Những gia tướng đang buồn bã thất vọng kia của bồ đội tiên phong, bọn họ sớm đã nhìn thấy chiếc chiến hạm kia rồi, nhưng bọn họ cho rằng gia chủ sẽ bắn tiếp lần nữa tiêu diệt kẻ thù cuối cùng, cho nên bọn họ rất buồn bã không có bất cứ phản ứng nào cả. Nhưng bây giờ nghe thấy mệnh lệnh của gia chủ yêu cầu mình đi tiêu diệt bọn họ, lập tức phấn chấn tinh thần, vui mừng ra lệnh bay về phía chiếc phi thuyền hình dáng kỳ lạ kia. Đồng thời, những gia tướng này cũng thầm xin lỗi gia chủ, bởi vì vừa nãy bọn họ toàn bộ đều thầm rủa gia chủ độc chiếm công lao một mình kia, bây giờ gia chủ quan tâm đến mình như thế, mình sao có thể chửi rủa gia chủ được cơ chứ? Cho nên phải xin lỗi.
Đúng lúc những gia tướng này vui mừng phấn khởi bay về phía những mục tiêu kia, Đường Long ở phía xa đằng sau khuôn mặt trầm tư nhìn chăm chăm vào màn hình, còn thuộc hạ của hắn thì cũng đều lộ vẻ khủng hoảng, vừa len lén nhìn Đường Long, vừa nhìn lên chiếc phi thuyền trên màn hình. Bọn họ sẽ như thế nào, chủ yếu là vì lúc chiếc phi thuyền xuất hiện trên màn hình, Chủ công của mình đột nhiên tinh thần kích động nhảy lên đồng thời hét lớn: “Sao có thể thế được! Chiến hạm phòng ngự tổ ong trong trò chơi “Chiến tranh” làm sao có thể xuất hiện trong hiện được được?!”
Những binh sĩ đã trải qua huấn luyện trong khoang trò chơi này đương nhiên biết được cái trò chơi “Chiến tranh” mà chủ công nói đến này, nhưng bọn họ lại chưa từng nhìn thấy hình dáng chiến hạm loại này. Kỳ thực khó trách sao bọn họ không biết, những chiến hạm kia trong trò chơi của bọn họ, là do Đường Long đặc biệt chọn ra từ trong trò chơi chiến hạm có chức năng không khác gì mấy so với chiến hạm X. Hơn nữa loại hình trò chơi thường chơi là chuyên dùng để huấn luyện, hoàn toàn không thể tiếp xúc với những loại chiến hạm khác trong trò chơi.
Bọn họ không rõ, nhưng Đường Long hiểu rất rõ, loại chiến hạm phòng ngự tổ ong này, là loại chiến hạm được thiết kế đặc biệt chuyên dùng để phòng thủ hành tinh, mặc dù có nhược điểm là di chuyển chậm, nhưng lại có vũ khí lợi hại đại pháo khải năng, hơn nữa ngoài khẩu đại pháo khải năng, loại chiến hạm này còn có màng bảo vệ độ, có thể nói là tuy nhỏ nhưng rất quan trọng.
Mặc dù chỉ cần trong trò chơi chọn loại chiến hạm này để chơi, thì có thể biết được tư liệu kết cấu của loại chiến hạm này, nhưng pháo khải năng của loại chiến hạm này và máy năng lượng khải năng hoàn toàn là hư cấu, trong đời thực không thể chế tạo chiến hạm trong trò chơi được. Ừ, có thể loại chiến hạm này là do một công ty chế tạo vũ khí là fan của trò chơi chế tạo ra để ra vẻ , cũng có thể nói là chiến hạm này chỉ có ngoại hình có chút giống với chiến hạm phòng ngự tổ ong mà thôi, hoàn toàn không có những vũ lực và sức phòng ngự mạnh mẽ như thế.
Sau khi nghĩ đến đây, Đường Long khẽ thở phào, nhìn những chiếc chiến hạm cao cấp kia bay nhào về phía trước, hắn cũng không căng thẳng, hơn nữa còn tự cười mình: “Hài, mình quả thực là quá căng thẳng, mặc dù vừa nhìn thấy loại chiến hạm này liền đề nghị gia chủ tập trung năng lượng màng bảo vệ ở phía trước chiến hạm đồng thời toàn quân rút lui. Hi Hi, may mà gia chủ không nghe theo toàn bộ, nếu không mình thật sự mất hết cả mặt mũi.”
Nói đến đây, Đường Long lại nhìn lên chiếc phi thuyền hình trụ trên màn hình cười nói: “Khải Tát gia thật là ngu ngốc, lại mua loại chiến hạm này để chơi, lẽ nào bọn họ chưa từng chơi trò chơi, không biết những đồ vật hư cấu thì không có trong hiện thực?” Nói đến đây, Đường Long đột nhiên mở to mắt nhìn, đúng vậy, nếu như những chiến hạm kia thật sự là đồ bỏ, Khải Tát gia còn mua chúng làm gì? Đáp án đương nhiên là không thể, vậy thì ... những chiến hạm này là ...
Sự hoài nghi của Đường Long lập tức được những hình ảnh trên màn hình chứng minh, chỉ thấy những lỗ ong giày đặc phía trước những chiếc chiến hạm hình thù cổ quái sắp xếp thành hình tròn, đột nhiên từ trong mỗi lỗ đều lóe lên tia sáng trắng. Những tia sáng này vừa lóe lên, tiếp theo sau nó là chùm tia laser bắn vào những chiến hạm cao cấp kia của Đường gia.
Mặc dù những chiến hạm cao cấp của Đường Long đều tuân theo mệnh lệnh của gia chủ, tập trung năng lượng màng bảo vệ ở phía trước chiến hạm, nhưng hơn vạn chùm tia laser bắn đến, nhanh chóng đánh tan màng bảo vệ. Nhưng do những tia laser này bắn ra cùng lúc, cho nên màng bảo vệ của chiến hạm và những tia laser này cùng mất đi, bản thân chiến hạm cao cấp không có tổn thương gì.
Các hạm trưởng của các chiến hạm cao cấp thần sắc hoang mang, sau khi cảm thấy điều này, bất giác thầm nghi thật là may mắn. Đợt tấn công vừa rồi, mình hoàn toàn chưa có phản ứng gì thì đã kết thúc, may mà chỉ có màng bảo vệ bị hư, chiến hạm không có tổn thương gì.
Cùng lúc khi bọn họ thầm cảm thấy may mắn, không hẹn mà cùng ra mệnh lệnh quay đầu bỏ chạy. Màng bảo vệ đã không còn còn đánh làm gì nữa, một phát pháo của kẻ thù cũng có thể tiêu diệt mình, bây giờ không nhân cơ hội kẻ địch bắt đầu dự trữ năng lượng mà bỏ chạy, lẽ nào ở lại làm kẻ ngốc?
Đường Nạp Văn vẫn còn bị cảnh hồi nãy mà kinh ngạc đến nỗi chưa hồi phục lại, ông ta hoàn toàn không ngờ rằng chiến hạm có hình thù kỳ lạ kia lại có hỏa lực mạnh như thế. Lúc ông ta nhận được báo cáo của sĩ quan thông tin rằng các chiến hạm cao cấp tự ý bỏ chạy, còn chưa kịp đưa ra phản ứng gì, hai mươi chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong không như mọi người tưởng tượng cần có thời gian dài để nạp năng lượng, cách lần bắn đầu tiên mới được phút, hơn vạn chùm tia laser lần nữa bắn vào những chiếc chiến hạm cao cấp vừa mới quay đầu được một nửa kia.
Đường Nạp Văn tay chân lạnh ngắt nhìn thấy mấy chục chiến hạm cao cấp kia trong khoảnh khắc bị khí hóa, ông ta há miệng định nói gì, nhưng lại nói không ra. Chân ông ta mềm nhũn chỉ muốn ngồi xuống, nhưng bản thân ông ta không thể khống chế, khiến cho ông ta đành phải đứng ngây sau khi nhìn kẻ thù tiêu diệt những chiến hạm cao câp kia, những chùm laser còn chưa biến mất kia liền bắn về phía mình.
Hơn vạn chùm laser, trong đó có khoảng vạn thì đã bắn hủy những chiếc chiến hạm cao cấp của Đường gia, còn lại khoảng vạn chùm laser theo quán tính bắn thẳng về phía những chiếc chiến hạm bên này của Đường gia. Mọi người nhìn thấy cảnh này đều biến sắc, khoảng cách gần như vậy hoàn toàn không có thời gian tiến hành né tránh, chỉ đành cầu mong màng bảo vệ có thể đỡ được.
Lắc mạnh cùng theo tiếng nổ lớn, những người ở phía đầu chiến hạm đều ngả nghiêng, Đường Nạp Văn, người gia chủ này cũng không ngoại lệ, bị lắc mạnh té nằm bò xuống dưới sàn. Sau khi chấn động đi qua, mọi người lập tức tỉnh ngộ mình hoàn toàn không việc gì, màng bảo vệ của chiến hạm đỡ nổi đợt tấn công này, không đợi phó quan nhắc nhở, Đường Nạp Văn bò dậy lập tức ra lệnh: “Rút lui! Nhanh chóng rút lui!”
Sau khi mệnh lệnh của gia chủ vừa ra, tất cả các chiến hạm đều quay đầu bỏ chạy, còn Đường Long ở phía sau, cũng trong chốc lát đã biến thành tiền tuyến.
Đường Nạp Văn quay đầu nhìn chiếc chiến hạm cổ quái gần hành tinh Hồng Sư kia, lắc lắc đầu than: “Khải Tát gia sao lại có được loại chiến hạm này? Loại chiến hạm này làm sao mới có thể giải quyết được? Uhm, xem ra trong khoảng thời gian ngắn không thể tiêu diệt được Khải Tát gia rồi. Mặc dù mình bị tổn thất chiến hạm cao cấp, nhưng cũng đã khiến cho Khải Tát gia tổn tất ít nhất hơn trăm chiến hạm. Như vậy tạm thời Khải Tát gia sẽ không thể tấn công Đường gia được? Hài lãng phí hết bao nhiều là tiền tài nhân mã, chỉ có thể duy trì trạng thái lần trước thôi. Hừ! Cái gì mà chiến hạm X, bị người ta đánh đuổi quay về, may mà ta còn muốn mua thêm vài chiếc.” Nghĩ đến đây, Đường Nạp Văn quyết định không mua chiến hạm X nữa, chuyển qua mua những chiếc chiến hạm cao cấp ngày trước, tiền mua chiến hạm X có thể mua được mấy chiếc chiến hạm cao cấp.
Nhưng báo cáo của phó quan đã khiến Đường Nạp Văn thay đổi chủ ý. Báo cáo của phó quan báo về tình trạng tổn hại của những chiến hạm sau khi bị tấn công, trong đó chiến hạm X sau khi bị chùm laser của chiến hạm cổ quái kia bắn trúng, ngoài việc năng lượng của màng bảo vệ giảm đi vài độ ra, hoàn toàn không bị hư hao gì, còn những chiến hạm khác sau khi bị bắn trúng màng bảo vệ đã nhanh chóng bị tiêu hao hết.
Từ báo cáo này, Đường Nạp Văn ý thức được rằng chiến hạm X và chiến hạm cổ quái kia cung một cấp, chỉ cần mình có được chiến hạm X vượt qua hỏa lực của bọn họ, mình có thể tiêu diệt những chiếc chiến hạm hình dạng cổ quái này. “Uhm, loại chiến hạm kia một chiếc thì có khoảng hơn vạn khẩu hỏa pháo, còn chiến hạm X thì khoảng khẩu, như vậy… ta ít nhất phải có , chiếc chiến hạm X mới có thể tiêu diệt chiếc chiến hạm cổ quái kia. Không biết Khải Tát gia chỉ có chiếc này thôi hay là còn nhiều hơn? Xem ra phải phái mật thảm điều tra tư liệu mới được. Đúng rồi, hỏi thử Trần KHáng, xem ông ta có biết chiếc chiến hạm kia bao nhiêu tiền, xem uy lực của nó có lẽ mắc hơn chiến hạm X, tin rằng Khải Tát gia cũng không được nhiều. Uhm, còn nữa, chiến dịch lần này mất đi mấy chục gia tướng, mặc dù có thể thu hồi một lượng lớn phong địa, nhưng số lượng gia tướng không đủ, vấn đề này làm sao giải quyết?” Đườgn Nạp Văn biết mình có cơ hội tiêu diệt chiếc chiến ham này, lại có thể khôi phụ hào khí, bắt đầu suy nghĩ những công việc của lãnh địa mình.
Lúc nhìn những chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong bắn ra hỏa lực giống như trong trò chơi, Đường Long đứng ngây ra đó, bởiv ì hắn không thể nào tin được rằng nhữgn thư hư cấu lại có thể biến thành sự thật. Khi hắn nhìn thất loại chiến hạm kia cần phút để nạp đầy năng lượng đại pháo, bất giác cười ha ha. Đương nhiên cái này là tránh sự dòm ngó của thuộc hạ, cười lén, nếu không để bọn họ nhìn thấy còn cho rằng mình vì đau lòng mà bị điên, bởi vì người của mình chết nhiều như thế còn ở đó mà cười! Không phải đau lòng mà bị điên thì còn là gì?
Lúc Đường Long theo những chiếc chiến hạm vận chuyển, kéo theo sau một đội binh mã bại trận, chạy về hành tinh Trung Châu, điện thoại cầu cứu của Trần Kháng đột nhiên xuất hiện trên máy tính của sĩ quan thông tin.
Đường Long mặc dù lấy làm lạ lúc này Trần Kháng gọi điện ình làm gì, nhưng cũng nhanh chóng nghe điện, dù gì thì Đường Long cũng muốn hỏi xem nhà buôn vũ khí thần thông quảng đại này có biết được tin tức về những người đã mô phỏng chế tạo chiến hạm trong trò chơi “Chiến Tranh”.
Vẻ mặt căng thẳng của Trần Kháng trên màn hình, nhfin thấy Đường Long cũng không chào hỏi giống như ngày xưa, mà trực tiếp nói: “Các người đã gặp một loại chiến hạm kỳ lạ ở hành tinh Hồng Sư phải không?”
“Wo, tin tức của ngươi sao lại nhanh như thế? Những chiếc chiến hạm kia không phải là sản phẩm của công ty các người đấy chứ?” Đường Long ngạc nhiên mở to mắt nhìn.
Trần Kháng không trả lời câu hỏi của Đường Long, chỉ lắc đầu cười khổ: “Nếu như là sản phẩm của công ty chúng tôi, tôi sẽ không gấp rút đến kiếm ngài hỏi thăm tình hình, có thể nói cho tôi ngài có cảm tưởng gì về loại chiến hạm đó?”
Đường Long nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Trần Kháng, bất giác cười: “Cảm tưởng? Ha ha, đó chỉ là chiến hạm có hình dáng bên ngoài giống như chiến hạm phòng ngự tổ ong do fan của trò chơi “Chiến tránh” chế tạo ra, bên ngoài mặc dù rất giống, nhưng chức năng thì không được hoàn mỹ giống như trong trò chơi. Dù gì thì những trang thiết bi quan trọng của chiếc chiến hạm đó, trong hiện thực không chế được.”
Trần Kháng ngây người: “Trò chơi “Chiến tranh”? chiến hạm phòng ngự tổ ong? Ngài là nói đến chiếc chiến hạm đó là chiến hạm hư cấu trong trò chơi “Chiến tranh”?”
“Đúng vây, vừa nhìn là đã biết, lẽ nào ngươi chưa từng chơi “Chiến tranh” sao?” Đường Long không dám tin nhìn Trần Kháng.
Trần Kháng lắc lắc đầu, mình cả ngày chạy đông chạy tây, làm gì có thời gian mà chơi “Chiến tranh”. Trần Kháng nhanh nhạy từ trong lời nói của Đường Long cảm thấy được Đường Long không thèm để ý đến chiếc chiến hạm tổ ong gì đó, hơn nữa còn rất lấy làm tiếc nói chiếc chiến hạm đó không hoàn mỹ. Đường Long dựa vào đâu mà cho rằng chiếc chiến hạm đó không hoàn mỹ? Mình từ những hình ảnh do thuộc hạ của mình truyền về nhìn thấy uy lực của những chiếc chiến hạm đó, quả thực rất là kinh người. Cho nên Trần Kháng liền cười hỏi Đường Long: “Ngài nói rằng những chiếc chiến hạm kia không hoàn mỹ, vậy thì chỗ nào không hoàn mỹ, có biện pháp nào phá đi phòng tuyến của bọn họ không?”
Đường Long liếc nhìn Trần Kháng cười nói: “Ha ha, bắt đầu thu thập tình báo của đối thủ cạnh tranh đây. Được rồi, không nói đùa nữa, những chiếc chiến hạm kia, tôi nói chúng không hoàn mỹ là vì mỗi lần bắn đều cần khoảng phút để bổ sung năng lượng.”
Trần Kháng không hiểu xen vào hỏi: “Điều này rất bình thường, hỏa pháo thì cần thời gian nhất định để bổ sung năng lượng mới được, giống như hàng vạn khẩu pháo kia, bắn ra chỉ cần thời gian phút để nạp năng lượng là rất nhanh rồi.”
Đường Long lắc lắc ngón tay nói: “Cho nên mới nói ngươi chưa từng chơi trò chơi bao giờ, nói cho ngươi biết, chiến hạm phòng ngự tổ ong trong trò chơi hoàn toàn không cần thời gian để nạp năng lượng cho đại pháo, chiến hạm phòng ngự tổ ong trong trò chơi có thể bắn liên tục, cho đến khi nào năng lượng laser trong kho bắn hết mới thôi. Cho nên ta mới nói những chiếc chiến hạm kia không hoàn mỹ.”
“Ơ …… vậy năng lượng trong kho chiến hạm phòng ngự tổ ong trong trò chơi kia bắn được bao nhiêu lần? Trần Kháng nuột nước miếng hỏi, hắn mặc du chưa từng chơi qua trò chơi Chiến tranh, nhưng hắn biết trò chơi Chiến tranh thiết kế dựa vào kỹ năng thực tế, cũng có nghĩa là hắn biết rất rõ, chức năng chiến tranh của trò chơi Chiến tranh, hoàn toàn có thể thể hiện trong hiện thực. Chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong kia nếu như có thể bắn không ngừng, tin rằng không có ai có thể phá được phòng ngự của chúng.
Đường Long suy nghĩ một lát rồi nói: “Uhm, hỏa pháo nhiều, năng lượng tiêu hao cũng nhiều, nếu như nó hoàn mỹ được chết tạo từ thiết kế trong trò chơi, bản thân năng lượng trong kho có thể bắn trong khoảng lần.”
Trần Kháng nghe được những lời này, chay mày nghĩ: “hàng vạn hỏa pháo có thể bắn liên tục lần? Mẹ nó, còn lợi hại hơn cả chiến tranh, nếu như để bọn họ cải tạo chiếc chiến hạm kia giống như trong trò chơi, làm gì có ai mà đi mua những chiến hạm khác! Vậy công ty chúng ta không phải là phải đi uống gió tây bắc sao? Nhưng cũng may khả năng khoa học kỹ thuật của bọn họ chưa cách nào chế tạo ra chiếc chiến hạm hoàn mỹ, xem ra khi về phải đề xuất kế hoạch thử chế tạo chiến hạm trong trò chơi “Chiến tranh” với Tổng giám đốc mới được, bọn họ có thể chế tạo ra, chúng ta cũng có thể!”
Nghĩ đến đây, Trần Kháng đột nhiên nghĩ đến Đường Long là fan của trò chơi, có lẽ biết được loại chiến hạm tổ ong kia có nhược điểm gì? Cho nên hắn liền hỏi: “Không biết trong trò chơi có cách nào tiêu diệt được những chiếc chiến hạm tổ ong này không? Không lẽ là phải chơ nó sử dụng hết năng lượng trong kho, mới có thể tấn công sao?”
Đường Long lắc đầu nói: “Đâu cần phải dùng đến cái phương pháp ngu ngốc này, nên biết trong trò chơi, thường thi đằng sau chiến hạm tổ ong đều trang bị chiến hạm bổ sung năng lượng, năng lượng trong kho còn chưa sử dụng hết thì đã lại được nạp đầy, hoàn toàn không có chuyện dùng hết năng lượng! Trong trò chơi phương pháp tốt nhất duy nhất tiêu diệt nó chính là sử dụng chiến hạm cự pháo, dùng chiến hạm cự pháo ở ngoài phạm vi bắn của chiến hạm phòng ngự tổ ong tiến hành tấn công. Ngoài nó ra, bất kỳ chiến hạm nào đối đầu với chiến hạm phòng ngự tổ ong đều là tìm cái chết!”
Trần Kháng gật đầu hai mắt phát sáng, hắn biết có một loại chiến hạm có thể tiêu diệt được chiến hạm phòng ngự tổ ong là được rồi. Còn về chiến hạm cự pháo cò chức năng gì, hắn không hỏi Đường Long, bởi vì tư liệu trong trò chơi “Chiến tranh” chắc chắn tỷ mỷ hơn Đường Long nói, vào trò chơi nhìn là được chứ gì.
Đường Long nhìn thấy dáng vẻ hai mắt phát sáng của Trần Kháng, bất giác trong lòng cười thầm, bởi vì mình sớm đã nghĩ ra cách, không cần đến chiến hạm cự pháo cũng có thể tiêu diệt chiến hạm phòng ngự tổ ong không hoàn toàn hoàn mỹ kia. Gia chủ và Trần Kháng đều không phát hiện ra biện pháp này, là bởi vì tư tưởng của họ đã bị thói quen cầm cố không thể mở rộng tư duy.
Đương nhiên, Đường Long sẽ không hiến kế cho Gia chủ, hắn còn mong những chiến chiến hạm phòng ngự tổ ong kia sẽ tiêu hao binh lực của Đường gia nhiều hơn. Còn về hắn không nói cho Trần Kháng biết, là vì sợ Trần Kháng sẽ nói những phương pháp này cho gia chủ biết. Đường Long bắt đầu đề phòng Trần Kháng, ngoài sự cảnh báo của chị gái máy tính ra, chính là vì Đường Long cảm giác được Gia chủ mới là khách hàng lớn của Trần Kháng, mình chỉ là một khách hàng bình thường, có việc gì thì Trần Kháng nhất định sẽ giúp đỡ khách hàng lớn.
“Đúng rồi, những người vượn mà ngài cần qua tháng nữa sẽ có thể đưa đến, hi vọng ngài chuẩn bị sẵn sang, để tránh đến lúc đó loạn cả lên, ngài nên biết những người vượn này lên đến hơn triệu.” Trần Kháng cười nói.
Đường Long chau mày, vốn cần nhiều như vậy là vì cho rằng mình rất nhanh có thể gia tăng phong địa, nhưng bây giờ không những bị đưa đi làm hậu vệ, hơn nữa Đường gia còn đánh thua trận nữa, làm gì mà có khả năng gia tăng phong địa. Chút đất đâi được phân của mình kia có thể chứa nổi triệu người vượn sao?
Nhìn thấy dáng vẻ chau mày của Đường Long, Trần Kháng đương nhiên biết được Đường Long đang đau đầu vì chuyện gì, vì thể ông ta cười nói: “Như vậy đi, đất của ngài không thể chứa nhiều người vượn đến như vậy, trước tiên tôi sẽ đưa đến triệu binh chiến hạm người vượn, đợi đất của ngài được mở rộng tôi sẽ đưa số còn lại đến.”
Đường Long vừa nghe thấy liền cười nói: “Nếu được như vậy thì quá tốt rồi, đúng rồi, tôi muốn mua bao nhiều chiến hạm mới có thể vũ trang được triệu người vượn này?”
Trần Kháng ngây người, ông ta muốn nói Đường Long không nên ngông cuồng, nếu không gia chủ sẽ tiêu diệt hắn, nhưng nghĩ đến gia chủ sớm đã nghi kỵ Đường Long, nếu như Đường Long không thể trong khoảng thời gian ngắn có được vũ lực mạnh mẽ, quỷ mới biết được gia chủ kia sẽ không tìm một lý do nào đó tiêu diệt Đường Long? Nghĩ đến những điều này, Trần Kháng vẫn cho rằng Đường Long nên gia tăng trang bị vũ khí, cho nên ông ta suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu tính theo chiến hạm cấp X, cần chiếc là được. Nhưng ngài không cần cùng lúc mua nhiều như thế, để tránh gia chủ nghi kỵ ngài, chỉ cần chiến là được.” Trần Kháng sợ Đường Long mua cùng lúc chiếc, những chiếc chiến hạm kia vừa mới đưa đến chưa kịp trang bị, thì đã bị gia chủ phái binh tiêu diệt.
“Được, vậy thì chiếc …. Ơ …..không, chỉ cần chiếc là đủ.” Đường Long đột nhiên thay đổi là vì hắn nhẩm tính mua chiếc chiến hạm X thì cần tỷ tiền Vũ Lai! Mình hoàn toàn không có nhiều tiền đến thế, tiền còn trong thẻ ngân hàng của mình chỉ có thể mua được chiếc. Còn về tỷ trong thẻ ngân hàng của Ưu Na kia Đường Long sẽ không đụng đến, đó là tiền vốn để xây dựng lãnh địa của mình, hắn đương nhiên biết được tầm quan trọng của việc xây dựng lãnh địa.
Trần Kháng nghe thấy lời nói của Đường Long liền biết được tiền của hắn không đủ, ông ta cũng hiểu rất rõ Đường Long không muốn ghi nợ, cho nên ông ta chỉ đành gật đầu nói: “Được, chiếc chiến hạm X, chiếc tàu vận chuyển cao cấp chứa đầy vật tư, những món này sẽ đưa đến cùng với những người vượn vũ trang? Hai tuần là có thể đưa đến.” Nói đến đây, Trần Kháng đột nhiên nghĩ đến gì đó nói: “Ờ, đúng rồi, cái căn cứ bổ sung năng lượng kia của ngài đã xây xong rồi, những đạn dược năng lượng lần trước ngài đặt đều đã đưa đến nơi, cái căn cứ bổ sung năng lượng này so với lúc thiết kế lớn hơn lần trở lên. Tôi sẽ chuyển địa chỉ và mật mã thông hành căn cứ cho ngài, ngài tự mình đi kiểm tra nha.”
“Ờ, cám ơn.” Đường Long cười khổ gật đầu, bởi vì trả nốt số tiền xây dựng căn cứ và mua đạn dược năng lượng, túi tiền của mình hoàn toàn trống rỗng. Trước kia, đối với căn cứ bổ sung kia Đường Long rất nóng lòng, cách đây không lâu mình đã có chiếc chiến hạm bổ sung cao cấp, nhiều đạn dược năng lượng như thế đủ cho chiếc chiến hạm cấp X của mình dung đến năm rồi, căn cứ bổ sung trong long Đường Long đã không còn quan trọng. Cho nên Đường Long tùy tiện đưa tay nhận lấy mật mã và địa chỉ của căn cứ, sau khi chuyển cho Ưu Na ở hành tinh Trung Châu thì không thèm để ý đến nữa.
Đúng vào lúc này, Trần Kháng dường như nhận được tin nhắn, sau khi hắn cúi đầu xem lập tức cười nói với Đường Long: “Xin lỗi, gia chủ của ngài gọi, xem ra ông ta rất cần gia tăng vũ khí.”
Đường Long cười hì hì vẫy tay với Trần Kháng: “Vậy thì như thế đi, chúc ngài phát tài.”
Trần Kháng gật đầu nói cám ơn rồi tắt máy.
Đường Long khoanh tay trước ngực ngồi trên ghế, trên mặt đã không còn vẻ mặt cười hi hi khi nãy, mà là vẻ mặt trầm ngâm. Những người gần kề hắn có lẽ có thể nghe thấy hắn không ngừng lầm bầm: “ triệu người, triệu người, làm sao bố trí họ đây? Uhm, phòng ở lại phải xây thêm, nhưng chỉ có tuần làm sao xây được nhiều như thế?”
Đường Long lầm bầm đến đây, đột nhiên hoảng hốt nhảy lên hét lớn: “Chết rồi! mình lại quên nói chuyện người vượn cho bọn người Ưu Na biết! Thảm rồi! Bọn họ sẽ mắng ta tự ý ?”Đường Long lúc này thầm trách tính cách nghĩ là làm, đồng thời làm rồi lại quên của mình, mình muốn Trần Kháng đưa đến nhiều người vượn như thế, lại quên mất việc phải thương lượng với thuộc hạ, thật là thất bại!
Nghe thấy lời nói của Đường Long, các nữ binh của đại đội SK ngược lại không có phản ứng gì, nhưng các binh sỹ lãnh địa thì lại ngạc nhiên nhìn Đường Long. Chủ công của mình sao vậy? Sao lại sợ gia thần của mình trách mắng mình? Có gia thần to gan đến thế ư?
Hạm đội của Đường Long buồn bã quay về hành tinh Trung Châu, chúng gia thần vốn chuẩn bị nghênh đón gia chủ khải hoàn vừa nhìn thấy vẻ mặt của các sỹ quan, binh lính thì biết ngay có chuyện, lập tức thu dọn đồ chúc mừng, cúi đầu lặng lẽ đi đằng sau quân đội. Những người nhà của các gia tướng và binh sỹ đã tử trận, phát hiện trong đội quân trở về không có người thân của mình thì khóc òa lên, bọn họ đều biết rằng người thân của mình đã biến mất. Người nhà của những gia tướng kia là khóc thảm nhất, bởi vì mặt trời của họ đã biến mất, theo quy củ của Đường gia, những gia thần có đất đai sau khi chết đi không có con cái, đất đai sẽ bị thu hồi. lãnh chủ trước kia của mảnh đất mà Đường Long được phân phát, chính là vì cha con cùng chết.
Lúc ban đầu điều gia quy này không có ai chú ý đến, hơn nữa mọi người đều cho rằng rất thỏa đáng, bọn họ không có người kế thừa, đất đai đương nhiên phải thu hồi về, lẽ nào bỏ trống lãng phí. Nhưng điều gia quy này sau khi kết hợp với điều gia quy khác sẽ biến tướng thành thủ đoạn thu hồi đất đai của gia chủ.
Điều gia quy khác đó là người kế thừa không có chiến công nào thì không được kế thừa đất đai, điều gia quy này khiến cho tất cả các gia thần có đất đai, mỗi lần có chiến tranh đều đưa con cái theo cùng, cho nên nếu những gia thần này chết, con cái của bọ cũng sẽ chết theo. Đương nhiên cũng có những gia thần có chút thông minh, đem theo con lập được một lần công lao, rồi đẻ con ở lại nhà đề phòng vạn nhất. nhưng đời sau của những gia thần này do công lao quá nhỏ cho nên lúc kế thừa đất đai sẽ bị giảm đi một nửa.trong số những người thân đang khóc kia, có hơn nửa là khóc vì đất đai của mình bị giảm đi một nửa.
Đường Nạp Văn bị những tiếng khóc này làm phiền, cũng không tiến hành hội nghị kiểm điểm sau trận chiến, sau khi bồ đội giải tán thì nhanh chóng trở về phủ gia chủ. Đường Long nhìn thấy không ai để ý đến mình, lập tức trở về lãnh địa của mình, chuẩn bị giải thích với bọn người Ưu Na lý do tại sao mình trễ như vậy mới báo cho họ biết mình mua nhiều người vượn đến vậy.
“Hơn triệu người vượn? Nhiều như thế làm sao bố trí? Chuyện này cần một khoản tiền lớn”. Ưu Na nghe Đường Long kể quá trình mua người vượn xong chau mày nói, đồng thời lườm mắt nhìn Đường Long.
Bọn người Ưu Na mặc dù biết rằng chủ công là vì thấy những người vượn kia đáng thương nên mới mua bọn họ về, nhưng đau đầu là ở chỗ chủ công cũng không chịu suy nghĩ lãnh địa này hoàn toàn không thể chứa nhiều người đến như vậy. Hơn nữa số tiền nuôi nhiều người vượn như vậy cần con số rất lớn, kinh tế lãnh đia vừa mới tốt lên được chút e rằng sẽ bị những người vượn này ăn sạch! Nhưng Ưu Na cũng không vì như thế mà trách mắng Đường Long, một là vì cô ấy cho rằng mình không có cái tư cách đó, hai là cô ấy cũng không nhẫn tâm trách mắng Đường Long. Cô ấy đối với một thằng nhóc nhỏ hơn mình , tuổi như Đường Long, có một loại tình cảm yêu thương giống như em mình vậy.
Còn phụ tá của Ưu Na thì khuôn mặt buồn bã chau mày trong lòng thầm tính triệu người vượn, một ngày thì cần tiêu bao nhiêu tiền. Cuộc họp lần này, Đường Long không những triệu tập bọn người Ưu Na, ngay cả phụ tá trợ thủ của bọn họ cũng kêu đến luôn, Đường Long cho rằng bọn họ là một bộ phận của thế lực mình, có đủ tư cách tham gia những cuộc họp như thế này.
Cảm nhận được ánh mắt của Ưu Na, Đường Long hoảng hốt cúi đầu nhìn xuống chân của mình.
Còn Lăng Lệ đang chỉ vào một chỗ nói thì thở dài nói: “Hài, trong lãnh địa của chúng ta chỉ còn có vài mảnh đất trống, chỗ đất trống này chỉ có thể bố trí khoảng triệu người, những người khác thì bố trí ở đâu? Lãnh địa của chúng ta quả thật quá nhỏ đi.” Trợ thủ của Lăng Lệ cũng chau mày gật đầu, bọn họ quả thực đang đau đầu đất nhỏ như thế làm sao bố trí được cho triệu người.
Đường Long đang cúi đầu, vừa nghe thấy lời này lập tức cười hề hề nói: “ triệu người sẽ không đưa đến ngay cùng lúc, đợt đầu tiên chỉ có triệu chiến binh chiến hạm người vượn, xây dựng vài binh doanh là được. Ah, Đợt người vượn này tuần sau sẽ đưa đến.”
Ái Nhĩ Hi lập tức nhảy lên nói : “Hai tuần đã đưa đến nơi? Người cho rằng chúng ta là thầm tiên hay sao, hai tuần làm sao có thể xây dựng được binh doanh cho triệu người ở!” Hai trợ thủ đằng sau Ái Nhĩ Hi sắc mặt lo lắng nhìn Ái Nhĩ Hi, bọn họ không ngờ rằng cấp trên của mình lại dám nói những lời không khách sáo với chủ công như vậy, càng khiến họ không ngờ tới hơn nữa đó là dáng vẻ tiếp theo của Đường Long.
“ He he, tôi cũng không muốn mà, đại tỷ chị rộng lượng, tin rằng chị nhất định có cách.” Đường Long vội gật đầu cúi người nói với Ái Nhĩ Hi.
Nhìn thấy dáng vẻ nịnh bợ của Đường Long, tất cả các phụ tá, trợ thủ đều lộ vẻ mặt kinh ngạc. Lúc mới đầu bọn họ còn cho rằng những mỹ nữ này là tình nhân của chủ công, nhưng chủ công ngoài việc công ra hoàn toàn không tìm bọn họ, ngược lại thì chỉ có những phụ tá như mình suốt ngày đi theo mỹ nữ. Chủ công tại sao lại nịnh bọ như thế? Mặc dù mình rất kinh ngạc tại sao chủ công lại mua nhiều người vượn như thế, nhưng cũng chỉ là ngạc nhiên mà thôi, hoàn toàn không dám cho rằng chủ công làm như vậy là không ổn thỏa. Cấp trên xinh đẹp tại sao lại dám cho rằng như thế? Hơn nữa trong ngữ khí có chút cảm giác báo oán? Uhm, thật không hiểu chủ công và những cấp trên xinh đẹp này rốt cuộc là có quan hệ gì.
“Chiến binh chiến hạm người vượn? Chủ công, những người vượn này đều có thể điều khiển chiến hạm sao? Lệ Vũ hiếu kỳ hỏi.
Đường Long đang nịnh hót Ái Nhĩ Hi, lập tức quay đầu cười nói với Lệ Vũ: “Đúng vậy, đúng vậy, bọn họ toàn bộ đều đã được huấn luyện qua, chỉ cần chút thời gian làm quen thì có thể lái chiến hạm. Do đó ta còn vì bọn họ mua chiếc chiến hạm cấp X và tàu vận chuyển.”
Nghe thấy lời này của Đường Long, mọi người đều ngây ra, bởi vì Đường Long trong chốc lát mua liền chiếc chiến hạm cấp X, trang bị vũ lực đã vượt qua trang bị vũ lực của gia chủ và phó gia chủ cộng lại. E rằng gia chủ sẽ không chấp nhận việc vũ lực của thuộc hạ mình mạnh hơn mình? Còn về tàu vận chuyển cao cấp, bọn người Ưu Na đương nhiên biết được đó là quà tặng kèm theo.
Còn tất cả các phụ tá, trợ thủ đều hai mắt phát sáng nhìn Đường Long, bởi vì nếu như thế lực của chủ công mạnh lên, những gia thần như mình cũng sẽ phất theo. Những người như bọn họ từ nhỏ đã đã được dạy phải trung thành với chủ công, chứ không phải được dạy phải trung thành với gia chủ, cho nên cho dù Đường Long tạo phản, bọn họ cũng sẽ theo Đường Long. Nhưng nếu như thế lực của Đường Long suy yếu, không đủ để đương đầu cũng gia chủ, tin rằng những người phản bội bỏ trốn cũng không ít.
“Chủ công, có nhiều người vượn đã trải qua huấn luyện đi vào lãnh địa, trị an của lãnh địa e rằng rất gay gắt.” Sa Lệ nhìn thất ánh mắt của các gia thần có điều gì đó không đúng, hốt hoảng chuyển đề tài. Cô ấy sợ rằng những gia thần này cho rằng Đường Long muốn tạo phản, nhưng không ngờ những gia thần này bộ lộ ánh mắt nóng hừng hực, đầy dã tâm mong sao Đường Long tạo phản, mình sẽ theo đó có được địa vị cao hơn.
Bành Văn Phong vội gật đầu nói: “Đúng vậy thưa chủ công, cảnh sát ở lãnh địa hiện giờ có khoảng ngàn người, sau khi những người vượn đó đến, số người này hoàn toàn không đủ.”
Đường Long vẫy vẫy tay nói: “Không sao, những người vượn này đã trải qua huấn luyện chắc chắn cũng có những tố chất của quân nhân, không cần sợ họ sẽ làm loạn trị an. Àh, đúng rồi, các người phải nghĩ cách để dân chúng hiểu rõ, người vượn cũng giống như chúng ta, không thể dùng ánh mắt của con người cao cấp nhìn họ. Nếu như để ta phát hiện có người nào miệt thị người vượn, ta sẽ cho người đó biết tay! Nói đến đây ánh mắt của Đường Long lộ ra vẻ lạnh lùng, bọ họ giật mình, trong lòng thầm nghĩ: “Quái lạ, thì ra chủ công giống như cho bull, một khi uy nghiêm thì lại đáng sợ đến như thế!”
Mặc dù có rất nhiều gia thần không đồng ý đối với lời nói của Đường Long, nhưng bọn họ đều biết người vượn là động vật cấp thấp, làm sao có thể để họ ngồi bằng với con người được? nhưng nhìn thấy các sếp xinh đẹp hoàn toàn không có ý kiến gì, hơn nữa nghĩ đến Đường Long nói một là một, tính cách độc tài lạ thường, chỉ đành nuốt nước bọt không dám lên tiếng. Dù gì bọ họ cho rằng bình đằng là chuyện của những người dân kia, đối với những người làm quan như mình không có quan hệ gì. Bởi vì nếu những người làm quan như mình đây bình đẳng với những người vượn, điều đó đồng nghĩa với việc mình bình đẳng với chủ công sao? Loại trật tự nhiễu loạn xã hội này, chuyện điên đảo cấp bậc này không thể xuất hiện được.