Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

chương 347-348

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

"Ngự Linh Lăng, nếu ngươi kiên nhẫn không có , chi bằng để ta nói với chủ nhân đổi người khác !"

Cửu U Huyền, à không , phải gọi là Ngự Linh Lăng mới đúng.

Ngự Linh Lăng nhẫn tâm đem khuôn mặt của mình xé nát , ném xuống bàn , dung mạo thật của nàng ta hiện ra.

Chiếc mặt nạ da người tinh xảo đã bị rách , không cần nói cũng biết tâm trạng lúc này của nàng ta hiển nhiên không được tốt.

"Mị , Hàn Dạ Minh thật sự yêu nàng ta sao , các ngươi không lừa ta đó chứ ?"

"Tình cảm phàm trần thật khiến người ta mệt mỏi mà ! Ta đã nói với ngươi rồi , kiên nhẫn chút đi !"

Mị vẻ mặt ghét bỏ nói.

Nữ nhân Ngự Linh Lăng đẹp thì có đẹp , nhưng đầu óc đúng là ngu ngốc.

Chỉ một câu mà hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần.

Còn cả cái tính tình không coi ai ra gì đó nữa , tu vi thì thấp kém , luôn tự cho mình là giỏi nhất.

Nếu không phải giá trị lợi dụng còn , nàng đã đem nàng ta ném cho Ma Thú ăn rồi.

Thật là phiền quá đi !

" Ta nói này Ngự Linh Lăng , ngươi chẳng qua cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi.

Đối với phàm nhân thì ngươi có bản lĩnh thật đấy , nhưng đứng trước mặt mấy đại nhân vật trong Thập Tứ Giới thì không là gì.

Vậy mà lúc nào cũng nghĩ bản thân không thua kém gì Cửu U Huyền, thậm chí còn hơn Cửu U Huyền.

Cho xin đi , mặc dù là kẻ thù nhưng ta không ngại nói thẳng cho ngươi biết , người ta là Thiên Đạo , người cai quản một thế giới , hơn nữa còn có thân phận khác cũng rất cao quý , Công Chúa Thời Không Giới.

Ngươi cũng là Công Chúa , chỉ là thật đáng tiếc , Công Chúa mất nước !"

Đúng là nữ nhân phàm giới , suy nghĩ đơn giản.

Bảo sao đám nam nhân luôn nói nữ nhân phiền phức , nàng là nữ nhân còn thấy phiền nữa là !

"Mị , ngươi !"

"Ngươi cái gì mà ngươi ? Ta nói sai sao ? Ngươi hiện tại nên cảm thấy bản thân may mắn vì hiện tại nàng ta là Tuyệt Tình Thủy chứ không phải chân chính Cửu U Huyền !"

Ngự Linh Lăng nhất thời nghẹn không nói lên lời.

Mị xác thật nói đúng.

Người hiện tại nếu là Cửu U Huyền đã khôi phục trí nhớ , chỉ sợ chưa kịp xuất hiện trước mặt Hàn Dạ Minh đã bị giết rồi !

Mị đối với Ngự Linh Lăng trong lòng càng chán ghét hơn.

Thật sự nhiều lức không biết chủ nhân đang nghĩ gì.

Muốn nhân cơ hội hai người Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh luân hồi giết bọn họ , sao không cử ai đó trước tiếp giết là xong , còn phải lòng vòng sai Ngự Linh Lăng ngu ngốc này tới , dùng khuôn mặt Cửu U Huyền khiến Hàn Dạ Minh yêu nàng ta.

"Ta nói , tới lúc sự việc thành công , ngươi đừng có không nỡ ra tay giết Hàn Dạ Minh đấy !"

Ngự Linh Lăng năm chặt tay , đôi măt cụp xuống ,ngằn từng chữ.

"Dĩ nhiên ta sẽ giết hắn !"

Mị cười nhạo một tiếng rồi biến mất.

Quỷ mới tin lời Ngự Linh Lăng nói !

Một mình Ngự Linh Lăng đứng trong căn phòng , bàn tay sờ lên tấm mặt nạ da người trên bàn.

Hắn hiện tại chưa động tâm với nàng không ở là do bên cạnh có sự xuất hiện của nàng ta ?!

Nếu vậy , trừ khử nàng ta trước.

Nàng có thể biến thành nàng ta , sử dụng thân phận nàng ta quanh minh chính đại ở bên cạnh hắn , khiến hắn yêu nàng.

Sau khi hắn yêu nàng , giúp hắn khôi phục trí nhớ.

Như vậy cho dù là Ám Đế cũng không dám động tới nàng.

Nghĩ tới lời Mị kinh thường nàng , trong lòng Ngự Linh Lăng nổi lên sự không cam lòng cùng tức giận.

Thiên Đạo thì sao ? Sớm hay muộn nàng cũng sẽ chiếm lấy thân phận này !

Tới lúc đó còn kẻ nào dám coi thường nàng nữa !

Chương

Tuyệt Tình Thủy ngồi trước cửa sổ , thơ thẩn không biết đang nghỉ gì , thỉnh thoảng lại thở dài một tiếng.

Ngoài trời đang mưa rất lớn . Nước mưa xối xả rơi xuống tạo mái nhà tạo nên những tiếng động rất lớn . Trời không có sấm sét nhưng gió rất lớn , thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng cây gẫy gần đó , khí lạnh về đêm cũng khiến cho người ta cảm thấy rùng mình.

Hiện tại đã là nửa đêm , không hiểu sao hôm nay nàng lại bị mất ngủ . Không biết có phải do thời tiết đêm nay xấu hay không mà trong lòng nàng cảm thấy bất an.

Sắp tới sẽ có chuyện gì không tốt sảy ra sao ?

Đột nhiên một tiếng sấm rất lớn vang lên , tia sét xoẹt qua làm sáng cả một vùng trời như muốn xé toạc bầu trời đêm ra , một giọng nói có phần âm u như hồn ma vang lên trong tẩm điện.

"Bệ Hạ !"

"Á !"

Tuyệt Tình Thủy bị dọa cho hét toáng cả lên , từ từ quay người lại , trong lòng không ngừng niệm phật.

Nam mô a di đà phật , nàng chưa từng giết ai , xin đừng tới tìm nàng !

Khi vừa quay người lại , tiếng sấm sét lần nữa vang lên , ánh sáng lóe khiến cho mọi vật như ẩn như hiện . Trước mặt nàng là một bóng dáng màu trắng càng khiến cho không gian lúc này trở lên quỷ dị.

Tuyệt Tình Thủy cố gắng giữ bình tĩnh , nhìn kỹ lại hóa ra là người quen . Trong lòng không khỏi thở phào một hơi.

"Cửu U Huyền là ngươi sao ?"

Dọa chết nàng rồi !

Nhưng mà khoan đã.

"Sao ngươi lại ở đây ?"

Nữ nhân này không ở Huyền Hầu Phủ chạy tới đây làm gì ? Hơn nữa , sao nàng ta vào được trong này ?

"Ta đêm nay đặc biệt tới tìm Bệ Hạ , muốn tặng cho ngươi một phần đại lễ !"

Ngự Linh Lăng đeo mặt nạ da người , sử dụng dung mạo không phải là cửa bản thân đứng trước mặt Tuyệt Tình Thủy , môi câu lên một độ cong nhẹ . Tuyệt Tình Thủy chỉ cảm thấy nàng ta lúc này thật sự rất giống hồn ma . Không biết có phải do nàng hoa mặt hay không , cứ cảm thấy xung quanh nàng ta có một cỗ tử khí như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.

Trong lòng Tuyệt Tình Thủy trở lên đề phòng . Người này hiện tại nàng không hề thấy bất kỳ sự dịu dàng nào như lúc mới gặp , lúc này chỉ nhìn thấy sự u ám như mới bước ra từ Âm Ti.

"Hiện tại cũng muộn rồi , muốn nói gì tặng gì thì để sáng mai đi ! Nể tình ngươi cứu Hoàng Thúc một mạng , chuyện ngươi tự ý vào cung lần này Trẫm có thể bỏ qua !"

"Như vậy không được !"

Ngự Linh Lăng nhấc chân tiến tới gần Tuyệt Tình Thủy , nàng vừa muốn lùi lại , phát hiện cơ thể không ổn , cả người ngã rầm xuống đất , ý thức dần trở lên mơ.

Đến khi tỉnh lại chỉ thấy bản thân đang ở một nơi xa lạ , cả ngươi vô lực . Một đôi giày màu trắng xuất hiện trước mặt nàng , cằm bị người ta nắm lấy ,đem miệng nàng cạy ra , một viên thuốc rơi vào trong miệng . Chỉ vài giây sau , cơ thể trở lên nóng rực , bên tai vang lên tiếng của Ngự Linh Lăng.

"Cửu Đế , ta hận ngươi , hận tới mức muốn ngũ ma phanh thây, lột da rút gân , ném ngươi vào địa ngục chịu mọi sự thống khổ trên đời !"

Cửu Đế ? Đó là ai ?

Nàng rất muốn mở miệng nhưng hiện tại đừng nói là mở miệng nói chuyện , ngay cả cử động cũng khó.

"Nhưng mà trước khi làm như vậy , ta sẽ khiến ngươi bị hủy hoại !"

Giọng nói của nàng ta rất nhẹ nhàng như dỗ dành hài tử . Chỉ là từng câu từng chữ lại khiến cho người khác rợn người.

Tiếng cười truyền đến phía sau . Bốn tên nam nhân rất xấu xí , to lớn , thô kệch xuất hiện . Cảm giác bất an trong lòng Tuyệt Tình Thủy càng trở lên lớn.

"Các ngươi có biết đây là ai không ? Đây chính là Hoàng Đế Bệ Hạ tôn quí của Thanh Hạm Quốc , cho nên hầu hạ cho tốt !"

"Vâng vâng , cô nương yên tâm ! Bốn người bọn ta sẽ tận tình hầu hạ Bệ Hạ !"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio