" Quận Chúa , nếu ngươi đánh chưa là ngày mai có thể tới tìm Diệp Băng Băng.
Ta tin chắc chắn nàng sẽ rất sẵn lòng đánh với Quận Chúa !"
" Bổn Quận Chúa mặc kệ ! Bổn Quận Chúa muốn đấu lại !"
Cửu U Huyền ngoài mặt cười nhưng trong không cười.
Quận Chúa à , ngươi thích phiền phức thì mời ra chỗ khác , ta không rảnh để bồi phụng tiếp ngươi đâu !
Lần này Cửu U Huyền còn chưa kịp mở miệng thì Diệp Băng Băng đã giành trước
" Tả Nhĩ Quận Chúa , Thanh Nguyên Quốc chúng ta đã thua , chuyện này nên kết thúc được rồi !"
" Kết thúc ?! Cái gì kết thúc ! Chẳng lẽ các ngươi không nhìn thấy là nàng cố ý thua hay sao ?! Bổn Quận Chúa mặc kệ các ngươi.
Ngươi tên Thủy Thanh La đúng không , chúng ta đấu lại !"
Đám người này bị mù hết rồi hãy sao ?! Rõ ràng là Thủy Thanh La cố ý thua.
Tả Nhĩ nàng mới không thèm thắng khi đối thủ không dùng chính thực lực của mình đấu !
" Quận Chúa nếu muốn đấu , vậy thì để hôm khác đi ! Thủy Thanh La đã thua đồng nghĩ với việc Thanh Nguyên Quốc ta đã thua trận tí thí này.
Việc này tới đây thôi tránh làm mất hoà khí hai nước !"
Thanh Nguyên Đế đã lên tiếng , Tả Nhĩ chỉ có thể nể mặt , hậm hực mà quay lại chỗ ngồi.
Ánh mắt vẫn không cam lòng nhìn về phía Cửu U Huyền giống như đang nói "Chúng ta nhất định sẽ tái đấu !"
Cửu U Huyền cũng chỉ biết cạn lời.
Người bình thường khi giành chiến thắng không phải ăn mừng thì sẽ buông lời nhục nhã đối thủ , sao vị Quận Chúa này lại ngược lại vậy chứ ?! Không những không nhục nhã mà còn đòi đấu lại , còn nói là nàng cố ý thua.
Mặc dù nàng cố ý thật
Trận đấu kết thúc , Vân Văn Duệ bỗng nhiên đứng dậy.
Cửu U Huyền biết lại sắp có chuyện liên quan tới nàng
" Phụ hoàng , nhi thần có chuyện muốn thỉnh cầu !"
" Không biết muốn thỉnh cầu chuyện gì ?"
" Phụ hoàng , người còn nhớ như thần và Thủy Thanh La có hôn ước với nhau chứ ?!"
" Đương nhiên ! Hôn ước này là do hoàng tổ mẫu của con đặt ra.
Nhưng sao đột nhiên lại nhắc tới chuyện này ?"
" Nhi thần muốn từ hôn !"
Quả nhiên đúng như Cửu U Huyền dự đoán.
Bất quá cái này cũng thật hợp ý của nàng.
Nguyên nhân gián tiếp khiến cho Thủy Thanh La chết đi còn không phải chính là cái hôn ước này hay sao ?! Nàng tin , nếu Thủy Thanh La còn sống thì cũng chẳng vui vẻ gì khi gả cho Vân Văn Duệ !
Đối với mấy thứ gọi là hôn ước được định sẵn như này , Cửu U Huyền cảm thấy vô cùng chán ghét.
Cái gì mà cha mẹ đặt đâu con ngồi đó.
Một câu nói nhưng không biết đã hủy đi bao nhiêu cuộc đời của nữ nhân cổ đại !
Chưa kể đến việc còn phải tranh giành một nam nhân.
Chuyện đó quá là vô nghĩ !
Mặc kệ nàng đang suy nghĩ cái gì ,những lời giễu cợt không ngừng vang lên
" Không biết lần này Thủy Thanh La đã làm cái gì khiến cho Thái Tử Điện Hạ tức giận đến mức phải từ hôn ?"
" Cho dù không làm gì , nhưng nếu ta mà là Thái Tử , ta cũng chẳng muốn lấy nàng !"
" Ngươi nói cũng phải ! Dù gì cũng là một vị tiểu thư khuê các hơn nữa còn là Đích tiểu thư nhưng lại chẳng biết chút lễ nghi nào.
Ta còn nghe nói Thuỷ Thanh La ngay cả chữ còn không biết viết !"
Thủy Thi Nhã không khỏi đắc ý.
Lần này từ hôn chắc chắn sẽ thành công !
Nhớ lại những lời đường mật của Vân Văn Duệ nói với nàng ta , Thủy Thi Nhã không khỏi một nụ cười.
Thật mỏng chờ dáng vẻ khóc lóc cầu xin của Thủy Thanh La !
" Thủy Thanh La cho dù là người có hôn ước với nhi thần từ nhỏ , nhưng ai ai chẳng biết nàng là một người vô dụng.
Nếu như để một người không tài không đức lên làm Thái Tử Phi , chỉ sợ dân chúng sẽ phản đối ! Lòng dân không yên , kính xin phụ hoàng xuy xét !"