Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 94: năm người máy.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa mới bay ra ngoài không gian, Đường Long đã nhận được điện của Trần Kháng: “Ngài Đường Long, xin mời đến phương vị S XZ Y bên ngoài hành tinh Trung Châu. Tàu vận chuyển bổ sung cho ngài đã đến đó rồi.”

Đường Long có chút lo lắng hỏi: “Tôi quang minh chính đại như vậy đi tiếp nhận bổ sung, có bị Đường gia hiểu lầm không?”

Trần Kháng cười nói: “Xin hãy yên tâm, phương vị này là nằm ngoài phạm vi cảnh giới của hành tinh Trung Châu, bọn họ không thể nào phát hiện được. Hơn nữa, các thế lực ở tinh hệ Vô Loạn đại đa số đều dùng chiến hạm để làm ăn, còn thế lực phân phong như Đường gia này, càng khuyến khích gia thần dưới trướng làm ăn buôn bán với bên ngoài, ngài chỉ cần nói với tháp điều khiển một tiếng là có thể được.”

“Không hổ là dân buôn bán vũ khí, lại quen thuộc tình hình các nơi như thế.” Đường Long vừa lầm bầm, vừa nối liên lạc với tháp điều khiển nói: “Tháp điều khiển, ta là Đường Long, ta dẫn chiến hạm đi ra ngoài dạo vài vòng.” Nói xong, liền ra hiệu cho thuộc hạ lái đến phương vị mà Trần Kháng nói.

Tháp điều khiển hành tinh Trung Châu nghe thấy lời của Đường Long nói bất giác ngây người, dẫn chiến hạm đi vài vòng? Chiến hạm đó là thú cưng sao? Nhưng bọn họ rất nhanh phản ứng lại, bắt đầu tại chỗ tư liệu chiến hạm của Đường Long trong máy tính, đánh dấu dòng chữ ra ngoài.

Đường gia quả thật giống như Trần Kháng nói vậy, những gia tướng có chiến hạm vì để gia tăng tài lực của mình, trong những lúc không có chiến sự, đều dùng chiến hạm để đi làm ăn. Còn nguyên nhân vì sao Đường gia lại ủng bộ gia thần làm như vậy, một là vì gia tăng thực lực của gia thần, hai là những gia thần làm ăn buôn bán này, mỗi lần trở về đều giao cho Đường gia % lợi nhuận.

Chiến hạm của Đường Long do tính năng cao siêu, cho nên rất nhanh đã đến được phương vị mà Trần Kháng nói, Trong không gian này đã có một chiếc tàu vận chuyển bổ sung cực lớn.

Sau khi hai bên xác nhậ thân phận, hai chiếc chiến hạm bắt đầu nối kết, chuẩn bị tiến hành bổ sung.

Do lần này Trần Kháng vì lo thu xếp căn cứ bổ sung của Đường Long, nên không thể tự mình đến, vì thế sau khi bổ xung xong, chiếc tàu vận chuyển đó liền nhanh chóng rời khỏi.

“Hài, bây giờ cảm thấy thật vô vị, ta nên làm gì mới được đây?” Đường Long bây giờ đang ngồi trên ghế chỉ huy, phát hiện những khuôn mặt quen thuộc đều không thấy, bất gian than thở nói.

“Vô vị, em lại nói vô vị? Lẽ nào em không biết những thuộc hạ kia vì chuyện lãnh địa của em mà bận tối mắt tối mũi sao?”Tinh Linh giận dữ nói, cô ấy nhìn không quen thói quen lười biếng này của Đường Long.

“Em biết chứ, nhưng những chuyện mà các cô ấy làm kia em đều không biết, cho dù muốn giúp em cũng không biết giúp làm sao.” Đường Long nói một cách ủy khuất.

“Em không biết tìm chuyện mình biết làm để làm sao, suy nghĩ phương pháp gia tăng thu nhập của mình, nghĩ cách xây dựng một xưởng chế tạo chiến hạm, hoặc là xây dựng một xưởng chế tạo năng lượng đạn dược, em đừng nói với chị là em vẫn cứ muốn dựa dẫm vào Trấn Kháng, Trần Kháng con người này rất thần bí, sau này đừng quá dựa dẫm vào ông ta. Chị lên mạng tìm cũng không tìm được tư liệu của người này, trong thời đại inte này là chuyện không thể nào, cho dù ngụy tại một thân phận giả, cũng sẽ để lại dấu tích nào đó trên mạng, điều này chứng minh, hoặc là hắn hoàn toàn không tiến hành đăng ký hộ tịch, hoặc là máy tính bảo lưu thân phận của hắn kia không có nối mạng.

“Còn nữa, năng lượng laser độ thuần cao kia, giá thành thấp nhất cũng phải tốn vạn tiền vũ lai, nếu cộng thêm phí vận chuyển thì hắn đã lỗ vốn rồi, Trần Kháng là một thương nhân, em nghĩ thương nhân có thể bán hàng lỗ vốn sao?” Tinh Linh nói ra những lo lắng của mình.

Đường Long không thường hoài nghi người khác, bĩu môi giải thích giùm Trần Kháng: “Hắn là thương nhân mua bán vũ khí, thân phận đương nhiên phải thần bí rồi, chuyện này có gì lạ đâu.”

“Cái gì? Lại còn nói không có gì lạ? Em đâu có quen thân với hắn, dựa vào cái gì mà giúp đỡ em như vậy, lẽ nào em không nghĩ qua sao? Được rồi, không thèm tranh cãi với em nữa, em nói em tin thì chị sẽ tin Trần Kháng sao?”

Sau khi Tinh Linh nói ra lời này, cũng lấy làm lạ sao mình lại có một loại cái tâm trạng khó chịu?

Sau khi tỉ mỉ kiểm tra chương trình của mình, không phát hiện ra có vấn đề gì, đành phải đổ lỗi là tính cách lười biếng của Đường Long mới khiến mình biến thành như thế.

Đường Long nghe thấy câu hỏi của chị gái máy tính, không thèm suy nghĩ liền trả lời: “Đương nhiên là tin chị rồi, chị là người em tin tưởng nhất.”

Tinh Linh nghe thấy lời này, lập tức sản sinh ra một loại cảm giác giống như sắp shutdown, bởi vì chương trình trong cơ thể mình lại vì câu nói này của Đường Long mà vận chuyển nhanh, mãi một hồi sau mới ổn định lại một chút.

Nhìn thấy chị gái máy tính không nói chuyện, Đường Long lo lắng hỏi: “Chị, chị không sao chứ?”

Tinh Linh thở dốc nói: “Chị không sao, nếu như em đã tin chị, vậy em hãy nhanh chóng bắt đầu phát triển sản nghiệm võ bị của mình đi, đương nhiên giai đoạn hiện nay em phải dựa vào Trần Kháng cung cấp vũ khí, nhưng phải dần dần giảm bớt sự dựa dẫm vào Trần Kháng.

“Tin rằng em cũng biết, chỉ cần nắm chắc kinh tế và võ bị hai hệ thống này của mình, em mới có thể nắm chắc được mình, mà không bị người khác điều khiển.”

Đường Long đương nhiên hiểu được tính quan trọng của hai thứ này, mặc dù cảm thấy Trần Kháng không có âm mưu gì, nhưng Đường Long vẫn là quyết định làm theo lời của chị gái máy tính, dù gì thì có được hệ thống võ bị của mình thì sẽ không sợ người khác mắc được điểm yếu của mình.

Cho nên Đường Long hỏi chị gái máy tính: “Chị, vậy em phải làm sao?”

Tinh Linh nghĩ một lát rồi nói: “Trước tiên chúng ta cần có được một nhà máy chế tạo năng lương, sau đó là nhà máy lãnh luyện, sau nữa là nhà máy chế tạo phi thuyền, còn phải cần có một nhà máy chế tạo đạn dược, …”

Xòe bàn tay ra đếm, Đường Long nghe thấy phải làm nhiều việc như vậy, bât giác ngạc nhiên nói: “Chúng ta đi đầu mà kiếm ra được nhiều thiết bị như thế, còn lấy đâu ra nhiều công nhân như vậy? Tin rằng lương cho những công nhân này là con số rất lớn, chứ đừng nói đến tiền mua những khoáng vật kia.”

Tinh Linh không thèm nghĩ liền nói: “Ngốc, tùy tiện tìm một hành tinh khoáng vật không có người là được, còn mua khoáng vật làm gì? Công nhân em không biết dùng người máy à, không những không cần phát lương, hơn nữa còn không có sai sót gì, còn về công việc thiết kế chiến hạm các loại giao cho chị là được rồi.”

Đường Long hoàn toàn không suy nghĩ, mình sử dụng người máy, bị người khác phát hiện sẽ trở thành kẻ thù của toàn vũ trụ hay không, hắn chỉ nghĩ phải đi đâu tìm người máy.

Đối với người máy hắn có một cảm giác kỳ lạ, có thể sỹ quan huấn luyện của hắn là người máy, cũng có thể là hắn đã cùng người máy đồng sinh cộng tử, càng có thể là tri kỷ của hắn là chị gái máy tính, vì thế hắn đối với người máy hoàn toàn không giống như những người dân nói đến là sợ hãi kia.

Còn Tinh Linh vì biết được rất nhiều bí mật, cho nên đối với cái gì chuyện người máy là vật vũ trụ cấm chế tạo, cô ấy lạnh lùng cười nói: “Người máy là vật vũ trụ cấm chế tạo? Buồn cười quá đi, nói cho em biết, toàn vũ trụ mấy trăm nước lớn nhỏ, trong đó hơn nửa là lén lút sử dụng người máy, giống như Đế quốc Ngân Ưng gần như là quang minh chính đại sử dụng người máy, điểm này tin rằng em cũng biết.”

Đường Long mặc dù có chút kinh ngạc chuyện người máy sớm đã được lén lút sử dụng lan tràn trong vũ trụ, nhưng nghĩ đến chuyện mình chính mắt nhìn thấy, Đế quốc Ngân Ưng không biết từ bao nhiêu năm trước đã sử dụng người máy để thử vũ khí, cũng thoải mái. Nếu như nước xa xôi cách trở bên này của mình có người máy, vậy những nước phát triển kia còn sử dụng người máy chậm hơn những nơi này sao?

“Hơn nữa, nếu như sử dụng người máy có thể càng bảo mật, hoàn toàn không bị người bên ngoài phát hiện.” Tinh Linh nói tiếp.

“Nhưng chúng ta đi đâu mua người máy chứ?” Đường Long không hiểu hỏi.

“Ngốc ạ, cần gì phải đi mua chứ! Mua linh kiện về, dưới sự hướng dẫn của chị, em tự mình có thể chế tạo được, chỉ cần có một người máy, những người máy sau sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Ây da, sao chị không nghĩ sớm ra cơ chứ, đến lúc đó chị có thể …” Tinh Linh đột nhiên hưng phấn nói.

“Có thể cái gì?” Đường Long hiếu kỳ hỏi.

“Không … không có gì.” Tinh Linh lập tức chuyển đề tài: “Được rồi, em không phải là nói không có chuyện gì làm sao? Bây giờ nhiệm vụ của em là đi mua linh kiện chế tạo người máy. Đúng rồi, trước tiên hãy quay về bàn giao công việc, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch.”

“Bàn giao cái gì? Chúng ta không nói chuyện này cho những cô ấy biết sao?” Đường Long có chút không hiểu hỏi.

“Em không đưa tiền cho bọn người Ưu Na sao! Vậy các cô ấy làm sao giúp em xây dựng lãnh địa! Em có thể nói với các cô ấy, nhưng chị tin em sẽ không thích có cả đống người cùng em đi khắp nơi?”

Lời này là Tinh Linh lần đầu tiên làm trái với ý của mình nói ra, bởi vì cô ấy không biết tại sao, lại không muốn bị người khác biết được Đường Long đang chế tạo người máy.

“Ờ.” Nghĩ đến những ngày sống ở căn cứ, lông của Đường Long dựng đứng hết cả lên, xem ra một mình vẫn là tốt hơn.

Dưới sự cổ động của Tinh Linh , Đường Long chỉ huy chiến hạm chạy về hành tinh Trung Châu.

Đường Long nhiên vừa trở về liền bị quan thuế vụ của gia chủ lên thuyền kiểm tra, sau khi phát hiện Đường Long hoàn toàn không có làm ăn buôn bán, mới thất vọng rời đi.

Sau khiĐường Long dẫn tất cả những nữ binh không có nhiệm vụ đi đến lãnh địa của mình, giao cho Ưu Na tỷ tiền Vũ Lai, liền dẫn các nữ binh đưa đến giao cho Ưu Na, để Ưu Na sắp xếp công việc cho những nữ binh này.

Sau đó nói với một số nữ binh đứng đầu, nói mình sẽ đi chơi, có thể tháng sau mới trở về, không đợi bọn người Ưu Na hỏi đi đâu liền chạy như bay lên thuyền đổ bộ.

Đường Long chạy nhanh thoải mái như vậy là vì Tinh Linh nói với Đường Long sau khi Khải Tát gia tổn thấy nhiều chiến hạm như thế, trong một hai tháng sẽ không tấn công, còn Đường gia cũng tạm thời không có khả năng đi tấn công Khải Tát gia, cho nên không thèm nói nhiều mà an tâm đi.

Lái tàu đổ bộ, Đường Long trước tiên chạy đế hành tinh Âu Đức của Đế quốc Âu Đức, bởi vì gần đây chỉ có Đế quốc Âu Đức thân thiện vơi chế độ gia tộc, nếu như chạy đến nước cộng hòa Ôn Đặc, e rằng sẽ bị bắt.

Còn hành tinh Ô Lan trung lập, trên đó hoàn toàn không có mua bán vật mà Đường Long cần tìm, hơn nữa nếu không cẩn thận nói ra những lời nói đắc tội với thần Ô Đặc gì đó, e rằng sẽ bị những tính đồ kia ăn tươi nuốt sống.

Tàu đổ bộ của Đường Long có chức năng bay, cho nên hắn sau khi nộp một khoản thuế đổ bộ, liền lái tàu đổ bộ chạy đến chợ máy móc mua sắm.

Sau khi mua sắm đầy đủ những vật liệu và máy móc để chế tạo một người máy, Đường Long mới lái tàu đổ bộ đến chợ giao dịch phi thuyền cũ của hành tinh Âu Đức.

Không có cách nào khác, tàu đổ bộ không thể đi từ đây đến căn cứ Thiên Thạch được.

Đường Long vốn dĩ muốn mua một chiếc tàu vận chuyển loại nhỏ có thể để vừa tàu đổ bộ là được, nhưng một người thông minh như Tinh Linh lại muốn hắn mua một chiếc tàu vận chuyển loại lớn, sau đó lại bắt Đường Long liên lạc với người của sở môi trường hành tinh Âu Đức, mua của cả đống rác kim loại chất đầy tàu vận chuyển loại lớn của Sở môi trường.

Tất cả chuyện này nhanh chóng được giải quyết.

Người của Sở môi trường thậm chí còn đưa tiền cho Đường Long, cũng hi vọng hắn vận chuyển nhiều rác kim loại một tý, nhưng do Đường Long chỉ có một mình, đành từ chối khéo.

Vì thế Đường Long một mình lái tàu vận chuyển đi trong sự ngạc nhiên của lái buôn phi thuyền.

Đương nhiên, chuyện này không thể thiếu sự giúp đỡ của Tinh Linh .

Đi ra ngoài không gian, sau khi Đường Long điều chỉnh chương trình lái tự động của tàu vận chuyển loại nhỏ đi vào căn cứ Thiên Thạch, liền dưới sự chỉ đạo của Tinh Linh , bắt đầu công trình chế tạo người máy.

Do không đi bằng bước nhảy không gian, phi thuyền của Đường Long tốn hết ngày, mới đến được khu vực biên giới căn cứ Thiên thạch.

Còn căn cứ S bắt đầu tự vận hành kia, dưới sự điều khiển của Tinh Linh , sớm đã chạy đến cửa ngênh đón chủ nhân.

Phi thuyền chầm chậm tiến vào cửa đổ bộ nơi chứa chiếc tàu vận chuyển cao cấp.

Sau khi tàu vận chuyển đi vào, cửa căn cứ lập tức đóng lại, lần nữa khởi động chương trình vận hành vốn đã định, bắt đầu đi lại lang thang ở dải thiên thạch.

Lạch cạch một tiếng, cửa của tàu vận chuyển mở ra.

Đường Long khuôn mặt vui sướng kéo theo người máy mắt đỏ bước đi khó khăn, toàn thân kết cấu kim loại, khiến cho người ta có một cảm giác rất thô ráp.

Điểm đặc biệt nhất của người máy này là, hắn có khuôn mặt kim loại rất rộng.

“Ngươi xem, đây chính là căn cứ S của chúng ta, đây là cửa đổ bộ, đã mở rộng có thể cùng lúc chứa được chiếc chiến hạm cao cấp, chiếc tàu vận chuyển bên kia, cũng là của chúng ta, bên trong chất đầy các loại vũ khí, ngươi không được tùy tiện chơi đó nha.”

Đường Long kéo tay của người máy, giới thiệu cho nó căn cứ này, người máy này mở to cái miệng kim loại không có cái răng nào, dùng giọng nói ngập ngừng, vô cùng cứng nhắc nói: “ … dạ … biết … ba ba…”

Vừa nghe thấy lời này, Đường Long lập tức chau mày nói: “Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng kêu ta là ba ba, gọi ta là đại ca, ta mới có tuổi à.”

Người máy gật đầu, tiếp tục dùng giọng hồi nãy nói: “Tuân … lệnh …đại …ca.”

Đường Long nhảy lên đập mạnh một cái vào đầu người máy, người máy bị đánh nghiêng đầu nhìn Đường Long, nó không biết đã làm gì sai.

Đúng vậy, do chương trình của nó có hệ thống tự mình phân tích do Tinh Linh đưa vào, cho nên nó biết chủ nhân làm động tác này, là vì mình làm sai chuyện.

Nhưng chức năng của nó tạm thời không thể phân tích, mình rốt cuộc đã làm sai ở đâu.

Đường Long nhìn thấy người máy nhìn mình một cách ngây ngô, bất giác lại đánh một cái nữa vào đầu người máy, sau đó nói một cách hung dữ: “Không được nói tuân lệnh! Tuân lệnh là thuộc hạ dùng để nói với cấp trên, còn ngươi gọi ta là đại ca thì dùng những lời như ‘Vâng, em biết rồi’! Nhớ kỹ chưa?”

Đôi mắt người máy sáng lên, sau đó gật đầu nói: “Vâng, em nhớ rồi, đại ca.” Bị Đường Long đánh cho cái, giọng của người máy không còn bị ngắt quãng nữa.

“He he, đánh ngươi vài cái, hệ thống ngôn ngữ của ngươi ngược lại được nâng cấp lên, xem ra phải đánh ngươi nhiều hơn mới được. Được rồi, ta dẫn ngươi đi tham quan căn cứ của chúng ta.”

Đường Long cười hì hì kéo người máy đi vào bên trong.

Tinh Linh ở bên trong tai của Đường Long, từ sau khi người máy chế tạo xong, liền lặng lẽ xem Đường Long dạy người máy nói chuyện, nhìn hắn nói chuyện cùng với người máy.

Tinh Linh không biết tại sao Đường Long lại tốt với một người máy toàn thân kim loại tốt như thế, dường như hoàn toàn đối đãi với người máy như là con người vậy.

Nhưng cùng không biết tại sao, nhìn thấy Đường Long đối đãi với người máy như thế, mình lại dấy lên một cảm giác rất thoải mái.

Lúc Tinh Linh từ trong suy nghĩ tỉnh lại, phát hiện Đường Long đã dẫn người máy đi đến phòng game, bắt đầu dạy người máy chơi game.

Chỉ nhìn thấy Đường Long ở bên cạnh lớn tiếng hét lên: “Nhanh! Bắn đi! Nhắm vào chỗ kia, đó chính là điểm yếu của nó, được, tiêu diệt được một tên.

“Cẩn thân, nhanh trốn đi! Ây da, ngươi xem vậy là chết rồi, không cần buồn bã, chúng ta chơi lại.”

Nhìn thấy Đường Long và người máy chơi với nhau vui vẻ, Tinh Linh bất giác than: “Hài, nếu như con người năm đó đều giống như Đường Long đối đãi như thế với người máy, người máy phản loạn tin rằng sẽ không thể xảy ra?”

Sau khi dạo hết một vòng căn cứ, Đường Long dẫn người máy được mình đặt tên là “Đường Nhất”, bắt đầu tìm kiếm vật liệu chế tạo ngươi máy tiếp theo trong đống rác kim loại trên tàu vận chuyển.

Lúc kỳ hạn một tháng gần hết, Đường Long đã chế tạo xong người máy.

Chuyện này không tính là nhanh, giống như Tinh Linh nói, chỉ cần chế tạo được người máy thì có thể tăng lên gấp mấy lần, nếu như vật liệu không đủ, e rằng Đường Long đã chế tạo ra cả trăm, thậm chí còn nhiều hơn.

Tại hành tinh gần hành tinh Trung Châu, một chiếc tàu vận chuyển cực lớn có chút cũ kỹ, đang dừng ở đây.

Trong khoang, Đường Long đang tạm biệt với người máy, Đường Long vỗ vỗ vai của người máy có khuôn mặt to hơn những người máy khác nói: “Đường nhất, ngươi là đại ca của Đường Nhị, Đường Tam, Đường Tứ, Đường Ngũ, hi vọng ngươi dẫn dắt tốt bọn họ, hãy dạy bọn họ những kinh nghiệm của ngươi, còn nữa phải nghe lời chị gái máy tính. Đường Nhị, Đường Tam, Đường Tứ, Đường Ngũ các ngươi phải nghe lời chị gái máy tính và Đường Nhất, không được chạy lung tung đến những nơi nguy hiểm.”

Người máy đồng thanh nhìn Đường Long gật đầu nói: “Vâng, đại ca.”

Tinh Linh núp trong hệ thống máy tính của phi thuyền cười nói: “Được rồi, xem em nhiều chuyện giống bà già chưa kìa, có chị ở đây bọn họ có thể xảy ra chuyệ gì sao? Nhanh đi đi, những thuộc hạ kia của em đã bắt đầu sốt ruột rồi đấy.”

Đường Long gãi đầu: “ Đúng rồi, sao chị không đi cùng em?” nói rồi nhìn hình ảnh ảo mỹ nữ tóc đen của Tinh Linh một cách nghi ngờ.

“Ngốc ạ, không có chị điều khiển toàn cục, những thằng nhóc này có thể làm ra những nhà máy kia không? Hơn nữa chị cùng em đến đó không tiện lắm? Vèo một cái là có thể đến rồi.” Tinh Linh gãi đầu cười nói.”

“Ờ, vậy em đi đây, hi vọng lần sau trở về có thể nhìn thấy càng nhiều càng nhiều tiểu đệ.” Đường Long cười đi lên chiếc tàu đổ bộ kia.

Còn Tinh Linh thì nói theo một câu: “Đợi em trở về, toàn hành tinh đều là tiểu đệ, được rồi đi nhanh đi”

người máy, lại vẫy tay chào tàu đổ bộ ngoài cửa sổ một cách đặc biệt, hơn nữa một lúc sau mới chịu bỏ tay xuống.

Lúc này Tinh Linh nói: “Được rồi, không cần giả bộ nữa, hồi phục bản tính của các người đi.”

Tinh Linh nói ra lời này, người máy kia liền phát ra tiếng khóc oa oa, đồng thời vừa khóc vừa hét lớn nói: “Em không nỡ xa đại ca, không biết đến khi nào mới được gặp đại ca!”

“Đủ rồi, sao tình cảm của các người lại phong phú sâu đậm đến thế? Ta nhớ đâu có cài đặt chương trình tiến hóa tình cảm cho các người.” Tinh Linh chau mày nói.

Đường Nhất quay đầu ngại ngùng nói: “Chị ơi, chúng em cũng không biết làm sao, nhưng nhìn thấy đại ca ra đi, tự động xuất hiện chương trình gào thét, có thể là từ hệ thống tự mình phân tích tiến hóa mà ra.”

“Hệ thống tự mình phân tích có thể tiến hóa ra hệ thống tình cảm? Xem ra phải tháo gỡ các người ra để kiểm tra mới được.”

Vừa nghe thấy lời này, người máy rất khoa trương liên tục lùi ra sau đến góc tường, đồng thời ôm chầm lấy nhau, dùng giọng nói rất ai oán nói: “Đừng mà chị, đừng tháo gỡ chúng em ra kiểm tra mà, chúng em không muốn bị tháo gỡ, xin chị gái xinh đẹp mê người thương xót, thương những đứa em thơ dại, giơ cao đánh khẽ buông tha chúng em đi mà.”

Nếu như Đường Long nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ trừng mắt ngây người. Chắc chắn sẽ nghi ngờ mình có phải là thiên tài hay không, lại có thể làm ra những người máy có cá tính như vậy.

“Đừng có nói nữa, phiền chết đi được! Thật không biết tính cách của các người tại sao lại giống Đường Long như thế, lẽ nào vì các người ở lâu cùng Đường Long, hấp thu tính cách của hắn một cách không hay không biết?” Tinh Linh trừng mắt nhìn người máy.

Đường Nhất bị ánh mắt kỳ lạ kia của Tinh Linh nhìn khiến cảm thấy không tự tại, xoa tay nói: “Chị, nhiệm vụ đại ca giao cho chúng em còn chưa bắt đầu, chị xem …”

Bốn người máy kia cũng vội học động tác của Đường Nhất, nói ra những lời giống vậy.

“Được rồi, cùng một câu nói không cần lập lại đến lần, bây giờ thì hãy đi tìm một hành tinh khoáng sản chưa bị con người phát hiện, đồ đạc đã mang đầy đủ chưa? Tránh đến lúc đó không có lò luyện lãnh luyện, buộc ta phải tháo gỡ các ngươi ra làm lò luyện.” Tinh Linh nói một cách không thân thiện.

“He he, xin chị hãy yên tâm, tất cả đồ đạc đều đã mang đầy đủ, đảm bảo sẽ không khiến chị tháo gỡ chúng làm ra làm lò luyện.” người máy vội khom lưng nói.

“Hứ, đến lúc đó mới biết được.” Tinh Linh hứ một tiếng, điều khiển phi thuyền bay vào nơi sâu thẳm trong vũ trụ xa xăm.

Đường Long vừa thông báo cho tháp điều khiển hành tinh Trung Châu, hạ cánh xuống ven biển lần trước đã đến, liền bị một nhóm tàu tuần tra bao vây.

Những binh sỹ trên tàu tuần tra vừa nhìn thấy Đường Long, lập tức quỳ một chân xuống hô to: “Tham kiến chủ công”

Đường Long cảm thấy không tư tại liều ra lệnh cho binh sỹ đứng lên, sau khi binh sỹ đứng lên, Đường Long liền nhìn thấy người quen trong đám binh sỹ, đó chính là người tên là Bành Văn Phong.

Đường Long bất giác cười hỏi: “Bành Văn Phong, lãnh địa trong tháng này phát triển như thế nào?”

“Hồi bẩm chủ công, dưới sự dẫn dắt của các vị đại nhân, lãnh địa đã có sự thay đổi vô cùng lớn.” Bàng Văn Phong liền hốt hoảng trả lời.

Lúc Đường Long nghe thấy lời này của Bành Văn Phong, nhìn thấy trên vùng biển gần đó không còn chiếc thuyền đánh cá cũ nát mà lần trước nhìn thấy, mà thay vào đó là đều là thuyền đánh cá hiện đại hóa, hơn nữa những căn nhà cũ nát ven biển cũng không còn, thay vào đó là một toàn lầu hiện địa hóa rất thực dụng.

Nhìn thấy những thứ này, Đường Long bất giác gật đầu hài lòng: “Uhm, xem ra bọn họ làm rất tốt, rất tốt. Ơ, được rồi, các người tiếp tục chấp hành công vụ, ta sẽ tự mình đi đến tòa thị chính của Hải Thành.”

Sau hội nghị lần trước, Đường Long đã coi Tòa thị chính Hải thành thành thủ phủ của lãnh địa.

“Tuân lệnh. Chủ công.” Bành Văn Phong biết vị chủ công này của mình nói một là một, cho nên vội vàng tuân lệnh hành sự.

Xem ra, câu nói “Mệnh lệnh của ta không được làm trái” mà hội nghị lần trước Đường Long nói này, đã ăn sâu vào trong lòng của các gia thần.

Lúc Đường Long đi đến tòa thị chính, bất giác kinh ngạc, đây là nơi mà ngày trước mình mở cuộc họp sao?

Quảng trường tòa thị chính vốn được làm bằng đá, thay vào đó là nền kim loại sáng bóng, hơn nữa tử trường còn được mở rộng có thể chứa được mấy trăm ngàn người cùng lúc.

Xung quanh tử trường, là những kiến trúc cao tầng mà mình thường thấy ở Liên bang kia, còn chính giữa quảng trường và phía trên cũng giống vậy có thảm hoa cỏ xanh biếc và hồ phun nước quen thuộc.

Đường Long vừa đi vừa gật đầu thầm nói: “Thật lợi hại, chỉ có một tháng mà đã khiến toàn thành này thay đổi.”

Lúc Đường Long đang lầm bầm, bọn người Ưu Na cùng với những gia thần kia, đã từ trong tòa thị chính chạy ra nghênh đón Đường Long.

Còn dân chúng đang đi dạo ở quảng trường, vừa nhìn thấy cảnh này, vội lùi ra bên ngoài quảng trưởng đứng quan sát.

Các binh sỹ đứng canh ở tòa thị chính, thì vội vàng chạy lại bao vây giới bị xung quanh Đường Long.

Nhìn thấy dáng vẻ các nữ binh trợn mắt nhìn trừng trừng mình, Đường Long vội chắp tay cầu xin cười khổ, Đường Long rất rõ mình biến mất tháng không có tin tức gì, thì ai cũng tức giận.

“Được rồi, chủ công của tôi ơi, người đừng tác quái nữa. Các gia thần đều đã vội vã chạy đến, người không gặp bọn họ sao?” Nhìn thấy dáng vẻ cầu xin của Đường Long, Ưu Na vội bước lên trước nói.

Cô ấy không muốn Đường Long để lại ấn tượng xấu cho các gia thần.

“Ờ, vậy được, hãy thông báo gia thần toàn lãnh địa đều về hồi báo tình hình đi.” Đường Long nhìn thấy nơi này ngoài mấy chục gia thần mình không quen lắm, thì chỉ có hai nữ gia thần là Ưu Na và Lệ Vũ, những người khác e rằng đang bận rộn ở các nơi?

Ưu Na quay người ra hiệu ột gia thần bên cạnh, gia thần này lập tức chạy vào tòa thị chính, có thể là đi phát tin hiệu thông báo.

Nhìn thấy cảnh này, Đường Long kề sát bên tai Ưu Na nói nhỏ: “Chị Ưu Na, xem ra những gia thần này đều bị chị thuần phục phải không?”

Ưu Na chỉ đành cười khổ nói: “Đều là do chủ công người bỏ đi cả tháng trời, khiến cho những tên gia thần này việc gì cũng chạy lại hỏi tôi, còn nữa hi vọng chủ công không lấy làm lạ tôi vượt quyền trừng phạt vài tên gia thần muốn tạo phản.” Nói đến đây, Ưu Na có chút lo lắng nhìn Đường Long, cô ấy sợ Đường Long cho rằng mình tự ý.

“Tạo phản? có gia thần muốn tạo phản? Bọn họ tại sao lại muốn tạo phản?” Đường Long có chút ngạc nhiên hỏi.

Lệ Vũ xen vào nói: “Con cháu của những gia thần kia ăn hiếp dân chúng, bị cảnh cáo bắt lại, bọn họ liền chạy đến đây gây chuyện, sau khi bị đại tỷ răn dạy quở mắng vài câu, bọn họ liền chạy về phong địa của bọn họ, tổ chức bồ đội phong tỏa đường ra vào phong địa của bọn họ, nói cái gì muốn tự trị.”

“Tổ chức bồ đội? Không phải đã nói là thống nhất biên chế bồ đội sao? Bọn họ đào đâu ra bồ đội?” Đường Long không hiểu hỏi.

“Ây da, chủ công, bọn họ không có bồ đội, nhưng còn có gia thần trực thuộc của bọn họ và người trong tộc, cưỡng ép thì cũng có được vài gia đinh, nhanh chóng có thể tổ chức thành một nhóm bồ đội rồi.” Lệ Vũ giải thích cho Đường Long.

“Vậy những gia thần tạo phản kia đã bắt được chưa?” Đường Long hỏi.

“Bắt được rồi, thậm chí còn chưa dùng đến quân đội, chỉ dùng đội bảo vệ cận thân của chủ công thì đã đánh tan bồ đội của bọn họ.” Ưu Na gật đầu nói.

Đường Long ngây người, nhanh chóng tỉnh lại: “ Đội bảo vệ cận thân? Ơ, là nói các tỷ muội mặc cơ giáp kia sao?”

Ưu Na gật đầu. Đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó vội nói với Đường Long: “Chủ công cho người xem thứ này.” Nói xong, liền ra hiệu cho Lệ Vũ.

Lệ Vũ nhìn thấy ánh mắt của Ưu Na, vội vàng móc ra một cái máy ấn cái nút.

Đường Long vốn đang định hỏi là thứ gì, đột nhiên phát hiện tử trưởng xuất hiện thay đổi.

Khoảng không rộng lớn trống không đột nhiên xuất hiện hàng vạn cái ghế dựa nhỏ không có chân, còn trên không quảng trưởng xuất hiện một màn sáng xanh che ánh mặt trời.

“Ý, lại làm được thiết kế như thế này nữa à, ha ha, như thế đã biến thành một phòng họp lộ thiên, cái này là do ai thiết kế đấy?” Đường Long vui mừng vui mừng đi qua đi lại đống ghế.

“ Đây là do Lăng Lệ thiết kế và chủ trì thi công. Nơi này bình thường là quảng trường, lúc cần họp hành thì là phòng họp, nơi này có thể chứa ngàn người cùng ngồi, mỗi vị trí đều có hệ thống điều khiển hình ảnh âm thanh, hơn nữa màn sáng xanh lam trên trời kia không những có thể che ánh mặt trời, còn có thể chiếu các loại tư liệu hình ảnh. Thế nào, cũng được phải không?” Ưu Na cười hỏi.

“Uhm, rất tốt, vô cùng tốt. Xem ra để Lăng Lệ phụ trác quy hoạch, là quyết định sáng suốt.” Đường Long gật đầu hài lòng.

“Hi hi, câu nói này của chủ công sao khiến cho người nghe cảm thấy giống như là ngài đang tự khen mình.” Lệ Vũ nghe thấy lời của Đường Long bất giác cười lên.

Nhìn thấy Lệ Vũ trước kia rất kiệm lời, bây giờ lại cười cười nói nói với mình, Đường Long bất giác cho rằng để cho các tỷ muội tham gia công việc là chính xác.

Ít nhất thì cũng sẽ vì công việc cùng tiếp xúc với người khác, đồng thời suy nghĩ làm sao giải quyết công việc, từ đó khiến cho bọn họ không thể không thay đổi tính cách vốn có của mình, tin rằng không bao lâu nữa, bọn họ đều trở thành nữ tính ưu tú.

Đường Long nói chuyện với bọn họ không bao lâu, các gia thần phân tán ở khắp nơi đã trở về.

Nhìn thấy mỗi một gia thần đều mặc kiểu giống nhau, bên ngoài xinh đẹp, hơn nữa thân xe bay của bọn họ đều sơn chữ “ Đường Long Lãnh”, bay đến gần quảng trường, Đường Long lập tức hiểu rõ, đây là một phần do tàu chính phân bổ mua về.

Lúc Đường Long ngồi lên cái ghế duy nhất đối diện với tất cả vị trí của gia thần, những gia thần kia lập tức đi vào vị trí ngồi của mình theo địa vị cao thấp.

Còn những cái ghế dư ra, Lệ Vũ liền ấn một cái nút lập tức quay trở về lòng đất.

Phụ trách cảnh giới xung quanh vẫn là những nữ binh kia của Đường Long, đương nhiên cũng có vài chục cảnh vệ lãnh địa bảo vệ tòa thị chính, “ Uhm, bây giờ bắt đầu họp, trước tiên do Ưu Na nói về tình hình hệ thống tài chính của tháng này.” Sau khi Đường Long nhìn khắp lượt, gật đầu nói.

“Vâng, thưa chủ công.” Ưu Na ngồi đối diện với Đường Long gật đầu, bắt đầu điều khiển nút trên tay ghế.

Còn hai trợ thủ của cô ấy liền rời khỏi vị trí, quỳ ngồi sau lưng cô ấy, móc ra vài cái thẻ chờ đợi để trao cho Ưu Na.

Ngoài Ưu Na bên này ra, những nữ quan phụ trách các công việc khác của lãnh địa, cũng lặng lẽ nói với trợ thủ gì đó. Còn những người đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì , người một nhóm lặng lẽ chỉnh lý tư liệu văn kiện.

Nhìn thấy động tác của các gia thần, Đường Long bất giác gật đầu hài lòng, xem ra trong một tháng mình không có ở đây, lãnh địa của mình đã hình thành phong cách tự mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio