- A... - Ari hét lên tiếng rồi bật dậy - Hộc...hộc...hộc... - Ari đưa tay lên xoa xoa ngực thở gấp. Giấc mơ đó thật đáng sợ. Nó luôn ám ảnh cô trong suốt thời gian qua. Emi và Saly đang dọn dẹp đồ đạc ở bên ngoài nghe vậy vội chạy vào phòng ngủ thì thấy Ari đang thất thần ngồi đấy.Không hẹn mà cả cùng chạy đến ngồi bên Ari với vận tốc ánh sáng. Emi liên mồm hỏi:
- Mày sao vậy Ari?! Có đói không?! Sao tự nhiên mày hét lên vậy?!
- Im! - Ari bịt mồm Emi lại - Mày mới gọi là đứa có sao đấy Emi! Mày học cái tính càm ràm của hai tao từ bao giờ vậy hả?! Nói nhiều ghê ghớm!
Nghe vậy Emi biết điều im lặng. Saly bên cạnh thấy vậy thì " phất cờ khởi nghĩa":
- Mà mày với anh Ken sao vậy Ari?! Sao anh Ken lại ở chỗ Sam?!
Ari nghe đến từ " Ken - Sam ", lòng Ari bất chợt trùng xuống, trái tim đau thắt lại. Mặc kệ những câu hỏi " gây đau tim " của Emi và Saly, Ari lại hỏi lại câu chẳng ăn khớp gì với người kia:
- Tao ngủ bao lâu rồi?!
- Hai ngày rồi! - chưa để Emi và Saly kịp trả lời, giọng nói tức giận pha chút trách móc chen vào. Theo phản xạ, cả quay ra thì thấy Ren mặt hằm hằm bước vào, theo sau là Kin và Kun. Emi và Saly e dè nhìn Ren rồi lại quay qua nhìn Ari bằng ánh mắt động viên rồi vọt lẹ ra đằng sau Kun và Kin bỏ mặc Ari ở đấy mình chống trọi với Atula. Ari không những không sợ còn thản nhiên nhìn Ren nói:
- Hai à, mới sáng ra hai đã làm cái mặt dọa người như thế này để đuổi tà đấy hả?!
- Em còn nói, còn không phải tại em?! Mà em và... - nói đến đây Ren chợt khựng lại khi thấy khuôn mặt tiều tụy của Ari. Chắc con bé sock lắm nên... haiz... phận làm anh thì đành nhịn tý vậy! Nghĩ rồi anh nén cơn giận lại, đi đến ngồi cjanh Ari, vuốt vuốt mái tóc hung đỏ hơi rối nói giọng cưng chiều - Ari, hôm nay là phải về rồi! Emi và Saly đã sắp xếp đồ cho em rồi! Bây giờ em đi chuẩn bị đi, nửa tiếng nữa sẽ bay!
Ari mệt mỏi ôm cổ Ren, ảo não nói:
- Hai à, em mệt lắm! Hai bế em đi được không?!
Ren không nói không rằng đứng lên rồi cúi xuống bế Ari đi thẳng vô nhà nhà tắm. Kun, Kin, Emi và Saly cũng không lấy làm lạ bởi cảnh tượng này lắm vì... họ nhìn quen rồi!
sau:
Ken và Sam sớm đã có mặt ở sân bay. Ken mặc quần jeans đen mài rách cùng áo pull đen cá tính, đi đôi New Balance màu đen, đội mũ snapbank màu đen. Bên cạnh là Sam đang dựa vào vai Ken vẻ mệt mỏi lắm, gương mặt thập phần xanh xao. Nhỏ mặc bộ váy dây chiết eo màu trắng tinh khiết, đi đôi giày búp bê cũng trắng nốt. Bộ dạng nhỏ bây giờ trông thật yếu đuối khiến cho người đàn ông nào cũng đều muốn bảo vệ che chở cho nhỏ. Khung cảnh đang " lãng mạn " là thế thì bị phá tan bởi giọng khinh khỉnh có phần khó chịu:
- Xin lỗi đã bắt người đợi lâu!
Theo phản xạ, cả quay lại thì thấy Ren đang khoác vai Ari đứng đó, bên cạnh là Kun, Saly, Kin và Emi. Ren ăn mặc thoải mái với quần short nam màu xám cùng áo phông trắng, đi giày Nike xám. Ari khá teen trong quần short nữ jeans đen mài rách tả tơi lưng cao cùng áo crop top trắng, đi giày oxford nữ màu đen, đội mũ phớt đen, đeo kính râm đen. Emi mặc áo sơ mi trắng trùm mông cùng quần skinny jeans đen, đi đôi cao gót đen. Saly mặc quần short jean yếm cá tính, mặc áo tay lỡ màu trắng, đi đôi adidas. Kin mặc áo sơ mi trắng cùng quần kaki đen, đi đôi converse đen. Kun mặc áo thun đen, quần tụt đen, giày K-Swiss trắng.
Ken nhìn thấy Ari xanh xao như vậy lúc đầu cũng hơi trùng lòng nhưng khi nhớ đến ngày hôm đó thì không khỏi bừng bừng lửa giận mà nắm tay Sam, nói:
- Mấy người đến rồi thì đi thôi! - nói rồi kéo Sam quay lưng bước đi. Mọi người lo lắng nhìn " nhân vật chính ". Ari không nói gì mà cứ lẳng lặng bước đi. Mọi người thấy vậy cũng đành bước theo sau. Lần này, Ken chuyển sang ngồi với Sam làm Ari hơi hụt hẫng nhưng chợt cười chua chát. Phải, hiện tại mình đâu là gì của người ta! Nghĩ rồi cũng nhanh chóng chụp mũ xuống rồi ngủ.
Lúc đi cũng người, lúc về cũng người vậy mà sao không khí hiện tại lại rất căng thẳng a!