Đối với mọi người thì đây là chuyện thường ở huyện rồi! Tuy mang danh đào hoa, thay bồ như thay áo nhưng Ken cực kỳ ghét con gái ngồi cạnh mình mà chưa có sự cho phép của anh. Đợt trước cũng có mấy nàng " hốt gơ " chuyển đến đây, gia thế cũng giàu nứt nố đổ vách đó thôi nhưng cứ bị dại trai dẫn đến ngu mà mặt dày ngồi cạnh Ken. Kết quả là bị Ken " vùi hoa dập mặt "...ý nhầm...Ken " vùi hoa dập liễu " không thương tiếc. Tàn cuộc là mấy nàng đó phải đi phẫu thuật chỉnh hình. Quả là bài học đáng đời cho tật " dại trai " nha!
Riêng đối với Ari thì là KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC! Ai đời lại có thể " bất lệch xệch " như thế cơ chứ?! Ari đập bàn cái " RẦM " gằn giọng:
- Nè, cậu bất lịch sự vừa thôi nhá, cậu tưởng tôi muốn ngồi cạnh cái tên hách dịch như cậu ý. Không dám đâu, chẳng qua hết chỗ rồi nên tôi mới ngồi TẠM ở đây thôi!
Cả lớp trố mắt nhìn, sock đợt . Đã kêu Ken là " bị điếc, khinh người " rồi lại còn " bất lịch sự và hách dịch " nữa chứ! Đúng là không biết SỢ là gì mà! Cả lớp nuốt khan, sắp được coi phim bom tấn D rồi đây! Bỗng đứa nói:
- Ê, chúng mày đi mua snack về đây!
- Nhớ mua tao Coca nhé!
- Mua tao KFC!
bla blo... (=.=) ( người ta sắp uýnh nhau đến nơi rồi mà còn...haiz...Thật là những đứa trẻ biết hưởng thụ nha!!!!)
Không hẹn mà cả người nhóm thần tượng đều quẳng cho mấy cái người " vô tâm " kia cái nhìn cảnh cáo kiểu như: " Chúng mày muốn ăn chứ gì?! Ra đây, tao cho chúng mày ăn đấm! ". Thấy vậy, cả lớp im bặt không dám nhúc nhích, đến cả thở mạnh cũng không dám. Saly vội quay xuống nhẹ giọng giải hòa cho ngọn núi lửa ( Ari) và cái tháp băng ( Ken):
- Thôi người đừng cãi nhau nữa! Ken, anh cho Ari ngồi nhờ đi, lớp hết chỗ rồi!
Tháp băng Ken bình thản nói:
- Hết chỗ rồi thì bảo cô ta xuống đất mà ngồi, mắc mớ gì đến anh?!
Núi lửa Ari phun trào lần :
- Nè, nếu thích thì cậu xuống đất mà ngồi đi rồi để tôi ngồi bàn cho!
Emi vội quay xuống can ngăn:
- Anh Ken, anh nhường cho Ari chút chỗ đi mà. Anh không định bạc đãi " ân nhân " của đứa em đấy chứ?!
Tháp băng Ken nhếch mép, nói giọng lạnh tanh:
- Ân nhân của đứa chứ có phải của anh đâu mà bạc đãi mới chả không bạc đãi!
Núi lửa Ari phun trào lần :
- Này nhé, nếu không có tôi thì giờ này chắc cậu đang ngồi nhà xám hối vì sao lại không xông lên giúp cậu ấy mà cứ đứng trân trân đó nhìn nhá!
Nghe thế, tháp băng Ken chợt quay ra, giọng lạnh tanh pha chút đe dọa:
- Cô không phải đã thấy hết rồi đấy chứ?!
Núi lửa Ari mỉm cười đắc thắng: " Vô tròng rồi con trai...haha... "nghĩ rồi cười thầm trong lòng. Núi lửa Ari làm vẻ kiêu ngạo vuốt vuốt tóc:
- Ưm...tại sao tôi phải trả lời cậu nhỉ?! Trừ phi... - nói rồi nhìn Ken cười gian. Ken bực bội gắt:
- Nói đi, ấp a ấp úng cái gì!
Ari mỉm cười toe toét, đắc chí nói:
- Trừ phi cậu cho tôi ngồi cùng cậu hôm nay!
- WHAT?! - tất thảy mọi người trong lớp đồng thanh hét to. Đám con gái thì cứ bắn đạn " mắt " vèo vèo về phía Ari còn đám con trai thì nhìn cô bằng ánh mắt đầy tiếc nuối vì họ biết, được ngồi cùng với Qualy Ken là niềm vinh hạnh có đời nhà họ ăn chay cũng không có được nhưng liệu không biết có thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai hay không ý chứ! Thôi thì đành tạm biệt Đại mỹ nhân Ari vậy! Cậu trên trời có linh thiêng thì cho bọn tớ trúng tấm vé số độc đắc rồi bọn tớ sẽ đốt nhà lầu, xe hơi, mỹ phẩm,...cho cậu ở dưới âm phủ nha! Nhưng đời mà, ai biết được chữ...NGỜ.
Ken liếc nhìn Ari cái lạnh tanh, nhìn con nhỏ đang cười toe cười toét trước mặt cậu mà cậu chỉ muốn phang cho nó cái dép ( gà) vào mặt, dám điều kiện với cậu cơ đấy! Bọn con gái ở lớp nhìn cậu với ánh mắt đầy chờ đợi, bọn con trai thì nhắm tịt mắt lại không dám nhìn. Nếu họ đoán không lầm thì theo kịch bản sẽ là Ari bị ăn đòn karate vô mặt và rồi cô sẽ bất tỉnh tại chỗ. Nhưng...Ken đang dịch vô trong kìa...OMG...có phải họ đui hết lượt rồi không?! Nhóm thần tượng thì há hốc mồm đầy ngưỡng mộ nhìn Ari đang oai phong lẫm liệt vào chỗ ngồi. Quả là nhỏ này không tầm thường nha! Ari cười đắc thắng:
- Biết điều mà ngồi dịch vô từ đầu có phải đỡ tốn thời gian không!
Ken mặt lạnh:
- Trả lời đi!
Ari ngây vô ( số) tội hỏi:
- Trả lời gì?!
Ken mặc dù hơi bực nhưng vẫn cố nén mà lạnh lùng nói:
- Cô đã thấy những gì rồi?!
Ari trầm ngâm nghĩ hồi lâu làm cho Ken cứ tò mò mãi không thôi cho đến khi thấy cậu ta sắp không chịu nổi tò mò nữa mà chuẩn bị xông vào bóp cổ cô bắt khai thì mới cười hề hề nói:
- Tôi chỉ là đi ngang qua đó, thấy có người gặp nạn nên cứu thôi! cô bạn xinh đẹp như thế kia mà lại bị sẹo thì uổng lắm!
Ken đang định lên tiếng đe dọa thì bị Say chặn ngang:
- Chào cậu, tớ tên Saly Filia, gọi là Saly! Rất vui được làm quen!
Emi thấy vậy cũng chen vô nói:
- Còn tớ là Emi Scarler, gọi là Emi!
Kun thấy người đẹp thì không thể bỏ qua, nói:
- Chào em, anh là Kun Lamicar, gọi là Kun!
Vốn bản tính đã rất thân thiện, Kin nở nụ cười tỏa nắng:
- Anh là Kin Fullbuster, gọi là Kin! - nói rồi chỉ tay về phía Ken - Kia là Qualy Ken, gọi cậu ấy là Ken được rồi! Cậu ta lạnh lùng lắm, em bỏ qua cho cậu ta nhé!
Ari không tiếc mà tặng cho Ken cái lườm sắc ngọt rồi mỉm cười thân thiện:
- Rất vui được gặp mọi người, em là Ari! ( chị vừa giới thiệu rồi thây!)
Cả tiết học trôi qua như mọi hôm, a vẫn là...cái chợ hoàn cái chợ và Ari đã có được những...người bạn đầu tiên.