Tiểu Địa Chủ - Huyết Huyết

chương 140

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tháng ba, hoa đào nở rộ.

Đặc biệt là huyện Thái Hòa, vùng phía tây rộng lớn, hoa đào rực rỡ, từng tảng lớn nở rộ, trang viên trải dài, ước chừng gần mười dặm, mỗi năm đến tháng ba tháng tư, hoa đào nở rộ, toàn bộ huyện Thái Hòa đều chìm ngập trong mùi hương hoa.

Gió xuân thổi tới, tứng phiến hoa hồng nhạt bay múa, ngồi ở trong đình, thưởng thức từng ly rượu hoa đào nhưỡng, cũng có một phen tư vị khác.

Hoa đào nở rộ trong trang viên này đương nhiên do Yến Bạch Thu cấp giống, nguyên bản hắn thầu không ít đồng ruộng, là chuẩn bị gieo trồng một chút trái cây, tiếng hành các phương pháp chiết cây, sau lại nghe theo lời Tư Trấn Khấu kiến nghị, liền không có làm nữa.

Nghĩ nghĩ, cũng không thể để không, vì thế liền gieo trồng cây đào, đương nhiên cũng đã tiến hành cải cách rồi, vì thế hoa đào nở rộ, kết ra trái đào cũng rất khả quan.

Vì có ứng dụng hợp lý, Yến Bạch Thu quây một vùng hoa đào, hấp dẫn du khách...

Các nhóm văn nhân thích ăn mặc lộng lẫy, bọn họ so với người hiện đại còn có tinh thần hơn, sớm có tinh thần tư tưởng du lịch, vì thế khi mùa hoa đào đến, liền lên ngựa chạy về đây, muốn thưởng thức cảnh đẹp của hoa đào.

Đương nhiên rồi, Yến Bạch Thu sẽ không mở ra miễn phí, đi vào xem, tự nhiên phải thu phí...

Văn nhân sao, đi vào thưởng thức hoa đào, làm thơ uống rượu, vẽ tranh, đây là thói quen của bọn họ.

Tuy rằng là lấy tiền không tốt, nhưng đào này là do Yến Bạch Thu mân mê mà ra, hơn nữa phí trồng trọt cũng mắc, bên trong còn có rượu hoa đào, các loại bút mực, giấy tuyên thành, còn có ban công cao cao được dựng lên. Hơn nữa, Yến Bạch Thu còn làm một ít quảng cáo nhỏ để tuyên truyền.

Mỗi hai năm, hoa viên ở huyện Thái Hòa lại mở cửa một lần, việc này mọi người đều biết được.

Mỗi năm đến mùa này, không ít văn nhân từ khắp nơi bôn tẩu lại đây, nơi này có thật nhiều thư sinh, như một tổ ong.

Vì thế tới cái mùa này, người tới huyện Thái Hòa vô cùng nhiều, người bên ngoài đến còn đông hơn dân bản địa, điều đó cũng góp phần thúc đẩy kinh tế địa phương đi lên. Tỷ như sinh ý của tửu lầu, khách đim, các quán may mặc, người huyện Thái Hòa rất nhanh trí trong việc làm sinh ý, đối với Yến Bạch Thu có thể làm ra một trang viên hoa đào, còn thu vé vào cửa, yên lặng tỏ vẻ có thể lý giải.

Tuy rằng không thể kiếm nhiều tiền, nhưng đi theo uống chút canh cũng có thể nha.

Ngay cả bản thân Yến Bạch Thu cũng không nghĩ đến, nhận thầu đất, trồng hoa đào lại có hiệu quả tốt như vậy.

Đương nhiên, sinh ý tửu lầu của bọn họ cũng đột phá tăng vọt.

Một ngày này, Yến Bạch Thu lại tiếp đón một đoàn khách hàng lớn, muốn đơn độc tới cửa hàng đặt một bàn đồ ăn, lại yêu cầu chủ tửu lầu đến làm.

Khách nhân yêu cầu, Yến Bạch Thu đương nhiên đồng ý.

Nghe nói, khách nhân này lai lịch không nhỏ, nghe nói là người từ kinh thành đến, còn nghe người ta nói, người này lớn lên rất đào hoa, phàm là ai gặp qua, chân đều không khép lại được.

Sau khi Thẩm Trác nghe xong lời đồn đại, liền có chút hứng thú, vì thế tự mình đưa lên rượu hoa đào cho vị mỹ nhân trong truyền thuyết này.

Ngày đó đi tới biệt viện lịch sự tao nhã, có núi có nước, ngay cả một đám nha đầu cũng xinh lung linh, Thẩm Trác bưng một bình nhỏ rượu hoa đào nổi tiếng của Cửu Cung Cách tới giường mỹ nhân.

Hồng y bay múa, tóc đen phiêu dật, vạn chúng phong tình, từ đôi mắt kia cũng có thể nhìn ra.

Mỹ nhân này cứ như không kiềm chế được nằm nghiêng ở trên giường mỹ nhân, một tay cầm chén rượu, một tay để ở trên giường, cả người lười biếng, như không có xương cốt, triền miên nhu tình.

Khi mỹ nhân kia nhìn lại đây, một đôi mắt hồ ly hẹp dài, mị hoặc lập lòe, câu nhân đến run rẩy, Thẩm Trác chỉ nhìn thoáng qua, tim tức khắc đập gia tốc.

Chính hắn....

Thẩm Trác ở trong lòng nói với chính mình.

Người mà hắn chờ đợi trong cuộc đời này, rốt cuộc đã tới rồi.

Dâng lên rượu hoa đào nhưỡng, thanh hương lạnh thấu, một ly xuống bụng, mỹ nhân đối diện gương mặt phiếm hồng, trong mắt sóng sánh tình ý, bộ dáng muốn nói lại thôi khiến Thẩm Trác cầm lòng không đặng.

Thẩm Trác vừa mới đưa tay ra, đã bị đối phương dùng chân đạp cho một cước...

Bất quá, đánh thật sự có lực.

Ta thích.

Thẩm Trác tâm tư vừa động, liền muốn câu lấy mỹ nhân này tới tay, bởi vì địa vị đối phương có chút lớn, hơn nữa tính tình cũng có chút lớn, hoàn toàn không cùng tầng lớp với bọn họ, đám người Yến Bạch Thu cảm thấy việc này có chút mơ hồ.

Kết quả, bản thân Thẩm Trác lại thích tới nghiện rồi, nói là, như vậy mới đủ kch thích, mới có tính khiêu chiến.

Mọi người đối với chuyện này đều không có ý kiến gì, dù sao cũng là kẻ muốn nhận người muốn cho, việc này quy kết lại cũng không phát sinh trên người bọn họ.

Vì thế, Thẩm Trác liền nhảy vào nước sôi lửa bỏng, hóa thân thành nam si tình, một truy, hai đuổi, ba đem chính mình lên giường...

Không qua một tháng, hai người rốt cuộc ở trong một cái thuyền nhỏ đạt được thương nghị, nghe nói chưa từng có việc lật thuyền.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio