Em trai thích một người
☆ ☆ ☆
Trong đám nam sinh, ngoại trừ mấy người vóc dáng nhỏ con ngồi ở mấy bàn đầu ra, rất khó tìm được một người khác có trọng lượng nhẹ như Tiếu Lang, đã vậy trong đám nam sinh lùn lại có thêm hai chàng béo. Dương Sùng Kiệt vất vả lắm mới giúp Trình Hoa tuyển được một người cao m, nặng khoảng kg. Trình Hoa lại còn hơi hơi ghét bỏ người nọ vẻ ngoài lôi thôi muốn chết, còn nói đùa với Vương Mân “Vương Mân, ông tặng Tiểu Long Nhân cho tui cõng đi!”
Vương Mân cực kỳ dứt khoát cự tuyệt ngay lập tức “Không được, cậu ấy là của tớ!”
Tiếu Lang “…”
Sau đó, Nhan Ny cũng nhận được yêu cầu của tiết mục văn nghệ, trong đó bao cũng bao gồm một bản chi tiết diễu hành trong nghi thức khai mạc. Trang phục khi diễu hành có thể không cần mặc đồng phục của trường, nhưng nhất định phải thống nhất một kiểu, phải có một người dẫn đầu, người này có thể mặc trang phục khác biệt.
Người dẫn đầu này có thể là bất luận người nào chọn ra từ trong lớp, nam hay nữ đều được, nhưng nhất định phải là hình tượng đại biểu cho lớp. Dựa theo truyền thống hàng năm, từng lớp đều sẽ chọn một bạn học sinh vóc dáng cao ráo, những người này đa phần đều là kiểu cấp bậc hotboy hotgirl được lớp chọn ra.
Nói thực lòng thì, lớp C thực sự không tìm ra được một nam sinh có vẻ ngoài đặc biệt đẹp, mà phía nữ sinh bộ dạng cũng đều là thường thường, thế cho nên nhiệm vụ dẫn đầu này chỉ có thể giao cho phía nam sinh.
Mọi người đề cử ra vài người để bỏ phiếu bầu chọn, trong số này tự nhiên có Vương Mân cùng Tiếu Lang.
Cuối cùng, kiểm tra kết quả phiếu bầu, Tiếu Lang cư nhiên được những phiếu, đứng thứ hai là Vương Mân được phiếu, chỉ kém Tiếu Lang phiếu, số phiếu của hai người cộng lại cũng chiếm gần hết số lượng học sinh cả lớp. Đứng thứ ba là ủy viên thể dục bên phía nam sinh, Dương Sùng Kiệt, vóc dáng cậu chàng rất cao, nhưng gương mặt thì… có phần bi kịch chút.
Còn có vài người được một hai phiếu, nhưng đa phần đều là thiếu chút này thiếu chút kia, nếu không phải là chiều cao không đủ, thì là tư thế đi đứng không được đẹp.
Đối với kết quả hai kẻ đứng đầu, mọi người đều là vừa mừng nhưng cũng lại sầu muốn chết, bởi vì Vương Mân cùng Tiếu Lang ai cũng có ưu thế riêng cả.
Vương Mân bộ dạng không phải kiểu đẹp trai lóng lánh, nhưng cậu chàng lại toát ra một loại quý khí, là cái loại khí chất của những thiếu gia danh môn vọng tộc hay toát ra. Nhưng mà, cái đó lại không thể lấy ra biểu diễn, chỉ có thể dùng để hợp hòa với mọi người cùng được mọi người thưởng thức mà thôi.
Tiếu Lang lại không cần phải nói, từ cái lần chơi bóng rổ đó, cậu là được cả đám nam sinh công nhận chuẩn một cái bình hoa. Bên phía nữ sinh cũng không thiếu người thích diện mạo của cậu –điển hình mấy tên tiểu bạch kiểm a~
Nhưng là, nếu như để vậy đi làm người dẫn đầu, vẫn là khiến cho người ta cảm giác thiếu thiếu cái gì đó.
Tiếu Lang biết kết quả bầu phiếu xong cũng có chút choáng váng, không lẽ mình phải đi làm dẫn đầu sao? Không phải chứ!!
Dương Sùng Kiệt nói “Ai, nếu hai người kết hợp một chút thì tốt rồi.”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang sợ tới mức đẩy bả vai Vương Mân “Tui không muốn làm dẫn đầu! Mấy người tìm Vương Mân đi!”
Vương Mân liếc mắt qua nhìn Tiếu Lang “Không được, số phiếu cậu so với tớ nhiều hơn, cậu làm.”
Mọi người “…”
Nhan Ny dùng ngón tay béo mũm của mình sờ sờ cái cằm đầy đặn, hai con mắt mị thành hai đường nhỏ hẹp, giống như suy nghĩ gì đó, nói “Mọi người có phải hay không cảm thấy, Tiếu Lang thiếu cái gì đó?”
Cả lớp nhất tề lên tiếng trả lời.
Nhan Ny ha ha ha cười rộ lên “Kỳ thật chỉ cần thay đổi chút chút là tốt rồi, chủ yếu là bạn Tiếu Lang có đồng ý hay không…”
Tiếu Lang bất giác rùng mình một cái, lúc trước tại sao mình lại cảm thấy cô nàng béo béo này đáng yêu chứ?
Mọi người tò mò, chỉ nghe Nhan Ny nói “Gương mặt Tiếu Lang rất đẹp, làn da cũng rất trắng, hơn nữa tay chân lại thon dài, thân thể tao nhã…”
Thao thao thao!!
Tiếu Lang càng nghe càng cảm giác mấy từ hình dung về mình này có gì đó rất là không đúng! Cái gì đẹp, cái gì trắng, cái gì tao nhã, mấy từ này là dùng để hình dung một nam nhân sao!!!
Nhan Ny “Nếu cậu ấy là nữ sinh, liền hoàn mỹ.”
Mọi người nghe xong, cư nhiên gật đầu lia lịa.
Nhan Ny tổng kết lại, nói “Vậy đi, bạn Tiếu Lang, vì lớp chúng ta, bạn giả nữ làm dẫn đầu đi!”
Tiếu Lang “…”
Đáng thương thay cho Tiếu Lang, lúc này đây hoàn toàn bi kịch!
Vương Mân nghiêng đầu nhìn sang Tiếu Lang, đôi mắt nháy một cái cũng không nháy, trong não tự động điền vào các loại hình ảnh bộ dạng Tiếu Lang mặc nữ trang, sau đó yên lặng manh…
☆ ☆ ☆
Lễ Quốc Khánh được nghỉ, nên Tiếu Lang trở về nhà, cuối cùng cũng gặp lại Tiếu Mông sau hai mươi ngày trời không thấy bóng dáng.
Vừa mới gặp lại, ngăn cách mới trước đó không lâu tựa hồ cũng mất dạng, Tiếu Mông lập tức tặng cho anh mình một cái ôm thật to.
Tiếu Lang vốn dĩ nhìn thấy em trai mình, còn cảm thấy có chút là lạ, nhưng vì cái ôm này, mọi thứ đều bị cậu vứt đến sau đầu, còn suýt chút nữa rơi lệ đầy mặt, dùng tay ra sức vỗ vỗ bả vai em mình.
Tiếu Mông sờ sờ lưng anh mình, hỏi “Sao em lại cảm giác được hai ốm đi nhỉ?”
Tiếu Lang xoa xoa nắn nắn cánh tay em trai mình, nói “Là mày béo lên mới đúng!… Không đúng, mày cao hơn rồi?”
Tiếu Mông “Ừ, lên m rồi.”
Tiếu Lang kinh ngạc thốt lên “Mày sắp cao hơn anh mày luôn rồi!”
Tiếu Mông khoái trá cực kỳ, trả lời “Em cũng không biết, mới hai hôm nay nè, cao lên thiệt nhiều luôn, rẹt rrẹt cái, một tuần thôi mà cao hơn cm luôn!”
Tiếu Lang “…”
Tiếu Mông “Buổi tối ngủ giống như có thể nghe thấy xương đầu của mình lách cách lách cách vang ì xèo!”
Tiếu Lang “Mày nghĩ mày là Transformers a!”
Tiếu mẹ từ phòng bếp bưng đồ ăn bước ra, nghe thấy hai anh em nói chuyện với nhau, bèn cười cười bảo “Em con đang cao lên đấy chứ, kỳ này không hiểu sao vọt lên thực sự mau, mỗi ngày mẹ nhìn thấy nó, đều cảm giác như nó cao lên một chút.”
Tiếu Lang gấp đến kêu to “Tại sao con lại không có trải qua thời điểm này a!?”
Tiếu mẹ “Hồi con học năm hai sơ trung cũng cao hơn cm còn gì? Nhưng là chỉnh thể chiều cao chỉ ở mức trung bình. Nhớ hồi con mới tốt nghiệp sơ trung, lúc đó hình như mới m, nho nhỏ một con.”
Nghe mẹ mình dùng từ “con” để hình dung anh hai khiến Tiếu Mông cười ha ha “Hồi con học năm đầu sơ trung cũng xấp xỉ m, hiện tại là m, dựa theo tốc độ này, đợi dến lúc lên cao trung ít nhất cũng m!”
Tiếu Lang nghiến răng kèn kẹt hỏi mẹ “Nói mau, mẹ đều đem gen tốt để dành cho Tiểu Mông hết có phải không!?”
Tiếu mẹ “Nhóc con, liên quan gì tới mẹ mày, đi mà hỏi ba mày ấy!”
Thường bảo, con trai giống mẹ, nhưng chiều cao cơ thể thì lại phụ thuộc vào người cha. Tiếu mẹ cao m, Tiếu ba thì cao m. Theo lý thuyết mà nói, hai anh em hẳn là có được chiều cao xấp xỉ Tiếu ba, hoặc là cao hơn thế nữa, dù sao hiện tại hai người dù là ăn uống hay dinh dưỡng cũng đều tốt hơn rất nhiều so với niên đại của ba mẹ mình.
Tiếu Lang ngũ quan phát triển giống như mẹ, nhất là ánh mắt cùng sống mũi, gương mặt cũng nho nhỏ. Mà Tiếu Mông, ngoại trừ cái mũi có chút giống ra thì, còn lại đều hệt như ba mình. Hai anh em hồi trước đây vẻ ngoài khá là giống nhau, nhưng càng lớn lên lại càng khác biệt rõ ràng..
Tuy là hiện tại Tiếu Mông chỉ vừa mới bước vào thời kỳ phát triển cơ thể, nhưng dựa theo khung xương mà nói, tựa hồ Tiếu Mông có xu thế vượt qua anh mình.
☆ ☆ ☆
Không đi rối rắm về vấn đề chiều cao nữa, hai anh em trở về phòng tán gẫu kiêm đùa giỡn nhau.
Từ lúc nhà Tiếu Lang bắt đầu khá lên, trong mười năm, nhà thay đổi ba căn, mỗi lần thay đổi thì càng trở nên tốt hơn.
Tiếu Lang nhớ rõ, năm đó ba mẹ mang theo hai anh em mình đến C thị. Khi đó cậu cùng em trai vẫn còn nhỏ xíu, mà việc làm ăn của Tiếu ba cũng chỉ vừa mới bắt đầu, một nhà bốn người chỉ có thể thuê một cái kho hàng cũ của người ta để ở tạm, đầu này ở mấy ngày, đầu kia ở mấy ngày, làm cho hai anh em bọn họ căn bản không có cơ hội để đi nhà trẻ học.
Vài năm đó, cũng là thời điểm nhà bọn họ nghèo khổ nhất, cả nhà ở một khu vẫn chưa được khai phá của C thị, xung quanh phần lớn đều là người ở nơi khác tới. Từ chỗ kho hàng cả nhà ở phải đi ba mươi phút mới có thể thấy một cái chợ đơn sơ, ba mẹ hai người mỗi ngày trời vẫn còn chưa sáng sẽ rời khỏi nhà, không ai làm thức ăn cho hai anh em. Tiếu Lang lúc ấy chỉ mới năm sáu tuổi, nắm tay dắt em trai ba bốn tuổi đi đến chợ, mua trứng muối, dưa muối cùng đậu hủ, trở về nhà ăn với cơm.
Ngày như vậy trôi qua hơn hai năm. Kỳ thực mà nói với Tiếu Lang thì, chuyện ngày xưa ấn tượng không sâu cho lắm, những điều này cũng là do Tiếu mẹ kể lại cho cậu nghe.
Về sau, Tiếu Lang đến tuổi phải đi học, Tiếu mẹ mới cắn răng mua một ngôi nhà, đó cũng là ngôi nhà đầu tiên của bọn họ ở C thị, tiêu hết tiền dành dụm lúc ấy của bọn họ, còn thiếu lại người ta một số tiền lớn. Mặc dù nhà khi đó diện tích chỉ hơn m², nhưng cả nhà vui vẻ bao nhiêu không cần phải nói, cảm thấy được người một nhà ở bên nhau, thực sự là hạnh phúc.
Ngôi nhà đầu tiên, ba cùng mẹ Tiếu Lang ở một phòng, Tiếu Lang cùng em trai ở một phòng, hai anh em ngủ chung trên một chiếc giường nhỏ, Tiếu Lang ngủ ở ngoài cùng, buổi tối ngủ không cẩn thận một chút liền lăn xuống giường…
Không bao lâu sau, giá nhà ở C thị bắt đầu tăng lên gấp hai lần, có thể thấy được năm đó quyết định của Tiếu mẹ, dù là đập nồi dìm thuyền cũng mua nhà ở, là cỡ nào đúng đắn. Cả nhà thừa dịp giá tăng liền gom tiền mua một căn lớn hơn tốt hơn nữa, đồng thời đem căn nhà đầu tiên kia cho người khác thuê.
Nhà mới diện tích hơn m², hai phòng ngủ một phòng khách. Diện tích như vậy đối với một nhà bốn người mà nói đã là rất dư dả, nhưng Tiếu Lang vẫn như cũ, cùng Tiếu Mông ở chung một phòng, chẳng qua là từ giường một người đổi thành giường hai người, cũng may lúc ấy hai anh em vẫn còn nhỏ.
Đợi đến lúc Tiếu Lang học xong tiểu học, mẹ cậu lại chịu không nổi. Hai đứa con trai mình về sau đều sẽ bắt đầu phát triển thân thể, không thể cứ mãi dùng chung một cái phòng như vậy được. Vì thế, lúc Tiếu Lang học năm hai sơ trung thì, nhà bọn họ lại mua căn nhà thứ ba…
Trong mười năm ấy, khu vực nơi mà họ ở cũng bắt đầu dần dần phát triển, trở thành một phần trong khu trung tâm. Bởi vì bọn họ mua nhà, cho nên hộ khẩu một nhà cùng từ nông thôn dời lên đến thành phố.
Căn nhà cuối cùng này, cũng chính là nhà mà hiện tại bọn họ đang ở. Cả nhà quyết định sẽ không bán nữa, về sau trong nhà nếu như có tiền dư dả sẽ đi mua bất động sản, đó cũng là chuẩn bị cho Tiếu Lang Tiếu Mông tương lai sau này quen bạn gái kết hôn.
Nhưng, mặc dù cho hiện tại hai anh em đều là mỗi người một phòng riêng, cả hai vẫn là thường xuyên ngủ cùng nhau, ví dụ như những ngày hè, ngủ chung với nhau liền chỉ cần mở một cái máy điều hòa, có thể tiết kiệm điện, đến mùa đông hai người chung một cái chăn liền cảm thấy ấm áp. Mà, đợi đến lúc Tiếu Lang lên cao trung, vào ở ký túc xá rồi, phòng cậu lại trở thành khách phòng.
☆ ☆ ☆
Giờ phút này, Tiếu Lang đang ôm mền gối của Tiếu Mông, nằm trên giường lăn qua lăn lại, Tiếu Mông thì ngồi trên ghế trượt, nhìn anh mình nói “Buổi tối ngủ chung với em, hai chúng ta nói chuyện chơi.”
Tiếu Lang “Ừ, tao cũng không muốn ngủ ở phòng tao, mền gối toàn mùi long não không!”
Tiếu Lang kể cho em trai mình nghe về cuộc sống học tập ở Hoa Hải, còn có mấy chuyện thú vị xảy ra giữa mấy đứa bạn trong lớp mình, bao gồm cả tuần lễ văn hóa hoạt động diễn ra sau lễ Quốc Khánh, bất quá là cắt bỏ đi chi tiết nho nhỏ về việc mình phải mặc nữ trang làm người dẫn đầu kia…
Biểu tình của Tiếu Lang rất sinh động, nói đến chỗ phấn khích còn khoa tay mua chân phối hợp với lời kẻ, khiến cho Tiếu Mông nghe đến say sưa.
“Hai, hai có cảm giác thích nữ sinh nào đó không a?” Tiếu Mông đột nhiên hỏi.
Tiếu Lang “…Không có!”
Tiếu Mông tò mò “Không phải chứ, lớp hai không có mỹ nữ nào sao?”
“…” Nếu Tiếu Lang nói với em trai mình, nữ sinh cả lớp mình đều hi vọng mình là con gái, còn nói “nếu vậy liền hoàn mỹ” thì… em mình sẽ nghĩ thế nào a?
Thao… nhân sinh thực sự là tràn ngập chuyện bó tay a nha!
Tiếu Mông rầu rĩ nói “Quả nhiên, nữ sinh học giỏi toàn bộ đều là khủng long!”
Tiếu Lang lập tức phản bác lại “Ai nói vậy! Mày biết Liêu Tư Tinh không, lúc trước tao có nhắc với mày đó! Nhỏ bây giờ học ở ban thực nghiệm Hoa Hải a!”
Tiếu Mông “Ồ, cái nhỏ dẫn chương trình kênh thiếu nhi đó hả, lúc trước học ở sơ trung của hai đúng không” Con gái như nhỏ đó, coi như là ngoại lệ đi…
Tiếu Lang “Nhỏ đó chính là đại mỹ nữ còn gì! Hơn nữa nhỏ là bạn gái của Vương Mân a!”
“Lại là Vương Mân…” Tiếu Mông oán giận nói “Em cũng biết Vương Mân học trưởng rất lợi hại, nhưng hai cũng đâu cần sùng bái ảnh tới vậy chứ!”
Tiếu Lang buồn bực “Ha? Tao sùng bái tên đó? Con mắt nào của mày thấy tao sùng bái tên đó hả?”
Tiếu Mông dùng ngón tay vạch hai mắt của mình, nói “Hai con mắt này đều nhìn thấy!” nói xong, lại kéo hai cái lỗ tai của mình ra “Hai cái lỗ tai này cũng nghe thấy nè! Hai cả đêm đều nhắc tới Vương Mân này Vương Mân nọ Vương Mân kia! Biểu tình còn… ai, em không giỏi hình dung người ta, cảm thấy giống như là đang yêu thầm vậy!”
Tiếu Lang “…” nếu như thực sự có thể phun máu, cậu nhất định sẽ phun máu lên toàn bộ mặt của thằng em mình!
Tiếu Mông “Cho nên em mới hỏi hai, có thích nữ sinh nào hay không a!”
Tiếu Lang lúc này mới kịp phản ứng lại, phản bác nói “Mày hình dung cái kiểu gì vậy! Vương Mân là anh em của tao! Anh em cảm tình tốt có hiểu không!”
“Xời ~ em mới là em của hai a!” Tiếu Mông nói xong nhào lên giường, dùng sức chụp lên người Tiếu Lang, sau đó cả hai người quần thành một đoàn lăn vài vòng trên giường. Tiếu Mông dùng sức đè Tiếu Lang lại, vòng tay ôm thắt lưng của cậu, cảm khái “Hai sao lại gầy tới như vậy a?”
Tiếu Lang vừa cười vừa đẩy em mình ra “Mày cái đồ heo, nặng muốn chết!!”
Tiếu Mông chẳng những không buông ra, còn giống như cún con ở trên người anh mình cọ tới cọ lụi “Hiện tại khí lực hai cũng không bằng em, hắc hắc.”
Tiếu Lang “…”
Tiếu Mông “Qua thêm vài năm nữa, em liền cao hơn hai nè nè nè nè~~”
Tiếu Lang tống cho em mình một cú “Nè cái đầu của mày, tao sắp bị mày đè chết rồi, mau đứng lên cho tao!”
Tiếu Mông đứng dậy, nhìn anh mình một lát, sửa sang lại biểu tính ngả ngớn lúc nãy của mình, có điểm xấu hổ nói “Hai, em nói với hai chuyện này nè.”
Tiếu Lang “?” Lần trước nói muốn thi vào mỹ thuật, lần này lại là chuyện gì?
Tiếu Mông “Em có người thích rồi~”
“Cái đuôi” của Tiếu Lang thoáng cái dựng lên cao, hai cái “xúc giác” trên đầu rung động, cậu lộ ra nụ cười ngây ngốc, liên tục hỏi “Ai ai ai?”
Tiếu Mông có chút ngại ngùng mà nói “Một nữ sinh trong trường học của em.”
Tiếu Lang thúc giục “Bộ dạng thế nào! Mau mau thẳng thắn cho tao, mau?”
Tiếu Mông “Là một đàn chị học cao trung trong trường.”
“…” Tiếu Lang “Kháo, mày còn chơi tình chị em nữa a!”
Tiếu Mông “Là hội phó hội truyện tranh ở Nhất Trung, hiện tại học năm hai, vẻ ngoài rất đáng yêu, vẽ cũng rất khá.”
Tiếu Lang “Thua mày, còn lớn hơn tao nữa, mày một con trâu con mà gặm cỏ phải già quá hay không a?”
Tiếu Mông “Không có, hai chưa nhìn thấy nhỏ thôi, gương mặt nhỏ nhìn như con nít a, thoạt nhìn liền cảm thấy bằng tuổi em a.”
Tiếu Lang sờ sờ cằm “Mày thông báo với nhỏ đó rồi chưa?”
Tiếu Mông “Vẫn chưa, chỉ là thầm mến.”
Tiếu Lang bày ra một bộ khát khao “Tuổi trẻ thực sự tốt biết bao a!”
Tiếu Mông “…” Hai hiện tại “già” bao nhiêu a!? Vẫn còn chưa tới mười tám tuổi nữa…
“Tao cứ có cảm giác sao sao ấy, nếu vợ thằng em còn lớn tuổi hơn tao, lại phải gọi tao là anh…” Tiếu Lang một bộ 囧囧 nhìn em mình “Có gì đó là lạ.”
Tiếu Mông bạo đi rồi “Trong đầu hai rốt cuộc suy nghĩ cái gì vậy a!”
Tiếu Lang kéo một cái gối đầu ôm vào lòng, thật thà nói “Suy nghĩ em dâu.”
Tiếu Mông “…”
Đúng lúc này, Tiếu mẹ ở bên ngoài réo gọi hai anh em ra ăn cơm chiều.
Tiếu Mông lập tức trừng mắt liếc anh mình, đưa ngón tay đặt trên miệng “Suỵt!!!”
Lần trước nghe đề nghị của Vương Mân, cho nên lần này Tiếu Lang không dám lắm miệng nữa…
______________________
.