Dật Tinh Vọng thầm đánh giá người này.
Dáng hình có vẻ dễ lừa, nhưng cậu biết rõ tên này hơn hết thảy.
Hắn là Tư Trì, bạn thân kiêm cánh tay phải của Diệp Vong Lệnh, nếu Diệp Vong Lệnh giết người thì hắn sẽ là người đưa dao, nếu Diệp Vong Lệnh bày trận thì hắn chính là người thu dọn.
Lòng dạ như thế nào mới có thể ở cạnh Diệp Vong Lệnh có lẽ ai cũng hiểu rõ.
Nam chủ, không phải kẻ dễ xơi, bạn của nam chủ dĩ nhiên cũng như thế.
Mồm hắn lúc nào cũng như một kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển, nhưng tên này thực chất lại là một con cáo già khôn ngoan.
Biết thuần kẻ yếu biết phục kẻ mạnh, co duỗi tức thời vô cùng linh hoạt.
Dật Tinh Vọng hơi nhíu mài phân tích người này.
Bé con không thích Tư Trì à? Diệp Vong Lệnh thầm nghĩ.
Anh hi vọng bé con sẽ không bài xích với Tư Trì, hắn là bạn anh, lúc đó hắn dâng lên phần mạng sống để bảo vệ cái mạng quèn cho anh, quả thực khó mà ghét bỏ hắn.
Anh cùng không hi vọng bé con thích hắn, vì nếu Vọng Vọng thích ai khác ngoài anh anh sẽ rất buồn nha.
"Em sao thế" Diệp Vong Lệnh hơi lo lắng hỏi, tay đã xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng
"Không sao.
Chỉ là...cảm thấy hắn có chút..."nghĩ vẫn không thấy từ nào thích hợp.
Cậu biết Tư Trì không phải người tốt, nhưng hắn lại đối tốt với nam chủ vô cùng cho nên cậu không ghét hắn.
Còn có chút thiện cảm.
"Chút ngốc" môi mấp máy khẽ, nhỏ đến mức cậu còn không biết mình nói chưa.
Nào ngờ lời chưa dứt thì bên trong lớp học đã nháo nhào
Đại loại như
Đúng đúng a, hắn thực sự rất ngốc
Bé con nói đúng rồi đấy
Người mới này mắt nhìn tốt...
....
Dật Tinh Vọng sững người, âm thanh phát ra từng lớp học ồn ào huyên náo.
Cậu nói nhỏ thế cũng nghe, chẳng lẽ đặt ống tai của bác sĩ lên tường à.
Dật Tinh Vọng hơi hoảng nhìn anh, đáy mắt mỗi lúc bị dọa có chút long lanh như sắp khóc, tựa một bầu trời đêm sắp có một trận mưa sao băng.
Diệp Vong Lệnh bị nhan sắc kinh hồn này lay động cho váng đầu, trong vô thức khóe môi của anh nâng cao nên, lại hạ xuống, nhưng không kìm được lại nâng lên lần nữa.
Tư Trì đứng đối diện mới thực sự là người bị dọa cho sợ, A Lệnh vừa làm cái hành động ấu trĩ gì thế kia?? Yêu vào hỏng đầu à??
Thấy anh ngây ngốc nhìn mình nâng hạ cơ mồm, cậu liền trừng mắt cảnh cáo, ý bảo anh đừng khoa trương quá, nhưng người nào đó làm gì hiểu ý cậu.
Anh còn cảm thấy cậu đang liếc mắt đưa tình với mình, liền lập tức nháy lại mấy cái.
Dật Tinh Vọng bất lực dùng tay kéo góc áo Diệp Vong Lệnh thì thầm
"Bọn họ làm gì vậy"
Lúc này anh mới hiểu ý cậu liền hướng mắt về phía cửa lớp học
"Đừng ồn, đừng dọa người mới"
Bên trong lại lần lượt phát ra mấy tiếng thở
Gì cơ...
Lớp trưởng mà tốt với người mới vậy sao
Để ý người ta ghê chưa kìa
....
Dường như vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, Dật Tinh Vọng ho khan mấy cái thì âm thanh bên trong mới dứt.
Cậu kéo anh vào lớp, phía sau Tư Trì cũng nhanh chóng chạy theo.
Giáo viên cũng vừa bước đến ngay khi cậu về chỗ học, vị trí được sắp sẵn, là cạnh Diệp Vong Lệnh.
Chính anh đã yêu cầu cô ấy làm thế, bảo là cho tiện giúp bạn mới thích nghi
Liên Kim Dung bảo cậu đứng lên tự giới thiệu bản thân.
Dật Tinh Vọng cũng đứng, phủi phủi quần áo dõng dạc nói
"Danh tính tôi thì có lẽ mọi người đều biết rõ rồi nhỉ"
Trong lớp đồng loạt hưởng ứng
"Kì thi tháng lần này, tôi sẽ leo lên top "
Nói một câu như sấm rền xong liền ngồi xuống.
Cả lớp lẫn cô Dung như vừa bị đấm vào tai nháo lên hết cả..