Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 211: sự giúp đỡ của lam mộng vân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy dáng vẻ của Trần Kháng, Đường Kim bất giác cố ý nói: “Hừ, nói cho ngươi biết, anh ấy không những là lão đại của ta, còn là lão đại của tổ chức xếp top vũ trụ, là lão đại của người thống trị phía sau top nước lớn vũ trụ.

“ nước đứng đầu vũ trụ, đã cắt đứt hợp đồng có liên quan đến các người, ngoài ra hai tổ chức buôn vũ khí lớn khác đã phối hợp với chúng ta tiến hành tấn công các người, tin rằng không bao lâu nữa, tổ chức OSFPU sẽ trở thành lịch sử của vũ trụ.

“Không! Không thể nào! Tổ chức OSFPU đã tồn tại mấy trăm năm, căn bản không thể tiêu diệt được!” Trần Kháng không tin hét lên.

Chả trách anh ta thất sắc như thế, nên biết tổ chức OSFPU không những là mục tiêu mà ông ta phấn đấu, càng là bảo đảm cho sự giàu có của ông ta, bây giờ nói cho ông ta biết tổ chức này sắp bị diệt vong, có biểu hiện như thế cũng rất bình thường.

“Khà khà, không có gì sẽ không bị diệt vong, chính là vũ trụ này cũng giống vậy.” Đường Long nói đến đây, chỉ vào màn hình nói: “Nhìn đi, các binh sĩ của nước Vũ Lai chúng ta đã tấn công tổng bộ của OSFPU, ah! Trần Kháng, ngươi xem xem tên kia là tổng giám đốc của ngươi, ờ, bây giờ nên gọi là đổng sự, ngươi xem có phải là ông ta không?”

Trần Kháng quay đầu nhìn lên màn hình, phát hiện cấp trên của mình và đối thủ cạnh tranh của ông ấy, còn có ông lão già khú đế, cúi đầu sắc mặt xanh mét bị binh lính nước Vũ Lai áp giải đi ra.

Nhìn thấy cảnh này, Trần Kháng ngồi bệt xuống đất, hai mắt của ông ta đã mất đi tiêu điểm, miệng lầm bầm không biết nói gì, xem ra cuộc đời của ông ta đã mất đi mục tiêu tiến về phía trước.

Đường Kim nhìn Đường Long, thấy Đường Long gật đầu với mình, lập tức hét vào bên tai Trần Kháng: “Tỉnh lại cho ta, ngươi là tên yếu hèn!”

Sauk hi Trần Kháng ngẩng đầu một cách mê muội, Đường Long nói: “Ta biết ngươi rất thất vọng, vì ngươi mục tiêu phấn đấu cả đời của ngưoi đã biến mất, nhưng ta hi vọng ngươi trấn tĩnh đứng dậy làm việc cho ta, vì năng lực nắm giữ kinh tế của ngươi kia ta rất cần.”

“Phục vụ cho ngài?” Trần Kháng nghe thấy lời này, có chút tinh thần trở lại.

“Đúng, phục vụ cho ta, tin rằng ngươi sẽ không quên lý tưởng của ta là gì? Bây giờ ta đã có đủ năng lực như thế, cần một lượng lớn nhân tài, thế nào? Có muốn giúp ta không?” Đường Long cười nhìn Trần Kháng.

Trần Kháng im lặng, Đường Long lúc ban đầu chỉ có , hành tinh, đã nói ra muốn nhất thống thiên hạ, mình còn cười nhạo hắn, mà bây giờ Đường Long không những đã thống nhất được tinh hệ Vô Loạn, có được các nước ở top vũ trụ làm hậu thuẫn cho hắn, người có được quyền thế như thế nhất thống thiên hạ không còn là mộng tưởng nữa, mình nên làm thế nào đây?

Mãi một lúc sau, Trần Kháng với đứng dậy chỉnh đốn trang phục, sau đó cung kính cúi chào Đường Long: “Nguyện tận sức vì ngài.” Ông ta hiểu nếu như mình không đồng ý, mình hoặc là bị xử tử, hoặc là trở thành ăn xin lưu lạc đầu đường xó chợ, hai thứ đó đều là thứ mà mình không muốn lựa chọn.

“Ha ha, tốt, ta muốn ngươi bây giờ lâọ tức nắm giữ danh sách khách hàng của tổ chức OSFPU, đồng thời xây dựng lại tổ chức buôn vũ khí OSFPU này, những nước ta và các huynh đệ của ta nắm giữ, sẽ tiếp tục ủng hộ chuyện buôn bán vũ khí của ngươi.” Đường Long cười nói.

“Ah? Ý của ngài là muốn tôi điều khiển tổ chức OSFPU này?” Trần Kháng không dám tin nói.

Đợi sau kh Đường Long gật đầu, ông ta cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức kích động nói: “Xin ngài hãy yên tâm, tôi nhất định quản lý tốt tổ chức!”

Trân Kháng bây giờ rất kích động! Không lâu trước đây mình chỉ là một tổng giám đốc, bây giờ lại vượt qua đổng sự trở thành chủ tịch hội đồng quản trị, so với ngày trước quả thực là một trời một vực.

“Chuyện của tổ chức ta không quản nhiều, nhân viên ngươi tự mình lựa chọn, báo cáo danh sach lên là được, còn nữa trong lúc buôn bán vũ khí giúp ta thu thập tình báo các nước, đồng thời mua chuộc quan viên các nước, vì Đại Đường ta nhất thống thiên hạ đặt nền móng.” Đường Long nói.

“Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ khiến ngài hài lòng.” Hiểu được Đại Đường nhất thống thiên hạ là không thể tránh khỏi, Trần Kháng cuối cùng tự xưng là thuộc hạ.

Có sự giúp đỡ của nước lớn vũ trụ và hai tổ chức buôn vũ khí khác giúp đỡ, hơn nữa cốt cán của tổ chức cũ phần lớn đều bị tổ chức xã hội đen ám sát, Trần Kháng thành viên cao nhất trong số các thành viên cấp trung, cấp thấp còn lại, dễ dàng trở thành chủ tịch hội đồng quản trị của tổ chức OSFPU, thành viên các cấp biết chuyện và không biết chuyện các nơi tranh nhau tuyên thệ trung thành với Trần Kháng.

Tổ chức OSFPU nhanh chóng chỉnh đốn hoàn tất lần nữa khai trương làm ăn buôn bán, nhưng bọn họ còn kiêm chức đảm nhiệm chức nhân viên tình báo của Đại Đường.

Còn chuyện tổ chức OSFPU xảy ra chuyện lớn, những thế lực có thực lực đạt đến một trình độ đều biết, chỉ là bọn họ sau khi biết được trong tổ chức OSFPU, một tổng giám đốc cũ cuối cùng trở thành chủ tịch hội đồng quản trị, bất giác cho rằng đây là một cuộc tranh đấu nội bộ trong tổ chức, tổng giám đốc tên gọi Trần Kháng kia chính là kẻ chiến thắng trong cuộc tranh đấu nội bộ.

Sau khi hiểu được những điều này, các thế lực đều không để ý lắm, dù gì tổ chức OSFPU tiếp tục buôn bán vũ khí, cùng với mình căn bản là người của một thế giới khác, không cần lãng phí sức lực ở trên người của tổ chức này.

Mặc dù phần lớn mọi người đều như vậy không để ý đến, nhưng có một bộ phận nhỏ tức giận bất bình, giống như người đứng đầu của hai tổ chức buôn vũ khí lớn của vũ trụ đang tức giận mắng chửi, bọn họ không ngờ rằng, tổ chức OSFPU bị mấy chục nước liên hợp đánh ép lại có thể cải tử hồi sinh.

Nhưng đối với tổ chức OSFPU có được nhiều nước mạnh chi viện, bọn họ cũng không còn cách nào khác, đành tiếp tục sử dụng thủ đoạn đào chân tường ngày trước tranh đoạt khách hàng với tổ chức OSFPU.

Trong hoàng cung Đế quốc Ám Dạ.

Trung thừa tưởng cẩn thận nói với hoàng đế Ám Dạ giả làm Đường Mộc: “Bệ hạ, vi thần vô năng, Đường Long sử dụng một tổng giám đốc mới của tổ chức OSFPU, khiến hắn không phí hơi tốn sức đoạt được cả tổ chức OSFPU.”

Hoàng đế Ám Dạ trầm mặc một hồi nói: “Đây không phải là vấn đề của ngươi, nếu đổi lại là trẫm, cũng sẽ không uổng phí tiêu diệt một tổ chức lớn chiếm / lượng giao dịch vũ khí toàn vũ trụ, chắc chắn phải có ích cho ta.”

“Ừ, nếu như tổ chức OSFPU đã là của Đường Long, ngươi ra lệnh thuộc hạ đề phòng thành viên của tổ chức này, nhưng không nên để bọn họ phát hiện chúng ta đang đề phòng bọn họ, lượng giao dịch vũ khí có thể ưu tiên trao cho bọn họ, dù gì bên ngoài, trẫm là một trong những xã trưởng của Thiết Mộc Xã của tổ chức xã hội đen lớn.

“Vi thần hiểu rõ.” Trung thừa tướng nhìn thấy hoàng đế Ám Dạ không trách mình làm việc bất lực, bất giác thở phào cung kính đáp.

Sau khi Trung thừa tướng lui xuống, hoàng đế Ám Dạ nhìn lên cảnh bầu trời lầm bầm: “Đường Long à, ngươi thật sực đủ lớn mạnh, nhưng ngươi yên tâm, trẫm sẽ không thua ngươi đâu, hãy xem vũ trụ này cuối cùng sẽ thuộc về ai!”

Lúc này có thể nhìn thấy hai mắt của anh ta phát ra tia sáng nóng rực.

Lúc Đường Long trở về Đại Đường, sau khi kể cho Đường Tinh, Tinh Linh, mèo đen nhỏ và các vị thân tín nghe những chuyện đã trải qua, những người ngồi đó chìm vào trong trầm mặc một thời gian dài.

Bọn họ căn bản không ngờ rằng, tổ chức xã hội đen lớn và nước lớn nhất vũ trụ đều do tiểu đệ của Đường Long khống chế, hơn nữa lại biến tổ chức OSFPU, kẻ địch lớn nhất của Đại Đường thành tổ chức ngoài biên chế của Đại Đường, khiến kẻ địch trong kế hoạch trong nháy mắt trở thành người mình, sao sự biến hóa của thế gian này lại kỳ lạ như thế!

Bộ trưởgn bộ tài chính Ưu Na vốn dĩ vì một hơi đoạt được tiền vốn của tổ chức OSFPU dùng để đánh ép Đại Đường vào quốc khố, mà vô cùng sung sướng, bây giờ cũng đã bình tĩnh lại.

Tiền vốn đó so với mấy chục nước lớn căn bản không thể so sánh, không có gì mà hưng phấn cả.

“Chủ công, vậy mục tiêu tiếp theo của chúng ta là ai?” Lăng Lệ xử lý công tác tình báo, là người tỉnh lại lên tiếng đầu tiên.

Mọi người bị lời này làm tỉnh lập tức đưa mắt nhìn Đường Long, đúng vậy, các phương diện đều đã chuẩn bị xong, nếu như không có mục tiêu, giống như nắm đấm ra lực mạnh đánh vào khoảng không rất khó chịu!

Đường Long đứng lên nói: “Rất đơn giản! Mục tiêu tiếp theo của chúng ta chính là hai nước Đế quốc Hổ Kình và Đế quốc Ngân Ưng, quân đội gia tăng huấn luyện chuẩn bị chiến tranh xuất chinh bất cứ lúc nào, gia tăng nhân lực mai phục ở các nhà máy, khu mỏ của hai nước này.

“Lúc chiến tranh nổ ra, hãy cho nổ các nhà máy và khu mỏ của bọn họ cho ta, để bọn họ không thể có được một nhà máy hoàn hảo, không thể chế tạo ra được chiếc chiến hạm nào! Các bộ ngành kinh tế hãy nhân cơ hội đánh ép kinh tế của bọn họ cho ta, để bọn họ không có tiền để mua sắm vật tư chiến tranh từ bên ngoài, khiến bọn họ ngay cả năng lượng chiến tranh cũng bị tiêu hao không vực dậy nổi!”

“Chúng thần lĩnh mệnh!” Mọi người cung kính nói, từ sau khi Đường Long thống nhất tinh hệ Vô Loạn, những thân tín này toàn bộ tự xưng là thần.

Lúc đợi những thân tín này người nào đi chấp hành nhiệm vụ của người ấy, mèo đen nhỏ lập tức vui mừng từ trên bàn nhảy xuống đất lộn nhào loạn xạ, cuối cùng mãi cho đến khi bị Đường Long phát hiện nó trở nên có chút điên cuồng bắt giữ, mới ngừng lại.

“Ngươi làm gì thế? Cắn thuốc lắc à?” Đường Long không hiểu hỏi.

Bọn người Đường Tinh, Tinh Linh cũng kỳ lạ nhìn mèo đen nhỏ, mọi người cũng không hiểu nó tại sao lại kích động như thế, theo tính cách của mèo đen nhỏ, không thể vì Đại Đường muốn đối phó với Đế quốc Hổ Kình và Đế quốc Ngân Ưng mà trở nên như thế!

“Ha ha, em vui mừng quá đi, không ngờ rằng nước Vũ Lai đồng đẳng với Đại Đường!” Mèo đen nhỏ chớp mắt nói.

Nghe thấy lời này, Đường Long lập tức cười cười sờ đầu mèo đen nhỏ.

Hắn hiểu ý của câu nói này của mèo đen nhỏ, đây là nói Đại Đường và Vũ Lai sẽ không trở thành kẻ địch của nhau.

Mặc dù mèo đen nhỏ không nói thân phận của mình, nhưng Đường Long vẫn từ trong lời nói hành động của mèo đen nhỏ có được đáp án.

Bất luận nói như thế nào nước Vũ Lai cũng là nước của mèo đen nhỏ! Từ lúc sau khi biết được lý tưởng của mèo đen nhỏ, trong lòng mèo đen nhỏ luôn có một khúc mắc, dù gì Đại Đường cũng là nước của nó, bây giờ hai nước không có gì khác biệt, nó không vui sao được?

“Đúng rồi, Đường Long, lần trước sau khi em đi khỏi không bao lâu, có một bạn họ tìm em.” Đường Tinh hiểu được xảy ra chuyện gì nhân cơ hội chuyển đề tài.

“Ồ? Bạn họ của em? Tên là gì vậy?” Đường Long chau mày hỏi.

Sau khi Đường Long thống nhất tinh hệ Vô Loạn, có rất nhiều người quen biết, không quen biết với Đường Long tìm đến tận cửa yêu cầu giúp đỡ, đại đa só đều muốn tìm đến để có một chức quan.

“Tên là Lam Mộng Vân.” Đường Tinh ngữ khí không được tốt lắm nói.

“Lam Mộng Vân?! Cô ấy không phải …” Lời này của mèo đen nhỏ còn chưa nói xong, đã bị Đường Long bịt miệng, sau đó hắn có chút giả bộ trấn tĩnh nói: “Ờ, là bạn học của em, cô ấy ở nơi nào?”

“Ta đã nói cho Phương Băng, Phương Sương, bọn họ biết.” Đườgn Tinh nói đến đây, kéo Tinh Linh rời khỏi.

Đường Long nhìn thấy Đường Tinh và Tinh Linh đều mặt lạnh, bất giác vội nhéo tai mèo đen nhỏ khẽ nói: “Đáng chết! Mèo đen nhỏ không phải ngươi đã nói chuyện của ta cho bọn nghe đấy chứ?”

Mèo đen nhỏ vội lắc đầu nói: “Không có, tuyệt đối không có.” Nói đến đây, mèo đen nhỏ đột nhiên lộ vẻ nham nhở nói: “Đại ca à, hi hi, đại ca, anh đã nghe qua câu ‘Muốn người ta không biết trừ phi mình không làm’ này chưa? Hi hi, đợi về nhà anh sẽ biết.”

Nghĩ đến chuyện trở về thưởng thức những món ăn cháy đen của Đường Tinh, Đường Long bất giác rung mình, vội vàng mang theo Phượng Băng, Phượng Sương đi, còn mèo đen nhỏ đương nhiên không bỏ qua cơ hội xem náo nhiệt rồi, lập tức đi theo.

Lam Mộng Vân dẫn theo hai thân tín đến hành tinh thủ đô Đại Đường, thì bị hành tinh thủ đô của mấy chục ngàn hành tinh này làm cho kinh ngạc.

Đường phố phồn hoa sạch sẽ, mặc dù không cao nhưng số lượng nhiều, nhiều vô số không thấy biên giới.

Dòng người qua lại đông như kiến, lại có thứ tự đi lại trong con đường dành ình, cây xanh bên đường mang lại mảng xanh cho thành phố rộng lớn này, khiến cho người ta sẽ không bị những vô số biển quảng cáo sắc màu rực rỡ làm cho lạc Đường.

Lam Mộng Vân mặc dù biết hành tinh thủ đô của Đại Đường rất phồn hoa, nhưng không ngờ lại phồn hoa đến mức độ này.

Có thể khẳng định, thành phố mình nhìn thấy trước đây không thể so với thành phố này.

Chỉ là Lam Mộng Vân không hiểu, Đường Long bạn họ cấp của mình rốt cuộc là dựa vào cái gì, trở thành kẻ độc tài của cả tinh hệ Vô Loạn có hàng chục ngàn hành tinh hành chính.

Thời buổi này, không phải chỉ có tiền và chiến hạm máy móc thì có thể có được lãnh địa rộng lớn như thế, nếu như như thế, những phú hào kia sớm đã xưng bá một phương, nhưng những phú hào nhân lúc loạn lạc mà phất lên kia toàn bộ đều phục tùng nước lớn vũ trụ, muốn có bao nhiêu kẻ nghe theo có bấy nhiêu kẻ nghe theo.

Nhưng bất luận Đường Long dựa vào cái gì, hắn cũng là kẻ độc tài rất có năng lực, không nhưng quản lý vô số hành tinh kia đâu ra đấy, còn khiến cho người của cả Đại Đườgn đều sùng kính tự đáy lòng đối với hắn.

Chuyện này đối với những kẻ độc tài dựa vào người máy duy trì thống trị, quả thực là một trời một vực.

Lam Mộng Vân từ lúc bắt đầu đến cuối cùng đều đang suy nghĩ, Đường Long một học sinh bình thường biểu hiện không có gì xuất sắc như thế, là vì tại sao mà trở thành kẻ độc tài mạnh mẽ như bây giờ? Đơn giản là do sự bức hại của cao quan chính phủ Vạn La liên bang hay sao?

Mà điều khiến Lam Mộng Vân không thể tin được đó là, con người nguyên thủy giống như người vượn ở đây, và người máy khoác lên minh bộ da con người lại có thể chung sống hòa bình, hơn nữa trong những cửa hàng kia cũng có bán những đồ dùng chuyên dùng của người vượn và người máy.

Cho dù hai bên có mâu thuẫn cũng chỉ là tùy việc và xét, không liên quan đến chủng tộc, giống như trong một nhóm lưu mạnh, không những có con người, mà còn có người máy và người vượn, còn những cảnh sát lúc bắt cũng bắt toàn bộ lại.

Chỉ là hình phạt ở nơi này có chút kỳ lạ, giống như những tên lưu mạnh phạm tội nhẹ bị bắt đều là bị áp giải đi làm công ích, không giống như Vạn La liên bang trước kia, hễ bị bắt, không có tiền và quyền thì đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài.

Dạo bước trên Đường, Lam Mộng Vân có thể cảm giác được rõ rang, sự khác biệt lớn nhất giữa dân chúng nước Đại Đường và các nước khác.

Dân chúng Đại Đường có một loại khí thế, loại khí thế này không đơn giản vì Đại Đường mạnh mẽ mà sản sinh ra khí thế tự hào kia.

Khí thế tự hào kia dân chúng nước Vũ Lai cũng có, chỉ là dân chúng nước Vũ Lai thiếu đi một chút khí cương dương, cũng chính là thiếu loại khí thế mạnh mẽ tiến lên, ngoài ta ra không còn ai thích hợp kia của dân chúng Đại Đườgn.

Có lẽ những dân chúng khí thế mạnh mẽ này, chính là căn cơ Đường Long có thể thống nhất tinh hệ Vô Loạn.

Lúc này một chiếc xe đặc chủng Đại Đường sơn hình Phi Long, nhanh chóng đi đến trước mặt Lam Mộng Vân, nhìn thấy hai chiếc xe đi ra từ phủ thống soái này, mọi người xung quanh vội tránh đường, đồng thời vô cùng hứng thú nhìn cửa xe, hi vọng thần tượng của mình có thể từ xe bước xuống.

Cửa xe mở ra, khiến mọi người thất vọng, vì đi ra là một nữ sĩ quan xinh đẹp, chỉ nhìn thấy cô ấy sau khi chào Lam Mộng Vân theo quân lễ nói: “Lam tiểu thư, chủ công nhà chúng tôi chuẩn bị tiếp kiến người, xin mời lên xe!”

“Đường Long trở về rồi?” Lam Mộng Vân lập tức vui mừng hỏi, nên biết cô ấy ôm hi vọng đến Đại Đườgn, nhưng lại bỏ lỡ phải chờ mất hơn một tuần, cuối cùng cũng đợi được, khó trách tâm tình lại kích động.”

“Đúng vậy, mời lên xe.” Nữ sĩ quan kia nghe thấy Lam Mộng Vân trực tiếp gọi tên của Đường Long, bất giác chau mày, nhưng vẫn giữ nguyên giọng lịch sự nói.

“Ừ, được.”

Lam Mộng Vân mặc dù nhìn thấy dáng vẻ chau mày của nữ sĩ quan này, nhưng lại không biết cô ấy tại sao lại có ý đối vớim ình.

Nên biết mình đã chịu đủ mọi ủy khuất, trong khoảng thời gian chờ đợi, ngoài nhân viên tiếp đãi của phủ thống soái, căn bản không có bất kỳ một quan viên nào gặp mình.

Nhưng mặc dù trong lòng không vui, nhưng vì hoàn thành nguyện vọng của mình, đành miễn cưỡng nhẫn nhịn gật đầu lên xe.

“A ha, Lam Mộng Vân, xin chào? Đã lâu không gặp!” Đường Long nhìn thấy Lam Mộng Vân xuất hiện trước mặt mình, lập tức chào hỏi.

“Xin chào.” Lam Mộng Vân nhìn dáng vẻ của Đường Long như thế, đành gật đầu đáp lại.

