Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

chương 46

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

suy cho cùng thì tâm lý con yêu nghiệt nào đó vẫn rất cường đại , sau khi tốn , giây tiêu hóa sự thật liền híp mắt phóng thẳng lên bật thang ! dù sao hiện tại việc cấp thiết bây giờ không phải là bàng luận một con xuẩn manh làm sao thăng cấp thành thánh thú mà là cứu mỗ Thiên tà a !! còn chần chờ nữa là hàng kia đi bán muối thiệt luôn đó !

cơ mà khi vọt lên đến non nửa số bậc thang , con bệnh sợ độ cao nào đó trắng bệch mặt run rẩy phát hiện nhiệm vụ giải cứu của bản thân rất bất khả thi ! tiểu gia cẩm thấy ở độ cao này gia cực kì khó thở ! gia choáng ván ! gia buồn nôn ! vài trăm ngàn cây đậu xanh rau má hung hăng mà trừu não mỗ kí chủ , tuyệt vọng nhìn thiên tà bé nhỏ đang bị ngược treo ở trên cao , mỗ kí chủ vuốt mặt cắn chặt hàm một bộ tráng sĩ một đi không trở lại tiếp tục bang bang chạy lên trên .

Thiên Tà trên cao nhìn thấy bên dưới có một trận dị động liền theo bản năng nhìn xuống thì đập vào mắt là trân bảo của y đang gian nan leo lên những bậc thang phủ một tầng sương trắng tiến đến chỗ y , Thiên Tà vừa mừng vừa sợ , hai mắt gắt gao dán chặt vào bóng dáng nhỏ bé đơn bạc nọ , người nọ đến trước mặt y gương mặt nhỏ nhắn tái nhợ , mồ hôi to như hạt đậu đọng lại hai bên thái dương làm y đau lòng không thôi .

Hé môi nhấm nuốt tên người nọ trong cổ họng " thần thần ..."

Người nọ cười sáng lạn , ôn nhu nhìn y " ân , không sợ , ta đến cứu ngươi "

Mỗ kí chủ vượt trăm cay nghìn đắng rốt cuộc cũng lếch đến chỗ Thiên Tà , thói quen an ủi tâm linh bé nhỏ của a sửu nhà cậu , lại nhìn xuống phía dưới một chóc chân liền như nhũn ra , ngươi không phải sợ ... Người sợ căng bản nên là tiểu gia có được hay không ???? mẹ ơi quá cao rồi hụ hụ QAQ . Con bệnh sợ độ cao nào đó dành ra hai phút để xuân bi thương thu sau đó liền treo lên bản mặt liệt trang tiếp tục vĩ nghiệp giải cứu công chúa à nhầm là cứu tula vương tương lai của bản thân , móc ra huyết phỉ kết tinh nhìn một lúc , suýt chú nữa mỗ kí chủ liền trụ không nổi mà phun một bún máu !!! Ô đệch !! Mịa bà nó ai có thể nói cho gia biết không có ma pháp thì sử dụng huyết phỉ kết tinh này ra làm sao ?????? Lơ đảng nhìn tình hình xung quanh Thiên Tà , toàn thân y bị một cấm chế vây chặt , trên mặt cấm chế suất hiện con số , : , đó hẳn là thời gian đếm ngược để phát động cấm tế !!! Lâm Y Thần đồng tử mạnh co rút , lập tức không cố kị dùng huyết phỉ kết tinh trong tay thô bạo đập lên cấm chế trên người Thiên Tà .

Một trận âm vang , vang vọng rợn người từ không trung truyền đến " bảo bối , thực không ngoan , em nói ta nên phạt em thế nào đây ? Ân ? " dứt lời một bóng đen từ dưới phóng lên , Lâm Y Thần sợ hãi càng tăng nhanh động tác hai tay , những tưởng sẽ lại bị bóng đen chộp đi thì bên dưới Bạch Trạch phát động công kích về phía tên tế tự , gã tránh thoát qua một bên ,âm trầm hai mắt híp híp đánh giá bạch trạch , một sợi linh lực thình lình kéo lấy chân gã , lôi gã quăng mạnh xuống đất , Ort la to " để thằng này cho tụi tui , cậu tranh thủ cứu a sửu "

Lâm Y Thần cảm động không thôi " cám ơn !"

:

Thời gian còn một phút !!! Nhìn xuống Ort và Bạch Trạch còn đang khó khăn triền đấu với tế tự , thời gian lại trôi đi tưng giây , Lâm Y Thần cố gắng trong tuyệt vọng

:...

:...

:...

Cậu xoay thân chắn trước người Thiên Tà , cảng lại dòng năng lượng khủng bố đang oanh tạc xuống , Thiên Tà hai mắt trừng trừng người che trở trước mặt y , con ngươi thâm lam điên cuồng như muốn nứt ra , kịch liệt dãy dụa thoát khỏi cấm chế đang xiết chặt bản thân , vô vọng phát hiên cấm chế không hề mảy may hao tổn , ngược lại , bảo bối của y đang chịu thống khổ khôn cùng !!!

" Thần Thần!!!! "

" đừng ! Dừng lại , van xin .van xin Thần Thần dừng . Chạy đi ."

" không chạy ... Sẽ không ...bỏ rơi a sửu ..." Cắn răng nhịn xuống xúc động muốn hét lên , trưng ra nụ cười vì đau đớn mà vặn vẹo khó coi hơn khóc , liều mạng ép năng lượng lại trong cơ thể , cảm giác từng tất da thị như bị xé vụn , xương cốt như bị nghiền nát , sắc mặt cậu trắng xanh không giọt máu , hai người một thú đang triền đấu phía dưới cũng kinh hãi ngước nhìn

Tế tự nét mặt điên cuồng , con ngươi càn thêm sâu thẫm âm trầm " không! Không thể nào !!"

Ort lo lắng , cả người run rảy không ngừng " y thần ! Y thần !"

Lúc này dị biến xảy ra trên bầu trời vang lên âm thanh răng rắc , một mảnh thiên không vỡ tan thành một lỗ hỏng . Kết giới xung quanh hòn đảo ... Bị phá vỡ ...

Hai điểm sáng một xanh dương , một màu thiên không bay vào , lượn vòng quanh Lâm Y Thần

" chủ nhân . Chủ nhân , windy đến muộn "

" chủ nhân , người không sao chứ ?" Tinh linh tố màu xanh lam bất an đậu lại trên vai cậu

" các ngươi là ... Nguyên tố ... Tinh linh ..." Lâm Y Thần suy yếu đạo

" đúng vậy chủ nhân , chúng tôi đến giúp đỡ người "

Lâm Y Thần an tâm mỉm cười " như vậy ... Giúp ta bảo vệ ... Hoàn đảo ..."

" nhưng người ..."

" không sao ... Đi đi ... Các ngươi đã giúp ta ... Rất nhiều ..."

" vâng ..." Hai tinh linh tố nhược nhược mở miệng lưu luyến bay về phía đảo hải tặc , Lâm Y Thần chống đỡ thân mình lại gần Thiên Tà , gian nan khống chế ma lực truyền vào viên đá , cấm chế từng chút một bị hoà tan , cùng lúc đó trời đất tối sầm lại , mây đen mang theo tia sét phủ đầy bầu trời , từng tia sét tím đem vô tình ầm ầm giáng xuống , mặt biển trào sóng như muốn nuốt trọn tất cả , hòn đảo rung chuyển mặt đất vỡ ra từng mảnh bị cơn sóng cuồng cuộng thôn phệ tất cả , đảo hải tặc được tinh linh tố bảo hộ nên không bị cùng chung số phận bị nhấn chìm .

Ngay khi kết giới vỡ ra bạch trạch liền mang theo Ort bay lên không trung chật vật né từng luồng sét , còn tế tự , thân sát gã cùng lúc bị bài xích rách nát chịu không nổi , gã gào lên phẫn hận

" khốn kiếp !! Khốn kiếp !! Hỗn !!!Độn !!!! Ngươi chờ đó cho ta m ta sẽ trở lại ! Sẽ trở lại ! Của ta vĩnh viễn là của ta !!!" Một đoàn năng lượn thoát ra khỏi thân sát tế tự tiêu tán trong không trung .

===============

Thiên Tà lấy lại tự do , hai người từ trên cao rơi xuống , y gắt gao ôm ngang lấy Lâm Y Thần , cẩn thận che chở cậu ,cậu nhẹ nhàn cười , đưa tay vuốt lên gương mặt xấu xí của y , hai tay vòng qua cổ Thiên Tà kéo đầu y xuống , hôn lên , cậu độ hết năng lượng bản thân liền mạng áp chế cùng chuyển hoá sang cho Thiên Tà . Y mờ mịt nước mắt từng giọt từng giọt rơi trên mặt cậu , hai người hỗ động trên không trung , vô thanh mà bi thương đến cực điểm . Tang thương bao phủ cả đất trời ... Thiên Tà khóc ... Y khóc vì cảm giác được y sắp mất đi ái nhân ... Tận mắt nhìn cậu tan thành ánh sáng từn chút , từng chút trong vòng tay mình , y rơi lệ ... Tula lệ ... Một đời không đổi ...

================

Rơi xuống mặt biển chỉ còn lại mình y , giong bão bắt đầu tán đi , mặt trời lại lần nữa chiếu rọi ... Nhưng chỉ còn lại một người nhìn đến ... Thân thể chìm vào lòng biển lạnh lẽo , lạnh đến thấu xương , lạnh đến tận cùng ... Hình hài xấu xí của y bắt đầu bóc ra từng mảng , theo nước biển cuống trôi hết vỏ ngoài là một nam nhân xích loã , lam phát phiêu phù trong dòng nước như có như không , thâm lam ánh mắt mở ra ... Một mảnh hoang vu trống rỗng ...

================

Ngày tháng năm tu la vương khai sinh , thống trị tất cả hải vực thông phệ thành một hải vực độc nhất... Biển Chết. Bên trong biển chết tồn tại một hoàn đảo vô cùng lớn , tương đương cả một đế quốc tên gọi là Phí Loan , người dân trên đảo là tula tộc cùng nhân tộc sống hoà bình đến kì lạ , Phí Loan được tula vương bảo hộ đời đời thái bình , dân chúng không tin vào thần minh , mà chỉ tin vào vương của họ . Tula vương một đời chung tình chỉ yêu một mình vương hậu , tương truyền trong vương cung có một bức tượng vương hậu do chính tula vương khắc , nhưng căn phòng đó ngoài tula vương vĩnh viễn cũng không mở cửa cho bất kì ai ...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio