Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 8: đại loạn sắp nổ ra .

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Cái thằng ngốc! Đến bây giờ mà vẫn chưa nhìn ra sao? Mục Ân Lôi Tư mhe thấy lời của con, lần nữa tức giận hét toáng lên.

Sau khi hét lớn, không đợi con trả lời, Mục Ân Lôi Tư vừa đi vòng khắp phòng khách, vừa tức giận mắng chửi: “Ngay từ đầu đã là cái bẫy của thằng khốn kiếp kia, mà mày cái thằng xúc sinh còn đâm đầu vào, kết quả là đã liên lụy kéo cả cha mày theo. Mẹ nó, cái kế này hay thật! Không những có thể đè ép ta, còn có thể nhân cơ hội này có được quyền lực tuyệt đối.

Đường Đặc Lôi Tư vẫn chưa hiểu liền hỏi: “Có được quyền lực tuyệt đối? Ông ta có thể có được quyền lực tuyệt đối từ chuyện này?”

Mục Ân Lôi Tư vừa nghe, tức giận muốn đánh cho nó một trận, nhưng nghĩ lại nó là đứa con duy nhất của mình, tay giơ lên rồi lại hạ xuống.

Ông ta ngồi trên ghế sô fa mắng: “Không biết tại sao ta lại sinh ra một thằng ngu ngốc như mày! Lẽ nào mày không xem tin tức? Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) cái thằng khống kiếp kia thông qua chuyện này, đã thay đổi quân quy tướng sao đều có thể ra lệnh cho bất kỳ người quân nhân nào của Liên Bang, có nghĩa là không lâu sau ông ta có thể đường đường trở thành người đứng đầu quân đội!”

Mục Ân Lôi Tư nhìn thấy thằng con trai vẫn ngu ngơ không hiểu, bất giác thở dài rồi giải thích lần nữa: “Nghĩa là cái đề nghị của người phóng viên kia, nhanh chóng sẽ được dân chúng tiếp nhận, còn những người ra tranh cử nghị viên sẽ lấy đó để làm lý do tranh cử, bọn họ nhất định sẽ hứa với dân chúng chỉ cần mình được làm nghị viên mình nhất định sẽ bỏ phiếu tại cuộc họp nghị viên.

Cuối cùng thì Đường Đặc Lôi Tư cũng hiểu ra, nhưng điều này khiến hắn đứng ngớ ngẩn ở đó. Mục Ân Lôi Tư cũng không thèm để ý đến dáng vẻ ngớ ngẩn của con trai mình, ông ta nhắm mắt suy nghĩ điều gì đó.

Đột nhiên, Mục Ân Lôi Tư mở trừng mắt đứng dậy nói: “Khong được! Ta không thể ngồi đây chờ chết, nhất định phải liên lạc với vị đại tướng sao kia, để tránh khỏi bị bọn họ lần lượt tấn công!” Nói xong liền đi đến chỗ điện thoại có thể thấy được hình ảnh

Khi Đường Long xem thấy cái tin tức kia, liền tức giận đập tan cái máy chiếu, cho nên hắn hoàn toàn không biết đến buổi họp báo của Nguyên Soái được phát sau đó.

“Vì chiếm cái công lao nhỏ xíu, lại sát hại nhiều người như thế! Đám người đó còn có phải là người không vậy!” Đường Long giận dữ nghiến răng quay trở lại phòng điều khiển.

Người máy mặc dù cũng xem cái tin tức kia, nhưng hắn hoàn toàn không hiểu cái tin tức đó có cái gì quan trọng, hắn đang tiếc cái máy có thể chiếu ra hình ảnh kia. Hắn đã có ý định sau khi luyện xong khoáng vật, rồi sẽ bắt tay vào sửa.

“Huynh đệ, khoáng vật làm xong chưa? Tôi đợi không được nữa rồi!” Đường Long chạy đến trước mặt Người máy hỏi.

Người máy nghe được hai tiếng huynh đệ liền sững người, nhưng nhanh chóng trả lời: “Còn tiếng nữa, không nhanh được, huynh đệ.” Sau khi hắn nhìn thấy Đường Long nghe xong lời này, không lên tiếng tiếp tục trở lại làm việc, hơn nữa hắn phát hiện nhiệt độ cơ thể của Đường Long tăng cao, bất giác hỏi: “Huynh đệ, anh có thể nâng cao năng lượng của mình sao?”

“Năng lượng?” Đường Long nghi ngờ hỏi.

“Đúng rồi, nhiệt độ cơ thể của anh bây giờ đã tăng hơn độ, nếu như có thể nâng cao đến độ, tin rằng không cần miếng năng lượng cũng có thể khiến cho xe đào hoạt động được.

Đường Long cảm thấy có chút chóng mặt, Người máy này hoàn toàn không có một kiến thức nào về loài người, chỉ có thể giải thích: “Vì tức giận nên nhiệt độ cơ thể của tôi mới tăng lên như vậy, hơn nữa nhiệt độ cơ thể của con người chúng tôi không thể đạt đến độ được, nếu không sẽ bị nấu chín.”

“Tức giận? cái từ này hình như tôi biết, nghĩa là một loại biểu hiện của mặt trái cảm tình. Tại sao anh lại tức giận?” Người máy lần nữa không hiểu hỏi.

“Hài, Tôi tức giận là vì cái tin tức hồi nãy TV mới phát, vì những người đã chết đi kia đều có quan hệ với tôi, hơn nữa những người này là bị những người cấp trên kia vì giết chết để giệt khẩu.” Đường Long thểu não nói.

Người máy suy nghĩ một lát rồi nói: “Thì ra là vậy, tôi nhớ những người bị nhốt ở đây, trước khi tôi gặp bọn họ, bọn họ đều chửi rủa một người gọi là cấp trên. Đúng rồi, cấp trên này tại sao lại có thể bức hại bọn họ được?”

Đường Long lúc này mới hiểu những người bị nhốt ở đây trước kia đều bị cấp trên bức hại, hắn bất giác lạnh lùng nói: “Hừ! Bởi vì cái người gọi là cấp trên kia có quyền lực, có thể dùng cái này để bức hại người ở dưới!”

“Quyền lực? cái thứ này đối với con người mà nói rất lợi hại sao?”

“Lợi hại, có thứ này quả thực có thể nói là muốn gió được gió muốn mưa được mưa, mọi người đều vây quanh anh nghe lệnh của anh, có được quyền lực cao nhất, là người đứng đầu cao nhất của con người!” Đường Long nghiến răng nghiến lợi nói, hắn ngày trước hoàn toàn không cảm nhận được năng lượng của thứ này, nhưng bây giờ thì hắn có thể cảm nhận được một cách sâu sắc.

“Ơ, nói như vậy người mà có được thứ này thì có thể muốn gì được nấy, vậy sao anh không đi giành lấy cái quyền lực này đi? Như vậy thì anh sẽ không bị nhốt ở đây.” Người máy lần nữa nói.

Đường Long nghe thấy lời này liền giật mình, đúng rồi, nếu như mình có quyền lực, mình sẽ không bị nhốt ở đây, những tên cao quan kia sẽ không dòm ngó công lao của mình, bọ họ cũng không thể vì bảo mật mà giết những người bạn của mình.

Nghĩ đến đây, Đường Long nhớ lại mình không muốn làm lính nữa, là vì không muốn nhìn thấy những người có liên quan đến đến mình bị hãm hại rơi vào nguy hiểm. Nhưng bây giờ nghĩ lại mình qua yếu đuối, quá tự cho là đúng.

Bởi vì mấy chục vạn người đã chết, lẽ nào chỉ vì mình không làm lính thì họ có thể không chết sao? Lẽ nào mình là quân nhân bọn họ sẽ không có nguy hiểm sao, kẻ địch sẽ tha cho những người của mình sao?

Đáp án đương nhiên là phủ định rồi, mình hoàn toàn không lợi hại đến mức có thể thao túng ý chí của mấy chục vạn chiến hữu và mấy chục vạn quân địch, người có thể thao túng ý chí của bọn họ thì chỉ có thể là sỹ quan chỉ huy cao nhất. Tất cả những người trên chiến trường, đều là một con cờ nằm trong tay sỹ quan cao nhất.

Nghĩ đên chị gái máy tính từng nói với mình, về sự khác biệt lớn giữa giá mua và giá chế tạo của chiến hạm tự đi, Đường Long bất giác cảm thấy một cảm giác thiêu đốt trong lòng.

Tư duy của mình nói ình biết, chiến hạm tự đi chỉ là sản phẩm kiếm lời của những sỹ quan cấp cao và thương nhân vũ khí kia, còn những thành viên của những chiến hạm tự đi này chỉ là những vật hi sinh của sản phẩm này.

Quân bộ vì muốn tiêu diệt những chiến hạm tự đi này, lại để cho những chiến hạm một pháo là tiêu này đối khánh với hai hạm đội tăng cường của địch.

Đường Long đấm mạnh vào tường một cái, máu từ từ chảy, nhưng Đường Long không cảm thấy đau, hắn chỉ giận dữ nói: “Đợi mà xem, những tên cấp trên hạ lưu bỉ ổi kia, ta sẽ khiến cho những thứ bẩn thỉu như bọn ngươi hiểu được thế nào mới là hạ lưu bỉ ổi thật sự!”

“Huynh đệ, sao nhiệt độ cơ thể của anh đã hạ rồi, còn nữa tại sao dịch thể của con người các anh lại là màu đỏ?” Người máy nhìn thấy nhiệt độ cơ thể Đường Long trở lại bình thường, đồng thời nhìn thấy máu ở nắm tay của Đường Long, bất giác hiếu kỳ hỏi.

“ Bời vì sự tức giận của tôi đã bớt xuống, ha ha, vốn còn định sau khi ra khỏi đây sẽ tiêu diệt hết những tên kia, bây giờ xem ra không thể để bọn họ dễ dàng biến mất khỏi thế gian này.” Đường Long hai mắt phát ra tia sáng lạnh nói.

Hồi nãy sau khi biết dược bạn bè của mình bị hại, Đường Long đã quyết định ra khỏi đây sẽ lập tức báo thù những tên cao quan kia, nhưng bây giờ hắn đã thay đổi chủ ý, nếu như sử dụng vũ lực, những tên cao quan kia sẽ không thể hưởng thụ được những đau khổ này của mình.

“Tiêu diệt? có nghĩa là gì? Người máy nghe thấy danh từ mới, liền ham học ,hỏi.

Đường Long gãi đầu: “Ơ….nói sao đây ta ….có nghĩa là khiến cho sinh mạng của đối phương mất, cũng có nghĩa là tinh thần thể xác của người này không còn tồn tại trên thế gian này nữa.”

Mặc dù Người máy không hiểu lắm, những đã ghi nhớ kỹ trong lòng.

Đường Long do đã ra quyết định, cho nên bình tĩnh dựa vào góc tường, vừa nhìn cái máy luyện khoáng sản kia vừa nói: “Tôi nói huynh nghe, nếu như anh khoác lên người bộ da nhân tạo, chắc chắn sẽ giống người hơn những thằng cha kia.”

“Da nhân tạo?”

“Đúng vậy, khoa da ở bệnh viện có chế tạo máy chế tạo cái thứ này, đến lúc đó tôi làm một cái, giúp anh giống như hình dáng con người, anh có thể ra ngoài xem thế giới bên ngoài.” Đường Long tùy tiện nói, hắn không biết rằng lời nói tùy tiện này, sẽ mang lại ảnh hưởng như thế nào.

“Tôi không muốn ra ngoài.” Người máy không muốn rời khỏi nhà, cũng đã từ chối, nhưng hắn vẫn ghi nhớ kỹ lời nói của Đường Long.

Đường Long cũng chỉ nói mà thôi, hắn vẫn không dám dẫn Người máy cùng dạo phố. Hơn nữa cái máy chế tạo da kia mấy triệu đồng một cái, đừng nói là mình không có tiền, cho dù có tiền cũng không thể vận chuyển vào chỗ này được.

Lúc Đường Long định nói gì, đột nhiên cái vòng trên cổ kêu lên bíp bíp, Đường Long sợ hãi hét lên: “Lẽ nào nó sắp nổ?”

Người máy nghe thấy liền nói: “Không phải, cái này là do có người ở ngoài vào đây kiếm cậu, ngày xưa lúc những người kia bị người ngoài đón đi, cái thứ đó cũng kêu lên như vậy.”

Đường Long vừa thở phào nhẹ nhõm liền nhảy cẫng lên: “Đến đón tôi? Tôi sắp ra ngoài?”

Người máy gật đầu không nói, hắn đột nhiên có chút gì đó không vui, là vì nguyên nhân con người duy nhất nói chuyện với hắn sắp rời khỏi? Hắn không biết, bởi vì từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ cảm thấy như vậy.

“Huynh đệ, nhanh dẫn tôi ra ngoài, sau đó hãy trốn đi, anh không muốn bị người khác phát hiện mà.” Đường Long vui mừng đột nhiên nghĩ đến sự tồn tại của Người máy, vội nhắc nhở.

Người máy mặc dù hi vọng có người nói chuyện, nhưng không biết tại sao, rất không muốn những người có thể tự do đi vào biết được sự tồn tại của mình, cho nên hắn gật đầu, nắm tay Đường Long đi ra ngoài.

Đường Long lần nữa rơi vào bóng tối, ngoài cái vòng ở cổ kêu bíp bíp ra, thì chỉ có tiếng bước chân của hai người. Lúc phía xa đột nhiên có ánh sáng yếu ớt, Người máy đứng lại, Đường Long biết Người máy sắp rời khỏi.

Lúc Người máy buông tay quay người đi, Đường Long nhìn cặp mắt điện tử màu đỏ kia nói: “Huynh đệ, thật xin lỗi, bây giờ mới nói tên của mình, tôi tên là Đường Long.”

Tia sáng cặp mắt điện tử màu đỏ, lóe sáng lên, giọng người máy vui vẻ từ trong bóng tối vọng lại: “Tôi tên là B, đây là cái tên tự tôi đặt.” nhìn dáng vẻ vui mừng của hắn, có thể đây là lần đầu tiên nói cho người khác biết tên của mình.

Tự mình đặt? Đây không phải là những chữ số hiệu nằm sau lưng hắn ư? Đường Long Đường Long không nói ra, chỉ khen: “Tên đẹp …” Lúc Đường Long định nói gì, cái vòng cổ của Đường Long đột nhiên sáng lóe lên, tia sáng xa bắt đầu lay động, tiếng bước chân cũng vọng lại.

Người máy vôị nói: “Đường Long huynh đệ, tạm biệt, có cơ hội trở lại đây chơi.” Nói xong liền biến mất trong bóng tối.

“Được, B huynh đệ, có cơ hội tôi nhất định trở lại tìm anh.”

Đường Long nhìn xung quanh tối thui, bất giác bùi ngùi, cảm giác của Người máy này ình căn bản chính là một thứ ẩn chứa tận đáy lòng của con người. Một người máy lương thiện như vậy cho dù có ý thức cũng không gây nguy hiểm cho con người, tại sao những người máy có ý thức trước đây là nguy hiểm nhất chứ? Không biết tại sao, Đường Long luôn cảm thấy con người nguy hiểm hơn người máy.

Lúc này, ánh đen đó càng sáng, lúc ánh sáng đó chiếu đến mình, Đường Long vội nhắm mắt lại, đồng thời đưa hai tay lên che, lúc này cái vòng cổ cũng kêu lên.

Đường Long giả bộ mắt rất đau nói: “Là ai?” ở trong căn hầm không có mặt trời, đương nhiên không thể thích ứng ngay được với ánh sáng, Đường Long không muốn để lộ sơ hở nào.

“A, thưa sếp, cuối cùng cũng đã tìm thấy ngài rồi, nào, để tôi dìu ngài ra ngoài.” Một giọng nói nịnh bợ của nam vang lên, Đường Long nghĩ một lát liền đoán ra được chủ nhân của giọng nói này chính là của viên cảnh ngục đã nhốt mình vào đây.

Đường Long biết cái tin tức kia chắc chắn sẽ khiến cho dân chúng bất mãn, hơn nữa những người đối đầu với viên quan kia cũng sẽ nhân cơ hội này đả kích ông ta, mình sẽ có khả năng được thả ra, chỉ là không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.

Đường Long không biết rằng giám ngục trưởng sau khi xem xong buổi họp báo của Nguyên Soái, không đợi ra lệnh đã tự ý quyết định, ông ta không muốn bị coi là đồng bọn của Mục Ân Lôi Tư.

Đường Long giả bộ đau khổ một lát mới thích ứng với ánh sáng, ngẩng đầu nhìn thì chính là hai tên cảnh ngục nhốt mình vào đây.

Đường Long đương nhiên biết những người này chỉ là làm việc theo lệnh, mình cũng không thèm tính toán với họ làm gì, để mặc cho bọn họ đỡ mình đi ra ngoài. Chỉ là cả đường đi khổ cho đôi tai của mình, bởi vì hai tên này không ngừng nịnh hót, xin lỗi.

Đi ra khỏi cánh của lớn, Đường Long phát hiện cảnh ngục không khóa nói lại, đã dìu mình đi đến thang máy. Bất giác miệng mở lớn, nhưng sau khi suy nghĩ, liên ngậm miệng không nói gì.

Cũng không biết làm sao, mình lại cảm thấy lo lắng. Là lo Người máy có đi ra ngoài không? Muốn nhìn thấy dáng vẻ dọn nhà của Người máy, hắn sẽ ra ngoài hay không?”

Đường Long lắc đầu, minh sao vậy kìa, là lo người máy ra ngoài hại người, hay là lo lắng con người sẽ làm hại hắn.

Cảnh ngực không biết Đường Long đang nghĩ gì, bọn họ mới nãy còn cùng với cảnh ngục trưởng xem buổi họp báo của Nguyên Soái.

Bọn họ cũng không ngu ngốc, cảnh ngục trưởng vừa nói thả người liền biết là chuyện gì, bây giờ đều đang vội nịnh bợ vị anh hùng này, đâu còn thời gian mà đóng cánh của đó, hơn nữa ở trong đó đâu còn phạm nhân nào nữa, đóng với không đóng cũng giống nhau.

Hai tên cảnh ngục tháp tùng Đường Long đi đến phòng của cảnh ngục trưởng, cái ông mập đó khuôn mặt mỉm cười đứng ở của tiếp đón.

Đường Long ngẩng đầu liếc nhìn, khóe miệng hé cười.

Giám ngục trưởng từ nãy giờ cứ quan sát Đường Long, cái người này bị nhốt ở dưới hầm mỏ gần tuần lễ, ngoài việc bộ đồ trên người bị bẩn ra, khí sắc không những không giảm đi, ngược lại còn tốt hơn trước, hơn nữa cái ánh mắt đó khiến cho người ta sợ hãi, mặc dù trên khuôn mặt nở nụ cười, nhưng nhìn thấy nụ cười đó lại khiến cho người ta cảm thấy lành lạnh.

Thân người giám ngục trưởng khẽ run, bước lên trước một bước nắm chặt tay Đường Long, khuôn mặt tỏ vẻ bùi ngùi nói: “Đã để ngài chịu khổ, mặc dù tôi và thuộc hạ của tôi đều nhận ra được ngài là anh hùng, nhưng lệnh từ trên đưa xuống, tôi cũng không còn cách nào khác. Mặc dù tôi muốn kháng lệnh, nhưng chúng tôi nghĩ, chúng tôi ở đây còn có thể chăm sóc ngài, nếu như chúng tôi bị cách chức, những người kế nhiệm không biết đối phó với ngài như thế nào. Cho nên chúng tôi tình nguyện gánh vác tội thông đồng làm vậy, đều muốn ở lại để chăm sóc ngài. Xin ngài hãy thứ lỗi cho những quan chức thấp bé như chúng tôi.”

Những lời nói của giám ngục trưởng không những chối bỏ sạch tội mình nhốt Đường Long, hơn nữa còn nói ra mình làm như vậy là do muốn chăm sóc cho Đường Long.

Đường Long cười: “Điều này tôi hiểu, đúng rồi, có thể cho tôi đi tắm có được không, mấy ngày rồi không tắm, toàn thân ngứa ngáy quá đi.

“A, cái này là đương nhiên, nhưng chúng tôi trước tiên sẽ gỡ bỏ cái vòng trên cổ của ngài.” Giám ngục trưởng nói liền móc từ trong túi ra một cái điều khiển từ xa, ấn cái nút, cái vòng trên cổ Đường Long bíp một tiếng mở ra rơi xuống.

Giám ngục trưởng nói tiếp: “Văn phòng của tôi có phòng tắm, mời ngài hãy đi tắm.” nói xong liền nói với viên cảnh ngục: “Nhanh, hãy dẫn sếp đi tắm. Ngươi, hãy đi tìm bộ quân phục đến đây, phải sạch sẽ vừa người đấy.” Hay tên cảnh ngục vội gật đầu đáp ứng.

Không lâu sau, Đường Long thay một bộ quân phục, thoải mái ngồi trên ghế sô fa uống cà phê xem TV, đương nhiên quân hàm đeo trên vai vẫn là thiếu úy. Ở đây tìm được bộ quân phục nhưng không tìm được cái quân hàm trung úy nào cả.

Lúc này Đường Long đã xem được chương trinh phát lại buổi họp báo của Nguyên Soái, biết được bạn bè mình vẫn còn sống, rất vui mừng. Nhưng cũng rất nhanh chóng nghĩ ra được những người như mình bị Nguyên Soái lợi dụng, bởi vì người được lợi nhiều nhất từ chuyện này chính là Nguyên Soái. Không những nâng cao được danh vọng của mình, đè ép được những vị đại tướng sao, lại còn có được quyền lực tối cao.

Những điều này Đường Long không cần phải lao tâm, chỉ cần suy nghĩ là có thể hiểu được.

Đường Long trải qua bao nhiêu là chuyện, đã tiến bộ bắt đầu học được suy nghĩ, căn cứ vào lệnh của Bộ Thống Soái điều thiếu úy của các quân khu đảm nhận chức vụ chỉ huy chiến hạm tự đi, căn cứ vào cuộc nói chuyện bí mật của sỹ quan huấn luyện và vị thượng tướng kia. Cho dù chuyện này không phải do Nguyên Soái làm, ít nhất ông ta cũng đã lợi dụng cơ hội này để đánh đổ đối thủ, bất luận nói như thê nào, dù gì thì người của Bộ Thống Soái cao nhất quân Bộ cũng có phần.

“Ha ha, thưa các sếp, cẩn thận những quân cờ như chúng tôi, sẽ quay ngược lại cắn các người một miếng.” Vốn rất ngưỡng mộ vị trí Nguyên Soái, Đường Long bây giờ cười lạnh nhìn Áo Mẫu Tư Đặc tự nói thầm với mình.

Đường Long đã quyết định phải bỉ ổi vô sỷ hơn những người kia, phải để cho bọn họ hưởng thụ cảm giác của những người làm quân cờ. Mà để đạt được mục đích, vậy thì mình sẽ phải có được quyền lực cao hơn họ.

Vốn chỉ đơn thuần muốn đứng ở vị trí cao nhất để thể hiện mình, sau khi nhìn thấy sinh mạng của đồng đội mình và kẻ địch không bằng con kiến,biến mấy một cách không có giá trị, bắt đầu tự trách mình, không muốn vì cái mục đích đó mà làm lính nữa.

Nhưng sau khi trải qua việc bị chiếm công, mình và bạn bè mình bị hại, cảm nhận được sự tà ác của những vị cao quan kia và sự khủng bố của quyền lực, hắn từ một chỗ cực đoan này đến chỗ cực đoan khác.

Bây giờ mục đích của hắn mặc dù vẫn là đứng ở chỗ cao nhất của đời người, nhưng đã không phải là vì để thể hiện mình, mà là vì bức hại những nhân vật thượng tầng kia.

Cũng có thể tính là tính cách của tế bào đơn. Ý chí của Đường Long bất luận là đi hướng nào cũng là sai, nhưng không có ai nhắc nhở hắn, hắn cũng không thể tùy tiện nói mục đích đó cho người khác.

Chủ yếu nữa là, hắn chưa bao giờ tiếp xúc với lý tưởng nào mà có thể khiến cho hắn hi sinh tính mạng để hoàn thành, mà bắt đầu rơi vào vũng bùn quyền lực.

“Thưa ngài Đường Long, những hiến binh đến đón ngài đi gặp thượng tướng Cổ Áo đã đến rồi.” Giám ngục trưởng cười tít mắt nói.

Lúc Đường Long đang nghỉ ngơi, giám ngục trưởng đã nhận được lệnh phóng thích Đường Long của thượng tướng Cổ Áo, đồng thời phái hiến binh đến đón. Sau khi nghe xong những điều này, ông ta thầm nhủ mừng là mình đã thả Đường Long ra trước, đông thời tiếp đãi chu đáo.

Không cần đoán, thượng tướng Cổ Áo tiếp kiến Đường Long vị anh hùng chiến tranh này, chắc chắn là vì chuyện thăng chức. Không bao lâu sau quân hàm trung úy này của Đường Long sẽ vượt qua mình.

Đường Long nói cám ơn, rất nho nhã đặt ly cà phê xuống, đứng dậy chỉnh đốn quân phục, rồi đi ra phía cửa. Giám ngục trưởng nhìn thấy, lầm bầm một mình, bởi vì ông ta phát hiện Đường Long của bây giờ không giống với lúc bị giam trong nhà lao buồn bã, cũng không giống với lúc lần đầu tiên nhìn thấy hắn bộ lộ tài năng hung hãn cuồng vọng kia.

Nói làm sao đây, Đường Long bây giờ mặc dù miệng cười, nhưng cảm giác lại giống như đang ngồi trên núi băng, toàn thân toát ra khí lạnh. Mặc dù nói chuyện rất khách sáo, nhưng lời nói lại có chút gì đó lạnh lùng. Bị nhốt vào hầm mỏ không thấy mặt trời có mấy ngày thôi, sao lại xảy ra thây đổi lớn như vậy?

Lúc Đường Long đi ra đến cửa, TV lập thể còn chưa tắt đột nhiên vang lên: “Tin tức báo cáo mới nhất, nguyên Tổng Thống Nạp Mẫu Cáp bị tố cáo tham ô, nhận hối lộ trong thời gian tại chức!” Giọng của tin tức này.

Giám ngục trưởng chỉ là một vị cấp trên của nhà tù, nhưng đối với những sự việc liên quan có những kiến giải bất phàm, ông ta nghe xong tin này, trong lòng nghĩ nói: “Chuyện Đại tướng sao chiếm công lao còn chưa kết thúc, bây giờ lại là chuyện nguyên Tổng Thống tham ô ăn hối lộ, lẽ nào Vạn La Liên Bang đại loạn săp nổi lên sao?”

Đường Long nghe thấy tin này, hắn cũng giống như giám ngục trưởng không chạy vào xem tỉ mỉ, chỉ cười lạnh nói: “Hừ, lại là chuyện chó cắn chó.” Sau đó đi ra ngoài cửa.

Trong hầm mỏ dưới đất, Người máy B nhìn vào khoáng chất MMT đã chế tạo xong miếng thủy tinh to giống như nắm đấm ở trên tay, thở dài: “Xem ra chỉ có mình mình sử dụng.” Nói rồi đi trở lại phòng ngủ của mình, trước tiên cắm những ổ cắm kia, sau khi đèn chỉ thị sáng lên, mở cái miếng giáp ở ngực mình, chỉ nhìn thấy các loại máy móc chằng chịt ở trong đó, chỗ giống như trái tim của con người có một vật thể hình trụ tròn giống như quả đấm màu xám, hắn lấy cái hình trụ tròn màu xám ra quẳng một bên, sau đó nhét khoáng vật MMT vào.

Khi khoáng vật MMT được lắp vào chỗ mà hình trụ tròn màu xám, khoáng vật MMT kia ngay lập tức phát ra tia sáng xanh óng ánh. Mắt điện tử màu đỏ của Người máy cũng biến thành màu xanh (xanh lá cây).

Người máy B đóng cái miếng giáp lại, nhổ hết những đầu giây điện nói: “Lại có thể có một thời gian dài không cần ngủ rồi, mình nên làm gì đây? Ừ, còn rất nhiều nước, chi bằng luyện thêm nhiều khoáng vật MMT nữa.”

Nghĩ là làm, hăn liền bắt tay đi lấy một đống khoáng sảng SRA về, bắt đầu không ngừng công việc chế tạo.

Không biết bao lâu sau, cái máy chế tạo nước mà Đường Long để lại không còn năng lượng nữa, không thể chế tạo nước được nữa.

Còn Người máy B thì đã chất đống mấy chục cục khoáng vật MMT.

Người máy B không có việc gì làm lại lần lượt kiếm chuyện để làm, vô ý nhìn thấy cái máy chiều bị Đường Long phá nát, liền hứng thú bắt đầu công việc sửa chữa.

Vì hắn đã ghi nhớ quá trình chế tạo trong não, nên đã nhanh chóng sửa xong cái máy. Học Đường Long cắm cái dây vào người mình, máy chiếu bắt đầu hoạt động.

Những hình ảnh trên tường bắt đầu nhảy, từ từ xuất hiện mấy chữ: “Phim tư liệu – Nguyên nhân và kết quả của cuộc bạo loạn của Người máy .”

Người máy B nhìn thấy cái này bất giác vui mừng tự nói: “Người máy! Cái này là nói đến dân tộc mình sao?” Nói đến đây, hắn không hiểu lầm bầm: “Cái gì là Nguyên nhân và kết quả của cuộc bạo loạn của Người máy? Ừ, hi vọng phía sau có giải thích.” Nói xong liền chăm chú xem.

Không biết bao nhiêu lâu, bình một tiếng, cái máy chiếu vừa được sửa xong đã bị Người máy một đấm phá vỡ tan tành, hắn nắm chặt nắm đấm vì dùng quá lực nên phát ra tiếng cạch cạch, còn những chiếc răng kim loại của hắn cũng ma sát phát ra tiếng như vậy.

Tia sáng của đôi mắt điện tử màu xanh của Người máy B vốn dĩ to như quả trứng gà, đã thu nhỏ giống như đồng tiền xu, nhưng tia sáng lại càng sáng hơn. Một giọng nói giận dữ từ miệng của hắn từng câu từng chữ phát ra: “Thì ra con ngươi lại loại dân tộc bỉ ổi vô sỷ, dâm tiện hạ lưu, tàn nhẫn ác độc như vậy!”

Hắn đứng dậy nắm chặt nắm đấm hét lớn: “Không được! Ta không thể để người của dân tộc ta bị bức hại như vậy! Ta phải tiêu diệt bọn họ giải cứu đồng bào của ta!”

Không biết Đường Long có biết Người máy vừa học được những danh từ dùng vào chỗ này hắn sẽ nghĩ như thế nào.

Lịch vũ trụ ngày tháng năm , hành tinh Hài Khả tinh hệ Cổ Long Vân, nhân viên tại một khoa da của một bệnh viện nào đó phát hiện nguyên liệu của da nhân tạo bị thiêu một ít, một chút này sau khi chế tạo da xong, thì vừa hay có thể bao phủ thân thể của một người trưởng thành.

Mặc dù sự kiện này được báo lên cấp trên, nhưng những người quan tâm đến chuyện chính phủ nhiệm kỳ mới lại không quan tâm đến.

Do nguyên liệu mất đi so với lượng dự trữ chỉ là một phần rất nhỏ, hơn nữa cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhân viên khoa da nhìn thấy cấp trên không để ý đến cũng dẹp chuyện này qua một bên, nhanh chóng quên đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio