mình gặm nhấm rất nhiều tư liệu, nhưng đối với tinh hệ Vô Loạn vẫn không hiểu nhiều, hơn nữa anh ta còn chưa từng nghe qua có một tinh vực lại không có hành tinh hành chính tồn tại, cho nên rất có hứng nhìn Phượng Sương.

Phượng Sương giải thích: “Bởi vì người của tinh vực gần đấy, căn bản không đi vào tinh vực Liệt Dương, thời gian lâu dần, nơi đó cũng trở thành điểm mù trong ý thức con người, cũng không thể xuất hiện trên bản đồ chung ta thu thập.”

Đường Long biết được bản đồ tinh hệ Đại Đường dường như đều là do copy bản đồ của những tinh hệ khác hợp thành, gật đầu hiểu ra.

“Chuyện này có quan hệ gì với không có hành tinh hành chính? Lẽ nào tinh vực đó có tồn tại lỗ đen?”

Khải Tư Đặc cảm thất, lỗ đen không phải là điểm quan trọng của việc không có hành tinh tồn tại, vì lỗ đen hoàn toàn không hiếm lạ, trước đây mình ở trong lãnh đại của Đế quốc Ngân Ưng, có một lỗ đen nhỏ, nhưng lỗ đen mở rộng rất chậm, đối với những hành tinh của một tinh vực ảnh hưởng không lớn.

Mèo đen nhỏ nhìn thấy không ai chú ý mình, dùng móng đụng bàn điều khiển, một hình ảnh vũ trụ kỳ lạ, liền xuất hiện trên màn hình, còn Phương Sương hợp tác với mèo đen nhỏ, cũng rất đúng lúc chỉ màn hình, giải thích nói: “Vì tinh vực này tồn tại hằng tinh cực lớn, trong lực hút do quần thể hằng tinh này gây ra, căn bản không có hành tinh khác có thể tồn tại.”

Nhìn thấy quần thể hằng tinh thành hình tròn xếp hàng vận hành theo kim đồng hồ, hằng tinh màu trắng ở bên trong cùng, chính giữa là hằng tinh màu vàng, bên ngoài là hằng tinh màu đỏ, quần thể hằng tinh tổng cộng hằng tinh, mọi người đều ngây người.

Đường Long bất giác cảm thán nói: “Con mẹ nó, vũ trụ thật là kỳ diệu, lại có thể sắp xếp nhiều hằng tinh như thế thành dáng vẻ này, đẩy vào trong tinh vực.”

Mặc dù cảm thấy người thống trị ăn nói thô lỗ không hay lắm, nhưng Khải Tư Đặc bị cảnh tượng đặc biệt này thu hút, cũng lười tính toán, đồng ý gật đầu.

Nhưng lời nói tiếp theo của Đường Long, khiến Khải Tư Đặc mở to mắt há to miệng vì Đường Long nhìn chằm chằm vào màn hình chảy nước miếng nói: “Mẹ nó! Ta dám nói toàn vũ trụ chỉ có một kỳ quan như thế, đến lúc đó chiến mơi này, sau đó làm thành địa điểm du lịch cho khách tham quan, toàn vũ trụ đông người như thế, mỗi người đều đến một lần, wa, chẳng khác nào thu tiền đến mỏi cả tay luôn sao?

“Ừ, du lịch bên ngoài đồng, du lịch ở giữa đồng, du lịch bên trong đồng, ở bên trong cùng làm mấy phi thuyền nhà hàng thu tiền riêng, thêm vào tiêu phí du lịch có liên quan, mẹ ơi, phát tài rồi, phát tài to!”

Khải Tư Đặc chỉ cảm thấy trên đầu có đàn quạ bay ngang qua, anh ta muốn khuyên Đường Long nên có dáng vẻ của đế vương, không thể nhìn thấy gì cũng nghĩ đến tiền, càng không thể vì một chút tiền mà có dáng vẻ chảy nước miếng như thế.

Nhưng sau khi nghe thấy những câu sau kia của Đường Long, bất giác bắt đầu suy nghĩ lung tung: “Mặc dù người của toàn vũ trụ không thể đều đến tham quan, nhưng người có chút tiền, chắc chắn sẽ đến xem cảnh quan đặc biệt này, suy bụng ta ra bụng người mà. Ừ, theo % người có tiền trên tổng dân số toàn vũ trụ để tính…”

Oành một tiếng, Khải Tư Đặc bị khoản tiền vé tham quan lớn do mình ước tính, kích thích đến nỗi suýt tí nữa là đầu minh shut down.

Lúc Khải Tư Đặc tinh thần có chút hoảng hốt, lắc đầu tỉnh lại, phát hiện Đường Long đã kéo Phương Sương đang hỏi thăm, trong toàn vũ trụ có cảnh sắc như thế này nào khác không, hỏi xem phi thuyền bay vào tinh vực này, có nguy hiểm gì không.

Khải Tư Đặc cảm thấy xấu hổ vì cách nghĩ hồi nãy của mình, tự động lo lắng vấn đề trước mắt, nhưng anh ta lắng nghe kỹ Phương Sương trả lời câu hỏi cuối cùng.

“Trong vòng tròn do quần thể hằng tinh hợp thành đó, đều có một con đường an toàn nhỏ hẹp do tác dụng lực hút giữa chúng với nhau sản sinh ra, nhưng nói là nhỏ hẹp, nhưng vẫn chiếc chiến hạm X xếp song song có thể đi qua.

“Chỉ là con đường an toàn này thường xuyên bị nhiệt năng do những hằng tinh xung quanh phun ra bao trùm, đừng nói là phi thuyền dân dụng, cho dù chiến hạm bình thường cũng không thể chịu đựng được nhiệt độ cao như thế, mà quy luật thời gian phun ra căn bản không phải là thứ mà những người ngoài như chúng ta có thể nắm bắt được, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao người của tinh vực phụ cận, căn bản không đi vào tinh vực này.”

Đường Long nghe đến đây, lập thức thu lại khuôn mặt tham lam của mình, chau mày nói: “Nói như thế, quân Khải Vũ là muốn dẫn dụ chúng ta đi vào con đường hẹp nhỏ này, sau đó trút tên lửa vào những hằng tinh kia, gây ra hằng tinh xao động để tiêu diệt chúng ta?”

Khải Tư Đặc lập tức nói: “Vi thần cho rằng, cái bẫy của quân Khải Vũ có lẽ không đơn giản như thế.”

Đường Long gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu như ban đầu chúng ta không biết đến sự tồn tại của tinh vực này, chắc chắn sẽ bị quân Khải Vũ dẫn dụ đến bên ngoài tinh vực, nhưng ta nghĩ bất kỳ người nào nhìn thấy tinh vực kỳ lạ như thế này, trước khi chưa tìm hiểu tình hình, tuyệt đối không mạo hiểm đi vào, như thế, điều mà ta nói khi nãy không thể thành lập, trừ phi quân Khải Vũ có biện pháp gì đó có thể bức chúng ta đi vào.”

Nói đến đây, Khải Tư Đặc giật mình, nhưng trước khi anh ta mở miệng ra nói, Đường Long đã để Phượng Sương giới thiệu tình hình tinh vực xung quanh.

Nhìn thấy Đường Long nghĩ cũng giống mình, Khải Tư Đặc bất giác thầm khâm phục, nhưng anh ta lại cảm thất rất thất vọng, vì mình đi theo một bệ hạ vô cùng thông minh, chức tham mưu này của mình thật là vô vị.

Đường Long quan sát bản đồ tinh hệ, phát giác được thần thái thất vọng vụt lóe lên của Khải Tư Đặc, bất giác cười nói: “Không nên tự ti như thế, nên biết, ngươi là một người làm tướng, ngươi còn phải giúp ta chinh phục thiên hạ này.”

Trong lòng Khải Tư Đặc giật mình, vội vàng cúi đầu nói cám ơn, đồng thời biểu thị lòng trung thành của mình, anh ta không ngờ ánh mắt của Đường Long lợi hại như thế, một chút điều không ổn của mình, cũng có thể nhìn ra.

Còn về cái từ “Thiên hạ” kia, anh ta cho rằng Đường Long là chỉ tinh hệ Vô loạn này, giỏi lắm là bao gồm cả Vạn La liên bang cũ bây giờ là Đế quốc Hổ Kinh và Đế quốc Ngân Ưng, hoàn toàn không ngờ độ rộng “Thiên hạ” bao hàm này lại lớn đến nỗi không ai dám tin.

Đường Long không để ý đến Khải Tư Đặc, mà chỉ vào bản đồ tinh hệ nói: “Bây giờ chúng ta đã rời khỏi tinh vực giáp ranh lãnh thổ Đại Đường, đi vào tinh vực Huy Đặc, nhưng có thể tưởng tượng, tinh vực này chắc chắn đã nương nhờ quân Khải Vũ, nếu không sao không ai ra ngăn cản và kháng nghị sự xâm nhập của quân Đại Đường chúng ta và quân Khải Vũ?

“Ta nghĩ, bên trong tinh vực này chắc có giấu không ít viện quân của quân Khải Vũ, đợi lúc chúng ta đi vào tinh vực Liệt Dương, bọn họ sẽ tấn công từ phía sau, ép chúng ta đi vào tinh vực Liệt Dương.”

Nói đến đây, Đường Long lại mắng lên: “Mẹ nó, đám người bộ tinh báo ngu ngốc kia, có nhiều nước láng giềng gần nước mình nương nhờ nước Khải Vũ như thế, lại một chút tinh tức cũng không thu thập được, uổng phí dự toán phân phát nhiều như thế cho bọn họ.

Những người thân cận có liên quan như Lăng Lệ, Phượng Băng, Phượng Sương có cảm giác nhân tình thế thái, vội lên tiếng giải thích thay Lăng Lệ: “Chủ công, năng lực của bộ tình báo đã rất mạnh, tình báo của tinh vực Liệt Dương kia, cũng là do bộ tình báo gần đây thu thập được, chuyện nước Khải Vũ xuất binh, bộ tình báo không có tinh tức gì, có lẽ là do công tác bảo mật của nước Khải Vũ làm đến nơi đến chốn.”

Mèo đen nhỏ nghe thấy công lao của mình cứ như thế chuyển cho người khác, bất giác trừng mắt tức giận, nhưng nghĩ đến Lăng Lệ là người mình, cũng đành thôi.

Nghe thấy lời này, Đường Long sắc mặt kỳ lạ liếc nhìn Phượng Sương, Phượng Băng, cười cười không nói đến vấn đề này nữa, mà hỏi Khải Tư Đặc: “Khải Tư Đặc, ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm sao?”

Khải Tư Đặc nghĩ cũng không nghĩ, liền cung kính nói: “Vi thần cho rằng, vì ngàn chiến hạm địch kia mà mạo hiểm thì không đáng, chi bằng chúng ta đánh chiếm hành tinh này, dựa vào đặc tính của tinh vực Liệt Dương đối đầu với nước Khải Vũ như thế nào?”

Đường Long cười hi hi nói: “Hi hi, biện pháp này hay, ta không ngốc đến độ vì ngàn chiến hạm kia mà từ bỏ một tinh vực, chỉ lầ phải cực khổ bộ bảo an và bộ xây dựng phải xây dựng lại một tiền tuyến.” Nói xong, vẫy tay ra lệnh: “Toàn quân nghe lệnh! Chiếm tinh vực này cho ta! Chú ý, có thể có một lượng lớn địch ấn núp ở tinh vực này, mọi người cẩn thận giới bị!”

“Tuân lệnh!” Quân Đại Đường vốn sát khí đằng đằng đuổi giết tàn quân Long Đặc Tỷ Tư, sau khi nhận được lệnh lập tức dừng bước, bắt đầu tiến vào những hành tinh hành chính của tinh vực này.

Long Đặc Tỷ Tư vừa bỏ chạy vừa chú ý quân Đại Đường ở phía sau, đương nhiên lúc phát hiện hành động của quân Đại Đường, ông ta lập tức vui vẻ hét lớn: “Thành rồi!”

Nói xong, Long Đặc Tỷ Tư bất giác lau mồ hôi, bắt đầu lầm bầm: “Thần Thánh phù hộ, hi vọng điểm thời gian phun ra bệ hạ cho kia là chính xác, ta chỉ cần mang đám quý tộc ngu ngốc an toàn trở về nước, tính mạng tài sản của ta mới có thể được bảo toàn.”

Long Đặc Tỷ Tư lầm bầm xong, không thèm để ý đến đám quý tộc nghe thấy câu “Thành rồi!” của mình kia, mà dùng sắc mặt lo lắng, vui mừng, kỳ vọng chờ đợi mình giải thích, tự ý ra lệnh: “Không được ngừng lại, tiếp tục tiến về phía trước, lính hướng dẫn bay và lính điều khiển toàn quân nhận văn kiện, mật mã là XXXX, sau khi xem xong không được tiết lộ.

“Đóng tất cả màn hình, thay bằng hình thức hướng dẫn điều khiển bằng mũ giáp, những người khác ở nguyên tại cương vị, không được tùy ý đi lại, không đươc thì thầm to nhỏ, kẻ nào vi phạm xử bắn!”

Nghe thấy lệnh này, tất cả mọi người đều nhìn lính hướng dẫn bay và lính điều khiển, bọn họ không dám vi phạm mệnh lệnh bước lên trước dò hỏi nội dung văn kiện đó là gì, đành nhìn sau khi lính hướng dẫn và lính điều khiển đọc xong văn kiện, sắc mặt thay đổi, sau đó giống như cổ vũ dũng khí, đội nón chuyên dùng của mình lên.

Những màn hình điện tử vốn còn có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài đều bị tắt đi, để lộ khoang tường kim loại.

Nhìn thấy thần bí như thế, mặc dù dấy lên lòng tò mò của mọi người, nhưng nghĩ đến việc mạo hiểm bị xử bắn, bất giác co đầu rụt cổ, ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ của mình.

“Tinh vực phía trước nghe rõ đây, chúng ta là quân Đại Đường, cho các người trong thời gian phút trả lời có nên đầu hàng hay không, hết thời gian, không có câu trả lời, quân ta sẽ mặc nhận các người cự tuyệt đầu hàng, lập tức bắt đầu tấn công!”

Một sĩ quan thiếu úy của Đại Đường nói liên tục lần vào micro, sau đó cầm ly nước thuộc hạ đưa qua, uống vài ngụm.

Sau khi uống xong dùng tay lau miệng, ngồi trên ghế, hít thở thoải mái nói: “Hù, đánh lâu như thế, cuối cùng cũng nghỉ ngơi hít thở một chút.”

Hạ sĩ bưng nước kia, có chút căng thẳng hỏi thiếu úy: “Thưa sếp, ngài nói những hành tinh trước mắt kia có đầu hàng hay không?”

“Sao rồi? Sợ à?” Thiếu úy liếc nhìn hạ sĩ.

Hạ sĩ giống như chịu oan khuất gì đó, sắc mặt đỏ lên nói: “Em mới không sợ! Chỉ là… chỉ là….”

Còn trung sĩ bên cạnh thì cười nói: “Thưa sếp, cái tên này là sợ những hành tinh kia không chịu đầu hàng, khiến tình địch làm quân quan trong binh đoàn lính chiến đấu có cơ hội lập công.”

“Em mới không có….”

Hạ sĩ sắc mặt đỏ bừng bất lực giải thích, người thân quen với anh ta sớm đã hét lên: “Đúng đó, nếu như tình địch đó của cậu ta lên làm trung sĩ, mỹ nhân Ưu Na Tư ở phòng thông tin sẽ không cần cậu ta nữa!”

Nhìn thấy dáng vẻ thuộc hạ của mình, thiếu úy bất giác cười lớn ha ha.

Đúng vào lúc này, lính thông tin báo cáo: “Thưa sếp, đối phương phát điện đến biểu thị đồng ý thần phục Đại Đường, đồng thời yêu cầu phái người đến tiếp nhận.”

Nghe thấy lời này, trung sĩ kia vỗ vỗ vai hạ sĩ cười nói: “Bây giờ cậu yên tâm rồi phải không?” Lại gây ra một trận cười.

Thiếu úy cũng cười, nhưng nhanh chóng nghiêm mặt ra lệnh: “Phái bồ đội đổ bộ, đi trước giải trừ tiếp quản thiết bị vũ trang hành tinh này, còn về các bộ ngành chính phủ, để các nhân viên chuyên môn trong nước đến xử lý.” Nói xong, liền nói với lính thông tin: “Phát điện cho sĩ quan cấp trên, nói bên ta đã chiếm được mục tiêu.”

“Vâng!” Lính thông tin lập tức đứng nghiêm, quay người phát thông tin này đi.

Lúc điện báo tụ tập về nơi này của Đường Long, quân Đại Đường đã hoàn toàn chiếm lĩnh cả tinh vực này, toàn bộ đều là đầu hàng vô điều kiện.

Còn về quân Khải Vũ ẩn núp, mặc dù quân Đại Đường cẩn thận lục soát, nhưng không phát hiện ra bất cứ tông tích nào của địch, ngay cả những chiến hạm vốn có ở tinh vực Huy Đặc này, cũng không thấy một chiếc nào cả.

Nhận được tin tức này, Đường Long bất giác chau mày.

Khải Tư Đặc lên tiếng nói: “Bệ hạ, chuyện này có gì lạ.”

Đường Long gật đầu nói: “Đúng vậy, không nói đến chiến hạm của quân Khả Vũ có ở nơi này hay không, chỉ riêng một chiến hạm của tinh vực Huy Đặc này cũng không bị phát hiện, đáng để chúng ta quan tâm, ta không tin, tinh vực như thế, lại không có sự tồn tại của chiến hạm nào.

“Yêu cầu người bên dưới kiểm tra lục soát kỹ lần nữa được không?” Khải Tư Đặc đề nghị nói.

“Ừ, để bọn họ kiểm tra kỹ, hễ phát hiện bất kỳ nơi này khác lạ so với bình thường, lập tức báo cáo!” Đường Long nói.

Hắn bây giờ cảm thấy rất kỳ lạ, theo lý nơi này chính là điểm mai phục mới của do quân Khải Vũ thiết lập, nhưng tại sao một chút dấu tích cũng không có?

Đợi sau khi nhân viên tiếp nhận trong nước đến, quân Khải Vũ muốn hối hận cũng không kịp, lẽ nào nước Khải Vũ vì muốn mình tha cho ngàn chiến hạm của Long Đặc Tỷ Tư kia, mà tặng ình một tinh vực?

Long Đặc Tỷ Tư có đáng tiền như thế không?

Lúc Đường Long đang suy nghĩ, bồ đội đổ bộ phát tin báo cáo về, đó chính là bọn họ phát hiện, dân số của hành tinh chiếm được đều rất ít, nhiều nhà đều là trống không, các căn cứ quân sự thì không có người, duy trì trật tự đều là bồ đội cảnh sát.

Còn các kho chứa vật tư quan trọng mặc dù vẫn còn vật tư, nhưng đồ quan trọng đều đã được vận chuyển đi.

Ngoài ra, các hành tinh không cò một chiếc phi thuyền dân sự nào tồn tại, hơn nữa bây giờ những người làm quan bây giờ đều là lâm thời đề bạt lên, không lâu trước đây vẫn chỉ là dân thường.

Còn về tông tích của chiến hạm, thì vẫn không có gì.

“Cái gì? Lẽ nào quân Khải Vũ thật sự từ bỏ tinh vực này?”

Đường Long biết sự tình thật sự không phải như thế, nhiều tình huống lạ như thế xuất hiện, hiển nhiên là có âm mưu gì đó, mặc dù cảm thấy mìhn chú ý được gì đó, nhưng lại không nắm bắt được cảm giác đó, bất giác vô cùng khổ não nắm chặt tóc mình.

Khải Tư Đặc cũng chau mày suy nghĩ, anh ta không tin quân Khải Vũ cứ như thế từ bỉ tinh vực này, anh ta tin rằng đây là cái bẫy quân Khải Vũ thiết lập, nhưng nghĩ không ra cái bẫy này lợi hại ở điểm nào?

Cả tinh vực không có một chiến hạm nào tồn tại, không có bồ đội mặt đất tồn tại, xung quanh không có kẻ địch nào, quân Khải Vũ rốt cuộc muốn làm gì?

Vào lúc này, bộ đội đổ bộ lần nữa gửi báo cáo, nói mỗi một hành tinh đều phát hiện, ở một số phần quan trong của vỏ trái đất, đều có một dấu vết đào lên lấp xuống vội vàng.

Nghe thấy tin tức này, tất cả mọi người đều giật mình, trong lòng đều có dự cảm không tốt.

Còn Đường Long sau khi ngẩn người, đột nhiên nhảy cẫng lên, vội vàng hét lớn: “Tất cả bồ đội đổ bộ lập tức trở về chiến hạm! Tất cả chiến hạm lập tức cách xa hành tinh, màng bảo vệ mở toàn bộ!”

Nói rồi, lại lo lắng ra lệnh cho Phượng Sương: “Lập tức tìm ra điểm an toàn lúc tinh vực này phát nổ, càng nhiều càng tốt, sau khi tìm ra, lập tức gửi cho toàn quân, để bọn họ tập hợp tại điểm an toàn gần nhất!”

Nghe thấy lời này, cả quân Đại Đường đều giật mình, mèo đen nhỏ vốn còn muốn duy trì bí mật, không thèm để ý đến sự tồn tại của Khải Tư Đặc nhảy lên đài điều khiển, vội vàng bận rộn.

Còn tất cả những người có năng lực tính toán của quân Đại Đường, cũng đều đặt ngón tat bắt đầu tính toán, mỗi điểm an toàn được tính toán ra, lập tức gửi cho toàn quân.

Những người không có năng lực này, đành vừa lo lắng kêu gọi lính đổ bộ nhanh chóng trở về chiến hạm, vừa nguyền rủa sự âm độc của quân Khải Vũ.

Bọn họ đối chứng câu nói “Lập tức tìm ra điểm an toàn lúc tinh vực này phát nổ” của Đường Long kia và tình hình bồ đội đổ bộ báo về, thì lập tức hiểu được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Nghe thấy lời của Đường Long, Khải Tư Đặc vô cùng khiếp sợ căn bản không để ý đến động tác của mèo đen nhỏ, mà căng thẳng nói với Đường Long: “Bệ hạ, ý của ngài là ….”

“Không sai! Mẹ nó! Ta nghĩ quân Khải Vũ nhất định là muốn phá hủy tinh vực này! Để ngàn đại quân này của chúng ta, và hàng trăm tỷ người trên những hành tinh này, toàn bộ đều trở thành bụi vũ trụ!” Đường Long nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói.

“Phá hủy tinh vực này? Nơi này có đến hơn hành tinh hành chính, hắn lại đành lòng sao?!”

Khải Tư Đặc có chút nghi ngờ quân chủ của nước Khải Vũ không phải là tên ngốc, thời buổi hành tinh hành chính vô cùng trân quý này, hắn lại dám làm như thế?”

Còn về sinh mạng của hàng trăm tỷ dân thường kia, Khải Tử Đặc không để ý đến lắm, dù gì lúc ở Đế quốc Ngân Ưng bình loạn, anh ta đã tự mình ra lệnh xử chết không biết bao nhiêu tỷ nô lệ bạo động.

“Mẹ nó, ai mà biết được tên biến thái đó nghĩ gì cơ chứ!” Đường Long giận dữ nói.

Đường Long không ngờ rằng, quân Khải Vũ lại dùng thủ đoạn cho nổ hành tinh để tiêu diệt mình, nghĩ đến hơn hành tinh vừa mới có được cứ như thế biến mất, Đường Long liền cảm thấy đau lòng.

Mặc dù Đường Long cũng rất để ý những hàng trăm tỷ dân chúng bị vứt bỏ một cách vô tình kia, hơn nữa cũng rất muốn cứu bọn họ, nhưng ai biết quân Khải Vũ sẽ cho nổ lúc nào? Nếu như lúc cho nổ đang cứu người, không những cứu không được người, bồ đội của mình còn bị chôn chung.

Hi sinh oan uổng bồ đội tinh nhuệ của mình vì người dân của nước khác, Đường Long sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế, binh lính giao tính mạng ình, không phải là muốn mình làm ra những chuyện như thế, cho nên điều mình có thể làm, chính là sau chuyện này sẽ tiêu diệt quân Khải Vũ, trả thù cho tính mạng của tinh vực này.

Tỷ Đặc soái lính đám chiến hạm núp ở không gian cách hành tinh vực Huy Vũ mấy tinh vực, thông qua vệ tinh giám điệp giám sát hành động quân Đại Đường, nhìn thấy bồ đội đổ bộ của quân Đại Đường nhanh chóng rút lui, bất giác thở dài: “Quân Đại Đường thật là máu lạnh, rõ rằng biết hành tinh sắp phát nổ, lại không giải cứu những người dân vô tội mà lập tức bỏ chạy, thật là đáng tiếc. Máy quay không bị phát hiện đấy chứ?”

Phó quan biết được kế hoạch tường tận, nghe thấy lời này lập tức đáp: “Chưa bị phát hiện, bên ngoài tất cả máy quay, xem ra đều giống như thiên thạch bình thường, hơn nữa, nơi đó gần hành tinh sóng điện rất nhiều, quân Đại Đường không thể phát hiện, vệ tinh gián điệp tuyệt đối quay lại toàn bộ quá trình.”

Trong lòng bất giác có một trận chán ghét, bệ hạ này của mình tính cách thật là ác độc, mình làm chuyện ác lại đổ tội cho người khác.

Tỷ Đặc nhìn phó quan thần thái cung kính, gật đầu, dùng ngón tay ấn nút trên máy điều khiển từ xa.

Sau khi anh ta nhấn cái nút, có thể nhìn thấy một hành tinh trên màn hình, đột nhiên xuất hiện đám mây hình nấm khổng lồ, đám mây hình nấm khổng lồ này lớn đến nỗi khiến những tàu đổ bộ đang liều mạng rút lui của Đại Đường kia trực tiếp khí hóa.

Nhìn thấy tàu đổ bộ bị khí hóa, sĩ quan chỉ huy chiến hạm của Đại Đường lập tức ra lệnh: “Lập tức lái đến điểm an toàn gần nhất với tốc độ nhanh nhất.”

Sau đó, sĩ quan chỉ huy liền cắn chảy máu môi, giận dữ đấm mạnh lên ghế điều khiển, hai mắt đỏ ngầu hét: “Quân Khải Vũ chết tiệt! Ta với ngươi bất cộng đái thiên!”

Cảnh này xảy ra trên tất cả các chiến hạm của Đại Đường, tất cả quân nhân Đại Đường đều thề tiêu diệt nước Khải Vũ, vì tất cả bồ đội đổ bộ mình phái đi, đều cùng lúc bị giết chết.

Dư âm của đám mây hình nấm, bay nhào đến những chiến hạm đang rút lui kia, nhưng do màng bảo vệ của chiến hạm đã mở, hơn nữa những chiến hạm này cấp thấp nhất cũng là chiến hạm X, cho nên chỉ bị rung lắc liên tục, hoàn toàn không gây ra tổn hại gì.

Nhưng, những hành tinh phát nổ tiếp theo, thì lại trực tiếp khí hóa những chiến hạm của Đại Đường còn chưa đến được điểm an toàn.

Vệ tinh gián điệp của quân Khải Vũ mặc dù cũng bị khí hóa, nhưng thời khắc cuối cùng của bọn chúng, vẫn quay được tình cảnh phầ lớn chiến hạm quân Đại Đường bị khí hóa.

Tỷ Đặc nhìn thấy cảnh này, bấy giác đắc ý cười lớn: “Ha ha, đợt tấn công này đủ tiêu diệt hơn nửa quân Đại Đường, tin rằng chỉ còn lại một ít chiến hạm may mắn của Đại Đường mới còn sống sót! Ha ha, thật không uổng công ta cực khổ chờ đợi lâu như thế, quả thực là rất xứng đáng!”

Nói xong, mộ ngụm uống cạn ly rượu. Sau đó, Tỷ Đặc điều khiển phát ra hình ành những người dân lúc đối diện với tai nạn diệt vong do mấy vệ tinh gián điệp đến ở điểm an toàn nào đó, sử dụng ống kính hiệu quả cao quay lại tình hình lúc hành tinh phát nổ, vừa uống rượu vừa lắc đầu thưởng thức.

Đương nhiên, những vệ tinh gián điệp đang quay gần, căn bản không thể quay được những chiến hạm Đại Đường bên cạnh bọn chúng, mà bọn chúng không ngừng phát hình ảnh ở khoảng cách xa, nhanh chóng bị quân Đại Đường bắt được.

Nhìn thấy màn hình bị đen, Tỷ Đặc cho rằng máy bị hư, dù gì hành tinh được quay đã phát nổ, cộng thêm chưa từng nghĩ phải thu hồi những máy thứ này, cũng không để ý đến.

Phó quan rót rượu cho Tỷ Đặc, nhìn vẻ mặt say sưa kia của Tỷ Đặc, sự chán ghét trong lòng càng tăng lên, hận không thể lập tức rời ra cái tên biến thai này, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ tổ chức giao ình, anh ta đành ép buộc mình nở nụ cười rót rượu cho Tỷ Đặc.

Tỷ Đặc liếc nhìn phó quan, nhìn thấy nụ cười của phó quan, bất giác hài lòng gật đầu nói: “Tổng hợp những hình ảnh này lại, nhớ giữ lại hình ảnh quân Đại Đường rút lui, còn về những cảnh quân Đại Đường bị khí hóa thì xóa đi, làm xong thì phát tán ra.”

“Tuân lệnh bệ hạ, nhất định sẽ khiến ngài hài lòng.” Phó quan cung kính nói.

Tỷ Đặc đặt ly rượu xuống đứng lên, ra lệnh: “Toàn quân nghe lệnh, bây giờ cùng ta đi đánh kẻ thất thế!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio