Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

chương 30: tiểu gia rất ức chế !

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" cú tui ~~~~~ zới ~~~~ cú ~~~ "

" nữ nhân " đang ôm cây cộc gỗ trôi nổi trên mặt biển thảm thiết kêu cứu , Lâm Y Thần nhìn một lượt khắp xung quanh , cuối cùng cũng nhìn thấy một con mụ quần áo loè loẹ trang điểm đậm đến kinh dị ! bị nước biển làm ướt tèm lem đến độ không còn khả năng nhận dạng , một trăm năm nữa ba má nó cũng nhận không ra ! cặp bưởi trước ngược trông cứ như độn bông vậy đó , nhìn ảo thí mịa ! mắt cá chết nhìn sinh vật chói loá trước mặt giờ phút này bạn nhỏ Lâm Y Thần có chút cảm khái , trái đất ... à, nhầm thế giới này thật tròn mà ha hả ha hả , cậu tuyệt đối xác định cái thứ kinh khủng kia tuyệt đối là Ort !!! tuyệt đối khẳn định ! chỉ có Ort mới có cái sở thích biến thái như rứa thâu !

bạn nhỏ Ort đang rất nổ lực dùng một tư thế vô cùng khiếm nhã bám lấy cộc gỗ mà ngửa mặt kêu cứu, Lâm Y Thần đầy đầu hắc tuyến , cuối cùng cũng bơi sang bên đó vớt Ort bơi vào mỏm đá cách đó không xa , từ khi Lâm Y Thần xuất hiện , Ort không thể tin vào mắt mình nữa , mịa nó ! là mỹ nhân ngư !là tuyệt thế mỹ nhân á ! ôi cha ơi , từ lúc sinh ra tới giờ tui chưa từng thấy ai xinh đẹp đến độ thiên lý bất dung nhân thần cộng phẫn đến zậy đoá ! ( lữ : ngươi khẳng định đây là khen sao ?), Ort há hóc mồm kinh ngạc nhìn mỹ nhân đang cứu mình , kinh ngạc đến mức không cách nào khép miệng lại , vì thế ...

" sặc ... khụ ... khụ... mịa ... sặc sặc ..."

lâm y thần " ..." bộ cha này bị bại não sao ? chú còn có thể ngu hơn chút nữa không ?

cuối cùng cũng tha được cái thây chà bá của Ort đến mỏm đá , Lâm Y Thần cũng leo lên , cái đuôi xanh lam xinh đẹp của cậu cứ thế từ từ biến mất ~

khoang ! hệ thống sama ! thuốc hết tác dụng rồi hả ??? đậu xanh ! không có đuôi sao gia bơi khỏi đây được chớ !

[ kí chủ thân ái , thỉnh bình tĩnh ~ , khi ngài xuống nước đuôi nhân ngư sẽ tự biến trở về , bởi đây là thuốc bản hệ thống cung cấp nên không thể xem thường nga ~ hiệt lực thuốc là vĩnh viễn đó a ~]

Lâm Y Thần nghe được lời khẳn định của hệ thống nhà cậu liền thở phào nhẹ nhõm , quay đầu lại nhìn Ort , thì thấy hắn vẫn là cái mặt siêu cấp ngu ngốc đó , gia thực sự là kiềm lòng không đậu mà muốn đạp cho nó một phát quá ! nhưng mà cuối cùng cậu vẫn phải kiềm chế lại a!

" ê ! " Lâm Y Thần mặt lạnh như tiền gọi một tiếng

" hả ? ... dạ ? ..."Ort đang ngẩn người nghe thấy một tiếng lạnh lùng này thì giật mình , hết hồn hà !

" ta chỉ làm được đến đây thôi còn lại ngươi tự sử đi "

" anh hùng ! xin dừng bước ! " moẹ nó anh hùng giề mùa này !

" các hạ đã cú tại hạ một mạng , tại hạ trong lòng thâm sâu cảm kích "

" nói tiếng người ! "

" dạ ! à ...cậu cú tui một mạng , cũng coi như hai đứa mình có duyên " bà nội mày ! nghiệt duyên thì có , mỗi lần anh gặp chú đều có chuyện xảy ra là ra làm răng ? thực sự là oan gia ngõ hẹp đó có biết không ? ân ?

Lâm Y Thần yên lăng phun tào trong lòng nhưng mặt ngoài vẫn là cái bản mặt lãnh diễm cao quý hào quang vạng trượng một chút biểu tình cũng không có kia , moẹ gia thiệt hâm con mịa nó mộ bản thân mà !

" cho nên ? "

Ort lặp tức nhào tới ôm đùi Lâm Y Thần " anh ... anh ... anh... bạn hiền à đừng bỏ rơi tui mà ~ please ~~~"

Lâm Y Thần cơ mặt giật liên hồi , ha hả thì ra cái tính cách dở hơi của chú là có từ lúc nhỏ sao ? ha hả ha hả

yên lặng hồi lâu suy tính kĩ lợi với hại , Lâm Y Thần quyết định ở lại ! thực ra không phải vì anh đây có lòng từ bi hỉ xả hay gì gì đâu ! thế cứ để một con bệnh mù đường không phân biệt nổi hướng đông và tây lơi qua bơi lại giữa biển rộng mênh mông không thấy bờ thế này ... tiểu gia thiệt hoài nghi bản thân có phải có ngày trở thành nhân ngư ướp đá hay không á ! dù sao dựa theo tình hình lúc nãy thì thằng cha này là người của hải tặc , nhất định bọn chúng sẽ quay lại cứu hắn , gia đợi ở đây hiển nhiên là quyết định sáng suốt !

bất quá cái bản mặt bên ngoài vẫn lạnh lùng không chút sứt mẻ nga~

Ort đáng thương đang rất hồi hộp đợi người nào đó phán xét , Lâm Y Thần liếc mắt một cái , tỏ vẻ thở dài bất đắc dĩ

" aizzzz ... thôi được rồi "

" ngao ô ~ quả nhiên mỹ nhân chính là sinh vật thiện lương nhất trên thế giới ! "

thím Lâm Y Thần dược khen có hơi đắc ý , xấu hổ ho khan vài cái , Ort thấy vậy lặp tức quan tâm hỏi han

" trời đất ! bị bịnh ho lao hẻn ? " thân mình Lâm Y Thần cứng đờ , sắc mặt xanh mét , cha mi mới ho lao , cả dòng họ mi mới ho lao ! quả nhiên anh đây không thể trông chờ lời nói tốt đẹp nào phun ra từ mõm chú mà ! Lâm Y Thần tức đến lộn ruột ! chú đợi đấy cho anh , anh mày có thù tất báo , hơn nữa còn báo gấp mười lần !

Ort sống lưng cương cứng rùng mình một cái bỗng nhiên cảm thấy có dự cảm bất hảo !

================== tui nè tui nè , phân cách tuyến nè ~ ============================

" ngươi là hải tặc sao ? " Lâm Y Thần đột nhiên hỏi

" ờ tui là hải tặc đó ! sao ? oách lắm đúng hơm ? hị hị "

" zậy còn cậu , cậu có phải hải tộc hông ? hồi nãy tui thấy cậu có cái đuôi đẹp dễ sợ luôn ngen ! "

Lâm Y Thần có chút khó sử , do dự một lát , nói

" ờ , tui là hải tộc "

" hèn gì cậu đẹp quá trời he he "

hai người ở với nhau trên mỏm đá đó đến khi sắc trời hơi chạng vạng thì Orts tự nhiên vỗ đùi cái đét ,loay hoay tìm cái gì đó trong cặp ngực giả , tìm một hồi rút ra cái ống tre nhỏ , cầm sợi dây nhỏ cuối chuôi ống , giựt một cái , từ trong ống bây ra một luồn khói sáng , bay lên cao thì nổ tung

" đó là cái gì ?"

" à .... chả là , pháo hiệu khi có ngừ thất lạc đó mà ... ha hả "

" sao sáng giời ông không xài ? "

" khựa khựa .... tui quên "

mẹ nó ! anh đây thực sự rất muốn bóp chết chú !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio