Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

chương 87: đi vào cấm địa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Với lượng tinh huyết hung thú mãnh liệt, kết hợp cùng những gốc linh dược chứa năng lượng thuộc tính cùng với những dược dịch được xem là bỏ đi nhưng dưới ngọn lữa hỗn độn khiến mọi tạp chất bị hòa tan hết toàn bộ, biến thứ được xem là phế phẩm trở thành một dược dịch đáng giá.

Với sự kết hợp này sản sinh ra một loại tinh nguyên cực kỳ nồng đậm, mặc dù không phải đan dược nhưng tác dụng của nó lại không hề kém cạnh tứ cấp đan dược là bao.

Mặc dù bị nung nấu trong một thời gian dài, tinh nguyên được nấu luyện đạt tới đẳng cấp hoàn mĩ. Mặc dù bị tiêu hao đi một vài phần nhưng khả năng mà nó mang lại còn cao hơn cả lúc trước.

“Bắt đầu thôi”.

Cởi bỏ trang phục ở trên người, Đế Nguyên Quân không chần chừ mà nhảy vào bên trong đan lô.

Tinh nguyên nóng hổi còn đang sôi sục đang không ngừng nhả khói nhưng Đế Nguyên Quân không hề để ý đến. Hắn cứ như thế mà trực tiếp lao vào bên trong.

Xèo Xèo!

Thanh âm da thịt bị thứ nóng bỏng nướng lên phát ra thanh âm nghe rất đáng sợ.

Được lôi vân tẩy luyện lần trước cũng như đan dược ngũ phẩm trợ giúp, nhục thân Đế Nguyên Quân hiện tại đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, chỉ với chút đau đớn ngoài da này làm sao có thể ngăn chặn được hắn.

Thả mình sâu vào bên trong, Đế Nguyên Quân cảm nhận toàn thân mình như bị một ngọn lữa cực nóng đang nấu luyện da thịt mình, một cảm giác nóng rát nhưng chứa đựng năng lượng tinh huyết cực kỳ lớn đang không ngừng thâm nhập vào cơ thể thông qua lỗ chân lông trên người rồi thẩm thấu vào từng mạch máu chạy về tim.

Huyết khí ở trong tim bị luồng năng lượng tinh huyết nóng rát này làm cho kích động, nó đang không ngừng luân chuyển dòng tinh huyết chạy khắp nơi trong cơ thể vừa phải luyện hóa lượng tinh huyết nồng đậm này.

Mặc dù ngoài da đang bị nung nấu đỏ tấy cả lên nhưng gương mặt Đế Nguyên Quân vẫn bình tỉnh đến lạ thường không có chút cảm giác.

Ngày qua ngày, Đế Nguyên Quân đã ngồi trong đó không biết là bao lâu mà chưa có dấu hiệu thức tỉnh. Lượng tinh nguyên trong đan lô bị hắn hấp thụ đã hơn phân nửa rồi nhưng không có dấu hiệu dừng lại.

Không đợi hắn xuất quan, lúc này. Trên cơ thể Đế Nguyên Quân đã có thể nhìn thấy dược thay đổi đáng kể. Bằng mắt thường, ta nhìn thấy làn da bên ngoài không có dấu hiệu gì khác biệt nhưng cảm nhận một chút thì thấy khác biệt không hề nhỏ.

Khí tức trên người vẫn còn dậm chân tại chổ nhưng huyết khí trên người lại mạnh mẽ và đang không ngừng tăng lên.

Hai tháng sau!

Tinh nguyên ở trong đan lô bị Đế Nguyên Quân hấp thụ hoàn toàn và chúng đều được luyện hóa đến giọt cuối cùng. Ở trong quả tim hắn ngay lúc này, một đầm tinh huyết được ngưng tụ lại thành biển rộng hơn ba trượng.

“Vẫn thiếu một chút”.

Cảm nhận nhục thân đã mạnh lên không ít nhưng Đế Nguyên Quân vẫn cảm giác thiếu sót một chút, nhục thân hắn hiện tại đã sánh ngang với Thức Nhân cảnh tầng chín đỉnh phong và chỉ thiếu một chút nữa là có thể nhập thiên đố. Mặc dù tài nguyên sử dụng rất lớn nhưng vẫn không đủ để hắn đột phá được hai cái cảnh giới nhỏ, điều này khiến hắn có chút hơi hụt hẩng.

Hơn mười vạn tinh thạch cực phẩm lại không thể để hắn nhập thiên đố. Nếu như cho người khác sử dụng thì lúc này ắt hẳn đã đột phá được cảnh giới lớn rồi.

Mặc vào bộ môn phục, Đế Nguyên Quân đẩy cửa đi ra ngoài.

Đệ tử nội môn mỗi tháng được cung cấp một vạn tinh thạch cực phẩm cùng một chút đan dược tu luyện nhị cấp tam cấp ra thì hoàn toàn không có bất cứ thứ gì khác. Với chừng đó thôi là không đủ đối với hắn. Và cả thời gian cũng có hạn, hắn chỉ có thời gian chín tháng để tu luyện mà thôi.

“Trước tiên phải kiếm việc gì làm để kiếm ít linh thạch chứ không muốn đột phá bằng linh khí thì e là rất khó”.

Không chần chừ, Đế Nguyên Quân trực tiếp đến khu vực trung tâm của nội môn. Mặc dù không biết có thể tìm được nhiệm vụ nào giúp ích nhưng hắn vẫn phải hi vọng.

Thân là thánh địa nên khả năng cao những nhiệm vụ kia sẽ có phúc lợi cao một chút, nhưng với phúc lợi cao như vậy thì nguy hiểm của nhiệm vụ cũng khó khăn hơn nhiều.

Tiến vào bên trong đại sảnh, trước mắt hắn. Đám đông đệ tử đang tụ tập trước một tấm biển lớn được gắn trên tường.

Len lỏi qua từng người, Đế Nguyên Quân tìm đến bảng nhiệm vụ. Nhưng mà điều khiến hắn cảm thấy bất ngờ nhất là những nhiệm vụ này không hề khó khăn một chút nào. Đại đa số nhiệm vụ đều xuất phát từ Luyện Đan Đường mà thôi, những nhiệm vụ đó chỉ yêu cầu đi tìm linh dược và được thưởng bằng đan dược chứ không phải bằng tinh thạch.

Và những đan dược này đại đa số được dùng để bổ trợ tu luyện ra thì có rất ít đan dược dùng cho người tu luyện nhục thân, nếu mà có thì cũng chỉ là đan dược nhị cấp mà thôi.

“Tìm kiếm Huyết Linh Quả, thưởng một viên tam phẩm Dục Huyết Đan và hai mươi điểm cống hiến”.

Đế Nguyên Quân đọc qua tờ nhiệm vụ rồi đưa tay lấy xuống.

“Trưởng lão, ta lấy nhiệm vụ này?”.

“Ồ, là nhiệm vụ này sao”. Lão giả nhìn qua tờ nhiệm vụ lên tiếng. “Ta khuyên ngươi từ bỏ đi”.

“Tại sao?”. Đế Nguyên Quân có chút không hiểu nên hỏi ngược lại.

“Huyết Linh Quả chỉ sinh trưởng trên Huyết Linh Tinh Thạch, nó không xuất hiện ở trong khu vực của thánh địa”. Lão giả trầm mặc nói.

“Thế không phải ra ngoài tìm là được hay sao?”.

“Hahahaha. Đúng là trẻ tuổi chưa biết suy nghĩ”. Lão giả cười một tiếng rồi tiếp tục nói. “Nếu như nó xuất hiện trong cấm địa thì như thế nào?”.

“…”. Đế Nguyên Quân hơi trầm mặc.

“Ta quyết lấy nhiệm vụ này”. Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân nói với giọng điệu chắc chắn.

“Được rồi, nếu ngươi đã muốn chết như vậy thì ta không quản”. Lão giả thở dài một tiếng rồi nói. “Thời gian hoàn thành nhiệm vụ là ba tháng, vượt quá thời gian xem như nhiệm vụ thất bại”.

“Đi đi”.

Đế Nguyên Quân gật đầu rồi bước đi ra bên ngoài.

Nghe thấy phương hướng của cấm địa, Đế Nguyên Quân có chút nhíu mày. Mặc dù chưa từng đi vào bên trong nhưng cũng đã từng nghe qua về cấm địa của Bồng Lai thánh địa này rồi.

Đó là Ma Vực Thâm Uyên, một nơi cực kỳ âm hiểm với khí tức hắc ám cực kỳ kinh khủng, ngay cả Thánh cấp cường giả đi vào cũng khó mà sống sót đi ra được. Nơi đó nguy hiểm một phần vì hung thú ở bên trong cực kỳ cường đại, thậm chí nó còn ẩn chứa một loại cực kỳ kinh khủng khác đó chính là ma tộc, mặc dù ghi chép không đề cập rõ về việc này nhưng hắn đã từng đánh qua một trận với một tên ma tộc Thánh cấp cường giả.

Mặc dù giết được tên ma tộc đó nhưng Đế Nguyên Quân cũng phải gật đầu công nhận, ma tộc nó thực sự cường hãn, nếu đưa ra so sánh thì ma tộc có thực lực mạnh hơn con người khi ở trong cùng cảnh giới.

Một phần vì nhục thân cường hản của nó và phần quan trọng là khí tức của chúng mang theo khí tức hắc ám, đó mới chính là thứ khiến chúng mạnh mẽ như vậy, nếu như bị hắc ám khí tức này xâm nhập vào cơ thể thì ngay cả Thánh cấp cường giả cũng khó lòng mà ép nó ra ngoài được.

Biết nơi đó nguy hiểm trùng trùng nhưng Đế Nguyên Quân đã không còn tìm được một nhiệm vụ nào phù hợp hơn nữa.

Di chuyển đến cấm địa một cách nhanh chóng, Đế Nguyên Quân đã có thể nhìn thấy ở phía trước có một vùng đất bị hắc khí bao bọc, cấm địa này cực kỳ rộng lớn, Bồng Lai thánh địa đứng trước nó cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

Chợt, phía trước. Đế Nguyên Quân bị hai vị lão giả chặn lại. Khí tức của hai người này cực kỳ mạnh mẽ, họ đều là Thánh cấp cường giả nhưng trong mắt hắn, hai người này có thực lực mạnh mẽ nhất trong những người đã từng thấy ở Thiên Kiêu Thành và các trưởng lão của các thánh địa khác.

“Đệ tử đến cấm địa làm nhiệm vụ, xin các vị trưởng lão cho qua”. Đế Nguyên Quân đưa ra tờ nhiệm vụ rồi lên tiếng.

“Nơi này là cấm địa, một vào khó ra. Ngươi phải nghĩ cho kỉ”. Một vị lão giả lên tiếng.

“Đệ tử biết, nhưng không vào sao biết nó khó ra”. Đế Nguyên Quân đáp lại rất chắc chắn.

“Được rồi, đi đi”.

“Tới phía trước rồi rẽ trái sẽ thấy mắt trận, tại đó ngươi có thể đi vào”.

“Đa tạ trưởng lão”. Đế Nguyên Quân gật đầu một cái rồi đi qua.

Nghe theo lời vị lão giả kia, Đế Nguyên Quân chạy thẳng về phía trước một dặm rồi rẻ qua, chạy thêm ba dặm nữa thì nhìn thấy tại đó có một mắt trận cở nhỏ.

Đế Nguyên Quân bước lên trên rồi truyền vào một ít chân nguyên để khởi động. Thình lình, phía bên dưới mắt trận ánh lên bao bọc lấy cơ thể hắn rồi lóe lên một cái rồi biến mất.

Chỉ trong chớp mắt, Đế Nguyên Quân đã bị dịch chuyển vào bên trong cấm địa một cách an toàn. Ban đầu, Đế Nguyên Quân cảm nhận được hắc khí ở nơi này cực kỳ nồng đậm, nó giống như linh khí ở bên ngoài vậy. Tại đây vẫn có thể tu luyện nhưng hắc khí kia rất khó để khống chế nên rất dể bị tẩu hỏa nhập ma.

Ánh mắt liếc nhìn về phía trước, Đế Nguyên Quân cảm nhận được có một đầu tam cấp hung thú đang lảng vảng ở phía trước. Mặc dù đã phong bế chân nguyên cùng sinh mệnh khí tức nhưng vẫn rất đề phòng.

Bị hắn khí bao trùm nên khu vực xung quanh giống như một màn tối đen khiến tầm nhìn rất hạn chế.

Trong đầu hắn xuất hiện một suy nghĩ táo bạo, mượn nhờ tinh hạch hung thú rồi luyện hóa nó tách lấp phần hắc ám khí tức để bản thân sử dụng thì mọi hành động ở bên trong sẻ dễ dàng hơn một chút.

“Nếu lấy được tinh hạch của nó thì tốt”.

Âm thầm tiến lại gần, tại khoảng cách mười mét, Đế Nguyên Quân rút kiếm. Chợt, ánh sáng trên lưỡi kiếm ánh lên, đầu tam cấp hung thú bị chói mắt nên đã phản ứng lại.

Nhưng Đế Nguyên Quân đã nhanh chân hơn một bước, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu xoay chuyển một cách kịch liệt rồi lao lên. Với tốc độ nhanh vượt trội của mình, Đế Nguyên Quân trong tích tắc đã áp sát lại gần nó rồi vung mạnh kiếm về phía trước.

Lưỡi kiếm sắc bén nhanh chóng chém ra, đầu tam cấp hung thú chưa kịp phản ứng đã bị một kiếm cắt đứt đầu mà mất đi sinh mệnh.

“Nơi này không thể ở lại lâu, phải nhanh chóng rời đi”. Vung kiếm chém mạnh về phần bụng hung thú, Đế Nguyên Quân lấy ra một viên tinh hạch màu đen lớn bằng nắm tay rồi rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio