Cả hai bắt đầu phối hợp ăn ý, Viên Dạ Trì từ tốn cởi nhẹ chiếc váy thổ cẩm của Tú Ảnh vứt sang bên cạnh, nam nhân cũng thoát bỏ cơ thể khỏi chiếc áo phông.
Gió từ biển thổi vào man mát, đêm muộn có cả phần se lạnh, cơ thể nam nhân nằm áp xuống ủ ấp cho cơ thể Tú Ảnh.
Ánh mắt cả hai lại lần nữa giao tiếp thay cho đôi môi, lần này là Tú Ảnh chủ động, cô vòng tay lên ôm ghì lấy cổ Viên Dạ Trì, tay lại mân mê sờ khắp khuôn mặt như tượng tạc của nam nhân, bất giác dành cho hắn một nụ hôn sâu.
Viên Dạ Trì đáp lại có phần nồng nhiệt, hắn lấy lại thế chủ động, giữ lấy cổ tay cô căng lên trên đầu, các ngón tay cũng có thú chơi riêng.
Ngón tay hắn thon dài gân guốc xoa xoa mu bàn tay ấm mềm của nữ nhân, các đầu ngón tay Tú Ảnh chịu kích thích run lên liền bị bàn tay hắn chế ngự.
Dần dà trong đêm tối tĩnh mịch, tiếng thở dốc của cả hai vang lên, trời trở đêm gió mạnh, không khí thoáng mát nhưng cơ thể hai người lại nóng nực, trên chóp mũi nhỏ nhắn của Tú Ảnh còn lấm chấm vài đốm mồ hôi, còn trên khuôn mặt Dạ Trì thù từng giọt chảy xuống hai bầu núi đào của nữ nhân
Chuyến đi cuối cùng cũng kết thúc, chuyến bay đáp xuống Thượng Hải cũng đã quá chiều.
Tất cả tạm biệt nhau, chia tay về nhà, Chu Toàn đánh xe đưa Hàm Dương về căn hộ chung cư, Dạ Trì thì chở Tú Ảnh về biệt thự của mình.
Nay biết tin cả hai đi du lịch về, ông bà Viên Võ đã cùng nhau vào bếp nấu vài món ngon để chào mừng, đồng thời cũng vui sướng vì biết được mối quan hệ của hai người sau chuyến du lịch đã trở nên tốt đẹp hơn
Tú Ảnh ngồi trên xe, ánh mắt nhìn ra đường sá, trời quá chiều dần chuyển tối, còn vài khoảng mây là trắng sáng.
Viên Dạ Trì tập trung lái xe cũng không quên quan tâm vật nhỏ:
- Ảnh Ảnh, chuyến đi dài em có mệt không?
Cô nhanh chóng đáp lại:
- Không, em ổn
Cả hai nói chuyện phiếm rồi cũng về tới dinh thự.
Ông Viên thấy xe vào sảnh liền hồ hởi gọi lớn:
- Chúng nó về rồi ông bà ơi
Ai cũng nhiệt tình chào đón, ông Viên và ông Võ còn tranh bê va li giúp Tú Ảnh, bà Võ mau thúc giục:
- Hai đứa lên tắm rửa qua đi ha, cơm nước bữa tối ba mẹ đây chuẩn bị xong cuối rồi, đợi hầm món canh nữa là xong
Dạ Trì và Tú Ảnh nhìn nhau hạnh phúc rồi nói lời cảm ơn tới ba mẹ, họ mau chóng lên sửa soạn tắm rửa.
Xong xuôi nhanh chóng rồi cũng dùng bữa tối, mọi người quây quần lại hỏi thăm chuyến du lịch vừa rồi, sau cùng bà Viên cũng đại diện hai bên gia đình, trình bày rõ ràng:
- Hai con vừa có chuyến du lịch vui vẻ như vậy, được trải nghiệm nhiều thứ, các bố mẹ ở nhà nghe tin dĩ nhiên cũng vui theo các con.
Tiện đây chúng ta đã bàn về một số chuyện, bác muốn nghe ý kiến của con nhé Tú Ảnh...
Bà Viên bắt đầu trình bày, tất thảy dẫn từ mối quan hệ được hàn gắn của hai bên gia đình, bà cũng nói rõ rằng hai ông bà Viên rất ưng Tú Ảnh, bố mẹ cô thì cũng không chê Dạ Trì điều gì, nên có mong muốn nếu hai đứa đã yêu nhau như vậy, quan nhau cũng đủ lâu để hiểu bản tính nhau, chi bằng hãy chính thức về một nhà.
Tú Ảnh nghiêm túc lắng nghe, Viên Dạ Trì bên cạnh thì như đứa trẻ bẽn lẽn, nghe đến mấy lời mẹ nói ra thì y như tâm ý hắn muốn.
Sau cùng bà Viên trình bày đến việc sang Thụy Điển định cư, y như ý muốn và dự định trước đây của cả hai, bà đã hỏi qua và bàn bạc ý kiến với ông bà Võ, bố mẹ cô cũng đồng ý rằng sẽ đi cùng.
Bàn tính thêm cá chuyện khác thì sau cùng mọi thứ cũng giống như những kế hoạch trước đây trong lòng Tú Ảnh đã ấp ủ.
Bữa tối có rất nhiều chuyện để nói, một không khí hết sức sôi nổi và hào hứng, không có gượng gạo như thể một gia đình gắn bó
tháng sau...
Đám cưới cũng diễn ra suôn sẻ, mọi sự chuẩn bị trong vòng ba tháng trôi qua nhanh quá, từ việc chọn váy cưới, trang hoàng nhà cửa, mời bạn bè,..
Tất cả như mới diễn ra hôm qua để bây giờ Tú Ảnh ngồi trong phòng chờ, khoác lên mình bộ váy đính đá pha lê, dáng váy cúp ngực, chân váy xòe rộng, tóc tết cuộn quanh đầu thêm chiếc vươn miện nhỏ như nàng công chúa.
Tú Ảnh bần thần đứng trong phòng ngắm mình trước gương, ba cô- ông Võ tiến vào, ngắm nhìn con gái rồi chìa tay ra, nhẹ nhàng:
- Sẵn sàng nào
Tú Ảnh gật nhẹ, khoác tay ba, cùng ông tiến từ phòng trên lầu, đi qua cầu thang rải thảm hoa hồng, bước ra sảnh theo lối đi, dần dần Tú Ảnh xuất hiện trước mặt các quan khách đang ngồi đó, họ đều cười tươi quay lại nhìn cô, tiếng vỗ tay cũng dần vang lên, phía trên bục xa kia là Viên Dạ Trì.
Hôm nay nhìn hắn mới bảnh bao thật- Tú Ảnh thầm nghĩ.
Khuôn mặt ngóng chờ từng bước chân Tú Ảnh tiến tới bên mình, lồng ngực sau lớp vest trắng đã đập thình thịch vì con tim như muốn rụng rời, chờ đợi nữ nhân mau tới bên.