Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài

chương 97: tịch diệt kiếm phổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rời khỏi đại sảnh, Đế Nguyên Quân một mạch đi đến phía sau của nội môn đệ tử.

Trong Bồng Lai thánh địa thì Thiên Bảo Các chia làm ba phân khu bao gồm ở khu vực ngoại môn, nội môn và chân truyền. Trong đó, khu vực nội môn được xem là nơi giữ nhiều công pháp và các loại pháp khí nhất. Nhưng những thứ tốt nhất vẫn là nơi mà các đệ tử chân truyền mới có thể đi vào.

Nhưng đối với Đế Nguyên Quân, hiện tại hắn chỉ muốn tìm một bộ công pháp luyện thể để giúp hắn có thể đột phá bình cảnh mà thôi, còn những loại công pháp của thánh địa hắn cũng không để ý cho lắm. Trong tay hắn công pháp của Tử Cực Kiếm Môn đã quá đủ để cho hắn sử dụng rồi. Thậm chí có khi xài cũng không hết nữa.

Chưa kể những công pháp mà hắn tạo ra nữa cũng phải là số ít, và mỗi một chiêu thức lại không phải là hạng xoàng. Với thực lực của hắn hiện tại muốn thi triển được thì chắc chắn chỉ có thể tung ra chưa đến một phần uy lực.

Trên đường đi đến, Đế Nguyên Quân không khỏi kinh nghi bởi vì xung quanh có rất nhiều đệ tử đang bế quan dọc hai bên đường. Khí tức trên người họ cũng cực kỳ mạnh mẽ, ai ai cũng là Thiên Địa cảnh trở lên cả, nhưng cũng có một vài người là Ngưng Hải cảnh đỉnh phong.

Chừng đó cũng không khiến hắn phải giật mình, đi vào sâu thêm một lúc nữa. Trước mắt hắn là một đấu trường cực kỳ rộng lớn, nó lớn không khác gì đại sảnh ở bên ngoài. Và ở trên đó đang có không ít người đang tung ra những chiêu thức tấn công nhau.

Và đứng ở trên cao, có mấy vị lão giả trông rất lớn tuổi nhưng tinh lực của mỗi người đều rất thịnh, và khí tức của họ cũng từ Nguyên Tôn cảnh trở lên và có một vài người là Thánh cảnh cường giả.

Mỗi người bọn họ đều rất có tên tuổi ở trong thánh địa bởi vì đại đa số công pháp mà đệ tử tu luyện là được đúc kết và sáng tạo từ những người này mà ra.

Mặc dù tuổi tác rất lớn nhưng sự minh mẫn và nghiên cứu về công pháp là cực kỳ thâm sâu, ngay cả Đế Nguyên Quân cũng không thể nào sánh bằng được.

Đi sâu thêm một lúc, trước mắt hắn. Một nhóm đệ tử đang ngồi bế quan nhưng lại bị hắc khí bao bọc xung quanh cơ thể trông rất đáng sợ. Đó chính là dấu hiệu của những người bị tẩu hỏa nhập ma. Vì công pháp được tạo ra cần phải trải qua nhiều lần thử nghiệm và tu luyện để tìm ra những điểm sai sót ở bên trong rồi khắc phục.

Nhưng mà muốn làm như vậy đâu chỉ tốn thời gian rất là lớn, bình thường một cuốn Địa cấp công pháp ít nhất cũng phải trải qua mấy chục, thậm chí mấy trăm, mấy ngàn lần mới có thể xem là một công pháp hoàn thiện. Và mỗi công pháp như vậy có uy lực mạnh mẽ rất nhiều lần.

Đi thêm gần mười phút!

Đứng ở bên ngoài nhìn vào, trước mắt hắn, một toàn lâu các cao hơn mười tầng, mỗi tầng cao hơn một trăm mét và cực kỳ rộng lớn. Toàn bộ lâu các này được xây dựng từ những vật liệu cực kỳ đắt giá và được luyện khí đại sư tạo ra. So với tử cực kiếm môn lâu các rõ ràng lớn hơn và hoành tráng hơn rất nhiều.

Ngắm nhìn một lúc, Đế Nguyên Quân đi về phía cánh cổng lớn dưới tầng một. Ngồi ở trước đó, một vị quản sự đang nhắm mắt dưỡng thần.

Đợi đến khi hắn tiến lại mới thức tỉnh.

“Ngươi đến nhận nhiệm vụ sao?”. Quản sự lên tiếng hỏi.

Đế Nguyên Quân gật đầu.

“Ngươi muốn nhận nhiệm vụ công pháp hay là pháp khí?”.

“Ta muốn nhận nhiệm vụ công pháp”.

“Nếu vậy thì qua phía bên kia tìm xem, trong vòng một tháng phải hoàn thành xong nhiệm vụ. Nếu vượt quá thì xem như thất bại”.

Sau đó, Đế Nguyên Quân đi qua, nhìn lên cái tấm bảng lớn ở trên tường. Những nhiệm vụ này khiến hắn không khỏi nghi ngờ.

Hầu như mọi nhiệm vụ ở đây đều cũng chỉ có chung một mục đích đó là tìm ra sự thiếu sót của một công pháp nào đó. Đổi lại, mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ lại có thể tiến nhập vào bên trong.

Không chần chừ, Đế Nguyên Quân tiến lại gần rồi bắt đầu tìm công pháp luyện thể nhưng đã khiến hắn thất vọng. Đại đa số công pháp ở nơi này đều liên quan đến tu luyện và tấn công. Không có bất kỳ một cuốn nào liên quan đến luyện thể.

Nhưng hồi nãy, hắn nghe Dược Liên Anh nói là bên trong Thiên Bảo Các chắc chắn có công pháp luyện thể nên hắn chỉ việc chọn một nhiệm vụ rồi hoàn thành nó là có thể tiến nhập vào bên trong.

Mặc dù không biết khu luyện thể đó nằm ở tầng nào nhưng hắn cũng không từ bỏ.

“Cực Lạc Chưởng, khí thế mạnh mẽ, chưởng lực bá đạo, tay đối binh khí không….”. Đế Nguyên Quân bắt đầu tìm kiếm. “Cái này quá lòe loẹt, cái khác”.

“Cực Địa Băng Nguyên, âm trầm như nước, mạnh mẽ như băng, cương nhu…”.

“Cái khác”.

“Bích Lạc Chỉ, một chỉ mạnh mẽ sánh ngang với trường thương, tốc độ…”.

“Cái khác”.

Tìm đến lần thứ n, Đế Nguyên Quân gần như không còn kiên nhẫn. Mỗi một công pháp hắn lướt qua một là quá lòe loẹt, hai là quá khó nghe.

Chợt, ánh mắt hắn dừng lại ở một cái nhiệm vụ cao nhất liền cảm thấy có hứng thú.

“Cái này còn được”.

Vận lực nhảy lên cao một cái, Đế Nguyên Quân trực tiếp gỡ bỏ tờ nhiệm vụ xuống rồi mang về phía quản sự.

“Tiểu tử, ngươi thực sự muốn cái này sao?”. Quản sự liếc mắt nhìn qua một cái rồi lắc đầu. “Từ trước giờ chưa có ai tìm ra được thiếu sót và cũng rất khó luyện thành”.

“Thời gian một tháng không thể hoàn thành được?”.

“Ta quyết định lấy cái này”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân trả lời với giọng điệu chắc chắn.

“Được rồi”. Quản sự gật đầu. “Ngươi có thể luyện thành thì thời gian vào Thiên Bảo Các là một canh giờ và tối đa chọn một công pháp, không được quá tham lam”.

“Vậy ta hỏi là muốn lấy công pháp luyện thể thì lên tầng bao nhiêu?”. Đế Nguyên Quân tò mò hỏi.

“Hahaha. Ngươi không biết hay sao?”. Quản sự trả lời. “Thiên Bảo Các chỉ có một tầng duy nhất, đến lúc tiến vào thì ngươi sẻ rõ”.

“Đây là công pháp của ngươi”.

Nói xong, quản sự lấy ra một cái nhẫn trử vật đưa cho Đế Nguyên Quân.

Đưa tay đón lấy, trước khi rời đi. Đế Nguyên Quân không quên liếc nhìn cái cổng lớn đang đóng chặt cửa kia một cái.

Tìm đến một khu vực yên tỉnh ở gần đó, Đế Nguyên Quân ngồi xuống rồi lấy cuốn công pháp kia ra.

“Tịch Diệt Kiếm Phổ, Thiên cấp trung phẩm kiếm pháp”.

“Mong ngươi đừng khiến ta cảm thấy thất vọng”.

Đặt cuốn công pháp ở phía trước, Đế Nguyên Quân bắt đầu đẩy thần thức tiến vào bên trong. Ngay lập tức, những hoạt ảnh kiếm pháp hiện ra.

Mỗi một bước chân đi đến là một kiếm được tung ra, vừa đi. Đế Nguyên Quân không ngừng quan sát từng kiếm đó một cách rất kỹ càng.

“Tổng cộng ba mươi sáu kiếm chia làm ba chiêu thức”.

“Thức thức nhất, Phổ Thông Kiếm”.

Khóe miệng đọc ra từng chữ, rồi sau đó là hình ảnh mười hai kiếm chiêu hiện ra ở trong đầu. Đế Nguyên Quân như hòa mình vào bên trong hoạt ảnh mà thi triển theo không ngừng, mỗi một kiếm uyển chuyển đánh ra rồi lại thu về rất nhẹ nhàng.

Trông kiếm chiêu mỗi lần chém ra đều rất phổ thông và không có gì quá đặc biệt.

Nhưng uy lực của nó cũng cực kỳ bá đạo. Luyện qua một lần, Đế Nguyên Quân không hề cảm nhận chiêu thức này có chút sai sót nào cả, rất hoàn mĩ.

“Thức thứ hai, Vãng Sinh Kiếm”.

Hoạt ảnh kiếm chiêu thứ hai hiện ra, Đế Nguyên Quân liên tục thi triển. Một mạch tung ra mười hai kiếm không một kẽ hở.

Thức thứ nhất được xem là phổ thông đối với người luyện kiếm nhưng qua chiêu thức thứ hai, mọi thứ dần dần lộ ra vẻ cực kỳ khác biệt.

Đây là một đẳng cấp kiếm chiêu khác mạnh mẽ hơn, nhưng đổi lại là đối với người tung kiếm sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Một kiếm nối tiếp, trông thì có vẻ không có sai sót gì cả nhưng lại khiến hắn có một cảm giác hơi miễn cưởng.

Lúc này, mặc dù nó còn hơi miễn cưởng nhưng vẫn chưa đủ để Đế Nguyên Quân xác định đó có phải là sai sót của công pháp hay không. Mà tiếp tục đi đến kiếm thức cuối cùng.

“Thức thứ ba, Bích Lạc Kiếm”.

Chìm sâu vào tham ngộ, Đế Nguyên Quân từng bước thi triển, mười hai kiếm nhẹ nhàng tung ra mà không hề có một chút khó khăn nào, điều này khiến hắn cảm thấy rất khó hiểu.

Nếu như thức thứ hai mà không miễn cưởng thì bộ công pháp này chắc chắn rất hoàn mĩ.

Nhưng Đế Nguyên Quân vẫn không xem đó là thiếu sót. Kiếm tâm của hắn mách bảo vậy.

Ba mươi sáu kiếm, hắn đã nhớ như in ở trong đầu. Từ trong tham ngổ tỉnh dậy, Đế Nguyên Quân bẻ lấy một nhánh cây gần đó rồi bắt đầu thi triển ra.

Đầu tiên, hắn không sử dụng chân nguyên để vận hành mà trực tiếp dùng cơ thể để thi triển, mặc dù tốc độ hơi chậm một chút nhưng Đế Nguyên Quân vẫn rất nhẫn nại.

Tung ra ba mươi sáu kiếm rồi nhưng vẫn không thấy một chút sai sót nào cả.

Tiếp đến, Đế Nguyên Quân thúc dục chân nguyên trong cơ thể rồi bắt đầu thi triển lại một lần nữa. Thi triển ra được mười sáu kiếm, lúc này hắn đột ngột dừng lại. Cảm nhận chân nguyên trong cơ thể đang run lên một cách rất khỏ hiểu. Như vậy khiến hắn dễ dàng hao hụt rất lớn mỗi khi thi triển.

Ngồi nghỉ ngơi một lúc, Đế Nguyên Quân tiếp tục thi triển lại nhiều lần, nhưng vẫn cứ đến kiếm thứ mười sáu lại lặp lại vấn đề này. Chân nguyên mặc dù không bị kích thích nhưng có một vấn đề nào đó lại khiến nó chịu ảnh hưởng.

Giống như kiếm này thiếu sót năng lượng để tung ra vậy. Với hỗn độn chân nguyên được ngưng luyện rất tinh thuẩn và nồng đậm nên hắn chắc chắn không phải vì chân nguyên thiếu sót. Mà là…

Lúc này, hắn mới nhận định được vấn đề đang nằm ở đâu. Mặc dù đã tìm ra nhưng hắn cũng không nhanh quay trở về mà quyết định ở lại đây luyện nó đến đẳng cấp cao nhất.

- --

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio