" Dạo này ta không có tâm trạng nhìn thấy máu.
Cho nên, các ngươi có thể cút!"
Âm thanh lãnh băng, không cảm xúc.
Khí thế áp đảo khiến cho Hoa Bội Sam run sợ.
Cảm giác run sợ từ sâu trong linh hồn.
Không chỉ Hoa Bội Sam ngay cả người khác cũng vậy.
Bọn họ nhanh chóng đưa Hoa Bội Sam rời đi
Học Viện Quang Dao
" Hàn Dạ Minh, tiểu tử này là ai?Thực lực chắc chắn không chỉ là kim đan cấp thấp.
Kỳ lạ, ta lại nhìn không ra hắn rốt cuộc tu vi đạt tới đâu!"
Nhưng Hàn Dạ Minh một mực nhìn vào Thiên Nhãn Kính, không thèm nhìn hắn một cái
Hứ! Tên chết tiệt, lão tử nguyền rủa sẽ theo đuổi nàng không được thuận lợi!
Ngọc Thượng Sắc không ngờ rằng, sau này lời nguyền rủa của hắn sẽ thành sự thật.
Cửu U Huyền chính là tìm mọi cách trốn tránh hắn!
Bảy ngày trôi qua rất nhanh.
Sau lần Hoa Bội Sam gây sự thì không còn ai tới gây sự nữa.
Như vậy cũng tốt, yên tĩnh không ai làm phiền
Cánh cửa bí cảnh lần nữa mở ra, các trưởng lão, lão sư đã đứng chờ sẵn ở sân tập trung
Từng người từng người bước ra, tiến tới chỗ giao nộp lệnh bài tích điểm
Giữa trung tâm, một hình ảnh hiện lên.
Đó là thứ tự xếp thứ của tất cả người tham gia
Thứ nhất, Hoa Bội Sam: điểm
Thứ hai, Liễu Tịnh Hương: điểm
Thứ ba, Dương Trình Tranh: điểm
Thứ tư,....
Lần lượt những cái tên hiện lên.
Nhìn vào số điểm đạt được, ai cũng trần trồ khen ngợi
Không chỉ hoàn thành xuất sắc mà còn vượt qua chỉ tiêu nhiều như vậy.
Dù sao thì bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, linh thú cũng rất mạnh, cấp bậc không thấp
Gần hết giờ chỉ còn một mình Cửu U Huyền chưa ra.
Hoa Bội Sam thấy vậy thì vô cùng đắc ý.
"Bạch Tử Du" ngươi chết luôn trong bí cảnh đi!
Nhưng sự thật không hề như nàng ta mong muốn.
Chỉ còn vài phút, nàng mới chậm chậm bước ra
Tất cả ngươi có mặt ở đầy trên mặt đều đầy kinh ngạc
Sao...hắn không hao tổn một chút nào vậy?
Người từ trong bí cảnh bước ra, không phải bị thương thì cũng là y phục bị rách đến thậm tệ, mặt mũi đều lẫm bẩn.
Đừng nói là mấy họ ngay cả mấy vị trưởng lão hay lão sư ở học viện cũng sợ muốn ra khỏi bí cảnh mà không hảo tổn một chút gì là chuyện không thể
Nhưng "hắn" đừng nói là bị thương ngay cả một vết bẩn còn không có
" Đây là lệnh bài tích điểm của ta!"
Đúng lúc này một giọng nói đầy kinh thường truyền tới
" Không một chút hao tổn chắc chắn là không được một điểm nào.
Nói không chừng là trong bí cảnh trốn một góc nào không biết!"
Người nói đương nhiên là Hoa Bội Sam.
Nhìn thấy "Bạch Tử Du" không hao tổn gì đi ra, trong lòng nàng ta đã sớm tức giận.
Nếu không phải ngại ở đây là Học Viện Quang Dao thì nàng ta đã sớm phát tiết
" Một...một triệu!"
Bảng xếp hạng lại lần nữa thay đổi
Thứ nhất, Bạch Tử Du: điểm
Hoa Bội Sam sắc mặt đại biến.
Câu nói vừa rồi không phải vả thẳng vào mặt nàng ta hay sao?
Có người không tin vào mắt mình lấy tay dụi hai mắt, kết quả vẫn như vậy
" Ngươi mau đánh ta một cái!"
" Bốp!"
"Ngươi đánh đau như vậy làm gì?"
"..."
Một triệu, đây là lần đầu tiên có người đạt được.
Kỉ lục cao nhất từ trước tới giờ cũng chỉ có hơn điểm.
Vậy mà bây giờ...
" Không đủ sao? Cũng tại lệnh bài đó chỉ tích được một triệu.
Ở đây ta còn vài thẻ điểm!"
Cái gì, vẫn còn?!
Từ trong nhẫn không gian, Cửu U Huyền lấy ra một chiếc rương nhỏ.
Đổ ra bên trong chính là thể điểm.
Có đủ tất cả các loại từ thấp cho tới cao điểm.
Nhìn sơ qua cũng phải mấy trăm
" Ngươi làm sao mà lấy được?"
" Ta hỏi linh thú!"
Cái gì?!
Một lần nữa chấn kinh
Hỏi?! Tai bọn họ không nghe nhầm đi? Từ khi nào linh thú dễ nói chuyện như vậy?
Linh thú đối với Nhân Tộc thành kiến rất lớn, chuyện này đã không phải bí mất gì
Vậy mà bây giờ....!
" Ta thông qua chưa?"
Đối với phản ứng của người khác nàng một chút cũng không quan
" Khụ khụ ngươi thông qua!"
Ngươi còn hỏi làm gì? Một triệu điểm đã đủ sốc rồi, ngươi còn đả kích thêm.