Trời gần sáng , Kỳ Lân quay lại con hẻm kia , đám nam nhân có vẻ như đã tận hứng xong .Thủy Thi Nhã đôi mắt vô hồn nằm la liệt trên mặt đất , người không một mảnh vải che thân , khắp cơ thể là dấu vết bầm tím
Bọn chúng thấy Kỳ Lân quay lại thì lập tức tươi cười chào hỏi nhưng chưa nói được câu nào thì cơ thể lại truyền đến cảm giác đau đớn.
Đôi mắt của bọn chúng trừng lớn , ngã quỵ xuống đất, chết không nhắm mắt !
Đôi mắt của Thủy Thi Nhã sáng trở lại , hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mặt .Nàng sợ bản thân cũng sẽ bị giết như vậy
Kỳ Lân ném một bộ y phục cho Thủy Thi Nhã , lạnh lùng nói
" Mặc vào !"
Cho dù hiện tại cơ thể có đau đớn đi chăng nữa ,Thủy Thi Nhã cũng không dám làm trái.
Chờ nàng ta mặc y phục xong , Kỳ Lân đem trở lại Thừa Tướng Phủ , không chút lưu tình ném vào phòng
Thủy Thi Nhã đau đớn kêu lên một tiếng , trong lòng vẫn còn sợ Kỳ Lân sẽ không chần chừ đem nàng giết giống như đám nam nhân kia.
Nhưng có vẻ như là Thủy Thi Nhã đã lo quá xa.
Hắn sau đó chỉ để lại một câu rồi bỏ
" Có trách thì cũng nên trách ngươi đắc tội nhầm người !"
Thủy Thi Nhã ngồi bệt trên mặt đất , bên tai vẫn còn vang vọng câu nói vừa rồi.
Ngay lập tức trong đầu liền hiện ra một cái tên
Thủy Thanh La ! Chắc chắn là do ngươi sai người tới làm nhục ta !
Ngươi hận ta cướp đi sự yêu thương của phụ thân , hận ta cướp đi Thái Tử Điện Hạ , cho nên mới sai người tới làm nhục ta sau đó khiến ta nhục nhã mà tự sát để cho ngươi lấy lại những thứ đã bị ta cướp đi sao ?
Nằm mơ ! Chỉ cần Thủy Thi Nhã ta còn sống một ngày , chỉ cần ta gả cho Thái Tử Điện Hạ , thì ta khiến cho ngươi biết thế nào mới là địa ngục !
Đôi mắt của Thủy Thi Nhã tràn ngập hận ý , đôi bàn tay nắm chặt tới mức móng tay chọc vào chảy máu cũng không hề có cảm giác.
Những tia hắc ám từ trong người nàng ta chui ra , dù là mờ nhạt nhưng vẫn có thể nhìn thấy , trên miệng còn nở một nụ cười dữ tợn.
Cảnh tượng này quả thực vô cùng kì dị và lạnh người !
" Nhị tiểu thư , xảy ra chuyện gì ?"
Bên ngoài , một nha hoàn đứng trước cửa phòng , có lẽ là nghe thấy tiếng kêu vừa nãy của Thủy Thi Nhã nên mới chạy tới
" Không có gì , lui ra đi !"
Giọng nói hơi khàn khàn , nếu là bình thường có lẽ chỉ coi đó là bị cảm lạnh mà dẫn đến đau họng.
Nhưng không hiểu sao , nha hoàn kia nghe thấy giọng nói của Thủy Thi Nhã lúc này lại vô cùng lạnh sống lưng
Buổi sáng ngày hôm nay vẫn diễn ra bình thường, nhưng điều kì lạ là cả hai vị tiểu thư trong phủ đều không thể ra khỏi phòng
Tứ tiểu thư thì có thể hiểu , Thủy Thẩm Yên bị nàng đánh hôm mê đến giờ vẫn chưa tỉnh.
Nhưng mà Nhị tiểu thư không hiểu sao đột nhiên bị bệnh , khuyên mãi lại không muốn mời đại phu , tự nhốt mình trong phòng dù là Lý Hương Cầm tới cũng không chịu mở cửa .Thậm trí là còn đe dọa nếu dám phá cửa sẽ tự sát !
Còn về vị "lục tiểu thư" kia , cho tới lúc mà mặt trời lên đến đỉnh rồi vẫn còn đang ở trong chăn .Mãi tới khi người của Dạ Vương Phủ tới thì vẫn ngủ
Thủy Học Hữu thấy nàng mãi chưa xuất hiện , không khỏi đổ mồ hôi.
Nhìn sang hai người của Dạ Vương Phủ đang đứng đó , không khỏi tức giận thúc dục nha hoàn
" Lục tiểu thư đâu ? Sao mãi còn chưa tới , không phải Bổn Tướng đã cho người đi gọi rồi sao ?"
Từ lúc người của Dạ Vương Phủ tới đã hơn nửa canh giờ , nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng của nàng đâu.
Nàng đây là cho bọn họ leo cây ?
Đúng lúc này , một gia đinh mình đây thương tích chạy tới , chạy gần tới nơi thì chịu không nổi mà ngã xuống , trong mắt sợ hãi vẫn chưa tan
" Xảy ra chuyện gì ? Nàng đâu ?"
Thủy Học Hữu nhìn gia đinh , đây không phải là người hắn sai gọi Thủy Thanh La tới sao ?
" Lão...lão gia , Lục...Lục tiểu thư nàng đang...đang ngủ !"
Gương mặt Thủy Học Hữu ngay lập tức trở lên chẳng mấy tốt đẹp.
Còn về phần hai người của Dạ Vương Phủ kia , một người thì trên mặt hiện rõ mất kiến nhẫn , còn một người thì lại chẳng có biểu hiện gì
" Mặt mũi của Lục tiểu thư đây thật lớn ! Có thể khiến cho chủ nhân sai bọn ta tới đây đón nàng !"
Một trong hai người lên tiếng , trong giọng nói không hề che giấu sát khí cùng châm chọc
Nếu không phải ở đây không thể giết người thì đừng nói là một Thủy Thanh La, ngay cả Thủy Gia hắn đã sớm đem diệt !
Hai người bọn họ chính là Kỳ Lân và Cùng Kỳ , người vừa lên tiếng là Cùng Kỳ
Khi bị sai tới đây , trong lòng Cùng Kỳ đã sớm đối với Thủy Gia bất mãn.
Sai ai không sai , sao lại sai hắn tới chứ , hiện tại còn phải chờ !
Kỳ Lân thấy Cùng Kỳ không còn kiên nhẫn ,lập tức kéo hắn lại , nói nhỏ vào tai hắn chuyện gì đó , ngay lập tức sắc mặt hắn thay đổi , thậm trí có phải phần không tin
" Ngươi nói thật ?!"
Nhận được cái gật đầu chắc chắn của Kỳ Lần , trong lòng Cùng Kỳ không khỏi hoảng sợ , lập tức nhìn xung quanh.
Những lời vừa nãy chắc không đến tai nàng đâu !
Thấy Cùng Kỳ thay đổi sắc mặt , Thủy Học Hữu còn tưởng hắn tức giận , ngay lập tức nói
" Bổn Tướng lập tức sai người lôi nàng tới !"
" Không cần ! Bọn ta chờ ! Dù là chờ đến ngày mai cũng không sao !"
Người lên tiếng vẫn là Cùng Kỳ.
Thủy Học Hữu không khỏi lăng ngốc.
Vừa rồi không phải còn tức giận sao , sao đột nhiên thái độ lại thay đổ như vậy ?
Cùng Kỳ nhìn Thủy Học Hữu như nhìn tên ngốc.
Nói giỡn , lôi nàng tới ?! Hắn vẫn còn muốn sống thêm mấy năm !