Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

chương 355

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hạ Hoa nấu cho nàng bát cháo trắng , Cửu U Huyền cũng không chê nhận lấy.

Chỉ là từ lúc nàng tỉnh lại tới giờ luôn có một đôi mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của nàng.

Ánh mắt tìm tồ nghiên cứu pha chút hồn nhiên.

Cửu U Huyền không chán ghét ánh mắt ấy nhưng cũng không thích bản thân bị nhìn chằm chằm như vậy.

Mỗi lần bị nhìn chằm chằm như vậy giống như đang bị giám sát, nàng thực không thích !

"Tiểu Điền , ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao ?"

Tiểu Điền nghe nàng gọi tên lập tức nhích lại ngồi gần nàng hơn.

"Tỷ tỷ , ngươi có phải là Tiên Nữ ở trên Thiên Cung mà mọi người hay nói đúng không ?"

Hử , Tiên Nữ ?

Nàng nhìn rất giống Tiên Nữ sao ?

"Đương nhiên không phải !"

"Nãi nãi cũng nói ngươi không phải là Tiên Nữ , ngươi có thể là Tiểu Thư gia tộc nào đó không may gặp nạn lưu lạc tới đây.

Nhưng mà tỷ tỷ , ngươi thật sự rất đẹp , là người đẹp nhất mà ta từng thấy !"

Trên đời này làm gì có Tiên Nữ , càng không có Thiên Cung gì đó.

Chỉ có Thiên Đạo bọn họ cai quản thiên địa.

"Ta không thuộc bất kì gia tộc nào , tất nhiên không phải là một Tiểu Thư !"

"Không phải Tiên Nữ cũng không phải Tiểu Thư , vậy là Công Chúa rồi ! Tỷ Tỷ ngươi là Công Chúa của nước nào vậy ?"

"Ta không phải là Công Chúa !"

"Hả , không phải là Công Chúa.

À , ta biết rồi , tỷ tỷ là Thần Tiên !"

Cửu U Huyền thật sự cạn lời trước lối tư duy suy đoán thân phận của Tiểu Điền.

Không biết nói nữa Tiểu Điền sẽ quy cho nàng thành cái gì.

Có khi nào thành Phật luôn không ?

"Ta không phải là mấy cái thân phận mà ngươi nói , càng không phải là Phật , Yêu , Ma.

Cho nên đừng có suy đoán thân phận của ta lung tung.

Coi như ta giống ngươi là được rồi !"

"Giống ta ?!"

Tiểu Điền vẻ mặt nghi hoặc , ngón tay trỏ chỉ vào mặt mình , nhìn Cửu U Huyền rồi lại cúi đầu xuống nhìn mình.

"Tỷ tỷ , chúng ta sao có thể giống nhau.

Ta là một nam nhân , ngươi rõ ràng là nữ nhân a !"

Cửu U Huyền :"..."

Biết trước thế này nàng giả câm cho rồi.

Trời đánh tránh miếng ăn , ít hất cũng phải để cho nàng ăn hết bát cháo đã được không ?

Vì thế tiếp theo Cửu U Huyền trực tiếp ngập miệng lại không nói thêm câu nào nữa , thỉnh thoáng chỉ gật hoặc lắc đầu.

Nàng không biết khi nói chuyện với hài tử lại mệt như vậy.

Nhưng mà cảm thấy hơi nhức đầu , bởi vì Tiểu Điền cho dù nàng không nói nữa nhưng vẫn rất nhiệt tình nói tiếp.

Mãi mới ăn xong được bát cháo , nàng liền kiếm cớ bản thân mệt mỏi để Tiểu Điền rời đi.

Tiễn được tiểu tổ tông kia đi quả thực nhẹ người.

Tiểu Điền chắc là người nói nhiều nhất mà nàng từng gặp.

Cửu U Huyền ngồi trên giường nhắm mắt đả tọa , linh khí xung quanh bỗng nhiên tụ lại điên cuồng chui vào trong cơ thể nàng.

Lần nữa mở mắt ra , bàn tay giơ lên vận dụng thử chút linh lực , thấy đã ổn định liền an tâm thu lại.

Trong đầu thoáng hiện lên kí ức khi còn là Tuyệt Tình Thủy , nhớ tới gương mặt giống như đúc với nàng , ánh mắt Cửu U Huyền thoáng lạnh.

Ngự Linh Lăng , trốn thì trốn cho kỹ ,đừng để nàng gặp mặt lần nữa !

Đến thời gian cơm tối , Tiểu Điền làn nữa chạy vào.

Vừa bước vào cảnh tượng trước mắt khiến cho Tiểu Điền khựng lại.

Nữ nhân bạch y tùy ý nửa nằm nửa ngồi trên giường , một tay cầm sách một tay chống đầu , mái tóc đen rũ xuống ôm lấy cơ thể nàng.

Tiểu Điền bị bộ dáng yêu nghiệp này của Cửu U Huyền làm cho đỏ mặt , vội vàng cúi đầu , lắp ba lắp bắp nói.

"Nãi...nãi nãi bảo ta...ta kêu ngươi ra dùng...dùng bữa !"

Nói xong liền chạy nhanh ra ngoài để lại một mình Cửu U Huyền không hiểu chuyện gì trong đó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio