Ari cứ vậy thất thần đi loanh quanh thành phố với khuôn mặt vô cảm nhưng lại càng khiến cô cuốn hút hơn khiến cho ai đi qua cũng phải ngước nhìn. Cô cứ vậy bước đi vô định không phương hướng cho đến khi..." RẦM "
- Cô em, em đi đâu mà lại đi mình như vậy hả?! Có cần đi cùng bọn anh không?! - giọng nói cợt nhả vang lên theo sau là tràng cười khả ố của lũ đầu xanh đầu đỏ tuông phải cô.
- ... - đáp lại là im lặng. Ari thậm chí còn không thèm nhìn bọn chúng đến cái, cứ vậy đi thẳng. tên trong số bọn kia giữ Ari lại, nói:
- Cô em, sao trông em buồn vậy?! Có cần anh làm cho vui vẻ lên không?!
- .... - đáp lại chúng vẫn chỉ là im lặng. Ari cứ như vậy bước đi thẳng. Tên đó tiếp tục trêu đùa:
- Cô em định cứ đi như vậy mà không xin lỗi gì hay sao?!
- ... - im lặng vẫn hoàn im lặng. Tên đó bắt đầu cáu:
- Con nhỏ này, mày câm rồi hả?!
- ...
- Mày được lắm, để tao xem mày còn lì được bao lâu! Tụi bay, xông lên!
Sau câu nó của tên đó, đám đằng sau hắn ta xông lên định đánh Ari trận thì bị cú đá đá bay ra sau làm chúng knock out trong cước. Ken mắt đỏ ngầu giận dữ, gằn:
- Chúng mày đánh hội đồng cô gái mà không biết nhục à?!
Đám lâu nhâu kia lúc đầu bị đánh bất ngờ thì có hơi tức giận nhưng khi nhìn thấy Ken thì đồng loạt quỳ xuống dập đầu đến toét trán, nói:
- Anh...anh Ken...tụi em...
- Phắn! - từ lạnh lùng pha chút giận dữ được buông ra. Nghe vậy mà bọn này như vớ được vàng, vội vội vàng vàng chạy mất dép. Ken xót xa nhìn Ari, giọng lo lắng hỏi:
- Mi có sao không?! Sao lại để cho bọn chúng đánh như thế hả?!
- Liên quan đến mi sao?! - Ari lạnh nhạt nói rồi bước đi thẳng để lại Ken hụt hẫng đứng đó. Tại sao cô lại buồn?! Không lẽ là vì hiểu lầm chuyện của anh và Sam hay sao?! Không được, anh phải giải thích với Ari bởi đó chỉ là hiểu lầm, cái hôn đó chỉ là như nụ hôn từ biệt thôi! Nghĩ rồi Ken nhanh chóng chạy theo hướng đi của Ari ban nãy mà đuổi theo.
Ari đang thả bộ trên đường thì giọng nói quan tâm bất thình lình vang lên ở đằng sau:
- Mi không sao chứ?!
Ari nhíu mày quay lại xem xem thằng ngu nào lại chuẩn bị rước họa vào than vậy - Là Ken. Ari không nói không rằng cứ thế bước đi. Ken không nhanh không chậm, đi song song với cô. Cả cứ im lặng mà bước đi như vậy cho đến khi...
- Mi buồn hả?! - Ken là người lên tiếng trước phá tan cái không khí quỷ dị của người.
- Sao phải buồn!?! - Ari hơi khựng lại, nhíu mày nhìn Ken lạnh lùng hỏi
- Đừng buồn! - Ken nói câu chẳng ăn khớp gì hết, tay cậu nhẹ nhàng đặt lên vai Ari như là thay lời an ủi nhưng rất nhanh đã bị Ari gạt ra. Cuối cùng cũng chạm đến cảnh giới chịu đựng của Ken. Dù gì cậu cũng là người không giỏi chịu đựng cho nên không nói không rằng kéo Ari vào con hẻm gần đó làm cho Ari không kịp phản ứng gì hết. Cậu chống tay giữ Ari ở giữa như sợ cô sẽ chạy mất. Ari nhíu mày nhìn cái hành động kỳ lạ này của Ken, lạnh giọng hỏi:
- Gì đây?!
Ken không nhanh không chậm nói nhưng trong câu nói có vài tia thành khẩn:
- Mi tin ta đi, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!
- Sao ta phải tin mi?! - Ari lạnh lùng nói, mắt ánh lên vài tia giận dữ
- Tin ta đi! Đó chỉ là nụ hôn tạm biệt thôi! - Ken ra sức giải thích. Có chúa chứng giám đây là lần đầu tiên cậu phải khổ sở như thế này với người con gái. Hóa ra cũng hơi mệt nha!
- Tạm biệt?! Tại sao ta phải tin mi cơ chứ?! Sam vẫn còn ở đó chứ đâu có đi đâu đâu! - Ari nhếch mép mỉa mai
- Vậy là mi không tin ta?! - ken nhíu mày. Cô gái này muốn hành hạ anh đến thịt nát xương tan mới hả dạ đây mà!
- Ta.. - Ari định nói gì đó thì bị chặn lại bởi thứ gì đó mềm mềm ấm nóng. Ari trợn ngược mắt nhìn người trước mặt đang thoải mái nhấm nháp vị ngọt từ môi cô. Qualy Ken...anh ta đang...môi chạm vào môi cô...hay nói chính xác là...anh ta đang hôn cô. Ari mắt trợn tròn ngạc nhiên nhìn cái người đang " tung hoành ngang dọc " ở cánh môi đỏ mọng của cô. Thấy vậy, Ken nhíu mày mở mắt ra nhắc nhở:
- Mi có biết đang hôn nhau mà mở mắt như vậy là vô duyên lắm không hả?! - con nhóc này đúng là muốn chọc chết anh mà. Đang đến hồi gay cấn thì...Ax...con nhỏ đáng ghét!
WTF?! Thằng cha Ken này, là hắn ta làm càn mà giờ lại đổ cho cô là vô duyên. Đúng là loại " bất lệch xệch " mà. Nhưng giờ Ari đâu còn tâm trạng mà để ý đến mấy cái đó nữa cơ chứ...ôi chúa ơi...first kiss của con...không có ánh nến lung linh...cũng không có những lời nói lãng mạn...mà là CƯỠNG HÔN TRONG CON HẺM...thà để cô đập đầu vô gối tự tử cho xong còn hơn là phải đối diện với sự thật này.
Ari mặt đỏ bừng chỉ thẳng mặt Ken, lắp bắp:
- Mi...
Ken cười gian xảo nói:
- Ta sao?! Kỹ thuật điêu luyện quá phải không?!
- Mi.. - Ari giận tím mặt nhưng rất nhanh thay vào đó là giọng nói mỉa mai - Phải rồi, không biết suốt năm qua mi đã hôn biết bao nhiêu cô gái rồi thì kỹ thuật chả điêu luyện! - nói rồi lấy tay quệt quệt môi - Thật đáng khinh mà!
Ken không những không giận mà còn hùng hổ tuyên bố:
- Tuy ta đã hôn qua rất nhiều người, qua đêm cũng với rất nhiều người nhưng...trái tim ta chỉ trao cho người đó là Ari Amoire! Bắt đầu từ giây phút này, ta - Qualy Ken sẽ theo đuổi Ari Amoire!
Ari sững người...tên này không phải đang nói đùa cho cô hết giận đấy chứ?! Mặc dù nghĩ vậy nhưng vẫn có chút cảm giác hạnh phúc nào đó len lỏi trong trái tim của Ari. Hoàng hôn buông xuống trông thật buồn nhưng dưới ánh hoàng hôn buổi chiều ngày hôm đó...có tình yêu đẹp đang dần chớm nở.