Lúc Đường Long đang muốn hỏi Lam Mộng Vân, từ sau khi bị bắt cóc lần trước sống như thế nào, Phượng Sương giống như cố ý lại giống như vô ý, dùng giọng nói mà mọi người đều nghe thấy nói bên tai Đường Long: “Chủ công, cơ thể cô ấy là người máy.”

“Ah?! Lam Mộng Vân, cô…”

Đường Long nghe thấy ngạc nhiên nhìn Lam Mộng Vân, hắn không nghi ngờ lời của Phượng Sương, vì Phượng Sương sẽ không lừa hắn.

Chỉ là Đường Long không hiểu Lam Mộng Vân tại sao lại biến thành người máy, cô ấy trước kia rõ ràng là con người!

Lam Mộng Vân hoàn toàn không ngạc nhiên Đường Long có thể nhìn ra được thân phận của mình, nếu như mình đi vào phủ thống soái Đườgn Long vẫn không biết thân phận của mình, đó mới cảm thấy thật kỳ lạ.

Cho nên cô ấy cười nói: “Bị cậu nhìn ra rồi.” Rồi kể chuyện mình bị Lâm Chấn Đông bắt đem tặng cho Đường Hổ, từ đầu tới cuối cho Đường Long nghe.

“Lâm Chấn Đông? Bạn học của chúng ta? Hắnđã đoạt được Đế quốc Hổ Kình?” Đường Long rất ngạc nhiên, mặc dù biết được có một Lâm gia đoạt được Đế quốc Hổ Kình, nhưng không ngờ đầu não của Lâm gia này lại là bạn học của mình.

“Hắn không phải là Lâm Chấn Đông, Lâm Chấn Đông thật sự sớm đã bị giết chết rồi. Lâm Chấn Đông hiện giờ, là một người máy trí tuệ tên gọi là Đường Thống giả dạng.” Lam Mộng Vân nói.

“Cái gì?!” Đường Long há hốc mồm ngạc nhiên, nhưng hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó cảm thấy kỳ lạ hét lên: “Đường Thống? Đường Hổ? Bọn họ là huynh đệ sao? Đường Hổ lại là kẻ thống trị của Đế quốc Hổ Kình? Kẻ thống trị của Đế quốc Hổ Kình không phải tên là Hổ Kình hay sao?”

“Không phải, Đường Thống và Đường Hổ không có quan hệ gì hết, hơn nữa còn là tử thù của nhau. Còn về Hổ Kình kia là Đường Hổ xưng hô với bên ngoài.” Lam Mộng Vân nói.

“Nhưng tên của bọn họ giống nhau như thế!” Đường Long nghi ngờ hỏi.

“Tôi cũng không biết bọn họ tại sao lại lấy tên này, nhưng tôi biết nguồn gốc của bọn họ, Đường Thống là do nhiều chương trình trí tuệ còn sống sót kết hợp mà thành; Còn Đường Hổ kia là một sinh vật ngoài vũ trụ thần bí, có sức chiến đấu mạnh mẽ vô song.”

Lam Mộng Vân nói đến đây, đột nhiên nhớ ra gì đó cười nói: “Ha ha, nói ra tên của người các người rất giống huynh đệ, từ họ mà nói, các người đều là người của gia tộc họ Đường!”

“Gia tộc của ta là nhất mạch đơn truyền, không có huynh đệ.”

Đường Long vì những chuyện mình nghe được mà kinh ngạc, cười khổ lắc đầu.

Nói đến đây, Đường Long bắt đầu hỏi thăm mục đích đến đây của Lam Mộng Vân: “Cô lần này đến đây tìm tôi là …”

“Tôi hi vọng cậu thôn tính Đế quốc Hổ Kình, tiêu diệt hang ổ của Đường Thống.” Giọng của Lam Mộng Vân nghiêm túc nói.

“Hứ? Tại sao? Đường Thống không phải là đồng minh của cô sao?” Đường Long chau mày hỏi.

Hắn không thích những người bán đứng bạn bè, lời này của Lam Mộng Vân khiến cảm giác của Đường Long đối với cô ấy bắt đầu thay đổi, hắn cho rằng Lam Mộng Vân vì Đường Thống là người máy trí tuệ, mới bảo mình tiêu diệt Đường Thống!

“Hắn là đồng minh của ta không sai, nhưng ta không phải là vì hắn là người máy trí tuệ mới hi vọng ngươi đối phó với hắn.”

Lam Mộng Vân nhìn thấy Đường Long chau mày, liên tưởng đến sự đãi ngộ của hắn ở nơi này đối với người máy, đương nhiên hiểu được hắn tại sao chau mày, bất giác giải thích nói: “Trước tiên hãy bỏ qua thân phận người máy trí tuệ của hắn sang một bên, nếu như hắn có thể giống như Đường Hổ đối xử hợp lý với con người như thế kia, ta cũng sẽ không nhiều chuyện đi lo lắng những chuyện tranh bá kia.

“Nhưng hắn căn bản không coi những con người dưới sự thống trị của hắn là con dân, mà đối đãi với bọn họ như súc sinh, có chuyện hay không cũng bắt một nhóm người ra giết! Cho dù ta bây giờ không phải là con người, nhưng ta nghĩ bất kỳ một thể sinh mạng nào có khả năng suy nghĩ, cũng sẽ không có phép chuyện như thế xảy ra!” Nói đến câu sau, cả người Lam Mộng Vân trở nên sục sôi.

Đường Long trầm tư một lúc, gật đầu nói: “Ừ, tôi có thể phát binh tấn công Đế quốc Hổ Kình, chỉ là thuộc hạ của Đường Thống toàn bộ đều là người máy, tôi cần trước tiên tiêu hủy những nhà máy của hắn mới có thể tránh được kẻ địch có nguồn cung bất tận, cho nên cần một khoảng thời gian nhất định mới có thể xác định được ngày phát binh.

Lam Mộng Vân cười nói: “Ta có biện pháp có thể khiến ngươi cho dù bây giờ xuất binh cũng có thể giành chiến thắng.”

“Biện pháp gì?” Đường Long nghe thấy lập tức kích động hỏi.

“Ha ha, Đường Thống hắn cho rằng ta không biết, những thuộc hạ trí tuệ kia của hắn đều là được chế tạo ra dựa vào chương trình do ta viết. Hắn cho rằng thay đổi chương trình trung thành bên trong thì có thể tránh bị ta khống chế, nhưng chương trình là do ta viết, đương nhiên là có backdoor.

“Bây giờ ta giao chương trình backdoor cho ngươi, chỉ cần lúc ngươi sử dụng lúc đánh với Đường Thống, thì có thể tự nhiên có được một lượng lớn thuộc hạ, ra lệnh bọn họ trở mặt tấn công, thắng lợi có lẽ không khó khăn?” Lam Mộng Vân nói rồi móc ra một cái đĩa đưa cho Đường Long.

“Ha ha, nếu như thế thì thật là tuyệt!” Đường Long cười lớn nhận cái đĩa, nếu như đã có thể tiêu diệt Đế quốc Hổ Kình trước thời hạn, vậy thì cần gì phải đợi đến sau này?

Đường Long quyết định lập tức phát binh tấn công Đế quốc Hổ Kình.

Nhưng Đường Long đột nhiên nhớ ra gì đó, lắc lắc cái đĩa trong tay hỏi: “Không phải là ta không tin cô, chỉ là người máy trí tuệ của Đường Thống có được ý thức của mình, chương trình trung thành có tác dụng không?”

“Đối với người máy trí tuệ cao cấp thì không có tác dụng, não của người máy trí tuệ này đã phức tạp đến độ có thể so sánh với con người chúng ta. Nhưng đối với người máy trí tuệ bình thường thì rất có tác dụng, những người máy có được ý thức của mình thì rất dễ bị thay đổi.” Lam Mộng Vân chắc chắn nói.

“Ừ, nếu đã như thế, vậy thì ta lập tức chuẩn bị chuyện xuất chinh.”

Đường Long nhìn đĩa từ trong tay, nhanh chóng quyết định.

Đương nhiên, hễ nghĩ đến người ở trong nhà mình, hắn lập tức buồn bã, vì hắn biết mình sắp chìm trong đau khổ, đến lúc đó e rằng bụng và tai mình đều chịu ủy khuất.

Đường Thống căn bản không biết mình bị người ta tính kế, sau khi chơi chán với con người, bắt đầu chuyển mục tiêu sang hàng xóm Đế quốc Ngân Ưng của mình.

“Ha ha, các người xem, Đạt Luân Tư của Đế quốc Ngân Ưng là kẻ ngốc phải không? Hòa đàm thì hòa đàm, lại dám so sánh binh lực với ta, Đường Thống ta có hàng ngàn hàng vạn nhà máy, ta còn sợ ngươi sao?” Đường Thống chỉ vào một thông tin trên màn hình cười nói với những thuộc hạ trí tuệ của mình.

“Thủ lĩnh, nếu như Đạt Luân Tư đã cuồng vọng như thế, chi bằng chúng ta một hơi nuốt trọn Đế quốc Ngân Ưng? Sau khi giải quyết xong Đế quốc Ngân Ưng chúng ta sẽ tấn công Đế quốc Đại Đường, em thật rất muốn nhìn thấy, cái nước cho phép người máy có được quyền lợi công dân này như thế nào.”

“Đế quốc Đại Đường? Nói thật, ta thật sự không tin con người sẽ cho người máy quyền công dân, có lẽ người máy ở đó cũng bị áp bức, hi vọng chúng ta đi giải cứu bọn họ!” Một người máy trí tuệ khác nói.

“Bây giờ không phải là lúc tấn công Đại Đường, Chúng ta trước tiên nên giải quyết Đế quốc Ngân Ưng!” người máy nói đầu tiên nói. Lời này lập tức nhận được sự tán đồng của những người máy trí tuệ khác, tất cả người máy trí tuệ đều ồn ào tranh nhau muốn khai chiến với Đế quốc Ngân Ưng.

Bọn họ có hàng triệu binh lực, cảm thấy tiêu diệt Đế quốc Ngân Ưng không phí sức lực nào.

“Ừ, gửi chiến thư đến Đế quốc Ngân Ưng! Để tránh bọn họ những con người ti tiện này cho rằng, người máy trí tuệ chúng ta là loại thích không tuyên mà chiến.” Đường Thống sau khi suy nghĩ so sánh binh lực gật đầu đồng ý.

“Đúng vậy, những người máy trí tuệ là chủng tộc cao quý như chúng ta, sao có thể làm ra những chuyện đê tiện như thế? Chúng ta cho dù muốn tiêu diệt kẻ địch cũng là đường đường chính chính mà đến!”

Tất cả những người máy trí tuệ có mặt đều lộ dáng vẻ kiêu ngạo.

Vì khống chế sinh tử của con người cả Đế quốc Hổ Kình, và đã chán ngấy biểu hiện hạ tiện của những con người kia, khiến cho lòng tự hào của bọn họ đối với thân phận người máy trí tuệ như mình, đã bành trướng đến mức độ không thể tin được.

“Được, vậy thì quyết định như thế, điều động triệu quân, một hơi nuốt trọn Đế quốc Hổ Kình.” Đường Thống nói đến đây, ngăn cản một trận hoan hô của thuộc hạ.

Hắn nhắc nhở: “Nhưng các ngươi không được ngừng sản xuất, ra lệnh những nhà máy kia tiếp tục sản xuất chiến hạm và người máy cho ta, vì ai cũng không thể đảm bảo Đại Đường không đến tấn công chúng ta, cho nên giữ lại bồ đội số lượng nhất định để trấn giữ là cần thiết.”

“Thủ linh hãy yên tâm, nếu như Đại Đường dám đến gây chuyện, chúng ta tuyệt đối sẽ khiến Đại Đường có đi mà không thể trở về!” Người máy trí tuệ không được chọn đi đánh nhau, ở lại giữ nhà tranh nhau vỗ ngực bảo đảm.

Đạt Luân Tư nhận được thông tin vô cùng tức giận hét lớn: “Hiếp người quá đáng! Ta nhẫn nhịn chuyển bị hòa đàm với bọn họ, bọn họ lại gửi cho ta thông báo tuyên chiến? Hơn nữa còn gửi sang tuyến đường hành quân, coi Đế quốc Ngân Ưng ta là dễ ức hiếp sao?”

“ triệu binh lực thì sao? Đế quốc Ngân Ưng cực khổ bấy lâu nay, có được hơn triệu binh lực!” Nói đến đây, Đạt Luân Tư đứng bật dậy hét lớn: “Người đâu! Tập hợp binh mã chuẩn bị nghênh chiến!”

Theo mệnh lệnh của hai thủ lĩnh của Đế quốc Hổ Kình và Đế quốc Ngân Ưng, một cuộc chiến tập hợp hơn triệu chiến hạm sắp sửa nổ ra.

Vài cuộc đại chiến liên tiếp giữa hai nước, đã tiêu hao lượng lớn tài nguyên và năng lượng của hai nước, dân chúng của hai nước sớm đã rơi vào cảnh sống thiếu thốn vật tư, chỉ là cơ cấu bạo lực của hai nước đánh áp mới không xảy ra chuyện hì lớn.

Những chuyện này hai thủ lĩnh của hai nước đều biết rõ, chỉ là một là quốc gia đế chế, người đứng đầu chưa bao giờ lo lắng đến những thứ này, một là quốc gia do người máy điều khiển, con người đối với bọn họ mà nói chỉ là đồ chơi mà thôi, những đồ chơi này toàn bộ chết hết bọn họ cũng không cảm thấy đau lòng, cho nên càng không để ý đến.

Đương nhiên, vì như thế, thủ lĩnh của hai nước cũng đồng thời không biết, trong số những dân chúng bên dưới chảy một làn song ngầm, vô số những người thần bí bôn ba khắp nơi, dân chúng hai nước tiếp xúc với bọn họ đều lộ vẻ mong chờ.

Ở một khu mỏ nào đó của Đế quốc Hổ Kình, những công nhân sống như nô lệ, sau một ngày cực khổ đã chìm vào trong giấc ngủ, nhưng không phải toàn bộ công nhân đều nghỉ ngơi, có mấy chục công nhân lén lút tụ tập.

Những công nhân mỏ này mặc dù bên ngoài sơn đen, cơ thể ốm yếu không khác những công nhân mỏ khác, nhưng ánh mắt bọn họ lại rất có thần, khoảnh khắc chuyển động lúc nào cũng lóe lên ánh sáng, căn bản không trầm lặng buồn bã như những công nhân khác.

“Thế nào? Đều chuẩn bị xong hết cả chưa?” Một công nhân tháo vát nhỏ giọng hỏi người công nhân bên cạnh.

“Hồi bẩm sếp, toàn bộ đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ cần ra lệnh khu mỏ này sẽ trở thành khu nham thạch.” Mọi người đều cung kính đáp.

“Rất tốt, tiếng nữa sau khi sơ tán dân chúng, bắt đầu hành động.” Đốc công kia sau khi nói ra những lời này, giống như thở phào đốt điếu thuốc, sau khi hít một hơi tiếp tục nói: “Các vị, tin rằng các tổ đều đã chuẩn bị, chúng tôi lần này chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ này, thăng quan phát tài không thành vấn đề, cho dù điều về khu vực thủ đô cũng không phải là mộng tưởng, các vị hãy cố gắng!”

“Vâng!” Các công nhân hai mắt phát sáng nói.

Bọn họ biết rất rõ quan chức và tiền tài gắn kết với nhau, mình chỉ cần thăng quan một hai cấp, cuộc sống có thể so với những phú hào trên những hành tinh kia.

Còn khu vực thủ đô càng là nơi bọn họ ngày đêm mong ước, nên biết làm việc dưới mắt của thủ lĩnh, hễ được thưởng thức, vậy thì có thể một bước lên trời!

Thời kỳ Vạn La liên bang, chỗ lối vào dãy thiên thạch của Đường Long đi vào tinh hệ Vô Loạn, không gian vốn không có một người, bây giờ đã trở thành một căn cứ quân sự.

Cứ điểm này là Đường Hổ xây, Đường Thống có được quyền thống trị càng phái thêm quân trú đóng nơi này, không nói đến căn cứ này có bao nhiêu binh lính, đơn giản hạm đội đóng giữ đã có , có thể nói là căn cứ quân sự có nhiều binh lực nhất trong Đế quốc Hổ Kình. Còn về tại sao lại bố trí trọng binh ở nơi này, đương nhiên là để phòng ngự Đại Đường.

Sĩ quan chỉ huy trong căn cứ này, là thân tín của Đường Thống do rút thăm rút được trấn giữ.

Mặc dù dưới trướng của Đường Thống đều là người máy trí năng, nhưng trong số nhiều người máy trí tuệ như thế cũng chia ra năm bảy loại, cấp thấp nhất là người máy trí tuệ mới ra lò, chức trách của bọn họ là binh lính, cao cấp nhất chính là những người máy trí tuệ xuất thân sớm nhất cùng Đường Thống đánh thiên hạ, nhiệm vụ là sĩ quan chỉ huy.

Lúc này những người máy trí tuệ này đều ở trong phòng của mình, quan tâm đến những chuyện liên quan đến mình.

Bọn họ không thèm để ý đến yêu cầu của Đường Thống yêu cầu bọn họ canh phòng Đại Đường, đối với bọn họ mà nói Đại Đường làm gì dám đến chọc giận bọn họ, cho dù thoái lui ngàn bước, Đại Đường tấn công đến, binh lực nơi này của mình cũng không phải là dễ chọc, chỉ cần chống đỡ một trận, đại quân sẽ đến chi viên bất cứ lúc nào.

Còn về trạng thái cảnh giới? Những binh sĩ kia không phải là người thường, lẽ nào gặp nguy hiểm còn không thông báo sao?

Vì những thứ này, cho nên những sĩ quan chỉ huy kia yên tâm làm những chuyện mà mình thích.

Nhưng các sĩ quan chỉ huy nghĩ làn nghĩ như thế, nhưng những binh lính dưới trướng bọn họ kia không phải là người máy, mà là người máy trí tuệ có ý thức của mình, bọn họ cũng có cách nghĩ của mình, có theo đuổi của mình.

Mà những người máy trí tuệ này đương nhiên có cách nghĩ không khác cấp trên là mấy, dù gì bọn họ cũng từ một chương trình mà ra, vì thế, bọn họ giống với cấp trên làm những chuyện mà mình thích.

Đương nhiên, vẫn có những người máy mới ra lo phụ trách cảnh giới.

Quân Đường Thống lỏng lẻo như thế, là vì Đường Thống hoàn toàn không chú ý đến quân quy của bồ đội, theo hắn những người máy trí tuệ vô cùng kiệt xuất, căn bản không cần đến quân quy ràng buộc, mà binh lính người máy lại rất nghe lời, quan quy có cũng như không.

Lúc những người máy trí tuệ quét dãy thiên thạch không phát hiện gì lạ, chuẩn bị nghỉ ngơi, đoạn đầu dãy thiên thạch yên tĩnh này, theo thời gian trôi, càng ngày càng có nhiều ánh sáng xuất hiện ở đó.

Nếu như có người có thể nhìn thấy đoạn đầu của dãy thiên thạch này, có thể phát hiện những anh sáng kia là đèn hướng dẫn của chiến hạm, vô số chiến hạm hợp thành một quần thể ngôi sao.

Mà ở giữa của ánh sáng sao này, bên trong cứ điểm Ngân giáp được vô số chiến hạm bảo vệ, Đường Long hỏi Lam Mộng Vân: “Cô nói thử xem những binh lính kia của Đường Thống, phải mất bao lâu mới phát hiện ra chúng ta?”

Lam Mộng Vân sau khi suy nghĩ nói: “Đường Thống không có radar loại mới, có lẽ đến khoảng cách kính viễn vọng có nhìn thấy mới có thể phát hiện, nhưng đến khoảng cách này, chiến hạm của ngươi có lẽ sớm đã chuẩn bị tấn công.”

“Ha ha, điều này không chắc, năng lực của người máy trí tuệ tiên tiến hơn máy tính, có lẽ có một cuộc khổ chiến cũng không chừng.” Đường Long cười nói.

“Điều ngày ngươi yên tâm được rồi, thuộc hạ của Đường Thống mặc dù là người máy trí tuệ, nhưng hắn kém ở ở chỗ không dùng điều lệnh của quân đội để ràng buộc thuộc hạ, có nghĩa là thuộc hạ của Đường Thống nhìn thì rất có năng lực đánh nhau, nhưng kỳ thực hoàn toàn không có năng lực quân sự, bọn họ hoàn toàn dựa vào binh lực nhiều mà chiến thắng.”

“Hơn nữa, ngươi không phải đã có đĩa từ ta đưa sao? Sử dụng nó có thể nhanh chóng giải quyết cuộc chiến này.” Lam Mộng Vân nói.

Nghĩ đến cuộc chiến thời buổi này là dựa vào người máy mà chiến đấu, Đường Long liền cảm thất thất vọng, cái nhiệt huyết và kích tình ngày trước lúc mới vào bồ đội kia đã sớm biến mất.

Trên radar của căn cứ Đế quốc Hổ Kình của dãy thiên thạch kia mặc dù không hiển thị bất cứ gì, nhưng người máy trí tuệ cấp thấp phụ trách cảnh giới, thông qua kính viễn vọng điện tử phát hiện xa xa có vô số chiến hạm của Đại Đường, bất giác lập tức làm theo chương trình đã cài đặt ấn máy cảnh báo, sau đó hét lớn: “Địch tập kích! Địch đến rồi!”

Tiếng kêu của bọn họ khiến cho cả căn cứ sôi sục lên, tất cả người máy trí tuệ tập tức trở về cương vị của mình, chiến hạm dừng cũng nhanh chóng bay lên trời đi vào trạng thái chiến đấu, hỏa pháo của căn cứ cũng lập tức điều động tiêu cự, đồng loạt chĩa lên trời.

Tóm lại trong thời gian cực ngắn, căn cứ vốn ở vào trạng thái nghỉ ngơi đã đi vào trạng thái chiến đấu.

Đường Long cảm giác được điểm này, bất giác khóe miệng run lên cười nói: “Tốc độ rất nhanh giống như quân nhân chuyên nghiệp đã được huấn luyện nhiều, đáng tiếc, lấy thân phận người máy trí tuệ của các ngươi mà nói, vẫn là quá chậm.”

Hắn nói xong liền vẫy tay ra lệnh: “Pháo hạm Lôi Thần tấn công.”

Nhận được lệnh, quần thể chiến hạm lập tức giảm tốc độ, mà pháo hạm Lôi Thần trong số quần thể chiến hạm thì gia tăng tốc độ.

Rất nhanh pháo hạm Lôi Thần đã xếp hàng ngăn ngắn, sau đó bắt đầu bắn về phía căn cứ Đế quốc Hổ Kình ở phía xa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio