Ngày hôm sau:
" Reeng...reeng...reeng... " tiếng chuông vào học vang lên cùng lúc Ari mở cửa bước vào. Saly tặc lưỡi:
- Chậc...đúng là chỉ có thể là Ari!
Emi trêu chọc:
- Chỉ khi nào thấy chuông thì mới có thể thấy mặt Ari mà!
Ari quát:
- đứa mày mà hó hé câu nào nữa thì tao móc họng cả ra đấy!
Nghe vậy cả im bặt. Nhỏ Ari này nói được là làm được đó nha! Vội đi xuống chỗ cạnh Ren, Ari toe toét:
- Há lu hai!
Ren bực bội nói:
- Anh bảo để anh đi đón thì không cho, cứ thích tự túc cơ. Nếu nhỡ em xảy ra tai nạn gì thì phải làm sao hả?! bla blo...
Và thế là bài ca ca hoài không chán của Ren đã được " vinh dự " dội thẳng vào tai Ari cho đến khi...
- Chỉ còn ngày nữa là tới cuộc thi K&Q rồi! Ari và Ken, em nhanh chuẩn bị nhé! - giọng bà cô vang lên trên bục giảng cắt ngang " liên khúc " của Ren. Sam thấy vậy thì thắc mắc:
- Cô ơi sao lại là bạn ấy chuẩn bị ạ?!
Bà cô cười hiền:
- Là do Ken đại diện cho King lớp ta còn Ari đại diện cho Queen! Em mới tới nên có lẽ không biết!
Sam nghe xong xám xịt mặt lại...Ken và Ari...Sao lúc nào cũng là cái tên này cơ chứ?! Máu ghen của cô lại xông lên chiếm lấy toàn bộ lý trí cô. Cô cứ vậy suy nghĩ cả tiết học xem có nên phá họ hay không...và rồi cuối cùng cũng có quyết định...khi mà cô bấm gửi cái tin nhắn này:
- [ sau khi ra chơi lên sân thượng tớ nhờ chút nhé! ]
[ OK! ] ngay lập tức đã có tin trả lời. Quả là bạn tốt mà nhưng...cô sẵn sàng hi sinh...tình bạn để đổi lấy...tình yêu! Sam lại gửi tin nhắn nữa với chủ đề tương tự:
- [ Tẹo ra chơi anh lên sân thượng chút được không?! ]
[ Sao tôi lại phải đi?! ]
- [ Làm ơn, chỉ thôi! Coi như nể em là người yêu cũ của anh được chứ?! ]
[ Ukm ] - mãi lúc lâu sau bên kia mới trả lời. Anh quyết định hôm nay sẽ chấm dứt hoàn toàn với Sam để theo đuổi người khác - người con gái mà anh yêu sâu đậm hơn cả Sam.
Sam đọc được tin nhắn ấy thì sướng rơn người. Như vậy có nghĩa là anh vẫn còn coi cô là người yêu của anh. Cô quyết định rồi, nhất định nhất định...cô phải có được...vị trí Queen đó! Vậy là Sam hí hửng ngồi đó chờ chuông reo.
" Reeng...reeng...reeng... " cuối cùng tiếng chuông đó cũng vang lên. Sam nhanh chân đi trước, không quên nháy mắt cái với Ari. Ari ra hiệu Ok rồi ngồi đó tám với Saly và Emi. Ken sau khi thu dọn sách vở ( có bày đâu mà dọn?!) thì cũng hờ hững đút túi quần đi lên sân thượng. Trước khi đi còn không quên nhìn Ari bằng ánh mắt trìu mến. Cái nhìn đó đã " vô tình " lọt vào đôi mắt lanh lẹ của Ren. Ren cười thầm trong bụng: cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi cơ đấy! Thừa nhận cái tình cảm mà cả thế giới đều biết (^^). Đã vậy lại còn kiểu công khai thế kia...chú cao tay hơn anh rồi đấy! Nghĩ rồi không nhịn nổi mà cười khoái chí.
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Tầng thượng:
Ken vừa bước chân lên sân thượng thì đập vào mắt anh là hình ảnh Sam đang đứng ở ban công hóng gió. Khuôn mặt cô cũng có chút tâm trạng buồn mang mác. Ken nhíu mày đi đến đứng cạnh Sam, hỏi:
- Cô có gì muốn nói?!
Sam lúc này mới quay qua bên cạnh, nói giọng buồn buồn:
- Anh có muốn biết năm đó tại sao em lại bỏ anh mà đi không?!
- ... - đáp lại là im lặng
- Anh muốn nghe chứ?!
- ... - đáp lại vẫn chỉ là im lặng
- Thật ra em bị bệnh tim, phải đi xa anh để chữa trị! - Sam giọng buồn buồn kể
- Bệnh tim?! - Ken nhíu mày, tâm trí cậu lúc này hơi rối
- Phải...bệnh tim giai đoạn ! Lúc em rời xa anh là chỉ mới giai đoạn thôi nhưng rồi không chữa được cho nên...em đến đây để gặp lại anh, được sống cùng anh trong số thời gian còn lại! Em vì không muốn anh lo lắng cho nên em mới phải ra đi! Em...thật lòng xin lỗi!
Lúc này Ken như có tảng đá giáng thẳng vào đầu. Hiện tại đầu cậu đang ong ong hết cả lên rồi đây! Hóa ra Sam vì lo cho cậu sẽ tổn thương nên mới...rời xa cậu ư?!
- Em mong anh sẽ tìm được người khác tốt hơn em! - Sam tiếp lời rồi nhìn Ken bằng ánh mắt cầu xin - Anh...có thể cho em...hôn anh lần cuối được chứ?! Coi như là nụ hôn từ biệt đi!
Ken không nói gì, cứ trân trân nhìn cô như sợ chỉ chớp nhẹ mắt cái là Sam sẽ biến mất vậy. Sam cười buồn:
- Không được cũng không sao đâu! Có phải em... - chưa kịp nói hết câu, Sam đã bị chặn lại bởi nụ hôn của Ken. Cái hương vị ngọt ngào này suốt năm qua, ngày nào cô cũng thèm khát được có lại lần nữa và bây giờ...đã thành sự thật! Sam cũng yếu ớt đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào đó. Bỗng " Cộp "