Thẩm Hàm nói xong một câu, phía dưới liền điên rồi, hiện trường nghe thanh âm thật quá dễ nghe, lỗ tai muốn mang thai.
“ĐM giọng nói quá soái, còn nhan giá trị nghịch thiên, Tiểu Hàm chính là tân tấn nam thần.”
“Tình địch, tới chiến.”
“Cút, Tiểu Hàm là của ta.”
……
Phía dưới mọi người vui đùa, nhưng bọn họ thích Thẩm Hàm là thật sự.
Tiếp theo càng làm bọn họ nhiệt huyết sôi trào, bởi vì người chủ trì triển lãm mấy hình ảnh, yêu cầu coser làm động tác trong ảnh tại hiện trường. Những hình ảnh đó có tấm là ảnh tác giả gửi, cuối cùng là một tấm không liên quan tới tác giả mà là fan CP họa, nội dung là nam chính cường thế vách tường đông bạch quỷ, khoảng cách hai người gần đến không thể gần hơn, tựa hồ lập tức hôn lên. Tấm hình này, cũng là tấm fan CP thích nhất.
Tấm hình thả ra, mọi người dưới đài liền sói tru, đặc biệt là nữ sinh, mấu chốt ở mạn triển tỉ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng, nữ sinh cơ hồ chiếm phần, mà phần lại là hủ nữ, vì thế tạo thành hiện trường cuồng nhiệt oanh động.
Kỳ thật cũng không trách nữ sinh được, rốt cuộc bộ kịch họ cos này bản thân nữ chủ liền có chút nhược, với lại trung gian còn có tuyến thời gian rất dài, kết cục lại vì nam chính sinh ra hiểu lầm, cuối cùng hai người không bên nhau.
Nam chủ và vai ác có mẫu thuẫn là do nữ chủ, trung gian lại không có cốt truyện của nữ chủ, lại nói nữ chủ hẳn cũng cảm thấy thập phần hố cha, nhưng bởi vậy, nam chủ cùng vai ác phối hợp đặc biệt nhiều, cũng bởi bộ kịch này fan hủ nữ đặc biệt nhiều.
Sau cũng bởi vì như thế, phía tác giả thậm chí không tiết tháo mà thêm “Không cẩn thận hôn”, vì thế fan hủ nữ càng cao hứng đến bay lên, một tập nhắn phần lớn là “Phía tác giả không cho đồng nghiệp đường sống nha, nhưng làm tốt lắm!”
Ba bức ảnh phía trước làm xong, đến tấm cuối, Cao Khánh Ca cùng Thẩm Hàm đều thực bình tĩnh, fans phía dưới thét chói tai, Cao Khánh Ca đẩy Thẩm Hàm dựa tới ven tường, rồi sau đó đôi tay đỡ trên tường, cố định Thẩm Hàm giữa mình và vách tường, hơi hơi cúi người, Cao Khánh Ca cúi đầu, tựa hồ là cường thế khống chế Thẩm Hàm.
Phía dưới tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, còn có âm răng rắc răng rắc chụp ảnh, Cao Khánh Ca lại lần nữa tới gần một chút, hai người tựa hồ lập tức phải hôn lên.
Hiện trường một mảnh sôi trào, Cao Khánh Ca không hiểu sao tim nhảy không chịu khống chế, gia tốc, lỗ tai cũng theo đỏ lên. Thẩm Hàm như bạch quỷ, yêu diễm lộ ra sắc bén, hắn ngẩng đầu nhìn Cao Khánh Ca, như con báo kiệt ngạo, tuyệt không nhận thua.
Cao Khánh Ca nhìn Thẩm Hàm như vậy, tim đập càng thêm không thể khống chế, vì thế vài giây sau, Cao Khánh Ca muốn buông Thẩm Hàm, nếu không anh sợ tim mình thật sự nhảy ra khoang miệng, kết quả Thẩm Hàm lại nâng đôi tay, nắm tay Cao Khánh Ca, hắn hơi hơi nhón chân, như muốn hôn lên, phía dưới lại một trận thét chói tai.
Nhưng Thẩm Hàm cũng không hôn lên, mà tiến đến bên tai Cao Khánh Ca, nhỏ giọng ở bên tai anh nói một câu: “Em cứng.”
thân thể Cao Khánh Ca nháy mắt cứng đờ, Thẩm Hàm cười thấp người, tránh khỏi tay Cao Khánh Ca.
Sau đó, Tiểu Hàm trực tiếp phong thần, mà khi bọn họ biết Tiểu Hàm kỳ thật là CV, mà không phải coser chân chính, người ủng hộ Tiểu Hàm thế mà càng nhiều.
Tối nay trên đường trở về, Tiểu Hàm nhìn di động, fans một ngày tăng mười vạn, tuy còn không nhiều lắm, nhưng trong tình huống bình thường, vòng luẩn quẩn này có vạn fans là có thể làm đại thần, huống chi lúc này mới có một ngày.
Ngày đó Weibo còn có một hot search, tuy không như vài vị trước, nhưng có thể lên hot search cũng thuyết minh Thẩm Hàm tạo thành nhiệt độ có bao nhiêu lớn, tiêu đề hot search cũng rất đơn giản: Mạn triển tiểu ca ca soái khí.
Đằng sau còn ghim ảnh, còn có share, ảnh chụp các góc độ, tóm lại ngày đó Thẩm Hàm xem như phát hỏa, đương nhiên chính hắn kỳ thật không quá để ý, hắn tương đối để ý buổi tối cùng Cao Khánh Ca ăn cái gì.
Hôm nay mạn triển kết thúc, Cao Khánh Ca kéo Thẩm Hàm đi rồi, thành viên xã đoàn đều huýt sáo, hai người cũng không để ý tới, hai người bọn họ không biết, bọn họ ngồi xe cũng bị chụp lén, đăng trên mạng.
Vì thế fan CP lại bắt đầu phát cuồng, bởi vì coser bọn họ thích ở hiện thực là một đôi, tương đương với ảo tưởng đều thành thật, loại hạnh phúc này làm người hưng phấn.
“Về ký túc xá, anh tháo trang sức, sau đó tối cùng ăn cơm.” Cao Khánh Ca nói.
Thẩm Hàm tới gần, nhỏ giọng hỏi: “Sau đó đâu?”
Tai Cao Khánh Ca lại đỏ, Thẩm Hàm cười rộ lên, Cao Khánh Ca thấy Thẩm Hàm giảo hoạt, nhịn không được, cúi đầu, hôn môi Thẩm Hàm.
Thẩm Hàm cũng sửng sốt, bởi vì lúc này hai người bọn họ còn ở trên xe buýt, tuy hành khách không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng là ở bên ngoài, với lại có ba bốn cô gái từ lúc hai người bọn họ lên xe vẫn luôn nhìn qua bên này, bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, nhưng rõ ràng thực hưng phấn.
Mặt khác bọn họ hiện tại đang mặc trang phục mạn triển, tuy bỏ tóc giả, nhưng vẫn dẫn người chú mục.
May mắn Cao Khánh Ca cũng không có hôn sâu, chỉ lướt qua liền ngừng, hôn xong, Cao Khánh Ca còn miệng cọp gan thỏ mà nói: “Về sau đừng tùy tiện câu dẫn anh, nếu không tự gánh lấy hậu quả.”
Thẩm Hàm cười, trả lời: “Được.”
Cuối cùng, hôm nay Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca cũng không qua thế giới hai người, mà mang theo Khổng Cố Ly, bởi vì anh cùng Lý Cường rốt cuộc chia tay.
Đối với kết quả này, Thẩm Hàm sớm nghĩ tới, Cao Khánh Ca cũng nghĩ đến, cho nên hai người thương lượng, mang theo Khổng Cố Ly khóc nức nở: “Đến đây, Giai Nam biệt quán, Huệ Hinh các.”
Lúc này, Khổng Cố Ly cũng không phun tào nơi bọn họ đi xa xỉ, mà đánh tới, tính cách anh luôn luôn tương đối phóng khoáng, khó chịu cũng không thích mình đợi, anh phải nói ra.
Hôm nay Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca vẫn luôn bồi Khổng Cố Ly, sau anh uống say, hai người lại đưa anh về phòng ở, lăn lộn một đêm Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca cũng đều mệt mỏi, hai người mở sô pha của Khổng Cố Ly, biến sô pha thành giường, tùy tiện tìm chăn, hai người ngủ.
Thẩm Hàm thật sự mệt, nằm xuống liền ngủ, mà Cao Khánh Ca cũng mệt mỏi, nhưng nghĩ đến Thẩm Hàm ngủ bên người, anh lại ngủ không được. Vừa lúc Thẩm Hàm trở mình, cùng mình mặt đối mặt, Cao Khánh Ca nhìn mặt mày tinh xảo, tâm như nổi trống, lúc này anh nghĩ thật sự hỏng rồi, muốn luân hãm.
Thẩm Hàm ngủ đến an ổn, Cao Khánh Ca lại vọt vào tắm nước lạnh, mới ngủ.
Rạng sáng, Khổng Cố Ly tỉnh lại đi WC, thấy hai người ôm nhau mà ngủ, trong lòng không khỏi chua xót, anh cùng Lý Cường kỳ thật cũng từng thân mật như vậy, nhưng mấy năm này, không biết ma tâm tính gì, anh cùng Lý Cường đều thay đổi.
Nói chia tay là Khổng Cố Ly, không phải anh muốn chia tay, mà là không nghĩ lại khó xử Lý Cường, bởi vì anh biết, Lý Cường sớm đã chọn giữa gia đình và anh, anh không được chọn.
Anh nói chia tay, Lý Cường khóc, Khổng Cố Ly lại cười nói hy vọng về sau mọi người vẫn là bằng hữu, bằng hữu không liên hệ, Lý Cường gật đầu, lại nói thực xin lỗi.
Khổng Cố Ly không có nói không sao, anh cảm thấy mình không có lập trường nói như vậy, bởi vì anh cảm thấy Lý Cường cũng không sai, lựa chọn bất đồng mà thôi.
Rạng sáng bốn giờ rưỡi, Khổng Cố Ly nhìn cảnh đêm bên ngoài, nếu nói, anh không trách Lý Cường, cũng đừng trách mình, buông tha mình đi.
Sáng sớm lạnh, Khổng Cố Ly đi chạy, Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca không lâu sau tỉnh lại, hai người thấy Khổng Cố Ly không còn, thậm chí không mang điện thoại.
Lần này Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca đều lo lắng, mới vừa thất tình, dễ dàng xảy ra chuyện, với lại Cao Khánh Ca hiểu Khổng Cố Ly rốt cuộc thâm tình cỡ nào.
Cao Khánh Ca gọi ba mẹ người nhà Khổng Cố Ly, Thẩm Hàm liên hệ thành viên Tiếng Vang Lớn, chờ rưỡi Khổng Cố Ly xách phần sữa đậu nành phần bánh bao nhỏ cộng thêm mấy cái bánh quẩy trở về, anh hoàn toàn bị dọa choáng váng, một phòng người này là muốn nháo cái gì?
“Lưu Anh Tuấn, mấy cậu tới chỗ này làm gì?”
Những người khác cũng choáng váng, không phải nói mất tích sao, này đù má lại còn sữa đậu nành bánh quẩy, chỗ nào cùng mất tích có nửa điểm liên quan, với lại không phải thất tình sao, vẻ mặt tinh thần phấn chấn là lông gì nha?
“ĐM, xã trưởng.”
“Xã trưởng, rạng sáng giờ đi cầu đại gia ký túc xá, đù má kém chút quỳ xuống, vứt mặt mũi tôn nghiêm, còn tâm linh bị thương, cậu định trả tôi thế nào?”
……
Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca hai người cũng biết bọn họ nghĩ sai rồi, đối diện, hai người cùng nhau gật đầu, rồi sau đó trộm chuồn ra khỏi nhà Khổng Cố Ly, đến lúc sau Khổng Cố Ly cùng người nhà giải hòa, hai người đều không nhìn đến, nhưng sau bọn họ biết.
Thẩm Hàm cùng Cao Khánh Ca rời đi, thật sự bắt đầu hẹn hò, hai người dạo ở khu du lịch thành thị, sau giờ ăn ven đường, màn đêm buông xuống thì xem phim, dưới trời đầy tinh quang, Thẩm Hàm nghe Cao Khánh Ca nói: “Thẩm Hàm, anh nghĩ anh thật sự yêu em.”
Thẩm Hàm nghiêng đầu nhìn về phía Cao Khánh Ca, Cao Khánh Ca không nói chuyện, cúi đầu hôn Thẩm Hàm, lúc này cùng lần trước bất đồng, lúc này hôn tràn ngập nhiệt tình, lưỡi dây dưa, như thế nào cũng không thể buông lẫn nhau, như là chiến tranh, Thẩm Hàm lại cam nguyện thua thất bại thảm hại.
Hôn nồng nhiệt, trong đầu Cao Khánh Ca có các loại màn ảnh hiện lên, người kia là ai, vì cái gì cũng gọi Thẩm Hàm, hắn mỉm cười nhìn mình, hắn nói thích, còn có không gian mênh mông lặp lại là nơi nào, vì cái gì có người cùng Thẩm Hàm nói chuyện Người kia là mình?
Hôn kết thúc, Thẩm Hàm hơi thở không xong, Cao Khánh Ca lại sau vài giây ngẩn người nói: “Thẩm Hàm, anh cảm thấy chúng ta có tình duyên nhiều thế.”
Thẩm Hàm sửng sốt, hắn hỏi: “Vì cái gì nói như vậy?”
“Bởi vì vừa rồi anh hình như thấy được thế giới khác, cũng thấy em khác, em vẫn là Thẩm Hàm, nhưng dáng vẻ bất đồng.”
“Vậy anh đâu?” Thẩm Hàm hỏi.
“Anh cũng khác, thôi, Thẩm Hàm đừng để ý, có khả năng anh ảo giác.” Thẩm Hàm lại lắc lắc đầu, nói: “Kia không phải ảo giác.”