Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 1: tuyến sinh tử .

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đường Long sau khi nhìn thấy chiến hạm len lỏi qua khỏi những xác chiến hạm không có hư tổn gì, bất giác vui mừng hét lên: “Ô ha”.

Cũng vào lúc này, Đường Long bẻ ngoặt cán điều khiển, đồng thời nhanh chóng đạp mấy cái bàn đạp điều khiển tốc độ dưới chân. Chỉ nhìn miệng phun ở thấy phần đầu chiến hạm dùng để giảm tốc và đi lùi, phun mạnh một cái, miệng phun phía sau chiến hạm cũng trong lúc này ngừng lại, hơn nữa miệng phun bên trái dùng để quẹo phải đồng thời phun mạnh.

Chiến hạm trong nháy mắt, quẹo độ, quay đầu đối diện với khe hở hồi nãy mới len qua.

Đường Long trong lúc chiến hạm quay đầu lại, nắm tay đấm mạnh lên cái nút trên đài điều khiển, đồng thời hét lớn: “Đi chết đi!”

Tiếng nói này phát ra, phó pháo trên dưới trái phải bắn laser không ngừng vào khe hở. Hơn nữa trong lúc chiến hạm bắn laser, miệng phun phần đầu vẫn tiếp tục phun mạnh, khiến chiến hạm này của Đường Long vừa bắn vừa lùi về phía sau.

Hai trăm chiến hạm đuổi theo kia, tốc độ hiện giờ đã vượt qua cực hạn của lò động lực, trong lúc nhìn thấy Đường Long vượt qua khe hở, nhân viên lái đều không đợi cấp trên ra lệnh liền bắt đầu lách.

Nhưng một chiếc chiến hạm tự đi đuổi gần nhất, do tốc độ quá nhanh, nếu như lựa chọn né tránh chỉ có thể đụng vào những xác chiến hạm khổng lồ kia, nhân viên lái chỉ đành cắn răng trừng mắt nhìn, nhân viên lái đang đánh đố vận mệnh luồn qua khe.

Khi nhìn thấy trong nón nhìn thấy sắp vượt qua được khe hở, nhân viên lái tàu này bất giác thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong nháy mắt thở phào này, vô số những ánh sáng trờ tới, còi báo động của chiến hạm vang lên.

Vốn dĩ với màng bảo vệ của chiến hạm, năng lượng vẫn còn %, cho dù bị phó pháo laser của chiến hạm tự đi loại này bắn trúng, cũng không hề hấn gì.

Nhưng nhân viên lái này là người mới, nhìn thấy cảnh tượng khủng bố này, liền phản xạ có điều kiện nắm chặt cần điều khiển bắt đầu lẩn trốn, vì thế chiến hạm đang vận hành ở tốc độ cao, lập tức đụng vào những xác chiến hạm lớn.

Do chiến hạm sau khi len qua khe hở mới tông vào, màng bảo vệ cần một cách một khu vực đệm mới có thể phát huy tác dụng, chiến hạm ngay lập tức bị bề mặt sắc nhọn của xác chiến hạm cắt đứt. Tiếp đó, một tiếng “oành” phát ra ánh sáng chói lòa, biến thành một bộ phận của vùng đất chết chóc.

Chiến hạm của Đường Long đã lùi ra ngoài khoảng cách sát thương hữu hiệu của vụ nổ, liếc mắt nhìn lên màn hình hiển thị vị trí của các chiến hạm khác, liền tắt miệng phun lùi về sau, đạp chân vào bàn đạp trước, miệng phun phía sau đuôi lần nữa phun mạnh. Chiến hạm “vù”một tiếng, do chiến hạm kia phát nổ, năng lượng khuếch tán khiến cho những xác chiến hạm kia tản ra, nhanh chóng bay xuyên qua.

Nhóm chiến hạm kia do tốc độ cao, cho nên dễ dàng vượt qua xác chiến hạm, cho đến lúc này, mới phát hiện bên mình mất một chiến hạm. Đang định tấn công về phía chiến hạm của Đường Long, thì phát hiện chiến hạm của Đường Long đã biến mất.

Hạm trưởng và nhân viên radar cũng không phải là ngốc, lập tức hiểu ra Đường Long đang lợi dụng trong lúc radar bị nhiễu do nhiệt năng của vụ nổ phát ra trốn thoát.

Các hạm trưởng không thèm suy nghĩ liền hạ lệnh quay đầu đuổi theo, bởi vì phía trước không có bóng dáng của Đường Long, vậy thì Đường Long chỉ có thể ẩn núp ở phía sau mà thôi.

Mặc dù mệnh lệnh của hạm trưởng được chấp hành, nhưng tốc độ của chiến hạm quá nhanh, quẹo một vòng lớn mới có thể quay đầu lại được.

Hạm trưởng, mới nãy ra lệnh giảm tốc độ, nhìn thấy chiến hạm đã quay đầu lại, liền thay đổi chủ ý, ra lệnh tăng tốc.

Khi những chiếc chiến hạm kia lại sắp đuổi kịp, Đường Long sớm đã tìm thấy một khoảng không gian vũ trụ xác chiến hạm nhiều đặc biệt nhiều, chơi trò bịt mắt bắt dê cùng với những chiến hạm kia.

Mặc dù lúc mới đầu do tốc độ của những chiến hạm kia quá nhanh, không những không đuổi kịp Đường Long, ngược lại không cẩn thận đã bị tông hỏng hết mấy cái, nhưng sau khi bọn họ bắt đầu giảm tốc độ, Đường Long bắt đầu gặp xui.

“Tiêu rồi, bị kẹt rồi!”

Đường Long nhìn thấy chiếc chiến hạm phía trước sát khí đằng đằng bay về phía mình, lập tức giảm tốc độ, nhưng đối phương không phải đối phương muốn bắt sống Đường Long, nhìn thấy Đường Long ở trước mặt lẽ nào lại bỏ qua?

Bốn hạm trưởng của chiến hạm kia lúc nhìn thấy Đường Long, lập tức nghiến răng nghiến lợi hét: “Bắn! Bắn! Bắn hắn cho ta!”

Tia laser của phó pháo, liên tục bắn về phía chiến hạm của Đường Long.

Chiến hạm lập tức rung mạnh, còi báo động hu hu không ngừng vang lên theo tia laser sáng chói cả màn hcarh, bọn người Lưu Tư Hạo bị đai an toàn cố định chặt trên ghế, tim hồi nãy đã đập mạnh không ngừng, nhưng cảnh tượng này khiến cho tim của họ muốn nhảy ra ngoài.

Lúc này giọng nói của hệ thống báo động tự động vang lên khiến người ta sợ hết hồn: “Cảnh báo! Năng lượng màng bảo vệ giảm còn %, % … nguy hiểm! Bốn chiến hạm trước mắt chúng ta đã bắt đầu tích tụ năng lượng chủ pháo, mục tiêu là chiến hạm của chúng ta, nguy hiểm, hãy nhanh chóng ẩn núp.”

Những người nghe thấy lời này lập tức nhìn lên hình ảnh trên màn hình – chiếc chiến hạm tự đi đang tấn công mình, chỉ nhìn thấy nòng pháo đen xì của chủ pháo ở bộ phận đầu phát ra tia sáng, kẻ ngu cũng biết bọn họ sắp bắn chủ pháo!

Những nữ binh trên chiến hạm sắc mặt sớm đã trắng bệch, nhìn lông mày và lông my của họ không ngừng rung lên, thì biết được ngay bọn họ nghe xong tin này là tâm trạng như thế nào.

Còn Lưu Tư Hạo thì cố gắng nắm lấy đùi, môi trắng bệch cố gắng cười, ánh mắt của anh ta nhìn vào tia sáng ngày càng sáng kia, bây giờ trong lòng anh ta nghĩ gì ngay cả anh ta cũng không biết được.

Lưu Tư Hạo bây giờ không còn tâm trạng để nhìn những chiến hữu khác, nhưng tin chắc rằng cho dù không nhìn cũng biết được tâm trạng của họ cũng giống như mình.

Trong khoang đang yên lặng như tờ, đột nhiên vang lên giọng nói khiến mọi người hồi phục một chút ít ý thức: “Hơ, cuối cùng cũng đã đuổi kịp! Không uổng công ta mạo hiểm chở ở đây.”

Đường Long sau khi nhìn thấy trên màn hình trong nón hiển thị hơn chiến hạm ở phía trước, phía sau, phía trên đang bao vây mình, há miệng cười nói.

Đương nhiên nét mặt này mọi người không nhìn thấy, nếu như bọn người Lưu Tư Hạo nhìn thấy, có thể sẽ nghĩ bắt Đường Long lại đầu hàng giao cho bọn họ còn tốt hơn?

Lúc này trên chiếc chiến hạm chặn chiến hạm của Đường Long đầu tiên nhất, các sỹ quan chỉ huy đều đang cười gian xảo, vẫy tay mạnh xuống ra lệnh: “Bắn chủ pháo!”

Còn những chiến hạm bao vây ở đằng xa đương nhiên là biết chiến hạm kia đang làm gì, các hạm trưởng đều hét lớn hỏi: “Năng lượng chủ pháo bao nhiêu rồi?”

Đa số trong bọn họ đều nhận được báo cáo năng lượng chưa đầy, nhìn thấy trái cây trước mắt mà bị người ta hái mất, không hẹn đồng thời ra lệnh: “Bất luận là bao nhiêu, bắn cho ta!”

Bọn họ nghĩ, chỉ cần chiến hạm của mình có phần tiêu diệt Đường Long, ít nhất cũng có được một chút công lao.

Còn chiến hạm của Đường Long đang chịu sự tấn công của hàng trăm phó pháo, mặc dù tạm thời không bị bắn hủy, nhưng năng lượng của màng bảo vệ đã hạ xuống %, bây giờ cho dù bị sóng năng lượng của một chủ pháo bắn trúng, chắc chắn lập tức biến thành bụi vũ trụ.

Khi Đường Long nhìn lên máy đếm ngược ở bên góc, liếc nhìn mục tiêu lúc đi vào vùng đất chết chóc lẩn trốn tìm thấy được, bất giác để lộ nụ cười.

Khi máy đếm ngược của hắn đếm đến không, lập tức dùng sức ấn mạnh cần điều khiển, đồng thời hét lên: “G!”

Đồng thời vào lúc này, hàng trăm ánh sáng laser, từ hàng trăm chủ pháo của các chiến hạm bắn ra, chính xác nhằm hướng chiến hạm của Đường Long bắn.

Nhưng, khi laser còn chưa ra khỏi nòng chủ pháo, chiến hạm của Đường Long đã bay thẳng xuống phía dưới, lúc này trong nháy mắt chiến hạm của Đường Long đang chìm dần xuống, Đường Long nghiến răng chịu đựng sức ép bất ngờ của nó, hai tay nắm chặt cán điều khiển lập tức nhấc lên.

Chính như vậy, động tác với tốc độ G chìm xuống, lại lần nũa bay xéo lên của chiến hạm của Đường Long. Không những né tránh được tia laser của những chủ pháo kia, hơn nữa còn thoát ra khỏi vòng vây.

Những hạm trưởng kia nhìn thấy mồi đến miệng rồi mà để vụt mất, bất giác giận dữ ra lệnh: “Tăng tốc đuổi theo!”

Lúc những chiến hạm này đang sắp đuổi theo Đường Long, nhân viên radar hoảng hốt hét lên: “Thưa sếp, chiến hạm của Đường Long sắp bắn chủ pháo!”

“Cái gì?” Hạm trưởng ngạc nhiên nhìn chiến hạm của Đường Long đang lợi dụng tốc độ G đột nhiên quay lại, chủ pháo phát ra tia sáng.

Những hạm trưởng này, ngay lập tức ra lệnh mở màng bảo vệ, tiến hành ẩn núp!

Mặc dù bọn họ không biết mục tiêu của Đường Long là chiếc nào trong hơn chiếc chiến hạm, nhưng bất luận như thế nào bảo đảm an toàn ình là lựa chọn tốt nhất. Cho nên những chiếc chiến hạm này không những không đuổi theo, ngược lại còn bắt đầu lùi về sau đồng thời di chuyển sang hai bên trái phải.

Nhìn thấy động tác của bọn họ, Đường Long bất giác cười hi hi: “Đồ ngu! Mục tiêu của ta không phải là các người!” Nói đến đây, ấn mạnh nút bắn chủ pháo!

Chủ pháo bắn ra, Đường Long lập tức lái chiến hạm quay đầu bỏ chạy, nhưng tốc độ có chút giảm, nhìn thấy tốc độ này, Đường Long chỉ biết cười khổ, tình trạng hiện giờ của lò động lực không thể đạt được tốc độ G lần nữa. Có thể thoát khỏi kiếp nạn này hay không, chỉ mong vào phát đạn sớm đã nạp đầy năng lượng của chủ pháo này mà thôi, nhưng mãi không nỡ bắn.

Khi những chiến hạm kia nhìn thấy chủ pháo bắn, trong lòng đồng thời sợ hãi, nhưng cũng ngay lập tức phát hiện chủ pháo không nhằm vào mình, bất giác cười lớn nói: “Toàn lực đuổi theo!” Nhưng nhân viên radar từ nãy giờ vẫn chú ý đến phương hướng tia laser của chủ pháo, không hẹn sợ hãi hét lên: “Đừng!”

Những nhân viên khác nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nhân viên radar, trong lòng bất giác sợ hãi, nhưng chưa kịp hỏi là xảy ra chuyện gì, một luồng bão vũ trụ đằng sau thổi ập đến, mọi vật thể trong phạm vi cơn bão này, rõ ràng lực hấp dẫn không có sức hút, nhưng đều bắt đầu lung lay, xiêu vẹo.

Nhìn thấy nhân viên radar hiển thị trên màn hình mục tiêu của phát chủ pháo hồi nãy, tất cả mọi người đều sợ hãi – bởi vì phát laser kia của Đường Long bắn vào chính giữa của vùng đất chết chóc, quả cầu năng lượng siêu nồng độ không biết bao nhiêu năm chiến tranh tích trữ lại.

Nghĩ đến chuyện trước đây không lâu nữ sỹ quan xinh đẹp đã từng nhắc nhở phải cẩn thận né tránh những quả cầu năng lượng loại này, mặt của tất cả mọi người đều tái xanh.

Chỉ có quả cầu năng lượng của những trái bóng lớn nhỏ kia đang bay trong vũ trụ, sau khi bị tia laser mạnh bắn trúng, mặc dù nó không bị tổn thương gì, nhưng lại khiến nó từ giấc ngủ tỉnh lại, bắt đầu giãn nở thân hình của mình. Năng lượng ổn định mất đi sự cân bằng, trước tiên phát tán cơn bão mạnh, sau đó xuất hiện sự phân tách.

Nháy mắt, tia sáng tròn bắt đầu từ chính giữa lan rộng, theo sự khuếch tán của tia sáng, tia sáng càng ngày càng lớn, phạm vi bao trùm càng ngày càng rộng.

Nặng lượng mạnh, khiến cho những xác chiến hạm đang bay tỏa ra khi tiếp xúc với tia sáng kia lập tức khí hóa biến thành hạt căn bản.

Nhưng cùng may, tia sáng này chỉ sáng trong một chốc lát liền biến mất, nhưng trong phạm vi đường kính km của quả cầu sáng kia, cái gì cũng không còn.

Từ vũ trụ xa xăm nhìn, có thể phát hiện vùng đất chết chóc có hàng trăm ngàn xác chiến hạm trôi nổi, xuất hiện một khu vực chân không hình tròn.

Chiến hạm của Đường Long ra sức tháo chạy, mặc dù tránh được sự chăm sóc của tia sáng kia, nhưng không tránh khỏi sóng va chạm mạnh.

Chiếc chiến hạm này giống như con thuyền nhỏ trong bão lớn, bị thổi xiêu vẹo, bay lên bay xuống, thậm chí còn không ngừng lật ngược lộn nhào.

Mặc dù nói trên không là không trọng lực, nhưng trong chiến hạm thì có, cho nên mọi người ở trong chiến hạm thắt đai an toàn, mặc dù không va chạm mạnh với thân chiến hạm, nhưng cũng khó tránh khỏi bị chóng mặt, bắt đầu nôn. Cũng may được trọng lực cố định trên sàn, nếu không những thứ mà mọi người nôn ra đều trôi nổi khắp nơi.

Một lát sau, chiến hạm của Đường Long cuối cùng cũng ngừng lắc lư, Đường Long khó khăn lắm mới gỡ được cái nón dính đầy vật thể lạ trên đầu xuống, lấy tay áo bộ quân phục màu đen lau miệng, yếu ớt quay đầu hỏi: “Mọi người không sao chứ?”

Nghe thấy lời nói của Đường Long, mọi người đều ngẩng cái cổ một cách yếu ớt, nói ngắt quãng: “Không … sao …”

“ Chút … chút xíu nữa nôn chết …”

Đường Long nhìn thấy mọi người đều vô sự, chỉ là khí sắc kém một chút, bất giác thở phảo nhẹ nhõm, bắt đầu kiểm tra dữ liệu của chiến hạm.

Cơ thể được các sỹ quan huấn luyện người máy rèn luyện của hắn, khiến hắn nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường.

Hắn nhìn thấy mốc phương hướng lập thể , thẳng tắp. biết đây là biểu thị hình trạng của chiến hạm, chiến hạm này đứng thẳng tắp trong vũ trụ, nhưng do có liên quan đến hệ thống trọng lực, những người trong khoang hoàn toàn không cảm thấy được gì, cũng chính vì thế mà Đường Long không thèm để ý đến.

Cột mốc phương hướng là dùng để hiện thị trạng thái của chiến hạm, trong vũ trụ không có trọng lực, cho dù thân chiến hạm có chổng ngược, những người bên trong cũng không có cảm giác gì. Nhưng trong chiến tranh, chiến hạm có chổng ngược, hay là đứng thẳng, không nói là không được đẹp cho lắm, cũng không tiện cho việc chỉ huy, cho nên mới có cột mốc phương hướng loại này, cái máy nàycũng giống như chức năng của cái máy trên máy bay dùng để phân biệt cảm nhận phương hướng.

Nhìn thấy màng bảo vệ đã biến mất, Đường Long vội kiểm tra độ tổn thương, sau khi xem xong bất giác lau mồ hôi trên trán, nếu như cơn bão kia mạnh hơn chút nữa, chiếc chiến hạm này tuyệt đối sẽ bị giải thể, bây giờ chỉ có thể tốc độ phổ thông thấp nhất từ từ bay về biên giới Liên bang.

Đường Long đang định nói đùa với những thuộc hạ đang choáng váng kia của mình, giọng nói gấp rút của Tinh Linh vang lên bên tai Đường Long: “Đường Long, còn có chiếc chiến hạm tự đi nữa đang dùng tốc độ G đuổi theo em!”

Đường Long quay đầu nhìn hình ảnh của những chiếc chiến hạm kia hiện trên màn hình, bất giác lắc đầu cười khổ ngồi than: “Hài, cũng khó trách, màng bảo vệ của chiến hạm này chỉ còn có % mà còn có thể thoát được, những chiếc chiến hạm kia năng lượng đầy đủ, chỉ cần cách trung tâm xa một tí, thì hoàn toàn có thể thoát được, tính sai rồi!”

Tinh Linh nghe thấy lời này, bất giác hét lên gấp gáp: “Em còn ở đó mà than? Còn không mau nghĩ ra cách gì đi chứ!”

Đường Long lắc đầu nói: “Nghĩ cách gì? Chiến hạm tổn thương đến nỗi ngay cả tia laser của phó pháo cũng không đỡ nỗi, hơn nữa công suất của lò động lực cũng chỉ còn có %, đừng nói là khởi đông G, ngay cả tốc độ bay bình thường cũng không được nữa là.”

“Vậy phải làm sao?” Tinh Linh căng thẳng hỏi, cô ấy mặc dù rất lợi hại, nhưng cũng không thể biến chiến hạm cũ nát hư hỏng này thành chiến hạm mạnh được! Đột nhiên Tinh Linh nghĩ đến, chỉ cần mình thâm nhập vào hệ thống của những chiến hạm kia, là có thể phá hủy được lò động lực của họ, vậy không phải là thoát rồi hay sao?

Khi Tinh Linh đang định nói, xuyên qua máy chiếu của chiến hạm, nhìn thấy ánh mắt của Đường Long đang nhìn những thuộc hạ của mình đầu óc choáng váng.

Ánh mắt đó có gì đó xin lỗi, có chút gì đó quan tâm, thậm chí còn có chút gì đó nhớ lại kỹ niệm cũ. Lời nói của Tinh Linh đang định nói ra, bị ánh mắt của Đường Long nhìn thấu, khiến cô ấy không dám nói ra.

Lúc này Tinh Linh đột nhiên phát hiện ánh mắt của Đường Long lộ ra ánh mắt khi ra quyết định mới có được.

Nhìn thấy Đường Long có ánh mắt đó, Tinh Linh đột nhiên cảm thấy tư duy của mình bắt đầu xuất hiện cảm giác dao động.

Cảm giác đó có chút gì đó giống như khi lần đầu tiên Đường Long gọi mình là chị, nhưng lại có gì đó không giống, rốt cuộc là không giống ở chỗ nào, Tinh Linh không nói ra được. Bây giờ cô ấy hi vọng có thể có được cơ thể của con người, bởi vì như thế mới có thể biết được đó là cảm giác gì.

Đường Long hai tay ôm đầu, dựa vào ghế, hai chân xếp chéo gác lên bàn điều khiển. Khóe miệng hé nở một nụ cười, giọng có chút lười biếng nói với Tinh Linh: “Chị, giúp em phát tín hiệu đầu hàng cho bọn họ, em sẽ để mặc họ xử lý, chỉ yêu cầu bọn họ đừng làm khó thuộc hạ của em, dù gì thì cách đây không lâu mọi người là đồng đội của nhau.”

Tinh Linh ngạc nhiên: “Đường Long nếu như bây giờ em đầu hàng, bọn họ sẽ giết em! Chị có thể thâm nhập vào những chiến hạm kia khiến cho bọn họ không thể bay được nữa, thâm chí còn có thể khiến cho nó nổ tung.”

Tinh Linh nói xong tính bỏ đi, cô ấy không lâu trước đây do nghĩ để cho Đường Long có thể trưởng thành, cho nên mới quyết định sau này chỉ khi nào tính mạng Đường Long gặp nguy hiểm mới giúp hắn, còn bây giờ chính là lúc hắn cần sự giúp đỡ.

Còn về hẹn ước Đường Long nói chỉ khi nào hắn mở miệng yêu cầu thì mình mới giúp, mặc kệ nó, mình không muốn mất đi một người thân như vậy.

Đường Long nghe thấy lời nói của Tinh Linh vội ngăn cản cô ấy: “Chị, đừng mà, nếu như em không gặp được chị, em cũng giống như những đồng liêu kia sớm đã biến mất dưới tia laser lãnh năng của quân Đế quốc từ lâu rồi. Sau này chị còn giúp em chiến thắng một loạt kẻ địch khác, kế tiếp lại giúp em điều khiển chiến hạm thoát khỏi. Em đã may mắn hơn những người khác rồi, không thể tiếp tục nhận sự giúp của chị nữa.”

“Tại sao? Lẽ nào em muốn chết sao?” Tinh Linh lớn tiếng.

Đường Long cười nói: “Không cần kích động, chị. Lúc trước em cũng đã nói qua, đời người giống như một trò chơi, còn chị giống như một công cụ gian lận trong cái trò chơi đó. Dưới sự giúp đỡ của chị, em có thể né tránh nhiều nguy hiểm, thuân lợi vượt qua ải.

Đương nhiên em cũng ngày càng lệ thuộc dựa dẫm vào chị, nhưng cứ như vậy thì cũng giống em đã từng nói với chị vậy, trò chơi cũng chẳng còn hứng thú nữa, mất đi tính khiêu chiến. Còn trò chơi hiện tại này, em không muốn sử dụng trò gian lận nữa, đến lúc kết thúc thì hãy để cho nó kết thúc thôi.”

“Đời người không phải là trò chơi! Chị cũng không phải là công cụ gian lận!”

Tinh Linh giận dữ hét lớn.

Cô ấy không ngờ rằng trong lòng Đường Long mình lại là một công cụ gian lận!

Vốn tưởng rằng Đường Long sẽ đối đãi mình giống như con người vậy. nhưng Đường Long cũng chỉ là một người giống như nhưng người khác ra sức muốn có được công cụ gian lận vậy, không muốn sử dụng công cụ này nữa.

Đường Long nghe ra được sự đau buồn trong giọng nói của Tinh Linh, vội thành khẩn nói: “Chị, chị hiểu lầm rồi, từ trước đến này em chưa bao giờ em chị giống như một công cụ, hồi nãy chỉ là ví dụ mà thôi. Nói thật lúc lần đầu tiên gặp chị, em đã cảm thấy chị giống như con người vậy, nếu không em cũng không xem chị giống như chị ruột của em vậy. Nhưng, cảm giác chị cho em giống như một người chị hết mực yêu thương em của mình, sợ nó té ngã nên cả ngày ôm ấp trong lòng, không để nó học đi. Người em này mặc dù rất yêu chị của mình, nhưng nó vẫn luôn hy vọng mình có thể dùng chân của mình bước đi.”

Tinh Linh nghe đến đây, cảm giác được tư duy của mình lại bắt đầu dao động, cô ấy không nói lời nào, chỉ yên lặng nghe Đường Long nói tiếp.

“Chị, tin rằng chị cũng biết, em là con một, không có anh chị em gì cả, cho nên khi em cảm nhận được sự quan tâm của chị, em thật sự rất mừng, cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Nên biết trước kia khi còn đi học, hoàn toàn không có bạn bè, hầu như không nói chuyện với ai, cũng vì vậy em mới quyết định gia nhập quân đội, hy vọng là thay đổi được mình.”

Nói đến đây vẻ mặt Đường Long lộ ra vẻ nhớ về ngày xưa, khóe miệng khẽ cười nói: “May mà em gia nhập quân đội, cũng may gặp được vị sỹ quan huấn luyện kia, không biết làm sao, mặc dù nói chuyện với bọn họ không nhiều, nhưng tính cách của em tự nhiên bắt đầu thay đổi. Có lẽ đây mới là bản tính của em, không phải nói là con người đeo mặt nạ làm người, chỉ có khi đối diện với bạn thân mới bộc lộ con người thật của mình sao? Em nghĩ vị sỹ quan kia và chị mới là những người thầy hiền bạn tốt của em.”

Đường Long quay đầu nhìn những thuộc hạ đang hôn mê của mình kia cười nói: “Những người bạn này là em lần đầu tiên thật sự tiếp xúc, mặc dù ban đầu em không biết làm sao để tiếp xúc với họ nên mới ra dáng, mặc dù bọn họ cũng không thích em cho lắm, nhưng em nghĩ chỉ cần qua một khoảng thời gian nữa, em sẽ có được những người bạn mà em có thể tin tưởng được.”

Đường Long không chú ý đến, những thuộc hạ đang hôn mê này của mình, sau khi nghe thấy lời nói của mình, khóe mắt của mọi người đều ngấn lệ.

Lúc này, Tinh Linh lên tiếng nói: “Chị đã giúp em phát tín hiệu đầu hàng rồi, tiếp nhận hay không thì phải xem bọn họ.” Cô ấy đã tha thứ cho câu nói hồi nãy mà Đường Long nói làm công cụ gian lận.

Đường Long nghe thấy lời này, gật đầu nói: “Cám ơn chị của em, những thuộc hạ này đều là những quân nhân ưu tú, nếu như không đi theo một sỹ quan chỉ huy như em, có lẽ sẽ không hứng chị những khổ nạn này. Đúng rồi, chị, có thể giúp em sau này thông báo cho ba mẹ em một tiếng có được không?”

Nói đến đây, Đường Long thở dài, mặt buồn bã nói: “Hài, lúc mới đầu do em tự ý, giấu bọn họ lặng lẽ tham gia quân đội, sau khi vào doanh trại huấn luyện, lai không thể liên lạc với bên ngoài, muốn xin lỗi họ cũng không được. Sau khi ra ngoài vốn muốn về nhà nghỉ ngơi, nhưng lại gặp phải lệnh triệu tập, vào quân đội lại bị đưa đến căn cứ để tuyển người, tiếp nữa là đến nơi này. Hơn một năm trở lại đây không một lần liên lạc về nhà, tin rằng ba mẹ chắc sẽ không nhận đứa con bất hiếu như em.”

Sau khi Tinh Linh nghe thấy lời này, hoàn toàn không biểu thị có giúp Đường Long thông báo hay không, ngược lại cười nói: “Đường Long, chị có vài chuyện mãi giấu em”

“Ơ? Vài chuyện nào mà chị giấu em? Chị không nên giấu em, nói gì thì em cũng gọi chị là chị chứ bộ.” Đường Long có thể cảm thấy được không khí có vẻ buồn chán, cũng cười nói.

“Chuyện thứ nhất là tên của chị, chuyện thứ hai là dáng vẻ của chị, chuyện thứ là thân phận của chị.” Tinh Linh cười nói.

Cô ấy chuẩn bị nói hết mọi chuyện cho Đường Long biết, bởi vì cô ấy không muốn Đường Long như vậy chết đi, cô ấy đã quyết định làm cho những chiến hạm kia nổ tung. Cho dù Đường Long có ghét cô ấy, cô ấy cũng chuẩn bị làm như vậy, cô ấy quyết định sau chuyện này, mình sẽ ẩn trong bóng tối, không quấy rầy Đường Long nữa, lặng lẽ nhìn Đường Long sống cuộc sống của mình.

“Ehn? Nghe thấy lời này Đường Long sững người một lát, nói như vậy, người chị này lại có tên, có một hình dáng khác, có một thân phận hết sức đặc biệt?

Tại sao cô ấy lại giấu cơ chứ?

Hơn nữa một chương trình lại có những thứ này sao?

Trực giác của Đường Long cảm thấy những thứ mà chị gái máy tính này cất giấu là hết sức kinh người!

Tinh Linh hít một hơi, trên màn hình cũng bắt đầu xuất hiện hoa tuyết, cô ấy chuẩn bị cho hiện khuôn mặt thật của mình lên màn hình cho Đường Long nhìn.

Giọng nói ngọt ngào của Tinh Linh êm êm vang lên: “Tên của chị là …” Đồng thời với lúc nói lời này, trên màn hình dần dần bắt đầu xuất hiện hình ảnh mơ hồ của một người.

Không những Đường Long vảnh tai lên nghe, trừng mắt mong chờ câu trả lời, mà những thuộc hạ đang giả hôn mê kia cũng đang vểnh taim nheo mắt lén nhìn.

Lúc này, những chiến hạm với tốc độ G nhào đến, nhận được tín hiệu đầu hàng do Tinh Linh truyền đến, chỉ huy chiến hạm bất giác cười gian xảo: “Khốn kiếp, giết chết nhiều huynh đệ của ta như thế, sau khi đùa giỡn xem chúng ta như chó lại nói đầu hàng? Lại còn yêu cầu chúng ta tha cho những người khác. Hơ hơ! Tăng tốc cho ta! Hãy để chúng ta dùng phương pháp tàn nhẫn nhất giết chết thằng khốn kiếp kia!”

Tiếng cười đắc ý của bọn họ vừa mới dứt, mọi người đều cảm thấy chiến hạm bắt đầu rung lên, bất giác hoảng sợ nhìn xung quanh.

Thân là sỹ quan chỉ huy đương nhiên phải an ủi thuộc hạ của mình, bọn họ vẫy tay không để ý đến nói: “Không cần lo lắng, chỉ là dư chấn của vụ nổ hồi nãy mà thôi, không có gì …”

Lời nói của bọn họ còn chưa nói hết thì đã bị tiếng hét lớn hốt hoảng của nhân viên động lực cắt ngang: “Lò động lực xuất hiện dị thường! năng lượng đầu ra đạt đến …”

Lời nói của nhân viên động lực còn chưa nói xong, cũng không có người nào có thể nghe hết được, trong nháy mắt, lò động lực sớm đã quá tải cuối cùng cũng không thể nào chịu nổi.

Lúc Tinh Linh đang định nói thân phận của mình ra, hình ảnh mơ hồ kia đột nhiên biến mất, màn hình trở lại hình ảnh của Tinh Linh.

Còn mấy chục chiếc chiến hạm từ xa đuổi tới đằng xa trên màn hình, phát ra mấy chục tia sáng, nổ liên tục, biến thành bụi vũ trụ.

Đường Long nhìn thấy cảnh này, vô cùng ngạc nhiên giận dữ xông đến màn hình nói: “Chị, chị …” Hồi nãy nghe Tinh Linh nói có thể làm cho những chiến hạm kia nổ tung, bây giờ lại nhìn thấy cảnh này, trực giác cho rằng là do Tinh Linh làm, cho nên mới buột miệng chất vấn.

Tinh Linh biết Đường Long sẽ hiểu lầm mình, mặc dù mình cũng tính làm như vậy, nhưng lần này thật sự không phải do mình làm! Cô ấy chỉ có thể đau khổ nói: “Không phải chị làm, em tin chị đi ….” Rồi biến mất.

Tinh Linh cho rằng Đường Long từ giờ sẽ không để ý đến mình nữa, mình cũng chỉ có thể bắt đầu thực hiện quyết định cách đây không lâu của mình, sau này sẽ không quấy rầy Đường Long nữa, ẩn núp bên trong, lặng lẽ nhìn Đường Long trải qua cuộc sống không bình thường.

Đường Long nghe thấy lời này, bất giác sững người, nhưng rất nhanh hét lớn gấp gáp: “Chị, chị …” Mặc chi Đường Long hét to như thế nào đi chăng nữa, Tinh Linh cũng núp ở trong máy tính, nghiến răng, rơi lệ không len tiếng.

Cô ấy nhớ lại các đây không lâu bị Đường Long nói mình là công cụ gian lận, cộng với sự hiển lầm của Đường Long hồi nãy đối với mình, những tư duy này khiến cho Tinh Linh nhẫn nhịn không trả lời Đường Long.

Đường Long gọi mấy tiếng, biết là vô vọng, chỉ đành đứng trước màn hình than thở: “Cảm ơn chị của em, có lẽ sau này chúng ta sẽ không còn cơ hội để gặp nhau nữa, nhưng em sẽ nhỡ chị mãi mãi.”

Nghe thấy lời nói này của Đường Long, Tinh Linh biết rằng Đường Long vẫn cho rằng chính mình làm cho những chiến hạm kia nổ tung. Không kìm được nỗi buồn trong lòng, cô ấy thở dài nói: “Hừ, xem ra thật sự không thể gặp nhau được nữa, Đường Long đã không cần, cũng không muốn dựa dẫm vào công cụ gian lận như mình … Có lẽ mình cũng nên đi thăm bạn của mình thôi…”

Tinh Linh nhớ lại người bạn kia của mình sớm đã mất liên lạc, bọn họ có thể đã biến thành đống sắt vụn, nhưng mình làm sao cũng nên đi gặp họ lần sau cuối, sau khi để cho những dòng suy nghĩ của mình bình lặng trở lại, sẽ quay lại thăm Đường Long vậy.

“Hài, thật sự hy vọng được trở thành người.

Tinh Linh âm thầm thở dài, biến thành sóng điện biến mất.

Trước khi cô ấy ra đi, đặc biệt tìm hiểu vị trí của những chiến thuyền của địch, phát hiện không có nguy hiểm gì đối với Đường Long, mới yên tâm rời khỏi.

Bất luân nói như thế nào, cô ấy thật sự không thể nào bỏ mặc Đường Long, con người này.

Cô ấy cũng không biết, bây giờ cô ấy ngoại trừ không có cơ thể con người, tất cả mọi thứ đều có thể nói là giống như một con người có tư duy hoàn chỉnh.

Lúc này Đường Long chầm chậm quay đầu lại nhìn, nhìn thấy tất cả thuộc hạ của mình đều đang lặng lẽ nhìn mình, mặc dù sững người một lát, nhưng vẫn cười đi đến chỗ Mary và nói: “Mary, quyền lái chiến hạm giao cho cô.”

Mary hành lễ, trả lời: “Vâng, thưa sếp.” Sau đó nhanh chóng ngồi vào vị trí điều khiển, sau khi ấn vài cái nút, quay đầu trả lời: “Xin chỉ thị địa điểm kế tiếp.”

Đường Long không có chút sức lực nào ngồi trên ghế chỉ huy, vẫy tay nói: “Trở về quân khu hành tinh Hài Khả.”

“Vâng, nơi đến quân khu hành tinh Hài Khả.” Mary nhập tọa độ một cạch thành thạo, khởi động chiến hạm.

Lý Lực Quân còn muốn hỏi Đường Long điều gì đó, nhưng Lưu Tư Hạo ngăn cản anh ta, đồng thời lắc đầu.

Dưới ám thị của Lưu Tư Hạo, mọi người đều quay trở lại vị trí ngồi của mình.

Mặc dù mọi người rất muốn biết người mà Đường Long gọi là chị là gì, nhưng mọi cũng người biết bây giờ không phải là lúc dò hỏi.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn Đường Long, phát hiện Đường Long nhắm mắt, khẽ ngáy ngủ. Trên khóe miệng của mỗi người bất giác khẽ cười, sau khi bọn họ nghe thấy những lời kia của Đường Long, đột nhiên cảm thấy Đường Long giống như người bạn tốt đã quen biết nhiều năm của mình vậy.

Nhìn thấy dáng vẻ của Đường Long, bất giác ngầm cảm động. Nghĩ cũng khó trách, thời gian gần đây, Đường Long đã hao tốn rất nhiều tinh lực, bây giờ có thể thở phào, Đường Long nhiên là đi ngủ rồi.

Mọi người nghĩ đến đây, bất giác cảm thấy mí mắt của mình cứ cụp xuống, nhưng sếp thì có thể nghỉ ngơi, mình thì không thể, đành phải đánh vào mặt mấy cái, quay đầu nhìn tinh hệ Cổ Long Vân hiện trên màn hình, tập trung sự chú ý.

Bọn họ ai cũng không lên tiếng nói chuyện, đành lặng lẽ nhìn những ngôi sao kia.

Lý do, một là không muốn làm ồn khiển sếp tỉnh dậy, là bây giờ trong lòng mình rất phức tạp.

Ai mà có thể tưởng tượng nổi vốn là đợt huấn luyện thực chiến đầu tiên, lại biến thành cuộc tử chiến giữa hai lực lượng chênh nhau khá xa? Hơn nữa ai mà ngờ được mình đương đầu với kẻ địch mạnh như vậy, lại có thể sống sót được cơ chứ?

Nghĩ đến đây, mọi người lại hướng mắt nhìn Đường Long đang ngủ. Đúng vậy, nếu như không phải là người này, mình không phải là bị bắt làm tù binh thì cũng đã biến thành bụi vũ trụ rồi.

Chỉ đơn giản dùng chiến hạm tự đi thì đã có thể tiêu diệt hơn chiến hạm chính quy của địch, nếu như anh ta chỉ huy bây giờ là một chiến hạm, tin rằng cho dù đối đầu với hạm đội mạnh gấp lần, cũng có thể đánh thắng? Thật sự hy vọng vào tương lai của vị sếp này.

Đột nhiên Lưu Tư Hạo giật mình, anh ta nhớ lại lời nói hồi nãy của thượng tướng, bây giờ như vậy có tính là lâm trận rút lui không?

Nhìn những ngôi sao kia, Lưu Tư Hạo bất giác cảm thấy rùng mình, đột nhiên cảm thấy tia sáng của tinh hệ Cổ Long Vân thật hùng ác dữ tợn. Anh ta nhìn dáng vẻ đang ngủ của Đường Long, bất giác thở dài, bởi vì anh ta biết một trận chiến có cơ hội chiến thắng sắp đến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio