Học Viện Quang Dao, Hoàng ban
Phòng Cửu U Huyền
" Ngươi nói Quang giới và Ám giới vẫn còn?
" Nếu không phải chính miệng Quang Đế nói, ta cũng không tin!"
Cửu U Hoàng nghe xong tin này hơi bất ngờ, hắn cũng không nghĩ tới người cứu hắn lại là Quang Đế
"Đúng rồi Huyền Nhi, ngươi nói Hàn Dạ Minh là người của gia tộc bạo hộ, chuyện này là thật sao?"
" Đúng vậy! Tứ đại hung thú và Kỳ Lân nhận hắn làm chủ vậy hắn chính là chủ nhân của gia tộc bảo hộ.
Sao trước đây ta không nghĩ tới việc này nhỉ? Hình như, hắn không biết chuyện này thì phải? Lần trước hắn còn hỏi ta!"
Nàng nhớ khi ở Vũ Quốc, hắn từng hỏi nàng chuyện này!
"Nếu như vậy thì hôn ước kia phải làm sao?"
"Hôn ước? Nàng có hôn ước với ai?"
Không biết từ khi nào Hàn Dạ Minh đã xuất hiện trước cửa phòng nàng.
Trên mặt hiện lên vẻ âm u như sắp nổi bão kì
" Ngươi tới làm gì?"
Cửu U Huyền hơi nhíu mày, tất nhiên là không mong muốn sự hiện diện của hắn.
Cửu U Hoàng đứng dậy, đi tới chỗ nàng.
Hắn cúi người nói nhỏ vào tai nàng
"Huyền Nhi, lấy đại cục làm trọng.
Vân Thiên cần hoàn chỉnh.
Còn về việc kia, nếu bị phát hiện ta và người tìm cách huỷ! Hiện tại ta rời đi tìm tàn dư Ám giới.
Có chuyện gì liên lạc với ta!"
Cửu U Huyền hơi gật đầu.
Được rồi, đại cục làm trọng!
Cửu U Hoàng nháy mắt liền biến mất vô tung.
Trong căn phòng chỉ còn lại Hàn Dạ Minh và Cửu U Huyền
Hai người không ai nói chuyện, ngồi đối diện nhau.
Hàn Dạ Minh nhìn chằm chằm nàng như muốn đem hết toàn bộ bí mật của nàng ra khám phá.
Bị nhìn như vậy không hề thoải mái chút nào
Cuối cùng, nàng vẫn mở miệng trước
" Cái đó, ta có chuyện muốn nói!"
Hắn không nói gì ý bảo nàng tiếp tục
" Ta có một cái không gian tên Vân Thiên nhưng lại bị thiếu một nửa.
Một nửa còn lại đã nhận chủ.
Nói đến đây chắc ngươi cũng đoán ra rồi nhỉ?"
"Ta đúng là chủ nhân của một nửa còn lại! Nàng muốn nó hoàn chỉnh cũng không phải không thể! Bất quá ta có một điều kiện!"
"Chỉ cần là việc trong khả năng của ta, đều không vấn đề!"
Cửu U Huyền trả lời không cần suy nghĩ.
Đừng nói là một, một trăm cũng được chỉ cần nàng đáp ứng được
" Ta muốn biết chuyện hôn ước kia!"
Gương mặt Cửu U Huyền cứng lại, miễn cưỡng nở nụ cười cho qua chuyện
"Hôn ước nào? Vừa rồi ngươi nghe nhầm rồi! Ta từ nhỏ tới lớn không hề có một cái hôn ước nào đâu! Ngươi đưa ra yêu cầu khác đi!"
"Ta cho nàng một ngày suy nghĩ cho kĩ! Hết thời gian ta đến tìm nàng lấy câu trả lời!"
Đêm, trăng sáng như gương
Ở một căn phòng xa hoa, ánh nến lung linh huyền ảo.
Hàn Dạ Minh lười biếng nằm trên nhuyễn tháp.
Trung y màu trắng hơi mở mở rộng, lộ ra một phần cơ bụng hoàn hảo.
Vừa lãnh khốc vừa tà mị không nói lên lời!
" Gia tộc bảo hộ? Tại sao bây giờ các ngươi mới nói!"
"Tiền chủ nhân trước có dặn dò, chỉ khi tìm thấy chủ nhân một nửa còn lại của Vân Thiên mới nói cho ngươi biết! Sắp tới Vân Thiên hoàn chỉnh, ngươi cần phải về Hàn gia, đến lúc đó sẽ rõ hơn!"
Tứ đại hung thú và Kỳ Lân trong một nửa Vân Thiên đổ mồ hôi.
Khí thế của chủ nhân ngày càng đáng sợ
"Đúng rồi chủ nhân, chuyện hôn ước kia..."
"Ta muốn chính A Cửu nói ra!"
"Nhưng Cửu Đế hình như không muốn nói tới chuyện này?!"
"Không muốn nói? Bổn đế có cả trăm cách khiến nàng mở miệng!"
Vừa nói ngón tay vừa kẽ vuốt ve chiếc nhẫn ở ngón áp út bên tay trái
Cửu U Huyền đêm nay không ngủ, trong đầu đang phân vân không biết có nên nói hay không?
Nói thì cũng không sao, dù gì thì hắn biết cũng là chuyện sớm hay muộn.
Nhưng nàng có cảm giác nói ra thì sẽ có chuyện gì đó sảy ra, không biết là phúc hay hoạ?
Quang Đế à, sao lúc đầu ngươi không chọn Tiểu Hoàng, ngươi lại đi chọn ta! Ngươi chọn Tiểu Hoàng thì hôn ước liền không thể thực hiện!.