- Thật không ?_Khải vẻ nghi ngờ- Em thề, em hứa, em đảm bảo_Nhi chắc nịch
- Tên đó, nhìn đã thấy ghét rồi_Khải
- Cho hai một like, chúng ta...sẽ chọc cho hắn cút xéo khỏi đây_Nhi nhìn Khải nham hiểm
- Đầu tiên là...rắn_Khải trông cực nguy hiểm
- Ok_Nhi búng tay rồi '' chíu '', khu vườn nhà hắn , đúng hơn là nơi hắn đang trồng những bông hoa hồng đen xuất hiện hai con rắn lục cực độc ( rắn lục có độc không ta ? Rắn rết t/g không rành ). Hắn giật mình nhưng không hề tỏ vẻ sợ hãi mà là thú vị.
Hắn hai tay hay con rắn, cầm vào nhà thả vào lọ rỗng, đậy kín nắp rồi tiếp tục việc chăm sóc hoa. Việc làm của hắn làm cả Nhi và Khải vô cùng ngạc nhiên.
- Hai, rắn không ăn thua, hay thử rết !_Nhi
- Ok, nhanh đi_Khải hối
Lập tức, con rết màu ( t/g : chị tài thật, rết màu cũng nghĩ ra. Nhi : Yun ơi, em viết mà sao bảo chị ? Em ảo tưởng thì có. T/g : Ờ ha, giờ mới nhớ ) bò lại gần chân hắn.
- Rết cầu vồng ?_hắn
Lại lần nữa, hắn cầm con rết trên tay, bỏ vào cái lọ rồi tiếp tục chăm hoa.
- Đáng ghét , sao hắn k sợ j zậy ?_Nhi tức giận
- Bình tĩnh nào em gái, tại chúng ta dùng con vật nhỏ bé quá, phải to lớn, hổ báo tí chứ_Khải
- Ừm...Aaaa, đúng là yêu hai nhất mà. Hổ là chắc ăn nhất_Nhi huých tay Khải
'' Bốp ''
- Rắn rết thì không sao nhưng tự nhiên xuất hiện con hổ em không sợ lộ sao ?_Khải mắng
- Vậy cho con hổ sở thú xổng chuồng là được chứ gì, hai đáng ghét đánh Nhi đau quá à_Nhi phụng phịu
- Rồi, hai xin lỗi, đúng là đứa em lắm trò mà_Khải dỗ dành
'' Chíu ''
- Gràooooo_con hổ từ đâu xông ra ( từ sở thú chứ đâu ).
- Chunchun, lại nhớ tao chứ gì ?_hắn xoa đầu con hổ
Con hổ dụi đầu vào hắn.
- Thôi, để tao lấy thịt cho_hắn nói rồi đi thẳng vào trong nhà.
'' Rầm Rầm ''
- Trời ạ, kế hoạch thất bại toàn phần_Khải
- Ôi trời ơi ! Sao lại lấy con hổ thân thiết với hắn ta đó chứ !_Nhi
[ Theo lời bn độc giả, t/g cũng đã suy nghĩ. Vậy từ h, t/g sẽ gọi Nhi là nó và Phong là hắn. T/g cũng thông báo luôn là từ ngày mai t/g sẽ đi học hè. Vậy nên có thể lịch đăng chap là - ngày chap ]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Ngày hôm sau ~~~~~~~~~~~~~~~~
Sáng hôm sau tại canteen...
Nó bước vào canteen mình cười tươi vui vẻ.
- Mọi người, bắt đầu_hắn
Một đống đồ ăn bay thẳng vào người nó. Trận chiến canteen thật là hèn hạ. Một phe phải mấy chục người, phe còn lại thì duy nhất đứa con gái bé bỏng. Từ đầu đến chân nó nhếch nhác đồ ăn. Tóc dính nước cam, từ áo trở xuống toàn là mì, bánh, nước ngọt,...
Nó tức, cực kì tức giận. Từ bé đến giờ chưa bao giờ bị bắt nạt như thế. Nó nhìn NaNa và hắn đang cười ngạo nghễ. Được, cứ cười đi. Tôi sẽ xem nụ cười của các người vụt tắt lúc nào. Nó cười lạnh bước vào WC. Kiếm coi bộ đồ thể dục ở đâu để mặc tạm. Ha, kiếm được rồi. Nhưng...nó ở trong thùng rác, còn bị rách tơi tả nữa. Sau khu WC có cuộc trò chuyện nó nghe được
- Anh Phong, bọn em đã làm như anh dặn. Đảm bảo nhỏ đó sẽ không dám mặc đâu. Đây là ảnh em chụp_một nhỏ giơ chiếc điện thoại có hình ảnh chiếc áo thể dục màu trắng viền tím ghi chữ Hoàng Thiên Nhi A như vừa t/g đã kể
- Tốt lắm_một tên con trai cười nham hiểm
" Giỏi lắm ! Hôm qua không phá được anh, hôm nay anh lại trả thù. Coi xem tiếp theo anh còn mưu gì nữa "_nó nghĩ
Nó đành giặt sạch chiếc áo, tuy đã vắt khô nhưng k tránh khỏi ẩm ướt
- Nhi, mày sao vậy ?_Băng quan tâm
- Bị ném đồ ăn_Nhi
- Đứa nào ? Tao và Khải chém chết_Băng
- Khỏi, tự tao giải quyết...Chém chưa đủ đâu ( ác quá xá )_nó cười khẩy
- Hắt xììììììììì_Nhi
- Để tao dùng phép làm khô chút, như thế này không ốm mới lạ_Băng
Lên lớp...
- Aha, không phải cô nàng bị ném đồ ăn đây sao ?_nhỏ
- Vui không ? Ai bảo động đến mấy đàn anh, đàn chị chi cho khổ_nhỏ
- Nói đủ chưa ? Tụi bây bị bệnh mồm liên tục hoạt động à ?_nó ( chị nghĩ bệnh hay dữ )
- Mày..._nhỏ giơ tay
- Cút_Băng lườm...s sau khói vẫn còn ( tự hiểu : )
Nhìn thái độ đứa trong lớp khong khiến Khải khỏi lo lắng. Hằm hằm sát khí thế mà. Khải lo lắm, lo...ai gặp tụi nó sẽ đi uống trà với Diêm Ca. Còn tên Phong, cười cao ngạo khiến Khải cực kì khó chịu. Với tư cách là anh hai của nó. Khải cho ý kiến : Thà Thiên Nhi nó FA còn hơn giao nó cho thằng Phong này. Ít nhất cũng phải giống như thằng Minh. Nhắc đến Minh. Minh ngồi ngay sau nó liên tục hỏi nó có bị làm sao không ? Có đau chỗ nào không ? Bla Bla đại loại thế.