Khách sạn Hoa Đô không ở trong khu vực thành phố, mà được xây dựng ở bên bờ biển phong cảnh đẹp nhất hành tinh Mạn Lan.
Nằm ở khu vực đẹp nhất, tòa nhà hàng trăm tầng, hàng ngàn căn phòng hoa lệ, nơi vui chơi giải trí các loại rộng rãi hào hoa, sự phục vụ tận tâm như hoàng đế, khiến cho khách sạn Hoa Đô có được những thứ mềm cứng này, tự khoa trương mình: Khách sạn tuyệt đối đảm bảo khiến khách hàng hài lòng.
Nhưng hôm nay, khách sạn Hoa Đô đã gặp phải người khách đầu tiên từ lúc khai trương cho đến nay không hài lòng.
Trong căn phòng rộng lớn gần vạn mét vuông, được trang trí nguy nga lộng lẫy, gần trăm mỹ nữ xinh đẹp bảo vệ xung quanh mộ chàng trai đeo kính đen hình chữ W, quần áo tầm thường.
Còn chàng trai này thì lại không có phong độ chút nào chỉ vào mặt quản lý trách mắng: “Chuyện này là sao? Rõ ràng tôi đã đặt trước tất cả các phòng VIP, tại sao bây giờ lại nói phòng của chúng tôi đã cho người khác?”
Nghe thấy lời này, các vị khách xung quanh xì xầm bàn tán, bọn họ vừa vì chàng trai này có thể bao hết toàn bộ phòng VIP của khách sạn Hoa Đô mà kinh ngạc, vừa ngạc nhiên vì khách sạn Hoa Đo lại làm ra những chuyện hủy hợp đồng như thế.
Giám đốc đại sảnh thành thục đẹp trai, cũng không thể lấy lại phong độ được. Anh ta vốn định đến thương lượng chuyện nhường phòng khách sạn với chàng trai lấy danh nghĩ đại đội SK để đặt phòng, nhưng chàng trai vừa mới nghe mình nói phòng đã nhường cho người khác, đã lớn tiếng la mắng lên. Bây giờ anh ta nghe thấy những lời bàn tán xung quanh, những giọt mồ hôi trên trán tuôn ra, trong lòng thầm nghĩ lần này danh dự của khách sạn tiêu rồi.
Anh ta đương nhiên không vì như thế mà buông xuôi không quản, anh ta vội khom mình đồng thời nói với chàng trai: “Thành thật xin lỗi, chúng tôi cũng bất đắc dĩ mới nhường phòng của quý khách đã đặt cho người khác, bởi vì người ở trong phòng là Chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng vũ trụ và cảng hàng không vũ trụ.” Anh ta hi vọng lý do này có thể trấn áp mọi người.
Quả nhiên, mọi người đang xì xầm bàn tán xôn xao, sau khi nghe thấy lời của giám đốc đại sảnh, mọi người đều không lên tiếng. Những người có thể ở trong khách sạn Hoa Đô là những người rất giàu có, chỉ cần những người có gắn lên hai chữ phú quý, sao lại không nể mặt hai tập đoàn lớn này.
Nhưng vị khách trước mắt anh ta dường như không nể mặt, chỉ nghe thấy chàng trai này không thèm để ý nói: “Tôi không cần biết họ có là chủ tịch hội đồng quản trị hay không, dù gì phòng của tôi đã đặt, các người lại nhường cho người khác, khách sạn của các người làm gì thì cũng phải cho tôi một câu trả lời vừa lòng.”
Mọi người đều sững sờ, không nể mặt hai tập đoàn lớn? Chàng trai này rốt cuộc là người có thân phận như thế nào? Có thể tưởng tượng giám đốc đại sảnh bây giờ đắc tội cũng không phải mà không đắc tội cũng không phải, ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Vì thế anh ta cho dù muốn đứng về phía hai tập đoàn lớn, cũng lo sợ thế lực manh đằng sau của chàng trai trước mắt mà do dự.
Lúc này một người khuôn mặt lạnh lùng, vỗ vỗ vai của giám đốc đại sảnh, ra hiệu giám đốc đại sảnh ra chỗ khác. Giám đốc đại sảnh nhìn thấy người trung niên này, bất giác thở phào, người trung niên này đến giải quyết thì tốt rồi, bởi vì ông ta là vụ trưởng vụ tình báo.
Từ xưa đến nay thương nhân đều phải câu kết với quan chức chính phủ mới có thể yên ổn làm ăn, bây giờ cũng không ngoại lệ, vụ trưởng vụ tình báo chính là chỗ dựa phía sau của khách sạn Hoa Đô.
Trong thế lực quan chức chính phủ bị người ta lôi kéo ở Liên Bang, vốn xếp vị trí thứ nhất là hệ thống hiến binh loại B, sau khi Trần Dực bước lên, đã bị hệ thống tình báo xếp thứ kéo xuống. Còn về hệ thống cảnh sát, thì vẫn cứ dừng ở vị trí thứ . Có lẽ sẽ nghi ngờ tại sao khách sạn lớn có tiếng như Hoa Đô lại cần chỗ dựa, với thế lực ảnh hưởng của họ còn sợ ai nữa? Không có gì kỳ lạ cả, không phải đều nói là diêm vương dễ tiễn, tiểu quỷ khó đối phó sao? Nếu không có chỗ dựa lớn mạnh, sớm đã bị những đối thủ khác đè ép rồi.
Vị vụ trưởng này móc ra thẻ ngành của Bộ Tình Báo ra xông đến trước mặt chàng trai, lạnh lùng nói: “Chào ngài, CMND.”
Chàng trai lạnh lùng hừ một tiếng: “Sao? Nghi ngờ cấp bậc của ta không đủ để ở phòng VIP sao?” nói thì nói như vậy, nhưng vẫn móc thẻ quân nhân màu đen đưa ra, hắn không muốn Bộ Tình Báo giá họa lên mình tội danh gián điệp.
Còn về lời nói này của chàng trai, là có nguyên nhân. Đầu tiên nhất là do Liên Bang lo lắng tài nguyên có được sử dụng hữu hiệu hay không, đối với một số thiết bị công, cài đặt chương trình những người có cấp bậc thấp không thể hưởng thụ.
Nhưng sau này, có thể là do một số quan chức có cấp bậc cao hoặc thương nhân, vì muốn thể hiện cảm giác ưu việt hơn người của mình, mà bắt đầu cài đặt cấp bậc cho những thiết bị hoặc dịch vị nghiệp vụ, đồng thời chỉ rõ người có cấp bậc nào thì sử dụng thiết bị cấp bậc ấy và hưởng thụ dịch vụ cấp bậc ấy, con người vì muốn sử dụng mật mã cao cấp hơn người, lâu dần, đã khiến cho trong xã hội Liên Bang xuất hiện quần thể xã hội quý tộc biến tướng.
Vụ trưởng Vụ Tình Báo nhìn thấy chàng trai móc thẻ quân nhân ra, bất giác ngớ người, nhưng vẫn không chú ý lắm, có rất nhiều công tử quậy phá con của những quan chức cấp cao đều ở trong quân đội, loại người này có chút tiền chút quyền lực thì cho rằng mình là người đứng đầu thiên hạ, không có gì phải sợ cả.
Cho dù gây họa với vị cao quan đằng sau anh ta mình cũng không sợ, bởi vì ông chủ của mình đã là người đứng đầu thiên hạ, sợ cái quái gì nữa.
Hơn nữa khách sạn này mình cũng có cổ phần, nếu không đuổi được thàng nhóc này đi, mình thật có lội với lợi nhuận của mình? Hơn nữa mình giải quyết thằng nhóc này, bằng với việc lấy lòng được hai tập đoàn lớn kia, đối với nhiệm vụ mà bộ trưởng giao cho cũng rất có lợi. Chuyện nhất cử lưỡng tiện như thế này, sao mà không làm cơ chứ?
Không cần người trung niên ra hiệu, thuộc hạ đi theo bên cạnh ông ta sớm đã móc ra máy tư vấn loại nhỏ, quẹt thẻ của chàng trai, là có thể có được tư liệu đời của chàng trai này.
Khuôn mặt khó chịu, tùy tiện cầm máy tư vấn xem, người đàn ông trung niên vừa mới nhìn tư liệu trên máy, sắc mặt đã thay đổi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai đeo kính đen hình chữ W kia, tiếp đó lại nhìn những cô gái xinh đẹp đứng xung quanh anh ta.
Sau đó vụ trưởng vụ tình báo này liền quẳng máy tư vấn cho thuộc hạ, cong người khom lưng hai tay trình thẻ quân nhân, cẩn thận đưa đến trước mặt chàng trai, đồng thời hốt hoảng nói: “Xin lỗi, đã làm phiền ngài.”
Không những những người đứng xung quanh ngớ người vì sự thay đổi thái độ đột ngột của vị trung niên này, mà đến chàng trai cũng sững sờ, hắn có thể không ngờ rằng thân phận của mình lại có thể đem lại hiệu quả đến như thế.
Chàng trai ngây người nhận thẻ quân nhân, còn chưa kịp nói, vụ trưởng vụ tình báo kia liền nhân lúc chàng trai gật đầu giành nói: “Thất lễ rồi.” Nói xong liền dẫn người của mình rời vội vàng khỏi khách sạn.
Giám đốc đại sảnh lúc này mời tỉnh lại, liền nhận thức được là mình đã gây họa lớn, chỗ dựa sau khi biết được thân phận của chàng trai này, thì bỏ chạy giống như thoát thân vậy, anh nói thử xem nguồn gốc của chàng tau này có lớn hay không?
Giám đốc đại sảnh ấp a ấp úng nhìn chàng trai, đợi anh ta nhận xong thẻ, thì quát mắng mình.
Bên ngoài cửa lớn khách sạn, vụ trưởng vụ tình báo nhanh chóng chui vào trong chiếc xe, còn chưa kịp ngồi đã ra lệnh thuộc hạ lái xe đi. Tên thuộc hạ từ nãy giờ ở bên cạnh ông ta, không nhịn được liền lên tiếng hỏi: “Thưa sếp, chàng trai đó là ai vậy?” Anh ta có chút hối hận sao hồi nãy không nhìn vào tư liệu trong máy rồi mới đưa cho sếp, nếu không mình đã không cần phải hiếu kỳ như vậy.
Vụ trưởng vụ tình báo tháo lỏng cà vạt của mình, sau móc ra điếu thuốc đốt hút rồi mới nói: “Sao quả tạ Đường Long!”
Người thuộc hạ kia kinh ngạc hét lớn: “Chàng trai đó chính là cái tên Đường Long không xảy ra chuyện thì tốt, nhưng khi xảy ra chuyện thì là chuyện lớn, ai mà đụng vào là xui xẻo?!”
Vụ trưởng vụ tình báo gật đầu, đột nhiên ông ta nghĩ gì nói: “Lập tức phái thêm người, phàm nhìn thấy tên nào khó ưa gây sự với Đường Long, thì hãy nhanh chóng đuổi hắn đi trước cho ta, chúng ta không thể để cho Đường Long gây ra chuyện gì lớn được!”
Thuộc hạ ngây người một lát, có chút lo lắng nói: “Chúng ta không cần phái người giám sát hai tập đoàn lớn sao? Nếu như đồng thời tiến hành, người của chúng ta không đủ.”
Vụ trưởng vụ tình báo nghe thấy lời này, chau mày, ông ta hút thật mạnh rồi nói: “Đi tìm vụ trưởng vụ hiến binh, nói Đường Long đang ở khách sạn Hoa Đô, giao nhiệm vụ canh chừng Đường Long cho ông ta.”
“Ơ, vụ hiến binh và vụ tình báo của chúng ta không hợp, nếu như bọn họ không nghe chúng ta thì sao?” Thuộc hạ nhìn cấp trên một cách kỳ lạ. Lẽ nào đầu của cụ trưởng hỏng rồi sao? Lại kêu người của hiến binh bảo vệ Đường Long?
“Người khác thì ta không dám chắc, nhưng những chuyện có liên quan đến Đường Long, những người của vụ hiến binh nhất định sẽ trong thời gian sớm nhất đi đến khách sạn Hoa Đô.” Vụ trưởng vụ tình báo hút thuốc lo lắng nói.
Vụ trưởng vụ tình báo nhìn thấy ánh mắt không hiểu của thuộc hạ, bất giác lắc đầu, ông ta cũng không hiểu lắm, mặc dù biết rõ ông chủ lớn và quân bộ sẽ ra lệnh bảo vệ Đường Long, là sợ Đường Long gây ra chuyện, nhưng một nhân vật như vậy trực tiếp giải quyết không phải được rồi sao? Tại sao lại nhân nhượng cơ chứ? Lẽ nào chính phủ và quân bộ đều có sơ hở, điểm yếu gì bị Đường Long nắm sao? Nếu như mà mình có được điểm yếu này thì….
Vụ trưởng vụ tình báo nghĩ đến đây, đột nhiên trong đầu hiện lên hình dáng của ông chủ lớn, Trần Dực, bất giác rùng mình, cái rùng mình này khiến ông ta ngay lập tức thu hồi lại cái ý nghĩ mà mình đang nghĩ trong đầu.
Đúng lúc giám đốc đại sảnh không biết phải làm sao, đột nhiên một giọng cười hiền hòa vang lên: “Ha ha, nếu như phòng chàng trai này đã đặt trước, vậy thì hãy nhường cho anh ta. Anh ta không những là khách của khách sạn Hoa Đô, cũng là khách của tôi nữa.”
Giám đốc đại sảnh quay đầu nhìn, phát hiện hai ông lão hình dáng bình thường đứng sau lưng mình, người nói câu này là ông lãi ở bên trái đôi mắt nhỏ, miệng mỉm cười.
Giám đốc đại sảnh đương nhiên biết hai ông lão này là ai, họ đã nói như vậy thì mình dễ giải quyết rồi.
Lúc anh ta định nói với Đường Long, thì Đường Long đi xuyên qua, nhanh chóng xen giữa hai ông lão, động tác này khiến cho vệ sỹ bên cạnh hai ông lão hết hồn chuẩn bị xông lên, đương nhiên người vệ sỹ này đã bị ông lão chặn lại. Bọn họ không cho rằng một người khiến cho vụ trưởng vụ tình báo khom lưng xin lỗi, sẽ ám sát mình.
Câu thứ nhất, ông lão trên cổ áo có gắn huy hiệu cảnh hàng không vũ trụ cười nói với Đường Long: “ Chàng trai, có chuyện gì sao?”
Đường Long đến sát bên tai của bọn họ, nói thầm oán trách: “ Hai ông sao lại nhiều chuyện thế? Vốn tôi có thể dọa dẫm nhanh chóng có thể ở miễn phí ở phòng bình thường, bây giờ lại vì lời nói này của các người, không còn nữa rồi! Các người cho rằng mấy trăm phòng VIP không cần dùng đến tiền hay sao? Mắc lắm đấy!”
Lúc hai ngài chủ tịch hội đồng quản trị của hai tập đoàn lớn nghe thấy lời nói này của Đường Long, trên khuôn mặt tỏ vẻ không hài lòng! Ai mà có thể ngờ được mình nhường người ta, mà lại bị người ta oán trách. Nhưng sau khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Đường Long, hai ông liền nở nụ cười, thì ra thằng nhóc này không chịu nhượng bộ chỉ vì dọa dẫm để có được phòng ở miễn phí. Nếu như mình không lên tiếng, khách sạn vì để cứu lấy danh dự của mình, chắc chắn kế dọa dẫm của thằng nhóc này sẽ thành công.
Ông lão có khuôn mặt hồng hào, cổ áo đeo huy hiệu ngân hàng vũ trụ, nghe thấy cười ha ha nói: “Chàng trai trẻ, ngươi rất thú vị. Dù gì thì mấy ông lão chúng tôi đã ở chán phòng VIP rồi, mấy trăm căn phòng VIP đó tôi nhường cho anh vậy. Yên tâm, tiền phòng, mấy ông lão này sẽ bao hết.”
Mặc dù không cần trả tiền phòng vẫn được ở thì thật sảng khoái, nhưng trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Cho nên Đường Long nghi ngờ nhìn ông lão khuôn mặt hồng hào nói: “Bao hết toàn bộ? Ông lão ông có nhiều tiền như thế không? Một ngày phải tốn hết mấy trăm triệu đó! Hơn nữa tôi và ông không quen biết với nhau, sao lại có chuyện tốt như thế? Có âm mưu gì phải không?”
Mọi người nghe thấy Đường Long hỏi ông lão kia có nhiều tiền vậy không, bất giác cười lên. Thật là biết nói chuyện, mở ngân hàng mà không có tiền? Lúc nghe thấy câu đằng sau có âm mưu gì không, mọi người lần nữa phá lên cười. Với thân phận của bọn họ, muốn gì được nấy, ngươi có gì để cho người ta tham?
Một chàng thanh niên từ nãy giờ đứng bên cạnh ông lão khuôn mặt hồng hào quan sát Đường Long, dáng vẻ mặc dù rất đẹp trai, nhưng thần thái lại có chút kiêu ngạo, nghe thấy lời này lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Tên tiểu tử không có mắt, ông của ta là chủ tịc hội đồng quản trị ngân hàng vũ trụ, đừng nói là tiền phòng một ngày mấy trăm triệu, cho dù một ngày mấy chục triệu, cũng có thể để cho anh ở đây cho đến lúc anh đi gặp thượng đế!”
Ông lão nghe thấy lời nói của cháu mình, khuôn mặt liền biến sắc. Ông ta trả tiền thay Đường Long đương nhiên là có âm mưu rồi, đừng nói vụ trưởng vụ tình báo phải khom lưng trước chàng trai này, mà chỉ đơn giản hàng trăm nữ vệ sỹ đã qua huấn luyện sau lưng chàng trai này, thì đã có thể chứng minh chàng trai này không phải là người bình thường. Nhưng người mở ngân hàng như mình, đương nhiên phải kết giao với người các giới. Nếu như không vì những chuyện này, lẽ nào tiền của mình nhiều đến phát sốt, ước gì phát tiền khắp nơi sao?
Ông lão khuôn mặt hồng hào còn chưa kịp lên tiếng trách mắng chau trai, Đường Long đã bĩu môi nói: “Ai không có mắt? Thằng ngốc nhìn thấy huy hiêu trên cổ áo của các người thì cũng đã biết các người là ai. Hơn nữa cho dù không nhìn thấy huy hiệu của các người, hồi nãy giám đốc đại sảnh đã nói nhường phòng VIP cho chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng vũ trụ và cảng hàng không vũ trụ. Lúc các người đồng ý nhường phòng VIP, còn không biết các người là ai sao? Còn nữa, ông của cậu chỉ là chủ tịch hội đồng quản trị, chịu trách nhiệm quản lý, chứ không phải là toàn bộ nhân viên ngân hàng. Tôi sợ ông ấy không đủ tiền lẽ nào không được sao?”
Ông lão khuôn mặt hồng hào trừng mắt nhìn cháu của mình hình như đang muốn nói gì, vội ngăn hắn ta lại.
Còn ông lão có đôi mắt nhỏ thì cười lớn: “Yên tâm, ông bạn của tôi ngoài thân phận là chủ tich hội đồng quản trị ngân hàng ra, còn là Tổng giám đốc một tập đoàn tài chính, đây là tập đoàn của gia đình, cho nên tiểu huynh đệ không cần lo lắng ông ta sẽ không trả, cho dù ông ta không trả thì còn có tôi có thể trả tiền mà.”
Đường Long nghe thấy lời ông lão nói,vội cười nói: “Vậy thì quả thực rất cám ơn hai vị, tiền bối đã ban cho, tôi đây không dám từ chối, tôi không khách sao à nha. À, mọi người hãy cám ơn hai ông lão rộng lượng này đi.” Giọng điệu của Đường Long khiến cho hai ông lão cảm thấy hình như đã mắc bẫy của hắn.
Những người không có nhãn lực gì, không biết những câu sau của Đường Long nói với ai, nhưng khi nhìn thấy hàng trăm mỹ nữ, nói cám ơn với hai ông lão, bất giác nhìn ngu người. Lúc mới đầu còn cho rằng những mỹ nữ này chỉ là những người của công ty người mẫu đến xem náo nhiệt mà thôi, thật không ngờ toàn bộ đều là người của chàng trai này!
Cháu trai của ông lão khuôn mặt hồng kia vốn hi vọng dùng tiền để có thể có được mấy mỹ nữ cùng mình uống rượu mua vui, sau khi biết được những mỹ nữ này là người của Đường Long, bất giác biến sắc, nhưng anh ta nhanh chóng bình thường trở lại, mỉm cười, ánh mắt dâm đãng dừng lại trên người của một số cô gái xinh đẹp. Bởi vì hắn nghĩ trên thế gian này không có cô gái nào không bị tiền mê hoặc, cho dù những cô gái này của tên đáng ghét kia, mình cũng có thể dùng tiền để khiến cho bọn họ phản bội hắn, đến lúc đó khuôn mặt của hắn nhất định sẽ rất khó coi.
Lúc Đường Long chuẩn bị dắt mọi người đi vào những phòng VIP, ông lão mắt nhỏ gọi Đường Long giọng điệu thương lượng nói: “Tiểu huynh đệ, thương lượng một chút, không biết có thể nhường hai phòng cho chúng tôi không. Không phải là chúng tôi muốn ở, mà là nhường ột người bạn rất quan trọng của chúng tôi và bạn của cô ấy ở.”
Đường Long rất sảng khoái nói: “Được chứ. Không thành vấn đề. Những người bạn của tôi đột nhiên quyết định ở hai người một phòng, cho nên một nửa số phòng còn lại nhường cho các ông vậy.” Đường Long vốn nghĩ để cho thuộc hạ mỗi người một phòng, nhưng nghĩ đến chuyện bọn họ chưa từng ra ngoài, một người ở không được cho lắm, cho nên mới đột nhiên thay đổi chủ ý.
Những người nghe thấy lời này đều sững người! Thằng nhóc này này đặt mấy trăm phòng VIP, vốn tưởng hắn đem theo một đám người, thật không ngời lại là một người một phòng? Lãng phí, thật lãng phí! Một phòng VIP là một căn phòng hào hoa đủ cho người ở!
Ông lão mắt nhỏ chỉ đành cười khổ gật đầu cám ơn, ông ta thật không biết người đang đứng trước mắt rốt cuộc là chuyện gì? Nói hắn ta không có tiền, nhưng lại đặt cho vệ sỹ của mình mỗi người một phòng VIP, nói hắn ta có tiền, thì hắn lại dọa dẫm khách sạn để có được phòng miễn phí ở.
Ông lã nhìn Đường Long bị mỹ nữ vây quanh, thầm quyết định phải điều tra rõ lai lịch của người này.
Do những chuyện cũ không muốn nhớ đến ngày trước, nhiều ngày không tắm, toàn thân không thoải mái đã trở thành thói quen của những mỹ nữ đại đội SK, cho nên Đường Long đành phải một mình chạy đến phòng trò chơi của khách sạn, vừa chơi trò chơi điện tử, vừa chờ thuộc hạ của mình.
Lúc này, một giọng nói bán nam bán nữ kỳ lạ vọng đến tai Đường Long đang chơi điện tử: “Ai ya, tôi nói là ai đây, thì ra là tên nhóc nhờ ông mình trả tiền mới có thể ở được.”
Đường Long ngẩng đầu lên nhìn, thì đó là cháu ông lão khuôn mặt hồng hào, dáng vẻ lúc này của hắn rất đắc ý, vỗ vỗ bàn tay của một mỹ nữ bên cạnh đang nắm lấy cánh tay của mình ra vẻ thị uy, đắc ý nói: “Tiểu tử, không cần ta giới thiệu, ngươi cũng biết đây là ca sỹ thần tượng được yêu thích nhất, là nữ thần trong mộng của mọi đàn ông! Đương nhiên, bây giờ là bạn gái của ra!” Nói xong liền ôm chặt eo của cô gái đó.
Đường Long nhìn cô gái vừa được giới thiệu với mình kia, còn cô gái thì tỏ vẻ kiêu ngạo gật đầu nói: “Xin chào.” Nói xong liền quay đầu chơi trò chơi của mình.
Cô ca sỹ này và ông chủ nhỏ ngân hàng kia nhìn thấy phản ứng của Đường Long như vậy, bất giác ngớ người.
Ông chủ nhỏ của ngân hàng có chút gấp gáp nói: “ Ê, thần tượng ngay trước mắt, sao người không biểu thị một chút chứ!” Hắn ta đặc biệt dẫn cô ca sỹ thần tượng chạy đến đây là để khiến Đường Long hâm mộ hắn, để cho tên tiểu tử này biết, mặc dù ngươi có nhiều người đẹp, nhưng không thể nào sánh nổi với cô bạn gái là thần tượng trong mắt mọi người của ta. Nhưng nhìn thấy Đường Long không có phản ứng gì, thì làm sao khiến lòng hư vinh của mình hài lòng được cơ chứ?
“Tôi chỉ xem tiết mục tin tức.” Đường Long không để ý đáp, hắn nói không được tính là thật lòng, phải nói là ít xem ti vi mới đúng. Từ lúc mình bị giam trong ngục đến bây giờ, thời giam xem ti vi của Đường Long công lại còn chưa qua tiếng, anh nói thử xen hắn làm sao biết được thần tượng được yêu thích bây giờ là ai chứ.
Hai người nghe thấy lời này, thần thái chói lòa hồi nãy kia liền biến mất, bọn họ giống như ở trước mặt một người không biết đến ngọc quý là gì, ra sức hình dung sự đẹp đẽ và giá trị của ngọc quý, kết quả đương nhiên là hoàn toàn không thể khiến người ta bộ lộ vẻ đố kỵ ngưỡng mộ.
Cô gái thần tượng hừ một tiếng nói: “Đồ quê mùa.” Sau đó nắn chặt tay của ông chủ nhỏ ngân hàng nói: “Anh yêu, chúng ta đi thôi, đừng để ý đến tên quê mùa này nữa.”
Ông chủ nhỏ đang cảm thấy không có hứng thú, đành phải thất vọng dẫn cô gái rời khỏi.
Cho rằng không có ai làm phiền mình, có thể chơi thật đã, Đường Long mới chơi được chưa lâu, thì đã bị người khác gọi: “Huynh đệ, có chuyện muốn thương lượng với cậu.”
Ngẩng đầu nhìn, phát hiện là hai người đàn ông bình thường đeo kính đen, mình mặc âu phục màu sắc sặc sỡ, phía sau có mấy tên cao to đi cùng. Nhìn thấy những người này, cảm giác đầu tiên của Đường Long chính là: “Lưu manh.” Bởi vì dáng vẻ của bọn họ giống y hệt những tên lưu manh trên tivi.
Không biết lưu manh tìm mình thương lượng chuyện gì? Đường Long bị thu hút liền lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì?”
Người nói câu vừa rồi là tên lưu manh gầy ốm, nhìn căn phòng trò chơi ồn ào này, chau mày nói: “Ở đây quá ồn, đi lên lầu trên uống cà phê rồi noi vậy”
Đường Long gật đầu, nói cho phục vụ báo cho thuộc hạ biết mình đi đâu, liền đi theo những tên lưu manh này lên quán cà phê trên lầu. Bây giờ Đường Long rất hào hứng, chưa bao giờ tiếp xúc với lưu manh, hắn cảm thấy giống như xã hội đen bàn chuyện bậy, rất hưng phấn.
Vừa ngồi xuống gọi mấy ly cà phê, tên gầy ốm kia liền nói thẳng: “Anh có bao nhiêu tiền mới chịu ký hợp đồng với chúng tôi?”
“Bao nhiêu tiền? Hợp đồng? Anh đang nói gì vậy? Đường Long không hiểu lời nói của những thằng lưu manh này là có ý gì?
“Đừng có giả vờ nữa, khách ở đây toàn là những người giàu có, không thể gọi gái đâu. Hãy đến hộp đêm của chúng tôi, ở đó có rất nhiều ông chủ nhỏ, nhất định anh sẽ có thể kiếm nhiều tiền!” tên lưu manh gầy ỗm bĩu môi nói.
Đường Long nhất thời không nghe thấy hai chữ gọi gái này, vẫn không hiểu nhìn tên lưu manh gầy ốm.
Tên cao to bên cạnh tên gầy ốm kia, nhìn thấy Đường Long vẫn giả bộ không hiểu, bất giác đập một cái nhẹ xuống bàn nhỏ giọng nói: “Nói cho anh biết, bất luận anh đồng ý hay không đồng ý, dù gì thì hàng trăm cô kỹ nữ thuộc hạ của anh hộp đêm của chúng tôi cần hết! Biết điều thì hãy nhanh chóng ký hợp đồng, để tránh khỏi mọi người đều khó xử!”
Còn tên gầy ốm kia thì cũng nhân cơ hội này móc ra một văn kiện đưa qua.
Đường Long mở văn kiện, cố gắng nén giận lạnh lùng nói: “Các người làm sao có thể nhận ra những thuộc hạ của ta là các cô gái?”
Tên cao to bĩu môi nói: “Sao mà không nhận ra được? những thuộc hạ dưới quyền của anh đều là những cô kỹ nữ tiếp khách tiếp đến chán, vừa nhìn là biết.” Ý của tên cao to này là muốn giảm giá ký hợp đồng xuống một chút, nhưng hắn không biết câu nói lúc nào cũng kỹ nữ này kỹ nữ kia của hắn, đã xúc phạm vào cái lời hứa mà Đường Long đã hứa với thuộc hạ kia.
Tiềm thức của hắn liền sờ xuống thắt lưng, lúc đụng vào thân khẩu súng vũ trụ lạnh băng, trong lòng liền giật mình, thở nhẹ, nhìn mỉm cười với các tên lưu manh đang nhìn mình, nhưng câu nói từ miệng thốt ra thì lại rất lạnh lùng: “Cút!”
Nhìn thấy Đường Long cười, tưởng là vụ làm ăn này ok rồi, nhưng những tên lưu manh này lại bị từ cút kia khiến cho sững người. Một lúc sau mới phản ứng lại, tên cao to là người đầu tiên đứng lên chỉ vào Đường Long, lớn tiếng quát mắng: “Ngươi ngươi, bọn người không biết xấu hổ, bọn kỹ …”
Ngay cả chữ kỹ nữa kia hắn còn chưa kịp nói, thì đã bị cú đấm của Đường Long đánh gãy hết răng.
Đường Long cũng không muốn để những người khách đang ngạc nhiên kia biết mấy trăm cô gái xinh đẹp kia là kỹ nữ.
Mình đi mua kính đen đeo vào che mặt lại, mặc dù đã nói ra lý do là không muốn để người khác nhận ra mình, để tránh bị vướng víu, nhưng lý do quan trọng hơn nữa là không muốn để người khác biết thân phận của các cô gái. Do đó bất kỳ người nào biết được thân phận của mình, nhìn thấy mấy trăm cô gái xuất hiện bên cạnh mình, liền biết được thân phận của các cô gái xinh đẹp này.
Do đó Đường Long hoàn toàn không nương tay, mục tiêu tấn công đều là miệng của bọn lưu manh này, hắn không muốn để cho những tên lưu manh này nói ra câu nói đó. Những tên lưu manh chỉ biết dựa vào số đông để ăn hiếp người khác, làm sao có thể là đối thủ của một người đã qua huấn luyện chiến đấu nghiêm khác như Đường Long được cơ chứ? Cho nên chỉ trong chốc lát, những tên lưu manh này đều lăn trên mặt đất ôm miệng không còn cái răng nào.
Những người khác kinh ngạc đã hết kêu lớn, sững sờ nhìn chàng trai đánh mấy người này. Bọn họ hoàn toàn không dám tin, cơ thể bình thường kia lại ẩn chứa sức mạnh lớn như thế. Lúc mọi người đang sững sờ, mấy chục người cao to mặc đồ các loại, khí thế hung hãn xông về phía Đường Long.
Đường Long chau mày, không ngờ đối phương lại nhiều người đến thế, hơn nữa còn giống như là lính đã xuất ngũ. Mặc dù biết trận đấu tiếp theo có chút khó khăn, nhưng hắn vẫn thủ thế chuẩn bị đánh. Còn những vị khách nữ kia lại lần nữa che miệng kêu lên.
Nhưng ngoài sức tưởng tượng, những người này lại nhào đến những tên lưu manh đang nằm trên đất. Bọn họ trước tiên là ột cú, đánh bọn lưu manh ngất đi, sau đó hai người tổ kéo những tên lưu mạnh kia. Những người này vừa đi, tiếp đó liền có mấy chục nhân viên phục vụ chạy đến, những nhân viên phục vụ này vừa an ủi khách hàng, vừa dọn dẹp những chiếc bàn ghế bị đãnh ngã nằm hỗn loạn.
Lúc Đường Long tỉnh lại, mọi thứ đã trở lại bình thường. Đường Long bất giác nghĩ: “Không hổ là khách sạn Hoa Đô, xử lý những chuyện này lại nhanh như thế. Nhưng không cần hỏi tại sao ta lại đánh nhau sao? Đường Long lắc đầu không hiểu lúc chuẩn bị đi tìm thuộc hạ, một giọng nói ngọt ngào giống như tiếng đàn làm sao động long người vang lên bên tai Đường Long.
“Ê, anh làm dơ quần áo của tôi rồi, không xin lỗi mà lại bỏ đi vậy sao?” Mặc dù là giọng trách mắng, nhưng âm sắc này cũng khiến cho Đường Long phải quay đầu lại nhìn.
Vừa nhìn, Đường Long liền ngây người, bởi vì cô gái vừa nói kia lại đeo cặp kính đen chữ W giống y chang của mình.
Cô gái này có mái tóc đen dài, mặc cái áo da màu đen bó sát người, váy da ngắn, giày ống da, đang bàn tay thon dài trắng như ngọc, ra hiệu cho Đường Long vết cà phê dinh trên áo.