Thủy Thi Nhã một bộ thất vọng , Vân Thanh Di lấy danh nghĩa của hoàng đế và Thủy Hữu Học , hạ lệnh sai người giết nàng và Thủy Tư Hạ.
Không ai ra nói giúp , trong mắt đám người này chỉ có vui sướng khi người gặp hoạ.
Ngay cả Thủy Thi Nhã cũng suýt nữa thì không giữ được hình tượng mà cười phá lên
Nếu Vân Thanh Di giết chết Thủy Thanh La , vậy thì nàng ta không cần phải ra tay.
Cho dù đến lúc đó có phát hiện ra thi thể Thủy Thanh La có vấn đề thì cũng không ai nghi ngờ tới nàng !
Người khởi xướng chuyện này là Diệp Băng Băng thì vẫn chưa lên tiếng nói câu nào.
Đôi mắt nàng ta tĩnh lặng quan sát mọi thứ , an tĩnh như một băng sơn mỹ nhân nhưng trong mắt Cửu U Huyền nàng ta lại ngứa mắt lại lạ thường !
Về phía Thủy Tư Hạ , nghe thấy vậy thì không khỏi sợ hãi , tay vô thức nắm chặt lấy cánh tay Cửu U Huyền.
Chưa từng nghĩ tới , chỉ vừa mới thấy hoàng cung trông ra sao thì lúc sau mạng đã không còn !
Ánh mắt Cửu U Huyền không khỏi trầm xuống .Động tới nàng có thể không sao nhưng tuyệt đối không được động tới người của nàng !
Khí chất trên người Cửu U Huyền bỗng nhiên thay đổi , từ an tĩnh bỗng nhiên bốc phát , vừa giống như khí chất cao quý như bậc đế vương vừa giống như khí thế mạnh mẽ của một vị tướng quân đang đối đầu với kẻ địch trên chiến trường !
Đằng sau lớp khăn che mặt nở một nụ cười vừa tà ác vừa nguy hiểm
" Các ngươi nên cảm tạ vì hiện tại ta vẫn còn bình tĩnh ngồi đây nói chuyện chứ không phải một chưởng đánh chết các ngươi !"
Không gian bỗng trở lên yên tĩnh tới lạ thường.
Lời nói cuồng ngạo , không coi ai ra gì.
Nếu là Thủy Thanh La của ngày xưa nói ra lời này , bọn họ chắc chắn sẽ cười nhạo.
Nhưng lúc này , không biết là có phải do khí thế của nàng doạ sợ hay không mà trong lòng họ lại có một tia mạc danh tin tưởng lời Cửu U Huyền nói !
Khí thế như một bậc đế vương cao cao tại thượng đang ngồi trên đế toạ nhìn thấu hết thẩy.
Cho dù là Thanh Nguyên Đế.
Không ! Dù toàn bộ hoàng đế của các quốc gia khác đứng trước mặt nàng đều bị đè bẹp !
Người nổi bật nhất lúc này vốn dĩ chính là Diệp Băng Băng nhưng cũng bị khí chất của Cửu U Huyền làm lu mờ !
Trong ánh mắt của Diệp Băng Băng hiện lên vẻ hoảng hốt.
Không hiểu sao , Diệp Băng Băng bông nhiên nhìn thấy bóng dáng của Dạ Vương trên người nàng.
Nhưng ngay sau đó phủ nhận
Sao có thể ?! Chỉ là một phế vật không thể nào so sánh với một chiến thần được được mọi người tôn kính ! Chắc chắn là bị hoa mắt !
Diệp Băng Băng tự an ủi bản thân.
Vân Thanh Di mặc dù đã không còn khí thế lúc ban đầu nhưng vẫn nhất quyết muốn đem nàng và Thủy Tư Hạ giết chết
" Ngươi...các ngươi khi quân phạm thượng ! Còn đứng gây ra đó làm gì , mau tới bắt các nàng lại !"
" Vân Thanh Di , ngươi đây là muốn soán vị phụ hoàng ngươi sao ?!"
Cửu U Huyền đứng dậy , bước từng bước chậm rãi tới chỗ Vân Thanh Di , lời nói nửa thật nửa đùa làm cho người ta hoảng loạn
" Ngươi đang nói bậy gì đó ?"
" Ta nói bậy ?! Ta đường đường là đích tiểu thư Thừa Tướng Phủ , nữ nhi quan nhất phẩm đứng đầu quan văn , là nhất phẩm tiểu thư đó hoàng thượng thân phong.
Ngươi chỉ vì một tướng quân tứ phẩm mà muốn đánh chết ta và Tiểu Bát ?! Ngươi không phải hoàng đế thì giết thế nào đây ? Đoạt vị sau đó giết ta sao ?!"
Muốn sát nàng ?! Đâu có dễ như vậy !
Toàn trường im như ve sầu mùa đông , chỉ có Vân Thanh Di sợ hãi run ngươi
Hỏng rồi ! Cho dù chuyện này không phải lỗi của nàng nhưng nếu truyền đến tai phụ hoàng , nàng chắc chắn liền tiêu đời.
Cho dù có mẫu hậu đứng ra ngăn cản thì ai có thể chắc chắn nàng có thể yên bình thoát chứ.
Dù sao gần vua như gần hổ , lòng đế vương khó dò !