Tiếng của Thủy Hữu Học quá lớn , thu hút không ít người qua đường đứng lại xem náo nhiệt
" Được rồi ! Phụ thân , tứ muội muội , không phải chỉ là một chiếc xe ngựa thôi sao ? Lục muội muội muốn thì cứ để muội ấy ngồi là được cùng lắm là ngồi chung !"
Ngoài mặt thì như là đang nói giúp nàng nhưng thực chất là đang nói nói kiêu ngạo không chút phép tắc , không biết tôn trọng tỉ tỉ , đại nghịch với phụ thân.
Quả nhiên , dân chúng xung quanh nghe xong liền buông lời nhục mạ chỉ trích nàng
" Sớm đã nghe nói vị lục tiểu thư này cái gì cũng không biết , hôm nay nhìn thấy quả thực là không sai !"
" Còn phải nói sao ?! Mau nhìn nhị tiểu thư mà học hỏi ! Người ta không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn dịu dàng , tính tình lương thiện !"
"..."
"..."
Cửu U Huyền nhàm chán liếc nhìn đám người trước mặt , cảm thấy chẳng có gì thú vị.
Bạch liên hoa thời nào sao cũng chỉ dùng mỗi một chiêu này vậy ?!
Thủy Thi Nhã trong bụng đã sớm cười nhưng vì giữ hình tượng nên mặt vẫn điềm nhiên , thậm trí còn không quên hướng tới nàng kiêu kích
" Cái xe này dành cho ai ?"
" Đương nhiên là dành cho đích tiểu thư !"
" Vậy thì đúng rồi ! Là của đích tiểu thư , thứ tiểu thư làm gì có quyền lên !"
Một câu nói khiến cho toàn bộ câm nín.
Bọn họ bây giờ mới nghĩ tới một điều quan trọng.
Đích tiểu thư của Thừa Tướng Phủ trước giờ chỉ có một người , đó là Thủy Thanh La.
Còn những vị tiểu thư khác chỉ là thứ xuất !
Xe ngựa này dành cho đích tiểu thư, lục tiểu thư lên không phải là điều dĩ nhiên sao ?!
" Thủy Thi Nhã , ngươi trụ tại Thủy Viện nói dành cho đích tiểu thư , còn ta thì trụ tại Dung Viện tồi tàn , ta không so đo.
Đồ dùng hàng ngày của ngươi cũng đáng lí ra phải là của đích tiểu thư , ta cũng không so đo ! Bởi vì ngươi chính là nhị tỉ tỉ của ta , cha thương yêu ngươi như vậy , phận làm muội muội sao dám tranh giành ! Khó khăn lắm mới có cơ hội vào trong cung một lần , chẳng lẽ bây giờ ngay cả xe ngựa cũng không được ngồi ?! Các ngươi chẳng lẽ muốn để ta đi bộ sao ?"
Đôi mắt Cửu U Huyền cụp xuống , từ bên ngoài nhìn vào nghĩ là nàng đang thương tâm mà không hề hay biết trong mắt nàng lúc này chỉ có khinh bỉ
Thủy Thi Nhã , đừng tưởng chỉ mình ngươi biết làm bạch liên hoa !
Dân chúng nghe xong lập tức đổi chiều , quay sang chỉ trích đám người Thủy Gia
" Bên ngoài nói lục tiểu thư không được sủng ái , địa vị trong phủ ngày cả hạ nhân cũng không bằng , xem ra là không sai !"
" Còn phải nói sao ? Hậu viện tranh đấu , mất mạng lúc nào đâu hay , huống chi lục tiểu thư không có mẫu thân có thể sống tới bây giờ đã là lão thiên gia phù hộ rồi !"
"..."
"..."
Những lời không mấy tốt đẹp về Thừa Tướng Phủ bắt đầu vang lên khắp nói
Thủy Thi Nhã tức giận nắm chặt tay.
Tiện nhân này vậy mà lại lôi thân phận đích tiểu thư ra !
Thủy Hữu Học cùng những người khác sắc mặt cũng chẳng tốt hơn là bao
Sao trước đó không hề hay biết Thủy Thanh La còn có mặt tâm cơ như vậy ? Nếu sớm biết nàng là bạch nhãn lang, ngay từ đầu hắn lên bóp chết nàng , chứ không phải hiện tại để nàng ở đây bôi nhọ thanh danh Thừa Tướng Phủ !
" Không còn sớm nữa , mau lên đường !"
Thủy Hữu Học dù sao cũng đã lăn lộn trên triều mấy chục lăm , sao có thể bị mấy lời nói hạ gục
Cửu U Huyền thong thả bước vào trong xe , chưa tới năm giây toàn bộ đồ trong xe như có cánh bay hết ra ngoài tới chân Thủy Thi Nhã.
Bên trong xe truyền ra giọng nói đầy chán ghét
" Thực dơ !"