Nơi nào đó ở Đào Viên bí cảnh
Một nam nhân bạch y đứng đứng trong rừng đào bạt ngàn.
Hắn dường như đang cảm nhận gì đó
" Khí tức của Huyền Nhi ngày càng rõ.
Xem ra là ở gần đây!"
Nam nhân bạch y thu hồi tâm tư muốn nhấc bước tiếp tục đi về phía trước, thì bỗng nhiên vài thân ảnh chặn trước mặt hắn
"Xin chào công tử, ta tên là Hoa Bội Sam, người bên cạnh là sư huynh ta Long Trọng Mạc.
Ta trước đây chưa từng nhìn thấy ngươi ở những thế lực trước đó.
Không biết công tử thuộc thế lực nào?"
Nam nhân bạch y nhìn họ.
Đội ngũ khoảng hơn mười người.
Người vừa chào hỏi hắn là một tiểu cô nương
" Thật không dám giấu, tại hạ không mau bị lạc vào đây đang muốn tìm đường ra!"
"Thì ra là vậy! Bọn ta cũng đang muốn tìm đường ra.
Chi bằng chúng ta cùng nhau đi, không biết ý công tử thế nào?"
Hoa Bội Sam nói lời khách khí, hoàn toàn trái ngược lại với tính cách kiêu ngạo của nàng thường ngày.
Những người bên cạnh cũng không nói gì
Nam nhân bạch y kia rơi vào trầm tư.
Dù sao bọn họ cũng là người từ bên ngoài tới, không biết có quen Huyền Nhi không?
Thấy nam nhân bạch y không trả lời, trong lòng Hoa Bội Sam bắt đầu gấp gáp
Vừa rồi khi nhìn thấy nam nhân này, nàng đã bị hắn thu hút.
Thứ mà Hoa Bội Sam nàng nhìn trúng đâu có thể nào dễ dàng bỏ qua!
"Công tử, ngươi...Á!"
Chưa nói được hết câu, Hoa Bội Sam đã hét lên vì sợ hãi
Những cây đào già đang yên tĩnh đứng đó, bỗng nhiên chuyển động.
Mặt đất bắt đầu rung chuyển rễ cây nhấc lên hỏi lòng đất, thân cây hiện lên một gương mặt quỷ
"Là Đào Yêu Thụ!"
Đào Yêu Thụ là cây đào hấp thụ tinh hoa trời đất tu luyện thành tinh.
Sức chiến đấu mạnh mẽ, càng đáng sợ hơn là nó vừa sinh ra liền mở ra linh tính.
Có điều Đào Yêu Thụ phải mất một ngàn năm mới có thể hoàn toàn trưởng thành, trở thành Đào Yêu Thụ
Đây có lẽ là lý do vì sao một vạn năm trước khi Đào Viên bí cảnh mở ra lần đầu, người đến đó không ai trở về!
Đào Yêu thụ thấy có kẻ sâm nhập vào địa bàn của chúng liền giận dữ tấn cống
Đội ngũ hơn mười người đã bắt đầu thương vong.
Hoa Bôi Sam bị Đào Yêu Thụ đánh trọng thương, liền hướng cầu cứu
"Cứu...cứu ta!"
Nam nhân bạch y kia nhíu mày.
Huyền Nhi chưa tìm thấy, không thể để đám người này chết hết được.
Nơi này lớn như vậy thêm một người bớt một chuyện!
Đội ngũ của Hoa Bội Sam đã chết gần một nửa.
Mắt thấy Đào Yêu Thụ sắp giết chết họ, một ngọn lửa cường đại đánh tới đám Đào Yêu Thụ.
Ngay lập tức, toàn bộ Đào Yêu Thụ đều bị thiêu chết biến thành tro bụi
Là nam nhân bạch y kia ra tay!
Lúc này trong đầu tất cả người còn sống chỉ có một chữ: mạnh.
Chỉ cần một chiêu liền giết hết đám Đào Yêu Thụ!
Hoa Bội Sam ngơ ngác nhìn hắn.
Thật không ngờ hắn lại mạnh như vậy.
Nàng quyết định rồi, hắn chỉ là của nàng!
" Đa tạ công tử cứu mạng! Nơi này vô cùng nguy hiểm, ta cảm thấy chúng ta nên đi cùng nhau thì tốt hơn!"
" Tại hạ còn phải tìm đệ đệ, thứ lỗi không tiện!"
Hắn nhớ, Huyền Nhi đến những nơi nhiều người thường mặc nam trang.
Bây giờ thói quen đó chắc không thay đổi!
Nam nhân bạch y từ chối, Hoa Bội Sam cố tình không nghe
" Tiểu nữ quen rất nhiều người, có lẽ đã gặp đệ đệ công tử, đệ ta dẫn công tử đi!"
" Hảo, vậy đa tạ!"
Nàng nói cũng có lí, chi bằng thử xem!
" Không biết quý danh của công tư là gì?"
Nam nhân bạch y nhìn xuống y phục của mình sau đó nói
"Tại hạ họ Bạch!"
Long Trọng Mạc cùng những người còn lại không hề có ý kiến.
Nam nhân này mạnh như vậy, để hắn đi cùng sẽ bớt được nguy hiểm
Bên Cửu U Huyền dường như cũng cảm nhận được gì đó.
Nàng giật mình quay người lại, đôi mắt nhìn về hướng không xác định.
Một luồng khí tức quen thuộc bỗng thoáng qua ngay sau đó biến mất
Là ảo giác?
" Có chuyện gì sao?"
"Không..."
Chưa nói hết câu, một giọng nói quen thuộc cách đó không xa vọng lại
" Cuối cùng ta cũng tìm được các người rồi!"
Từ xa, một bóng dáng quen thuộc đang chạy tới.
Là Ngọc Thượng Sắc
Ngọc Thượng Sắc đã thấy, bây giờ chỉ cần tìm những người còn lại
Ba người vừa đứng không lâu, mặt đất lại bắt đầu nứt ra, cả ba lần nữa lại rơi xuống
Bí cảnh chết tiệt, vừa đặt chân xuống không bao lâu liền lại nứt ra!.